Ngay khi cây chổi rời tay, Gatrix cảm nhận được ma lực dần dần rời khỏi cơ thể mình. Chính xác hơn là rời khỏi chiếc váy nữ hầu hắn đang mặc trên người, cùng với đó là cảm xúc khiên cưỡng mà hắn đang phải chịu lúc này.
Quay lại một vài giây trước, khi chiếc váy phản ứng lại với Taara, nó đã tỏa ra một loại năng lượng vô hình nhưng cực kì mãnh liệt! Thứ năng lượng này thôi thúc Gatrix phải mặc chiếc váy này lên, và ném cây chổi này theo một cách mà hắn cũng chẳng thể hiểu được!
Có lẽ nó là một loại vật phẩm nguyền rủa, hoặc chúc phúc nào đó, vượt ra khỏi tầm hiểu biết của hắn. Chuyện này thực tế hoàn toàn bình thường, bởi Gatrix chỉ có thể lợi dụng con mắt của thần để thu nạp một lượng lớn tri thức, chứ không có nghĩa là hắn biết tất cả mọi thứ.
Cùng với sức mạnh vuột khỏi bản thân, con Goblin cũng thấy tốc độ của cây chổi dần dần bay nhanh lên. Hắn mất một tích tắc để hiểu ra vấn đề. Không phải là cây chổi bay chậm lúc đầu, rồi nhận được sức mạnh để bay mạnh hơn.
Mà bởi khi mặc chiếc váy này lên, Gatrix nhận ra hắn vừa nhận được một lượng cực lớn sức mạnh! Dù rằng thứ sức mạnh đó đến rất nhanh, và đi cũng rất nhanh, thì nó vẫn kịp để lại một chút dư âm lên trên hắn. Đó chính là tốc độ phản ứng thần kinh.
Trước khi ném cây chổi, Gatrix có cảm tưởng mọi thứ bỗng nhiên trở nên chậm hẳn đi, giống như một bộ phim tua chậm vậy. Hắn biết ảo giác này thực chất là do sức mạnh rời đi khỏi hắn không đủ đồng điệu.
Tuy nhiên, theo thời gian, tốc độ của mọi thứ càng lúc càng nhanh lên, và cho tới khi cây chổi chạm vào người con quái vật khổng lồ, thì Gatrix đã bị tước hết toàn bộ thứ sức mạnh ma thuật đến từ bộ váy nữ hầu.
Cùng một lúc, cả chiếc váy trên người hắn và lớp vỏ cháy đen bóng loáng trên người con quái vật tan ra thành tro bụi, biến mất dần dần trong không khí. Con quái vật gầm lên đau đớn, lăn lộn lung tung khắp nơi, tạo thành một mớ hỗn độn.
Chỉ thấy ở dưới lớp vỏ bao ngoài đó của nó, là những tảng cơ hồng đang nhảy tưng tưng như thể những sợi dây gõ phím đàn vậy. Nhìn chúng vô cùng mềm mại, non nớt, cực kì dễ tổn thương, chứ không rắn chắc và vững chãi được như lớp da cháy ban nãy.
- Taara!
Gatrix quát lên, trước khi ngã ngửa ra đằng sau, toàn thân cạn sạch sức lực. Đây hẳn là di chứng sau khi sử dụng một loại sức mạnh nào đó vượt quá tầm chịu đựng của hắn. Rất may là chiếc váy đó đã gánh chịu gần như toàn bộ phản lực, cơ thể Goblin này của hắn chỉ còn phải chịu đựng chút ít thôi.
- Để đó cho tôi!
Chẳng tốn quá một giây, Taara đã có thể hiểu ngay tình hình. Cô không rõ vì sao Gatrix lại có thể phát huy ra được một sức mạnh đáng sợ đến như thế, nhưng đây là cơ hội tốt để tiêu diệt con trùm này. Còn những chuyện còn lạn thì cô hoàn toàn có thể hỏi sau khi đã đánh bại kẻ địch.
Taara nhảy lên, xoay búa từ phía sau lưng, bổ thẳng một trăm tám mươi độ về phía trước. Mặt búa va chạm với hộp sọ của con quái vật, tạo nên một vết lõm sâu hoắm trên cái đầu khổng lồ của nó. Chưa hết, lực đánh từ cô nàng không đầu nặng tới nỗi, toàn bộ cơ thể của con quái vật bị Taara ép cho bổ nhào xuống dưới đất.
- Ồ?
Taara hơi ngạc nhiên. Cô biết con quái vật đã bị suy yếu bớt khả năng phòng ngự, song cô không ngờ nó lại yếu ớt đến như thế. Giống như con quái vật này trước và sau khi bị cháy lớp da là hai kẻ hoàn toàn khác biệt vậy!
Cô dẫm một chân lên vai của nó, tìm vị trí thuận lợi để làm điểm tựa. Ở phía dưới chân cô, con quái vật rền rĩ những tiếng than đau đớn trong cổ họng, giống như một đứa trẻ bị đánh đập tàn nhẫn quá mức vậy. Chỉ tiếc rằng đối thủ của nó tuyệt đối không phải là một nhà hảo tâm!
Cây búa của Taara liên tục xoay vòng, bổ những cú thật lực lên hộp sọ của con quái vật. Mỗi một cú bổ, máu tươi lại bắn lên tung tóe, vẩy ướt khắp toàn thân Taara. Chúng bốc lên một mùi hôi tanh xú uế không thể tả, có điều Taara chẳng mấy bận tâm.
Cô chỉ cần mẫn xoay búa, nện nó lên đầu con quái vật, lặp đi lặp lại động tác đó như một cái máy. Cho tới khi con quái vật không còn làm bất cứ hành động nào nữa, lúc đó Taara mới dừng tay. Phần đầu của nó giờ đã bị đập nát toác, tuôn ra cả đống những dịch thể khó phân biệt nổi.
Ngay lúc này, toàn bộ ngọn lửa trong căn phòng, bao gồm những ánh nến leo lắt và cả bức tường lửa phi logic đang bám ngoài cửa, bỗng nhiên sinh động hẳn lên! Chúng rời khỏi nguồn cháy của mình, vờn vờn khắp căn phòng, rồi tụ lại thành quầng lửa cực lớn ở chính giữa phòng.
Thế rồi ngọn lửa này nhào tới, nuốt chửng cái xác khổng lồ của con quái vật. Qua ánh lửa xanh đầy ma quái, Gatrix và Taara thấy được hình ảnh một gã đàn ông đang rên xiết! Hắn ta mặc một bộ váy áo dài màu đen, với hai dải mạ vàng kéo dài dọc theo thân thể. Thoạt nhìn thì Gatrix thấy hắn khá giống với một vị thầy tu điển hình của giáo hội.
Chỉ có điều, cả Gatrix lẫn Taara đều biết, kẻ này chắc chắn không phải người tốt lành gì. Dấu thập tự treo ngược trên hai dải mạ vàng đã cho họ biết thân phận thực sự của tên thầy tu này là gì, và rất có thể hắn chính là kẻ đã chủ trì những nghi thức tà ác.
Bất chợt Gatrix nhớ ra lời nguyện cầu trong quyển kinh mà ban nãy Taara đã xướng lên!
“Chờ đợi hàng giờ được chỉ định chết,
Đây trên bàn hoả ngục,
Hình ảnh một người mặt trắng, lòng đen bé như hạt đỗ,
Tiến gần đến bàn thờ sự chết,
Thầy cả thượng phẩm tay cầm gươm chém
trong tay,
Trích ra những giọt máu trinh trắng,
Tế vật của thần,
Chết theo nghi lễ,
Để đáp lại mọi mong ước của mình“.
Hắn ngoái lại nhìn chiếc quan tài gỗ phía sau lưng mình. Nếu như kẻ đang bị thiêu cháy kia là tên thầy cả, thì hẳn oán hồn này chính là trinh nữ hay vật tế rồi. Nếu như hắn ném oán hồn vào ngọn lửa xanh hỏa ngục này, thì rất có thể đây sẽ là dấu chấm hết luôn cho cơn ác mộng ở tầng ba.
Gã thầy cả đưa tay về phía Gatrix, gương mặt vặn vẹo vì đau đớn.
- Nàng... ở đâu? Đưa nàng cho ta!
Vậy đấy!
Gatrix nhắm mắt, thở dài một hơi. Thế rồi hắn nhìn gã thầy cả, trong mắt chỉ còn lại sự lạnh lẽo!
- Chết một mình đi, kẻ sa đọa!
- Không!
Thầy cả gào lên, trước khi ngã quỵ xuống bởi ngọn lửa ma quái. Rất lâu sau đó, trong căn phòng chỉ còn văng vẳng tiếng la hét bất lực của linh hồn thầy tu, trước khi bị nhấn chìm hoàn toàn bởi ngọn lửa xanh.
Gatrix bước tới đống tro tàn màu đen có hình người nằm úp sấp trên mặt đất. Hắn bốc một nắm lên, lè lưỡi nếm một cái, rồi vứt đống tro đó xuống đất.
- Anh làm gì thế?
- À không, tôi chỉ muốn thử xem thứ này có ăn được không thôi! Cô biết đấy, loài Goblin luôn luôn đói mà!
Gatrix toét miệng cười, rồi bước về phía cái bục để quyển kinh. Sau khi tiêu diệt con trùm cuối, chiếc bục đó đang tỏa ra một luồng ánh sáng dìu dịu nhưng rất bắt mắt, giống như thể không muốn những kẻ chiến thắng bỏ qua nó vậy. Thật là tiện phải không nào? Gatrix than nhẹ.
Đồng thời, hắn cũng lấy ra chiếc hộp đựng thứ bụi mầu nhiệm ra, lầm rầm thần chú trong miệng.
“Bụi về bụi, đất quy về đất”
Từ bên trong chiếc quan tài, vô số những hạt bụi nhỏ li ti bay ra, hướng về phía chiếc hộp trên tay Gatrix. Ngay lập tức, Taara hốt hoảng hét lớn!
- Anh làm gì thế? Anh không sợ oán hồn thoát ra à?
- Bình tĩnh! Những thớ gỗ này được làm với mục đích là khắc chế những tồn tại phi thường mà, thế nên việc con oán hồn đó thoát ra là chuyện không thể nào. Thay vào đó, cô không thấy ngạc nhiên sao khi những hạt bụi này mang theo ma lực mà lại vượt qua được cấm chế của lớp gỗ sao?
Nếu như lúc này cô nàng có đầu, Gatrix chắc chắn sẽ nhìn thấy được biểu cảm cực kì lúng túng trên mặt Taara. Thế nhưng dù sao Taara cũng là một tồn tại tương đương với đấu sĩ cấp trung, có nghĩa là khả năng suy luận của cô nhanh hơn người bình thường rất nhiều!
- Ý của anh là những hạt bụi này có vấn đề sao?
- Tôi thiếu khuyết quá nhiều dụng cụ để kiểm tra xem thứ hạt này rốt cuộc là gì. Chúng rõ ràng mang theo ma lực, đủ “nặng” để khiến một oán hồn không thể nhảy liên tục qua các chiều. Ấy vậy mà khi gặp vật liệu kháng ma pháp cực mạnh thì chúng chẳng thèm quan tâm gì hết!
Gatrix nhìn xuống chiếc hộp. Thực chất cái gọi là mâu và thuẫn là để thể hiện kết quả khi các cặp khái niệm đối nghịch gặp nhau. Một vật liệu kháng phép thuật đối đầu với một loại phép thuật cực kì hùng mạnh, vậy thì cái nào sẽ thắng?
Đến lúc này chúng ta cần phải xét tới mức độ ưu tiên, hay nói cách khác là hàm lượng pháp tắc ẩn chứa trong mỗi khái niệm. Ví dụ như Gatrix biết chun chút về pháp tắc hủy diệt, do hắn đã từng học được khi đi trên con đường của bóng tối.
Thế nên nếu như hắn gặp một chiếc khiên bất khả xâm phạm, tức là nó ẩn chứa pháp tắc không bị phá hủy, vậy thì pháp tắc của ai am hiểu sâu rộng hơn, người đó sẽ thắng. Pháp tắc là những lĩnh ngộ một tồn tại có thể tìm hiểu được khi nghiên cứu về các lẽ tự nhiên trong vũ trụ.
Ví dụ về con đường bóng tối mà Gatrix, hay nói chính xác hơn là Nike đã từng nghiên cứu. So với những người bình thường thì lượng tri thức mà Nike biết về bóng tối khá là rộng, nhưng nhiêu đó cũng chỉ là một phần rất nhỏ trên tổng thể kiến thức về bóng tối mà thôi.
Hãy thử nhìn vào Cyrax mà xem! Anh ta được trao cho một biểu hiện của bóng tối, là sự hoàn nguyên. Và Gatrix còn nắm nhiều biểu hiện hơn thế nữa! Sa đọa, đầu độc, ăn mòn, lạnh lẽo... mỗi một con đường có vô cùng nhiều biểu hiện, và có muôn vàn con đường như thế. Như là con đường của lửa, con đường của ánh sáng vân vân...
______
Mình trở lại rồi đây các độc giả. Thật lòng xin lỗi về sự chậm trễ này. Dạo gần đây mình vướng một số việc trên công ty, đêm về thì cày bộ Thả em phù thủy kia ra để lấy một số ý tưởng cho mạch truyện trong tương lai.
Thế nên suốt thời gian vừa qua để anh em phải chờ đợi, mình thật sự thật sự xin lỗi.
ORZ ORZ ORZ ORZ ORZ ORZ ORZ ORZ