Bảo Bối, Lão Ngưu Muốn Ăn Cỏ Non

Chương 17: Chương 17: Đi Khu Vui Chơi Thật Vui Vẻ




CHƯƠNG 17: ĐI KHU VUI CHƠI THẬT VUI VẺ

“A —– thật cao ah —– a a ———-” Từ Trạch Á chơi đến quên trời quên đất

“Da mặt cậu dày quá đấy?” Mộ Dung Lăng Phong nhìn nhìn Hải Minh Vũ bên cạnh nói

“Dày sao?” Hải Minh Vũ cố ý sờ sờ mặt nói “Da mặt tôi ai cũng bảo non mịn bóng loáng như thế nào vào đến mắt cậu lại thành dày, có phải mắt cậu có vấn đề rồi không?

Mộ Dung Lăng Phong tầm mắt nhìn về Từ Trạch Á bên kia đang chơi【 Thang lầu đáng sợ 】, dù sao cũng chỉ là đứa nhỏ mười sáu tuổi, lúc được đi chơi thì tính trẻ con mới lộ ra. “Tôi nói cậu cũng đừng có đụng tới Tiểu Á?” Mộ Dung Lăng Phong cảnh cáo nói

“Cậu nói gì vậy, con của cậu cũng là con của tôi, tôi có thể ra tay với con mình sao?” Hải Minh Vũ tầm mắt cũng hướng qua Từ Trạch Á, đương nhiên lời này hắn nói là cố ý muốn chọc giận Mộ Dung Lăng Phong. Hơn nữa mỹ thiếu niên ai mà không thích, dựa vào cái gì không cho phép hắn đụng tới, hắc hắc, hắn cũng không phải người an phận thủ thường.

“Muốn có con thì cậu đi mà sinh một đứa đi” Đối với bạn tốt playboy như vậy, Mộ Dung Lăng Phong hiểu rất rõ, nếu có thể chỉ sợ muốn mấy chục đứa đều sẽ có, tình nhân chỉ sợ còn nhiều hơn hoàng đế cổ đại ba – cung – sáu – viện – bảy – mươi – hai – phi tần.

“Tôi hiện tại mà sinh cũng không thể lập tức lớn như vậy được, tôi nói cậu cho tôi mượn đứa nhỏ này vài ba ngày đê?”Hải Minh Vũ cùng Mộ Dung Lăng Phong thương lượng nói ai biết lời này vừa ra khỏi miệng liền đổi lấy ánh mắt băng lạnh cùng với vẻ mặt hận không thể đánh chết tên Hải này của Mộ Dung Lăng Phong.

“Có thể sao?” Nếu không phải hiện tại khu vui chơi đang đông người thì anh đã sớm cho thằng này đẹp mặt rồi, nhưng mà thằng này xấu như ấu trùng còn theo từ nhà đến đây. “Thôi nha, Hải đại thiếu gia cậu đi tìm người yêu đi, đừng ở chỗ này cản trở chúng tôi, Sweetheart, bảo bối, thân ái, Honey,——– đều đang chờ cậu” Bỏ lại những lời này, Từ Trạch Á bên kia cũng đang đi tới, Mộ Dung Lăng Phong liền qua đón.

“Tôi có sao?” Hải Minh Vũ trong đầu xoay một dấu hỏi chấm to đùng.

“Tiểu Á, chơi vui sao?” Mộ Dung Lăng Phong sủng nịnh nhìn Từ Trạch Á hỏi

“Dạ, baba, chơi rất cao hứng, rất kích thích nha” Từ Trạch Á hưng phấn mãi không thôi, quả nhiên baba so với bất cứ người nào cũng đều rất yêu thương cậu.

“Tiểu Á còn muốn đi nơi nào chơi nữa không, anh đưa em đi?” Hải Minh Vũ tiêu sái qua đây cợt nhả hỏi Từ Trạch Á hoàn toàn không nhìn ra vẻ mặt đen thui của người nào đó.

“Cảm ơn chú, Tiểu Á chơi vui lắm rồi” Từ Trạch Á cười ngọt ngào lễ phép nói với Hải Minh Vũ

“Chậc chậc, Tiểu Á của chúng ta tươi cười giống như đóa hoa, càng giống gió xuân, sảng khoái tinh thần, —- cái kia ——–” Hải Minh Vũ say sưa nói xong tỉnh lại đã không thấy hai người trước mặt đâu, lại thấy, Mộ Dung Lăng Phong đã sớm kéo Từ Trạch Á lên một bên xe giống như chạy trốn rồ ga đi thẳng.

“Baba, như thế nào lại bỏ chú lại?” Từ Trạch Á khó hiểu hỏi

“Không cần để ý đến hắn, tên hoa hoa công tử kia về sau ngàn vạn lần tránh xa hắn một chút biết chưa?” Anh cũng không cho là thằng bạn tốt không tiết tháo kiểu này sẽ không ra tay với Tiểu Á đáng yêu đâu.

“Nga ——-” Tiểu Á cái hiểu cái không gật gật đầu.

“Kia, Tiểu Á con muốn đi nơi nào nữa không baba đưa con đi

Muốn đi nơi nào? Nhất thời cậu cũng chưa có nghĩ ra, dù sao trước kia cậu cũng rất ít khi ra ngoài, nên cũng không biết đi chỗ nào cả. “Baba, Tiểu Á chơi vui lắm rồi, chưa bao giờ chơi vui vẻ như hôm nay

Đứa nhỏ này thật dễ thỏa mãn. “Chúng ta trước đi ăn cơm, ăn cơm xong baba đưa con đi đánh golf nha?

Golf? Cậu từng nghe qua nhưng cũng chưa đánh qua bao giờ. “Dạ, được” Từ Trạch Á nhu thuận gật gật đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.