Bảo Bối Thiên Tài: Tổng Giám Đốc Có Một Không Hai, Mẹ Hồ Đồ

Chương 109: Chương 109




Chú, chú làm cha cháu mới tốt sao?

Một bên vùi đầu ăn trứng gà cà chua chân giò hun khói, thình lình , Hoả Thông đột nhiên toát ra một câu như vậy nói.

Vì sao để cho chú làm cha cháu ? Cầm lấy khăn tay lau đi khóe miệng quần áo dính dầu mỡ, Đoan Mộc Minh thản nhiên nở nụ cười, thật sự là tiểu tử đáng yêu .

Bởi vì chú nấu cơm thật sự ăn thật ngon, so với mẹ, không đúng, so với dì làm ăn ngon ngàn vạn lần. Khò khè nói nhiều uống xong một ngụm canh cuối cùng, vỗ cái bụng tròn vo, Hoả Thông thật dài thở một hơi.

Còn muốn ăn sao? Trong nồi còn có. Nhìn tên tiểu tử này, không hiểu, nhìn nhiều liếc mắt một cái, đã cảm thấy trong lòng đối với anh cảm giác thân thiết lại nhiều ra vài phần, xem lâu thậm chí sẽ làm anh có một loại ảo giác, này. . . . . . Có phải là con anh hay không?

Không ăn rồi, cháu no rồi. Chỉa chỉa bụng chính mình tròn trịa, Hoả Thông một cách tinh quái nở nụ cười, Hơn nữa, chú bây giờ đi qua nhìn xem..., khẳng định đã không có.

Vì sao? Đoan Mộc Minh vẻ mặt hồ nghi nhìn bé, rõ ràng còn có không phải không?

Chú xem mẹ. Tay nhỏ bé chỉ, Hoả Thông vẻ mặt bất đắc dĩ lắc đầu, Cô là quỷ chết đói đầu thai.

Theo ánh mắt của bé nhìn sang, Đoan Mộc Minh lập tức ngây ngẩn cả người, bởi vì nữ nhân vừa mới rõ ràng nói ghét

--

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.