Bảo Bối, Lão Ngưu Muốn Ăn Cỏ Non

Chương 18: Chương 18: Ở Nhà Hàng Gặp Đối Tác Làm Ăn




CHƯƠNG 18: Ở NHÀ HÀNG GẶP ĐỐI TÁC LÀM ĂN

“Ai ô, đây không phải Mộ Dung tổng tài sao?” Mộ Dung Lăng Phong vừa đưa Từ Trạch Á vào một nhà hàng tên【 Hào môn yến 】đã bị một nam nhân đối diện gọi lại.

“Phú tiên sinh, xin chào” Mộ Dung cùng người tới bắt tay.

“Mộ Dung tiên sinh cũng tới đây ăn cơm sao?” Phú Hào vừa nhìn vừa nhìn nhìn Từ Trạch Á bên cạnh Mộ Dung Lăng Phong nói.

“Đúng vậy” Phát hiện ánh mắt nam nhân nhìn về phía Từ Trạch Á, Mộ Dung Lăng Phong kéo cậu qua giới thiệu “Đây là con của tôi, Mộ Dung Trạch Á”.

Vừa nghe Mộ Dung Lăng Phong giới thiệu, Từ Trạch Á nhanh nhảu lễ phép nói: “Chào chú

“Tôi nghe con gái nói ở lớp có bạn mới chuyển đến hình như gọi Mộ Dung Trạch Á, chẳng nhẽ là cháu sao?” Phú Hào hỏi Từ Trạch Á

“Hẳn là vậy, Tiểu Á vừa mới chuyển tới 【Thánh Ưng 】không ngờ lại cùng lớp với lệnh kim tiểu thư” Mộ Dung Lăng Phong thay Từ Trạch Á nói

“Tiểu Á thiếu gia bộ dạng thực tuấn tú lịch sự rất giống Mộ Dung tiên sinh” Phú Hào cười cười nói tuy rằng cùng Mộ Dung Lăng Phong là đối tác làm ăn nhưng bình thường cũng không có thâm giao, tuy rằng không có nghe nói Mộ Dung Lăng Phong kết hôn, lại càng không thể có đứa con lớn như vậy được, nhưng hắn cũng không bất ngờ, bởi vì ở xã hội thượng lưu này đây cũng là chuyện thường tình, cho nên cũng chỉ thấy hơi kỳ quái.

Giống? Cậu giống baba sao? Nhìn khuôn mặt thịt béo của Phú Hào kia mang theo ý cười, Từ Trạch Á bỗng nhiên cảm thấy có chút ghê tởm, cũng không phải bộ dạng nam nhân trước mắt này to béo, mà là vì biểu tình dối trá cùng lời nói làm cho người khác cảm thấy thực buồn nôn.

“Phú tiên sinh khen ngợi, nếu không ngại thì cùng ăn cơm chứ

Tuy rằng Mộ Dung Lăng Phong ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong lòng trăm lần không muốn, anh không thích người đàn ông này, càng không thích ánh mắt người này nhìn Tiểu Á, Tiểu Á của anh, anh không cho phép bất cứ kẻ nào nhìn ( Của tôi nha (←←))

“Tôi mới ăn xong, để lần sau đi” Ánh mắt Phú Hào thủy chung nhìn Từ Trạch Á, khóe mắt ẩn chứa tính toán cười cười

“Vậy hôm nào sẽ cùng ăn cơm” Mộ Dung Lăng Phong kéo Từ Trạch Á đi lên lầu trên, hiện tại anh thầm nghĩ phải nhanh nhanh đem Tiểu Á tránh xa khỏi tầm mắt của nam nhân đáng ghét kia.

“Cái kia Mộ Dung tiên sinh, tối mai là sinh nhật đứa nhỏ nhà tôi, Mộ Dung tiên sinh có rảnh thì rất hân hạnh cùng tiểu thiếu gia hạ cố đến nhà tôi” Phú Hào đối bóng dáng Mộ Dung Lăng Phong khách khí nói

“Được” Mộ Dung Lăng Phong không muốn nghĩ thêm gì nữa, kéo Từ Trạch Á rất nhanh tiêu sái lên lầu hai.

Lại là nhà hàng có bàn ăn xa hoa như vậy, Từ Trạch Á không quên lần trước Mộ Dung Lăng Phong cũng đưa cậu đi ăn cơm ở nhà hàng lớn như vậy, “Cái kia baba, hai người chúng ta cũng quá ——–

“Tiểu Á, ngẫu nhiên mới ở ngoài ăn một bữa, khẳng định phải ăn hết” Mộ Dung Lăng Phong vừa nhìn thực đơn vừa nói

Ở nhà ăn cũng đã muốn ăn quá nhiều rồi, mỗi ngày một bàn lớn đồ ăn mà mười mấy năm trước cậu chưa có ăn qua, mà hiện giờ cậu thực sự giống như bay lên thiên đường vậy, cái cảm giác hạnh phúc này cậu không biết phải hình dung như thế nào.

“Phục vụ, món này — món này — còn có món này ——-

“Tiểu Á, con muốn ăn cái gì?” Mộ Dung Lăng Phong hướng Từ Trạch Á hỏi.

“Mấy món baba gọi con cũng thích ăn rồi” Từ Trạch Á nói

“Kia – còn có món này —-” Gọi thêm mấy món, nhìn người phục vụ cầm thực đơn đi ra, Mộ Dung Lăng Phong mới đứng lên cởi áo khoác treo lên giá, rồi sau đó đi đến chỗ bên cạnh Từ Trạch Á ngồi xuống

“Baba, vừa rồi chú kia nói tối mai sinh nhật con gái chúng ta thực sự phải đi sao?” Từ Trạch Á hỏi vì cậu chưa có tham gia tiệc gì bao giờ, nghĩ đến tâm tư có điểm kích động.

“Cái này, chú kia là đối tác làm ăn của baba, nếu Tiểu Á không thích chúng ta sẽ không đi” Mộ Dung Lăng Phong ôn nhu nói Chủ ý của Phú Hào kia anh không phải là không biết, nếu không phải vì công việc qua lại trăm ngàn lần anh cũng không thèm đi.

Nếu là đối tác làm ăn của baba không đi khẳng định là không tốt. “Không phải, bởi vì trước kia con chưa có đi dự tiệc, cho nên ————–

“Không có quan hệ, vậy baba đi cùng con” Vỗ vỗ đầu Từ Trạch Á, Mộ Dung Lăng Phong an ủi nói

“Dạ” Có Mộ Dung Lăng Phong nói những lời này, Từ Trạch Á cũng thấy an tâm hơn.

BB, LNMACN 19+20

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.