Đột nhiên, Toga ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt Cyrax. Gã có thể thấy sự quyết tâm, và cả khao khát mãnh liệt bên trong đôi mắt ướt át như ao hồ đó của cô nàng. Hai gò má của Toga ửng hồng phây phây, thậm chí còn có thể nhìn thấy hơi nước rịn ra, bám lên đầu những sợi lông tơ cong cong trên gương mặt cô.
- Anh có muốn tôi không?
Cyrax nuốt một ngụm nước bọt. Gã có thể dùng ý chí để đè ép cho cơ thể hoạt động bình thường. Bất kể là nhịp tim, máu lưu thông, sự cương cứng, Cyrax đều có thể kiểm soát toàn bộ. Nhưng thứ gì có thể kiềm chế được bản năng của gã đây?
- Toga... tôi...
- Tôi biết anh sợ gì! Anh sợ trách nhiệm! Anh sợ rằng một khi chúng ta vượt qua lằn ranh này, sẽ không thể quay đầu lại!
Hơi thở nóng hổi hổn hển của Toga phả vào mặt Cyrax, và gã liếm môi trong vô thức.
- Không sao hết! Cả tôi lẫn anh đều là người lớn! Chúng ta có nhu cầu, và gặp dịp thì chơi. Chúng ta chỉ giải tỏa những nhu cầu xác thịt, còn tâm trí cả tôi lẫn anh đều đủ trưởng thành để vượt qua chuyện này, đúng không?
- Tôi sợ rằng... bóng tối của tôi sẽ để lại vết tích lên cô, Toga à! Trong mắt tôi, cô như một thiên sứ thuần khiết, là ánh sáng hiếm hoi trong cái cuộc đời khốn nạn này! Tôi không muốn làm vấy bẩn nó!
Cyrax dùng nốt chút lý trí cuối cùng, ngăn cản lại con thú đang nhảy chồm chồm trong lồng ngực mình. Đôi mắt của Toga lờ đờ, say mê nhìn vào gương mặt Cyrax, mang theo không khí hồng phấn ái muội tới cực điểm.
- Rốt cuộc anh có phải đàn ông không vậy? Lo trước lo sau cứ như đàn bà!
Cyrax thở dài. Vậy đấy! Gã nghĩ thầm trong bụng, khi dùng miệng mình khóa luôn đôi môi lắm lời của Toga. Đôi tay vạm vỡ chắc nịch của Cyrax vòng qua đùi của Toga, nâng cô dậy, ấn thẳng lưng cô vào cây cột phía sau.
Những người mạo hiểm còn sống sót khi xây nhà trên cây đã nghĩ ra một phương pháp. Do nhà trên cây thì không có móng, nên họ phải có một vật gì đó để neo ngôi nhà lại. Và chẳng còn gì vững chắc hơn là chính thân cây to khỏe mà họ đang xây dựa vào.
Họ đẽo những khúc gỗ thô to, đóng sâu vào trong thân cây để làm giá trụ. Tiếp đó từ những cây cột nền này, họ bắt đầu đóng gỗ đan xen để làm sàn nhà, rồi phủ thêm các loại nguyên liệu như cỏ khô, lá to bản lên. Để chắc ăn, họ cũng dùng dây leo để gia cố thêm cho ngôi nhà.
Với trình độ thô sơ như vậy, những ngôi nhà gỗ trên cây này sẽ chỉ đáp ứng được nhu cầu sinh hoạt cơ bản, chứ nếu người mạo hiểm chạy nhảy hoặc hoạt động quá mạnh thì sẽ có rủi ro cao là sàn nhà sập luôn! Vậy nên để tránh trường hợp xấu nhất này xảy ra, Cyrax đã đặt Toga dựa lưng vào tường.
Dù sao thì nếu gã thúc mạnh quá thì cũng có cả một thân cây chống đỡ phía sau đúng không!
...
Toàn thân Toga và Cyrax đầm đìa mồ hôi, đan quyện vào nhau như hai con mực. Họ thở phì phò, giống như thể vừa làm chuyện gì đó vô cùng nặng nhọc vậy! Được rồi, chuyện đó chắc chắn là chuyện vô cùng nặng nhọc, đặc biệt là với hai kẻ có thể chất vô cùng siêu nhân như Toga và Cyrax.
- Thật sảng khoái! Đây có lẽ là đêm tuyệt vời nhất tôi từng trải qua!
Toga thỏa mãn rên rỉ, áp má lên lồng ngực Cyrax, cảm nhận tiếng trái tim của gã đập bang bang sau khi trải qua một cuộc vận động kịch liệt. Cyrax cũng đưa tay vuốt ve bờ lưng trần thon thả của cô nàng, và điều đó càng khiến Toga thoải mái tợn!
Không ai trong hai bọn họ nói một lời nào! Như một hiền nhân từng nói, muốn trải nghiệm mỗi một giây của hiền giả, thì chẳng cần phải đi đâu xa. Chẳng cần phải truy cầu kiến thức, cũng chẳng cần phải tìm kiếm trong những cuộc phiêu lưu đầy mạo hiểm!
Tất cả những gì chúng ta cần làm là tình dục và thăng hoa! Giây phút trống rỗng, thỏa mãn sau khi thăng hoa này, chính là thứ các hiền giả phải đối mặt hàng ngày!
Nó còn tệ hơn cả chết! Cyrax hít sâu, giải thoát cơ thể khỏi trạng thái đó. Gã vẫn ôm Toga trong lòng, rồi đứng dậy, bước ra phía cửa.
- Anh định làm gì vậy?
Toga hốt hoảng, quờ quạng định vùng dậy. Nên nhớ rằng cả hai bọn họ đều đang trần truồng như nhộng sau cơn hoan ái, và Toga thật sự không muốn cơ thể mình bị nhìn thấy như thế một chút nào!
Phải chăng Toga là một kẻ biến thái cuồng muốn khoe thân thể nơi công cộng? Mà cũng có thể lắm chứ, gã suốt ngày khoe nửa thân trần lực lưỡng như vệ thần đó còn gì!
Hay là...
Cyrax muốn tuyên bố cho những người khác biết, Toga đã là của gã?!
Câu hỏi này đột ngột nảy sinh trong lòng Toga, và cô không tài nào ức chế nó nảy mầm được! Trái tim cô đập thình thịch, loạn nhịp, và đẩy cho máu làm đỏ rực hai vành tai cong cong nhú ra dưới vai cô. Ánh nắng sớm rưới lên người cô, càng khiến Toga cảm thấy... nóng bỏng gấp bội!
- Đẹp quá!
Toga ngẩng đầu lên. Lúc này họ đang chìm trong những tia nắng ban sơ đầu tiên của một ngày mới. Nó sáng sủa, thanh mát và dịu nhẹ như hơi thở của nữ thần hoàng hôn, rực rỡ như nụ cười của hỏa thần Herion. Và khi chúng phủ lên người họ, Toga có cảm giác như mình không còn trần như nhộng nữa.
Thay vào đó, bọn họ như hai vị thủy tổ của nhân loại, khoác lên chiếc áo bào dệt từ nghìn tỷ tia sáng, lấp lánh và đẹp đẽ hơn bất cứ thứ lụa nào trên đời. Đôi mắt của Cyrax lúc này dán vào vầng mặt trời đang dần nhô lên.
Ánh bình minh hắt lên gương mặt vuông vức, rắn rỏi như tạc tượng của gã, và vô tình tạc luôn vào trái tim mềm yếu của cô.
- Đẹp quá!
...
Theo như phân chia, thì đội của Toga tiếp tục ở lại trại tập trung, thi công tiếp những hạng mục còn đang dang dở. Cyrax mang theo một nhóm năm người, chủ yếu là những đấu sĩ có khả năng sinh tồn và bỏ chạy tốt. Mục tiêu của bọn họ là tiếp cận mỏ khoáng sản do lũ tê tê thép canh giữ.
Tê tê thép là một loài sinh vật có lớp vảy cứng bao bọc, xếp thành nhiều lớp để có thể cuộn tròn lại như một quả bóng gai. Chỉ có phần bụng của chúng là mềm mại, và đó cũng là bộ phận duy nhất có thể tấn công được của loài tê tê này. Nếu như đối thủ không mạnh vượt quá chúng, tất nhiên!
Cứ thử tưởng tượng một con rồng có thể làm gì với con tê tê thép xem? Chấp cả con tê tê cuộn tròn, con rồng chỉ cần ấn một móng cũng đủ nghiền nát sinh vật tội nghiệp thua mình nhiều bậc này!
Cyrax nhìn một lượt chỗ phân bố đám tê tê. Chúng nằm dài trên mặt đất, gặm nhấm những miếng kim loại nhặt ra từ khu quặng. Những phần kim loại này sẽ ngấm vào trong da của chúng, và tập trung lại ở phần mặt lưng, tạo thành một lớp khiên kiên cố.
Những con thú này đều loanh quanh ở cấp độ thấp, nhưng vấn đề là chúng rất khó đối phó! Khi bị đối thủ tấn công, lũ tê tê sẽ cuộn tròn lại thành một khối cầu với gai nhọn mọc tua tủa. Tiếp sau đó, chiếc bánh xe cưa sắc bén này sẽ lăn về phía đối thủ, nghiền nát mọi thứ trên đường đi của chúng.
Về phần hình thể thì loài tê tê thép dài gấp đôi chiều cao của một người bình thường, và bề dày thì ngang với khoảng cách giữa hai vai một phụ nữ. Khi chúng cuộn lại thành một khối, khối dẹt đó sẽ có độ cao xấp xỉ ngực của người bình thường, với lực va chạm khi lăn hết cỡ tương đương với một đòn bình thường của đấu sĩ cấp trung.
Do có phong cách chiến đấu liên quan tới lăn lộn nhiều như vậy, nên nội tạng của tê tê thép rất chắc chắn. Chúng khó bị ảnh hưởng trong quá trình xóc nảy, hay khi lớp vỏ ngoài va đập vào vật cản. Và ngay cả phần được cho là mềm yếu, lớp da thịt dưới bụng của tê tê thép cũng rất dẻo dai.
Nếu như lưng của chúng được kim loại cường hóa để trở nên rắn đanh bất khả xâm phạm, thì kim loại cũng cường hóa cả da thịt của con tê tê. Nó không cần phần da dưới bụng cũng rắn nốt - như vậy thì nó chẳng khác gì một chiếc hộp sắt cố định và cứng ngắc cả!
Thay vào đó, lớp da dưới bụng chúng cực kì dẻo và đàn hồi. Cyrax đã phải phí mất rất nhiều công sức mới có thể rạch được một đường trên bụng chúng, và đấy là gã còn có lưỡi dao phẩm chất tốt trong tay. Giả như thay đó là vũ khí cấp thường - nghĩ cũng khỏi cần nghĩ!
Mặc dù sức phòng thủ của loài tê tê thép rất đáng gờm, song chúng không phải là không có điểm yếu. Đầu tiên là hốc mắt. Đối với những loài sinh vật, chỉ cần phẩm giai giữa hai bên chưa chênh lệch tới mức tuyệt vọng, thì nhãn cầu luôn luôn là một điểm yếu cố hữu!
Không phải vì tấn công vào mắt có thể gây mù, mà bởi kết cấu hộp sọ của sinh vật mắt mọc trong, dù rắn chắc và kín kẽ tới đâu, cũng phải để lại khoảng trống để còn chứa nhãn cầu.
Tại sao lại nói là sinh vật mắt mọc trong? Bởi cũng có những loài sinh vật mà mắt của chúng được nối với cơ thể bằng những cọng thần kinh, như loài Cua thép chẳng hạn.
Với những loài như thế, đánh nát mắt của chúng là tất cả những gì chúng ta có thể làm, chứ đừng có mơ tới việc lần theo hốc mắt để quấy nát não của đối thủ. Còn tê tê thép thì vẫn chịu quy luật hộp sọ có chỗ trống, thế nên tất cả những gì Cyrax cần làm là né đi một cú lăn, chờ cho nó thoát khỏi trạng thái phòng thủ để quan sát, và bụp!
Ngay cả vậy, nhãn cầu của loài tê tê này cũng rắn hơn nhiều so với những sinh vật cùng cấp. Không thể không nói, đúng là ăn gì bổ nấy! Tất nhiên đó là trong trường hợp có thể hấp thụ được “ăn gì”!
Một nhược điểm khác của loài tê tê thép, và đúng hơn là của tất cả những loại hình phòng thủ đồ hộp sắt này, cực kì sợ trọng lực! Điều đó có nghĩa là nếu con tê tê này, vì một lí do gì đó, bị rơi từ trên cao xuống, thì khả năng rất lớn là nó sẽ nổ tan xác mà chết! Hoặc chí ít là vỡ nội tạng, chảy máu trong đến chết!