Hỏa Thông, lập tức cút trở về ngủ. Một bên xoa mông đau, Hỏa Hoan nhe răng trợn mắt nói, ngó ngó ánh mắt con trai kia, cô nếu không biết bé đang suy nghĩ gì, cô cũng không phải là mẹ nó.
Đã biết, phụ nữ hung, thật không biết nam nhân gì có thể chịu được. Nhỏ giọng than thở , Hoả Thông tâm không cam lòng tình không muốn tiêu sái đến bên người Đoan Mộc Minh, Chú, đêm nay chúng ta cùng nhau ngủ, được không?
Hỏa Thông
Hỏa Hoan trong nháy mắt giống bị dẫm lên cái đuôi mèo, nhất thời nổi giận.
Xú tiểu tử, theo bé ba tuổi biết nam nữ khác biệt, bé sẽ không còn cùng cô cùng nhau ngủ, hôm nay, thế nhưng mạc danh kỳ diệu yêu cầu đi theo một người xa lạ cùng nhau ngủ, cô thật sự tức giận đều nhanh nôn ra máu .
Tốt lắm, chú đáng thương, chú đêm nay coi như mẹ. . . . . . Nói tới đây, Hoả Thông đột nhiên bịt miệng, lộ ra hai mắt to đảo quanh loạn chuyển , khi thấy Hỏa Hoan hung thần ác sát thì nhất thời nhanh như chớp chạy không thấy.
Nhìn cô, Đoan Mộc Minh không khỏi nở nụ cười, đi đến trước sô pha ngồi xuống, nhìn nữ nhân kia vẫn ở nơi nào chuẩn bị hóa đá, anh bất đắc dĩ lắc đầu, vỗ vỗ vị trí bên người, thật dài thở ra một hơi.
Ngồi đi.
Hung hăng trừng mắt nhìn anh một cái, Hỏa Hoan cách anh xa nhất trên sô pha ngồi xuống, ngồi xuống một khắc, lại nhe răng trợn mắt , thoạt nhìn vẻ mặt thật sự là rất thống khổ.
Làm tầm mắt chạm đến đến vết máu trên đầu gối cô thì Đoan Mộc --