Nhìn đến bóng dáng quen thuộc, Hỏa Hoan từ trên ghế nhảy dựng lên.
Ca ca một tiếng hờn dỗi, cô đã mạnh mẽ xông ra ngoài, ở thời điểm Hoả Tự còn chưa kịp phản ứng nhào vào trong ngực của anh.
Cậu, mặt mẹ xấu hổ. Chỉa chỉa mặt mình, lại chỉa chỉa Hỏa Hoan, Hoả Thông vẻ mặt tà ác nở nụ cười.
Quỷ linh tinh đưa bé hướng lên trên, Doãn Mặc cũng không khỏi nở nụ cười.
Nha đầu, em mấy ngày nay đều không có ăn cơm sao? Như thế nào gầy chỉ còn lại có xương cốt rồi? Nhìn cô, Hoả Tự nhíu chặc hai hàng chân mày lại, như vậy ôm cô, anh đều sợ hãi chính mình hơi chút vừa dùng lực sẽ đem cô bóp nát.
Cái gì gầy a? Em đây kêu đầy đặn. Đi phía trước một cái, Hỏa Hoan Khanh khách
nở nụ cười.
Anh a sửa sang tóc cô mới vừa rồi bởi vì chạy mà hơi có vẻ hỗn độn, Hoả Tự xoay người nhìn về phía Hỏa Thông, Thông Thông, có muốn biết cậu mang cho con cái gì hay không?
Tank? Hoả Thông ánh mắt nhất thời một mảnh sáng trong, theo trên người Doãn Mặc trợt xuống , hấp tấp chạy về phía Hỏa Tự, mở cửa xe, nhìn phía sau mô hình Tank thì bé nhất thời hô to.
Cầm chơi đi vẻ mặt yêu thương nhìn bé, Hoả Tự không tiếng động thở dài một hơi, ánh mắt theo bóng dáng của bé đi ra thật xa thật xa, Thật nhanh, chỉ chớp mắt Thông Thông lớn như vậy .
Như thế nào đột nhiên trở nên đa sầu đa cảm rồi? Này một chút cũng không giống anh. Thật mạnh đập một cái bờ vai của anh, Doãn Mặc cúi đầu nở nụ cười, Thế nào? Cậu bên kia chuyện tình xử lý như thế nào?
Có tôi ở đây, bọn họ còn dám vọng động một chút mà nói..., đó là tự tìm đường chết. Lúc nói lời này, trên người Hoả Tự có một loại khí phách vô hình .
Giờ này ngày này, anh sớm không phải quân cờ mỗi người có thể khống chế , anh đã có lực lượng đủ đi bảo vệ mình, bảo vệ mình cho rằng trọng yếu hết thảy.
Đoan Mộc Minh có một câu nói rất đúng, chỉ có đứng ở đỉnh quỷ mị quỷ quái , anh mới có thể bảo hộ sở hữu, nay, anh làm được, giẫm phải thi thể người khác, đạp trên người khác, anh đi tới đỉnh quỷ mị quỷ quái .
Ca ca vòng ở cánh tay anh, Hỏa Hoan mày hơi hơi nhíu lại, cô không thích anh như vậy, cảm giác thực xa lạ.
Đã biết, anh chỉ bất quá nói mà thôi. Nhẹ vỗ về tóc của cô, Hoả Tự thản nhiên nở nụ cười, Hoan Hoan, hay là không nói cho anh biết sao?
Theo tầm mắt của anh nhìn sang, Hoả Thông chính chơi mô hình, ánh mặt trời sáng lạn, trên mặt anh cười.
Thông Thông là con của em, cũng chỉ là co của em, cùng bất luận kẻ nào không quan hệ. Hỏa Hoan
--