Một lúc sau bảo ngọc bị hôn đến ngạt thở vội đánh mạnh vào ngực hàn phong kháng nghị..
Biết mèo nhỏ không chịu được nữa, anh lưu luyến rời đôi môi ngon tuyệt đó.
Cảm nhận được không khí, cô thở hổn hển tức giận nhìn người đàn ông đang vui vẻ trước mặt..
Nghiến răng "! Hàn phong anh đánh lén em"!!
Anh cười nhếch mép trêu đùa nói:
Ngọc nhi"!anh hôn quang minh chính đại"! Với lại do em quyến rũ anh là vô tội nha..
Mặt cô đỏ bừng tức giận mắng:
Hừm...vô tội"!chiếm tiện nghi của em mà anh dám nói vậy à"!
Hàn phong cười gian tà mê hoặc nói:
-Được anh sai"!vậy lần sau hôn em anh sẽ hỏi trước nhé mèo nhỏ.
Bảo ngọc cầm gối ném anh xấu hổ:
-Anh hạ lưu"!anh xấu xa..đánh chết anh"
Hàn phong né tránh chiếc gối kéo cô vào lòng thì thầm:
- không giỡn với em nữa"!
..Vết thương sau lưng chưa lành cẩn thận đừng cử động mạnh biết chưa??
Giận dỗi nhưng trong lòng thì ngọt ngào liếc nhìn anh":
-Người ta biết rồi mà"!!
Bế Bảo ngọc nằm xuống, đắp chăn lên người cô ôn nhu nói : Ngoan"! nằm nghỉ ngơi anh xuống lấy đồ ăn cho em"!
Ngắm nhìn bóng dáng anh tuấn đầy khí chất vương giả đi ra khỏi phòng cô bất giác nghĩ thầm:
Người đàn ông lạnh lùng đầy thần bí này sẽ là người suốt đời ở bên cô sao??..
Điều này thật khó tin..
Bảo Ngọc nhếch miệng cười"!
-nhưng nếu đã như vậy thì cả đời này cô sẽ giữ lấy anh không bao giờ buông tay..
"!Hàn phong"!anh là của em mãi mãi"
(Tác giả: anh Hàn Phong bá đạo chị Bảo ngọc cũng bá đạo không kém gì..chính xác là một cặp bá đạo chiếm giữ lấy nhau"!)