- Mỏ kim loại thì chúng tôi có phát hiện ra một chỗ ở cách nơi đây không xa, ở khoảng này này. Nhưng đó là nơi cư ngụ của loài tê tê thép, và chúng cực kì khó chơi!
- Vậy sao? Để mai tôi sẽ dẫn theo vài anh em đi thám thính thử xem! Chết tiệt, thiếu tài nguyên đúng là ác mộng mà!
Cyrax đưa tay chống trán suy tư. Gã có kỹ thuật, bọn họ có nhân lực, có điều tư liệu sản xuất mới là vấn đề. Gã đâu thể biến đồ vật ra từ hư không đúng không?
Cứ thế, đêm dài dần trôi qua, khi hai tồn tại mạnh nhất trong trại ngồi thảo luận với nhau về đủ loại chi tiết, từ to lớn như làm thế nào để sống qua tháng kế tiếp, cho tới những chuyện nhỏ như lông gà vỏ tỏi. Toga bắt đầu cảm thấy mệt và chán. Cô nằm dài ra trên bàn, tì má lên cằm, phụng phịu.
- Mấy cái chuyện này nhàm chán và khô khan quá đi!
Cyrax vẫn giữ mặt hướng về bàn làm việc, chỉ ngước mắt lên nhìn Toga.
- Nếu cô muốn làm một lãnh đạo đủ tốt thì cô phải am hiểu cả những chuyện lặt vặt này nữa. Trừ phi cô có phụ tá, giống như tôi hiện tại đang gánh hầu như toàn bộ chẳng hạn?
- Rồi rồi, cảm ơn anh!
Toga tức tối, ngửa một phần lưng lên mặt bàn, duỗi thẳng tay.
- Ui chà! Hai ngày này khiến tôi kiệt sức quá rồi!
Khi chẳng thấy Cyrax phản ứng gì, Toga lại một lần nữa thấy hụt hẫng. Cảm xúc của cô lúc này cực kì phức tạp, thất vọng có, cay cú có, háo hức... cũng có nốt! Toga chống hai tay lên bàn, đưa mặt lại rất gần Cyrax. Đôi mắt của họ chạm thẳng vào nhau.
Ở khoảng cách này, cô có thể ngửi thấy một mùi hương hơi nồng tỏa ra từ trên người Cyrax. Gã đã tắm rửa dưới đầm lầy sau khi dùng bữa - và Cyrax là người duy nhất dám xuống nước ở thời điểm đó. Gã đã đạt tới thể trạng tốt nhất, thì dăm ba con quái vật tép nhép lấy tư cách gì để đấu với gã chứ?
Gương mặt của cô đỏ phừng phừng như muốn bốc khói, còn đôi mắt thì lúng liếng nước. Toga đang rất căng thẳng, bởi giọng nói của cô run bần bật cứ như cầy sấy vậy!
- A... anh... c... có... muốn... tiếp tục... chuyện hôm... qua... không?
Đôi mắt lơ đãng của Cyrax trượt về phía Toga. Nó chạy từ từ qua chiếc cổ áo cũ sờn hơi trễ, để lộ khuôn ngực đầy đặn ẩn ẩn hiện hiện của cô. Nó trượt qua chiếc cổ thon dài, dừng lại rất lâu ở đôi môi ướt át mà gã đã có dịp nhấm nháp đêm qua. Hơi thở nóng bỏng của Cyrax phả lên mặt Toga, càng khiến bầu không khí trở nên ái muội gấp bội!
Bữa ăn đầy đủ như một cơn mưa rào, tưới tắm lên mảnh đất sa mạc khô cằn của Toga. Làn da của cô căng mọng trở lại, mái tóc ngắn cũng bồng bềnh hơn, và giống như Toga bị quyến rũ bởi mùi đàn ông của Cyrax, hương thơm đàn bà cũng khiến gã rạo rực vô cùng!
Cyrax đặt miếng gỗ xuống mặt bàn, đưa tay nắm lấy cằm của Toga, nâng lên nhẹ nhàng.
- Cô đang đùa với lửa đó, có biết không?
Trong lòng Toga đột nhiên giật thột một cái! Cô liếc mắt sang bên, tránh đi cái nhìn nóng rực của Cyrax.
- Nhìn vào mắt tôi!
Cyrax bóp nhẹ má của Toga, ép cho cô phải nhìn gã. Qua đầu ngón tay, Cyrax có thể cảm thấy máu chảy rần rần khắp gương mặt của Toga, và hơi nóng dưới làn da mềm mại của cô khiến Cyrax chỉ muốn nắm mãi không buông tay.
Gương mặt của họ càng ngày càng tiến sát lại gần nhau hơn, và cuối cùng thì đôi môi của Toga lại một lần nữa dán lên miệng Cyrax. Giống như hai thiếu niên vụng dại mới nếm trái cấm, nụ hôn của họ gượng gạo, vụng về chứ chẳng hề vồ vập như lần hôn đầu tiên.
Sau vài lần chạm môi thăm dò, họ tách nhau ra. Đôi mắt họ phản chiếu lẫn nhau, ngập tràn trong sự mê ly của ngọn lửa dục vọng, và lần này thì không còn là những nụ hôn sơ nhẹ nhàng nữa! Đầu lưỡi của Toga luồn vào trong miệng Cyrax, để rồi bị gã nút lấy, tham lam giữ lại.
Cyrax vòng hai tay ra sau lưng Toga, đỡ lấy lưng cô, từ từ đẩy thân thể nhỏ bé đó nằm xuống. Ngược lại, Toga vòng tay qua cổ Cyrax, như người sắp ngã tìm cách níu lấy cành cây chìa ra nơi mép vực. Thế nhưng cũng chính đôi tay đó đã túm lấy chiếc áo mỏng bên trên thân Cyrax, xé toạc nó thành từng mảnh vụn!
Với điều kiện quần áo thiếu thốn thế này thì có lẽ Cyrax nên tính tới mặc áo lông thú kể từ ngày mai mất!
Đột nhiên Cyrax vùng dậy, bật ngửa ra sau! Gã thở hổn hển, nhìn xuống thân thể nõn nà nửa kín nửa hở trong bộ quần áo xộc xệch của Toga. Mái tóc của cô lòa xòa rũ rượi, dính bết bởi mồ hôi trên trán, càng khiến cho đôi mắt đờ dại của Toga thêm phần gợi cảm. Cô mấp máy môi, tìm cách thốt ra những chữ đứt quãng vì tê hết lưỡi!
- Vì... sao?
Cyrax hít sâu một hơi, bình phục tâm tình mình. Gã vẫn ngồi yên, mắt dán vào bờ vai trắng hồng nhẵn mịn đang hở ra của Toga, song đó không còn là một ánh mắt hau háu ngập tràn lửa dục nữa, mà chỉ còn đọng lại sự lạnh nhạt băng giá!
- Tôi có cảm giác... nếu như tôi tiếp tục đi xuống, chúng ta sẽ tiến tới một mối quan hệ không thể cứu vãn được! Và tôi luôn luôn tin bản năng của mình!
Toga từ từ ngồi dậy, kéo lại vạt áo trễ qua vai cho chỉnh tề. Cô cất giọng buồn buồn.
- Có những thời điểm, tôi nghĩ rằng anh là một người lý trí tới vô tình. Nhưng ngay bây giờ, sự nhạy cảm của anh quả thực đáng sợ!
Cyrax lặng thinh, chờ đợi Toga nói tiếp. Tuy nhiên, thay vì tiếp tục giải thích, Toga lại dang tay ra.
- Tôi có thể ôm anh không?
-... Được chứ, tất nhiên rồi!
Toga choàng tay, ôm lấy thân thể khổng lồ mà cô ôm còn không xuể. Ở khoảng cách da thịt tiếp xúc gần như này, cô có thể cảm nhận được nhịp tim đập chậm rãi của Cyrax, cảm nhận được làn da chắc khỏe của gã, và cả sự rung rinh nhè nhẹ mỗi khi Cyrax hô hấp.
Nếu như nhìn từ xa, Cyrax đem lại cho người ta một cảm giác mạnh mẽ, áp đảo, vững chãi như pho tượng, xa vời như thần linh, thì khi ôm lấy Cyrax, Toga lại có một trải nghiệm khác. Cyrax rất “người”, gã có thở, có phấn khích, có nhịp tim, có nhiệt độ, và nó khiến cho tâm tình xao động của cô bình tĩnh lại.
- Anh nói đúng! Chúng tôi quá nghèo, quá thiếu thốn để có thể trả lại mối ân tình này. Thế nên...
- Thế nên cô dự định dùng thân thể của mình làm tiền trả đúng không?
Giọng nói ồm ồm của Cyrax vang lên từ trên đầu của Toga. Dù rằng Cyrax chỉ nói rất nhẹ nhàng, bâng quơ, có điều khi những lời này lọt vào tai Toga chẳng khác nào chuông vang sấm rền! Cô cúi đầu, tì trán vào ngực Cyrax, không dám ngẩng mặt lên nhìn gã.
Cyrax thở dài. Gã đưa tay lên ôm nhẹ lấy Toga vào lòng. Gã nhớ lại cách Gatrix thường dùng để an ủi Vera, và rất tự nhiên, bàn tay bự chảng của Cyrax đặt lên trên đỉnh đầu cô, xoa nhè nhẹ.
Hành động ấm áp đó khiến Toga không cầm nổi nước mắt! Mặc dù bàn tay của Cyrax rất vụng về, nhưng chính động tác “muốn an ủi” đó mới thật sự khiến cô cảm động!
Vì Gildur trên cao, Toga không phải là mẫu phụ nữ mạnh mẽ, có thể đầu đội trời chân đạp đất. Trái lại, cô lại là người rất cổ hủ! Theo quan điểm của Toga, một người phụ nữ vốn sinh ra đã yếu đuối. Người con gái đó có thể mạnh mẽ về thể xác, nhưng nội tâm thì chẳng cách nào chối bỏ được.
Toga khao khát có một người đàn ông đủ mạnh mẽ, đáng tin, vững chãi để cô có thể dựa vào. Vậy nhưng dù đã trải qua bao nhiêu lâu, song Toga vẫn chẳng thể tìm được một người nào xứng đáng với bản thân cả. Người thì cô cho rằng quá đần độn, không có tương lai. Người thì còn yếu hơn cô, vậy thì làm ăn gì nữa chứ?
Điều đáng chết là, trong suốt quá trình tìm kiếm người đàn ông lý tưởng đó, cô đã gặp rất nhiều khó khăn. Tất nhiên là Toga đã vượt qua chúng, nếu không thì cô đã chẳng còn ngồi được ở đây lúc này. Vấn đề là để sống sót qua những thử thách đó, Toga cần phải mạnh hơn!
Mỗi lần chiến thắng, cô lại mạnh hơn một chút. Mỗi lần gặp chướng ngại vật, Toga lại thúc ép bản thân nhảy qua giới hạn. Mưa dầm thấm lâu, thời gian trôi đi, và Toga đã đứng ở cấp độ đấu sĩ cấp trung lúc nào không hay!
Người khác phải vật lộn với công pháp, tìm thiên tài địa bảo để vượt qua được ranh giới đó, còn tất cả những gì cô làm là chiến đấu và sống!
Chỉ có điều, cách sống đó hoàn toàn mâu thuẫn với con người bên trong của Toga, thế nên nó tạo ra một sự tuyệt vọng. Sự tiêu cực này cứ tích lũy dần theo từng nụ cười của cô, mỗi khi cô cố tỏ ra mạnh mẽ nhưng trong lòng thì lại không. Cô không thể biểu hiện mềm yếu, bởi những người này cần có một điểm tựa tinh thần.
Nếu như, ngay cả thủ lĩnh của bọn họ cũng mất phương hướng, thì bản thân bọn họ phải làm gì bây giờ?
Vậy nên khi Toga gặp được Cyrax, cô đã bị gã cuốn hút. Cyrax thể hiện ra một sức mạnh vượt trội, thông qua ấn tượng thị giác về hình thể, về hào quang tỏa ra, và cả cách ứng xử. Dù tình huống có tồi tệ như nào, gã vẫn luôn điềm đạm và bình tĩnh đối đáp.
Cyrax rất mạnh, đó là điều không có gì để nghi ngờ. Cyrax không thể hiện ra đấu khí của một đấu sĩ cấp trung, nhưng bằng cách nào đó mà Toga không rõ, gã chắc chắn sở hữu chiến lực của một đấu sĩ cấp trung.
Và phải là nhóm cấp cao trong đấu sĩ cấp trung! Bởi Toga nếu như thật sự phải chiến đấu sinh tử với Cyrax, cô không nghĩ mình có thể giành phần thắng.
Không chỉ mạnh mẽ, mà Cyrax còn có một trí tuệ rất dị thường, hoàn toàn trái ngược với hình thể cốt đột của gã. Vốn dĩ định kiến của mọi người là, “đầu óc ngu si tứ chi phát triển”, vậy mà tên này vừa được sức mạnh, vừa có đầu óc. Cuộc sống chưa bao giờ công bằng, và lại một lần nữa, Toga có thể nếm trải điều đó bằng xương bằng thịt.