Bạo Chúa

Chương 174: Chương 174: Cá sấu cổ dài




Không khí khô nóng luồn qua từng lớp vải trên người họ, và cứ thế, cả ba lột dần những món đồ giữ nhiệt trên người ra. Cyrax đầm đìa mồ hôi, trên người chỉ còn độc một cái áo ba lỗ dính sát người, cùng một chiếc quần vải - gã không muốn mặc quần lót.

Vera cũng chẳng khá hơn chút nào. Hai hàng tóc mai của cô bám ướt lên má, nhễ nhại dính dính, khiến cho tâm trạng của cô cực kì không tốt!

Đây là điều Gatrix đã tiên lượng từ trước, chỉ có điều tới tận bây giờ mới ứng nghiệm. Không khí nồm ẩm của vùng đầm lầy mùa nóng, mà kết hợp với môi trường bí bách của rừng cây thì cứ phải gọi là thảm họa! Cứ nhìn hai con tôm luộc đỏ lừ hình người đang đi săn lưng hắn là hiểu!

Chỉ có Gatrix vẫn thảnh thơi đi phía trước mở đường! Bộ áo choàng của hắn có cơ chế xử lý nhiệt độ, và với độ ẩm như này thì nó vẫn nằm trong ngưỡng an toàn của Gatrix. Thế nên Gatrix phải là người đi đầu đoàn, bởi hắn là người duy nhất còn tỉnh táo cho tới lúc này.

Ở thời điểm này, thứ duy nhất còn có thể giúp bước chân họ tiếp tục di chuyển chính là thứ ánh sáng nằm cuối đường hầm. Tại sao lại nói là đường hầm, bởi tới thời điểm này, những rặng cây um tùm đã đan chặt vào nhau, tạo thành một cái cổng vòm đen kịt, không cho bất cứ tia sáng nào lọt qua.

Và cũng chính những tán lá này đang hoạt động như một cái nồi hấp, buộc cho họ phải tiếp tục lê bước nếu không muốn bị nung thành xác khô!

Thật nực cười, khi mới chỉ một lúc trước, bọn họ còn rón rén không dám uống nước quá lâu, vì sợ nước đông thành đá. Vậy mà giờ đây họ tu nước ừng ực như thể những nhà lữ hành trên sa mạc!

- Cố lên hai đứa, anh cảm thấy gió nóng bắt đầu lùa vào mặt rồi!

Gatrix đi phía trước, cao giọng cổ vũ. Vera dựa lưng vào tường, kéo kéo chiếc áo ngắn trong suốt trên người. Cô nàng đã đổi lại toàn bộ quần áo, chuyển sang mặc một chiếc áo mỏng hở eo cụt nách, cùng với quần đùi, khoe cặp chân dài miên man của mình. Tất nhiên giờ chúng đều sũng mồ hôi.

- Cho em thở một tí! Cái thời tiết này thật sự quá khủng khiếp! Lúc đầu em còn chưa hiểu cái gì gọi là trời nồm, nhưng giờ thì em không muốn phải trải nghiệm chuyện này thêm lần nào nữa đâu hu hu!

Cyrax thì vẫn lầm lũi bước từng bước. Là một nhà mạo hiểm có thâm niên, Cyrax đã trải qua những khu vực có khí hậu tệ hại tương tự như thế này, vậy nên gã biết lúc này nên làm gì. Đó là ngậm miệng, tiết kiệm năng lượng hết sức có thể.

- Trời ơi, em nhìn anh mà phát ngốt lên được! A a a a, không thể chịu nổi nữa! Em muốn được tắm, muốn được ngâm mình trong nước!

Vera tức tối giậm chân, song nó chỉ càng khiến cô nàng thêm nóng nực. Đột nhiên Gatrix giơ tay lên!

- Ồ, chúng ta đi tới cuối con đường rồi này! Để anh đi trước xem thử thế nào!

Gatrix chạy tọt ra khỏi đường hầm, chìm vào trong thứ ánh sáng trắng. Vera và Cyrax chờ đợi hắn một vài phút, sau đó họ dần trở nên sốt ruột.

- Sao anh ấy đi lâu vậy chứ?

- Anh cũng không biết! Chẳng lẽ có một cái bẫy ở ngay cuối con đường?

- Không được! Em không thể ở lại đây thêm một giây phút nào nữa!

Vera vội vàng xốc lại hành lý lên trên lưng, phóng vọt về phía ánh sáng. Cyrax nhìn theo cô nàng, ngán ngẩm lắc đầu nhưng cũng chạy theo.

Ánh sáng đập vào mặt gã, lóa mắt trong một tích tắc, và tiếp theo đó, Cyrax nhìn thấy mình đang đứng ở một vùng đầm lầy vô cùng rộng lớn. Đặc điểm của đầm lầy là sự ngập nước - nước có ở khắp nơi. Chỗ bọn họ đứng là một trảng đất có vẻ chắc chắn, nhưng cũng chỉ cách mép nước có vài bước chân mà thôi!

- Vậy là các thành viên đã tập hợp đủ rồi!

Tiếng gọi của Gatrix kéo giật Cyrax trở lại với thực tại! Thật nguy hiểm khi ban nãy gã dám thả hồn như thế, tại một khu vực hoang dã tràn đầy nguy hiểm. Trước khi Cyrax kịp há miệng hỏi con Goblin tại sao hắn không quay trở lại báo tin, Gatrix đã chỉ vào sau lưng gã.

- Con đường biến mất rồi!

Cyrax ngoái ra phía sau. Bọn họ đi qua một thông đạo để gọi là to lớn rộng rãi thì không tới, nhưng đủ để Cyrax không bị chạm đầu, và nếu cả ba bọn họ sánh vai nhau cùng bước đi thì cũng tuyệt đối không bị chạm vai. Có điều hiện giờ sau lưng bọn họ chẳng có bất cứ thứ gì cả!

Như đã nói, bộ ba đang đứng giữa một vùng đầm lầy, một không gian rộng lớn thoáng đãng. Giống như ai đó đã nhấc cả bọn ra, rồi thả bọn họ vào giữa bàn cờ này vậy. Sự áp đảo về chiều có thể khiến những sinh vật bậc cao thực hiện được những chuyện cực kì khó tưởng tượng!

Giờ thì Cyrax lại bắt đầu rờn rợn! Gã từng suy luận rằng kẻ chủ mưu chỉ đang phô trương thanh thế, chứ bản chất còn lâu mới đạt tới ngưỡng thần linh được. Thế nhưng nếu như vậy thì việc kẻ đó có thể gắp bọn họ ra khỏi đường hầm ấy chỉ trong tích tắc phải giải thích như thế nào?

Cyrax không thể nghĩ ra bất cứ phương pháp nào ngoại trừ tráo đổi hai điểm trong không gian. Mà thế thì lại sinh ra nghịch biện!

Cyrax nhìn sang Gatrix cầu cứu. Gã hi vọng có thể tìm được một chỉ dẫn, gợi ý gì từ con Goblin, nhưng có vẻ như Gatrix cũng không rõ.

- Chí ít thì khí trời cũng dễ chịu hơn hẳn! Đúng là ở không gian thoáng đãng thì mật độ hơi nước cũng loãng bớt đi kha khá!

Gatrix cười cợt, cúi xuống chạm vào mặt nước. Và từ dưới mặt nước, có hai con ngươi bỗng mở trừng trừng lên nhìn hắn! Đó là hai đồng tử màu vàng lợt, chẻ dọc, tràn ngập sự lạnh lùng tàn nhẫn!

- Chết tiệt!

Gatrix chỉ kịp thốt lên một câu trước khi ngã ngửa ra phía sau. Từ phía dưới mặt nước, một cái đầu khổng lồ nhô lên. Miệng nó rất dài, với hai hàm răng sắc nhọn mọc lởm chởm. Cổ nó dài, rất dài, phủ đầy lân giáp ở mặt trên, nối với phần thân ở dưới nước.

Thật tình cờ, cái cổ đó nối tới “vùng đất” mà bọn họ đang đứng!

- Cẩn thận!

Cyrax gầm lên, kéo Vera nhảy ùm xuống nước, còn bản thân Gatrix cũng đã phóng vụt xuống nước ngay khi thấy cái đầu nhìn chằm chằm vào bọn họ! Con quái vật quẫy mạnh thân của nó, tạo nên một đợt sóng cuộn trào đẩy bộ ba văng đi tứ tung.

Gatrix chìm xuống bên dưới mặt nước. Có một hiểu nhầm khá lớn về vùng đầm lầy là người ta thường nghĩ tới từng mảng bùn nổi lềnh phềnh trên mặt nước, hoặc không thì cũng là địa hình bùn lầy nhão. Thế nhưng đầm lầy thực chất là chỉ một vùng địa hình bị ngập nước khá nặng, và nước chưa thoát đi được, vậy thôi.

Phần nước nổi ở trên sẽ khá trong nếu như vùng đó không có quá nhiều đất bị pha loãng ra. Đó là bởi đất, hay tạp chất nói chung thường nặng hơn nước và sẽ lắng xuống bên dưới. Nước nhẹ hơn, và sẽ nổi lên trên, tạo ra một cảm giác nước rất trong ở trên mặt, và đục dần khi xuống sâu hơn.

Chính vì thế, lúc này Gatrix có thể thấy rất rõ hình thể khổng lồ của con quái vật - hắn tạm đặt cho nó cái tên “cá sấu cổ dài“. Nó là một loại sinh vật bốn chân, có đuôi và vẩy nhọn mọc khắp người.

Những sinh vật có hình thể khổng lồ này thường có sức mạnh khủng khiếp, và hoàn toàn có thể gây nguy hiểm cho những người mạo hiểm thông thường. Không chỉ vậy, trái với thân hình đồ sộ, con cá sấu cổ dài này lại linh hoạt một cách bất thường khi ở dưới nước!

Kết hợp cùng chiếc cổ dài, con cá sấu đang xoay người, vừa né tránh vừa tấn công một thứ gì đó. Một thứ mạnh mẽ không thua kém gì nó, linh hoạt gấp bội, và đặc biệt là vô cùng khôn ngoan! Một kẻ có khả năng cảm nhận được nguy hiểm, và sở hữu thứ ý chí mạnh tới mức có thể áp chế cả bản năng sợ cái chết! Một Cyrax!

Chỉ thấy gã trọc bơi thoăn thoắt trong làn nước, ngậm một con dao trong miệng. Cyrax bám vào lưng con quái vật để né đi những cú đập từ nó - đây mới là thứ thật sự trí mạng.

Những cú táp của con cá sấu thoạt nhìn thì có vẻ đáng sợ, nhưng sơ hở để lách qua rất nhiều. Cyrax hoàn toàn có thể phóng qua một bên để né, hoặc thậm chí là bơi thẳng vào trong miệng nó.

Kết cấu bộ hàm của con cá sấu là răng mọc ở phần viền ngoài, còn bên trong miệng chỉ có một cái lưỡi màu hồng núc ních thịt. Chỉ cần Cyrax bơi đủ nhanh, gã hoàn toàn có thể tấn công ngược trở lại từ bên trong con quái vật.

Con cá sấu đã ăn một vết rạch rất dài trên lưỡi để hiểu ra được tuyệt đối không thể để cho con người trước mặt tiến vào trong miệng mình, ít nhất là trước khi nó quật chết được kẻ này.

“Có vẻ như cậu ta cũng đã có chút thành tựu rồi nhỉ!” Gatrix thầm nhủ, mắt dán vào hai bàn chân của Cyrax. Mỗi khi gã khổng lồ đạp vào trong nước, Gatrix luôn loáng thoáng nhìn thấy được phần nước đó như đang ngưng lại thành một khối cứng trong khoảng thời gian cực ngắn.

Do đó tốc độ phóng đi của Cyrax trong nước nhanh chẳng kém gì những vận động viên bơi lội chuyên nghiệp lúc mới xuất phát hết!

Trong lúc Cyrax đang vần nhau với con thú, Gatrix khua tay múa chân, tìm kiếm vị trí của Vera. Cô nàng cũng đang chìm trong nước, và đang hướng dần lên trên mặt nước để bổ sung thêm dưỡng khí. Phong cách chiến đấu của Vera, bất kể là một võ sĩ dùng gậy, hay một người làm phép, đều không thích hợp với môi trường này.

Đột nhiên Gatrix ngửi thấy một mùi tanh tưởi xộc vào mũi! Khung cảnh trước mặt hắn cũng trở nên đỏ lòm màu máu. Máu chảy cuồn cuộn ra từ vùng bụng mềm mại của con cá sấu, vì Cyrax đã rạch một vệt cực dài lên đó. Gatrix còn thấy nội tạng của con cá sấu phòi hẳn ra khỏi mặt nước luôn kìa.

Ngay khi máu loang ra trong nước, thì Gatrix cũng ra hiệu rối rít cho Vera và Cyrax bơi lên bề mặt, tìm kiếm một chỗ đứng an toàn. Máu sẽ lôi kéo rất nhiều thợ săn tới khu vực này, và chẳng ai trong bọn họ nguyện ý chiến đấu dưới nước hết!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.