Bạo Chúa

Chương 270: Chương 270: Hầu nữ Goblin




Lý thuyết bao giờ cũng rất đẹp, nhưng thực tế thì luôn tàn khốc! Cứ cho là con quái vật mới sinh này và Taara có cùng sức mạnh, thì thể chất cả hai cũng quá chênh lệnh! Hình thể nó to dễ có tới gấp ba lần cô nàng, thế nên dù Taara có khỏe thì cũng không thể thắng được một trong các định luật vật lý cơ bản.

Lực luôn có tỷ lệ thuận với khối lượng và tốc độ!

Chỉ thấy Taara bị đánh bay vọt đi như một quả banh, đâm rầm vào bức tường phía sau. Cô nàng rơi bẹp xuống đất, không để lại bất cứ một vết tích nào trên tường cả. Điều này càng khẳng định giả thuyết phải đánh bại con “trùm phụ” này nếu như bọn họ muốn thoát đi.

Taara đứng dậy, lắc lắc người cho khớp xương trượt vào đúng vị trí. Cú đánh ban nãy đã làm xương cốt khắp toàn thân cô nàng vỡ nát, ấy thế mà chỉ trong vài hô hấp, Taara đã chẳng còn vết tích nào trên người. Hồi phục ăn gian cũng chỉ có hạn độ thôi chứ?

- Đánh đau đấy, súc sinh!

Taara hét lên, bay người thêm một lần nữa về phía con quái vật khổng lồ. Lần này cô nàng tạo thế, mượn cả trọng lượng lẫn lực xoáy toàn thân, vụt thẳng cây búa xuống đầu con quái vật. Ngay lập tức, nó chập hai cẳng tay lại, đón đỡ đòn đánh.

- Uỳnh!

Lần này Gatrix đã học khôn, lựa chọn nấp sau một vài băng ghế gỗ mà hắn đã kéo ra sát góc tường. Những băng ghế này có tác dụng làm khiên chắn, hấp thu đợt sóng xung kích đầu tiên, để Gatrix không đến nỗi bị chấn tới phun máu như lần trước.

Rất hiển nhiên, phán đoán của Gatrix không hề sai chút nào, khi những thanh gỗ lập tức nổ tan nát thành mảnh vụn khi đợt sóng xông tới, tiếp tục xé thẳng về phía con Goblin đang co ro bên dưới. Đợt sóng đụng lên bức tường phép thuật của Gatrix, tạo nên một gợn sóng nhộn nhạo, trước khi tan dần vào hư vô.

- Nguy hiểm thật! Hai con quái vật này cứ dùng đòn siêu nặng là mình lại chịu vạ!

Gatrix đưa tay quệt mồ hôi trên trán, nhìn xuống đống mảnh gỗ trước mặt. Hắn cần phải tìm ra cách giải quyết con trùm phụ này nhanh, nếu không dư âm trận chiến giữa nó và Taara sẽ khiến hắn chết trước khi kết quả ngã ngũ mất!

Gatrix tuốt Hồng Trần ra, chạy băng băng về phía con quái vật. Nó đang mải mê chơi đập chuột với Taara, thế nên không nhận ra có một con bọ xanh lá đang nhảy loi choi phía sau lưng. Và dù nó có nhận ra thì cũng chẳng ảnh hưởng gì.

Vì Gatrix không xuyên nổi qua lớp da cháy đen cứng ngắc của nó!

Cường độ cơ thể của con trùm phụ này đã đủ đáng sợ, chưa kể vũ khí của Gatrix quá... yếu đuối, không đủ sắc bén để có thể đâm xuyên lên người con quái vật. Tất cả những gì hắn có thể làm là tạo ra những tia lử đoang đoang khi cố gắng vung dao vẽ lên người nó.

Thế này thì đúng là khinh người quá mức mà! Gatrix bực tức lùi về phía sau. Hắn có cảm giác ban nãy mình chẳng khác gì đang dùng dao chém lên vách đá vậy, mà còn là dao cùn nữa chứ! Thôi thì một điều đáng an ủi là Taara vẫn sẽ đánh tốt mà không cần sự góp mặt của Gatrix.

...

Thời gian trôi qua, hoa đào lại nở... khoan khoan! Thực ra thì không lâu tới mức ấy, chỉ có điều Gatrix đã quan sát trận đấu đẫm máu này lâu tới mức hắn đói! Cần nhớ rằng dù thời gian giữa các thế giới có như thế nào, thì đồng hồ sinh học cũng là một trong những thước đo rất đáng tin cậy!

Điều này có nghĩa là lại một khoảng thời gian nữa, cụ thể là một phần ba ngày vừa trôi qua! Gatrix đã rèn được cơ thể chỉ đói vào chính xác một phần ba thời gian trong ngày, và kể từ khi tiến vào trong lâu đài này, hắn đã ăn tổng cộng mười lăm bữa!

Cũng có nghĩa là, bên ngoài thực tại có lẽ đã trôi qua khoảng năm ngày rồi! Gatrix không dám chắc, vì tốc độ cơ thể đòi hỏi năng lượng còn phụ thuộc vào cường độ vận động của hắn nữa chứ! Nếu tính thêm cả thời gian bên ngoài khu rừng, thì tổng cộng bọn họ đã lạc trong thế giới Shazam cỡ mười sáu ngày rồi!

Nếu như nói rằng bên ngoài kia chưa tổ chức các phương án cứu viện, hoặc thậm chí là đối phó với thảm họa mới này thì Gatrix sẽ quan ngại sâu sắc về chỉ số thông minh của những người trên thế giới này! Đừng quên rằng trước đó đội của Gatrix nhận được nhiệm vụ, rồi cả quãng thời gian di chuyển nữa cũng là một quãng thời gian cực lớn!

Chỉ là... Gatrix không chắc những kẻ cứu viện ngoài kia có thật sự là cứu viện, hay sẽ hiện nguyên hình thành một băng cướp tràn ngập chính nghĩa đây? Ngoài ra, việc nhét thêm người vào thế giới Shazam này không biết có phải là một giải pháp khôn ngoan không nữa!

Gatrix phủi phủi đầu gối, đứng dậy. Hắn bắt đầu nhận ra một chuyện không đúng ở đây. Nếu như Taara và con quái vật này cứ đánh nhau mãi, thì kết quả trận chiến này sẽ vĩnh viễn là kết quả hòa! Taara không đủ sát thương để làm tổn thương nó, trong khi con quái vật thì không thể tiêu diệt một kẻ bất tử như Taara.

Hai kẻ này dường như có thể lực vô hạn, nhưng Gatrix thì không! Không sớm thì muộn, hắn cũng sẽ lâm vào tình trạng thiếu lương thực, và đến lúc đó hắn phải chết đói thì cũng hài hước lắm! Lại nữa, nếu như lý thuyết về phép tính hoàn hảo của hắn là đúng, thì việc hắn và Taara cùng đối mặt với con trùm này mới thật sự hợp lý!

Hiện tại giá trị của Gatrix đang bằng không, và nó khiến cho phép toán chưa được hoàn thiện. Chính vì thế mà hắn mới phải chứng kiến một trận đấu dài hơi tẻ nhạt đến vậy. Song sát thương của Gatrix không thể xuyên qua được lớp phòng ngự của con quái vật, vậy thì hắn còn gì?

Gatrix điểm qua một lượt những món đồ hắn đang có trong tay. Hồng Trần thì thôi không tính tiền. Đống bụi ma thuật thì chẳng có bất cứ tác dụng nào lên con quái vật cả. Nếu như Gatrix còn chỗ thuốc bốc mùi thì có lẽ hắn sẽ thử một chút, có điều hắn chẳng còn sót lại dù chỉ là một giọt!

Ồ?!

Gatrix chợt nhận ra một món đồ nữa hắn tìm được trong phòng trưng bày. Ở căn phòng đó, Gatrix đã tìm được ba món đồ. Một là chiếc hộp rỗng cũ hỏng, và hắn đã vứt nó đi. Kế tiếp là chiếc hộp đựng thứ bụi ma thuật mà Gatrix dùng để khắc chế con oán hồn trong cỗ quan tài ở góc phòng.

Nhắc mới nhớ, dường như sóng xung kích không hề có bất cứ ảnh hưởng nào lên chiếc quan tài này thì phải? Thật kỳ lạ, khi những băng ghế gỗ khác thì nổ tan tành, trong khi chiếc quan tài được làm từ cùng loại gỗ thì lại chẳng hề hấn gì! Gatrix không thể không đổ hết lý do lên cho con oán hồn bên trong.

Có lẽ việc chứa một tồn tại khó giải như oán hồn đã khiến phẩm chất của cỗ quan tài tăng lên chăng? Vớ vẩn hắn đem nó bán cho đám thầy tế lại đổi được cả một gia tài không biết chừng? Ừm có lý lắm! Gatrix đưa tay gãi gãi cằm, mường tượng ra những việc cần phải làm với đống “chiến lợi phẩm” quái dị mà hắn đã thu thập được.

Tuy nhiên tâm trí của hắn ngay lập tức giật ngược về thực tại! Ngoài hai món đồ kể trên, còn một thứ nữa mà Gatrix đã tìm được trong căn phòng ấy. Đó là một chiếc váy nữ hầu, đi kèm với bờm ren và một chiếc chổi quét dọn!

Đừng nhìn bề ngoài dễ thương của nó mà đánh giá lung tung, bởi đích thân Gatrix đã ước lượng phẩm chất của nó không phải là dạng vừa đâu! Chưa kể, hắn còn cảm nhận được một dòng ma lực đang chảy lặng lẽ bên dưới chiếc váy hầu này nữa.

Phải chăng đây chính là chiếc chìa khóa để Gatrix hoàn thành màn đánh trùm bất đắc dĩ này? Hắn lập tức lấy bộ váy kèm chổi ra, hét lớn:

- Này Taara, tôi có một bộ đồ cho cô đây!

- Ồ để tôi xem!

Taara quát lớn, bật lui khỏi con quái vật, chạy về phía Gatrix. Trong lúc con quái vật đồ sộ đang chạy hùng hục tới, Taara thò tay định chạm vào bộ quần áo thì...

- Ai ui!

Cô rụt tay lại, vì vừa có một dòng điện phóng ra từ bộ váy, đập thẳng lên bàn tay trắng hồng nõn nà của cô nàng. Vết sét đó có vẻ rất mạnh, vì Gatrix thấy bàn tay Taara cháy đen thui, quắt teo hết cả vào!

Điều đáng sợ hơn là, tay Gatrix lúc đó vẫn đang cầm bộ váy như thể cầm một mớ giẻ rách trên tay!

- Úi giời trúng mánh rồi!

Gatrix rú lên, khi Taara vẩy vẩy bàn tay mới mọc ra. Cô nàng hừ một tiếng, chạy tới đón đỡ con quái vật, mua cho Gatrix ít thời gian.

- Nó từ chối tôi rồi! Có vẻ như nó chỉ muốn anh mặc thôi!

Taara thốt lên đầy hả hê, mang theo một chút háo hức! Cô muốn xem Gatrix bình tĩnh biết tuốt sẽ làm gì khi bị ép vào trong tình thế khó khăn này. Ngay khi đỡ xong một đòn thế mạnh mẽ từ con trùm, Taara vội vàng ngoái đầu lại, và hét lớn!

- Cái con mẹ gì thế này?

Không nói tới việc một người trong sáng, lạc quan như Taara học đâu ra những từ ngữ thô tục. Chỉ riêng việc Taara phải thốt lên những lời tục tĩu đó là đủ hiểu tâm lý của cô đã choáng tới mức nào khi ngoái đầu lại.

Trong mắt Taara - cứ tạm coi là vậy, chỉ thấy hình ảnh một nữ hầu với làn da xanh lét. Cái đầu nó trọc lốc, lưa thưa đâu đó ba sợi tóc, và được trùm lên bởi một chiếc bờm với nơ tua rua trắng rất dễ thương. Phần ngực váy khá lỏng loẹt - cũng phải thôi, Gatrix làm gì có ngực...

Đó không phải là vấn đề! Vấn đề là con Goblin này trong bộ đồ hầu gái đúng là một sự hãm hiếp lên thị giác của cô! Giống như ai đó rưới một bãi cứt lỏng lên trên chiếc đĩa thủy tinh vô cùng tinh mỹ vậy, thật không biết phải diễn tả sự đối nghịch này ra sao nữa!

- Ha ha, tôi cảm thấy toàn thân tràn đầy sức mạnh! Yêu nghiệt phương nào, ăn của bản tọa một chổi!

Gatrix quát lớn, cầm chổi trong tay... rồi ném về phía con quái vật như thể ném một cây giáo!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.