- Trận tứ kết thứ ba, giữa Cyrax và Sophia!
Tiếng của trưởng làng vang lên, xé toang tiếng ầm ầm của cơn mưa đang ngày một lớn dần. Vera và Gatrix cũng đổi thái độ lất phất ban nãy, ngồi thẳng lưng tập trung theo dõi trận đấu này. Đối với người xem thì nó chỉ là một trong những trận đấu đặc sắc khác, song trong mắt dân chuyên thì đây là sẽ là một trận đối đầu có mức độ khốc liệt vô cùng lớn.
Khán giả có thể cuồng nhiệt chờ đợi trận đấu giữa hai đại mỹ nhân, song chỉ có Gatrix, Ramus và Vera biết, thật ra giải đấu này còn một con mãnh thú nữa, và đó là Cyrax.
Tên khổng lồ cúi đầu xuống, nói gì đó với đồng bạn, rồi đưa chiếc ô cho cô nàng cung thủ cầm. Tiếp đó hắn chậm rãi bước những bước nặng nề về phía sân đấu, với chiếc rìu hai lưỡi giắt sau lưng.
Những người dân trợn trố mắt, nhìn gã “ngốc” mà họ đã lén cười nhạo suốt vài hôm vừa qua, đang bước từng bước lên bậc thang gỗ để trèo qua lớp rào. Nếu như có ai dám nói người đàn ông với thân hình to cao không khác gì một con gấu này là kẻ ngu xuẩn, những người ở đây sẽ là người đầu tiên lao tới vả vào mặt!
Chẳng còn một chút ngô nghê dễ thương nào trên gương mặt Cyrax nữa! Những giọt nước mưa vuốt ve khắp gương mặt gã, tạo nên một cảm giác tang thương đến lạ thường! Và đến lúc này, khi Cyrax không còn giả ngu nữa, người ta mới thấy một gương mặt hoàn toàn khác.
Nó cao ngạo, lạnh lùng, và đẹp trai đến kì dị! Giống như một mỹ nam, không phải phong cách ấm áp sáng sủa như hoàng tử trong truyện cổ tích, mà cô độc như người anh hùng đứng lên chống lại ma vương vậy.
Tất nhiên, dù đẹp trai đến đâu thì đầu trọc cũng khiến hắn mất điểm kinh khủng!
Đấy là những gì Vera và Gatrix thầm đánh giá về gã, chứ trong mắt người dân, đặc biệt là những cô gái trẻ, thì ngoại hình Cyrax thế này là quá ổn rồi! Chưa kể hắn rất mạnh mẽ nữa, mà ở thế giới này, nắm đấm mới là chân lý, mới là thứ đảm bảo sinh tồn, chứ không phải ngoại hình.
- Cyrax, em yêu anh!
- Cyrax ngầu chết đi mất!
Những tiếng la hét vang lên từ phía dưới khán đài, đến từ đâu thì có lẽ Gatrix không cần nhìn cũng có thể đoán được. Trải qua hai trận đấu đầu tiên, những người trong làng đã biết hôm nay vẫn sẽ tổ chức thi đấu, nên đã vội vàng chạy tới.
Hiển nhiên là số người đến xem không thể nào đông như khi trời đang nắng đẹp được, song nó cũng đủ để khiến quảng trường có sinh khí hẳn lên, chứ không chỉ lèo tèo như lúc ban đầu.
Phía bên kia sân đấu, người con gái với thân hình cao gầy đã đứng chờ sẵn, hai tay khoanh trước ngực. Nước mưa thấm ướt mái tóc của cô, khiến cho những sợi tóc không còn cố định thành một búi phía sau gáy nữa, mà chảy lòa xòa bám chặt vào lưng và vai cô. Hai mắt của Sophia khép nhẹ, chỉ để lộ ra những sợi mi dài trắng muốt như tuyết.
Sophia là một cô nàng lông trắng thuần túy, có nghĩa là không chỉ tóc, mà cả lông mi, lông mày của cô đều có màu trắng. Nó tạo ra một cảm giác hài hòa hơn hẳn so với những kẻ cố tình nhuộm tóc theo màu khác nhau, mà quên không nhuộm luôn cả lông my với lông mày, tạo ra một sự lệch tông rất khó chịu.
Hiện giờ Sophia đứng đó, tựa như một tòa núi băng, tĩnh lặng không một chút dấu hiệu nào. Song tất cả đều biết, đó chỉ là khoảng lặng trước cơn bão. Thời khắc Sophia động, nó ắt hẳn sẽ dữ dội như lửa và nhanh như gió cho mà xem!
Cyrax nắm lấy cán rìu, nhấc ra khỏi lưng. Dưới làn nước mưa tẩy rửa, chiếc rìu bỗng sáng hẳn lên, để lộ ra rất nhiều vết sứt mẻ quanh lưỡi rìu.
- Ngươi nghĩ cầm thứ đó có thể thắng ta sao?
Sophia vẫn đứng im, mở miệng nói.
Cyrax không đáp lại. Hắn nhìn trân trân cây rìu hai lưỡi đã cùng hắn vào sinh ra tử hơn một năm nay, rồi ném phịch nó xuống cát.
- Cô nói đúng! Cầm nó thì ta không có bất cứ cơ hội nào!
Cyrax siết chặt hai nắm đấm lại, co về gần người, đồng thời cũng hạ thấp trọng tâm xuống.
- Đến đây đi!
Miệng của Sophia dần dần kéo giãn sang hai bên đầy thỏa mãn. Cô mở to mắt, để lộ ra một con ngươi tràn ngập chiến ý!
- Sophia!
- Cyrax!
Cả hai tự báo danh một cách ngắn ngủn, rồi lao thẳng vào nhau. Bầu trời rền vang tiếng sấm, chớp lóe sáng ầm ầm khi hai đấu sĩ va chạm vào nhau lần đầu tiên. Trái với dự đoán của tất cả mọi người, kẻ bị bắn ra lại là Sophia.
Gương mặt mỹ nhân tóc trắng xiết chặt lại vì cơn đau. Cô tập tễnh đứng, một tay xoa nhẹ bụng. Trên khóe miệng cô ứa ra một vệt đỏ thắm, tạo nên một cảm giác thê lương mà đẹp đẽ vô ngần! Phía bên kia, ở cẳng tay Cyrax, chiếc hộ thủ bằng da đã xuất hiện một vết cắt, để lộ ra lớp kim loại bên dưới nó. Tay trái của gã vẫn đang khựng giữa không trung, trong tư thế đấm bay Sophia.
- Ta xin lỗi! Là ta coi thường cậu rồi! Từ giờ ta sẽ đánh nghiêm túc, nên cẩn thận nhé cậu nhóc!
Sophia đưa tay lên gạt đi vết máu trên miệng, mỉm cười. Nhưng trong mắt người xem, nụ cười đó của Sophia chẳng khác gì nụ cười của một con rồng cả, nó khiến cho lông tóc gáy của họ dựng ngược hết cả lên!
Sophia tan vào trong không khí, để lại một vệt tàn ảnh nơi cô chạy qua, nhắm thẳng vào hướng Cyrax đang đứng. Gã trọc đầu bình tĩnh chờ đợi, sau đó hơi dồn trọng tâm sang một bên, nghiêng người đón đỡ cú đá tạt cánh của Sophia.
Tiếng kim loại va vào nhau chát chúa, báo hiệu lưỡi dao ở chân Sophia đã bị chặn lại. Lập tức Cyrax vung tay kia lên, nhẳm thẳng vào mặt Sophia, nhưng cô nàng, vẫn trong tư thế đứng một chân trụ, đã dùng cánh tay trái đẩy vào cổ tay phải của Cyrax, khiến cho quỹ đạo của cú đấm bị lệch ra ngoài.
Cùng lúc đó, cùi chỏ tay phải của nhắm thẳng vào chỗ hõm tạo nên giữa bụng và ngực của Cyrax. Trên cơ thể người có rất nhiều điểm yếu, như Gatrix đã “giải phẫu” một số người và phát hiện ra.
...
- Thái dương, sau gáy, xương ức, hạ bộ, mạng mỡ, sống mũi, cổ họng, hốc mắt đều là những bộ phận rất yếu ớt. Kể cả khi cơ thể em có mạnh lên, thì chúng cũng chỉ mạnh lên tương đối mà thôi, bởi những khu vực đó không được tiến hóa ra để “cứng”, em hiểu chứ?
Gatrix kiên nhẫn giảng dạy cho Vera, trong một buổi học trước đó khá lâu của họ. Bên cạnh cả hai là một hình nhân trần truồng, với những khu vực yếu ớt trên cơ thể được tô đỏ.
- Nếu như em không muốn ngộ sát một người, thì tốt nhất tránh tác động lực quá mạnh tới những bộ phận này. Sống mũi, mạng mỡ và hạ bộ còn có thể chưa gây chết người ngay, chứ những khu vực kia mà bị tổn thương thì chúng ta sẽ gặp vấn đề lớn đó.
Vừa nói Gatrix vừa tung một cú đấm vào thẳng thái dương con hình nhân. Vera để ý thấy nắm đấm của Gatrix không siết chặt như thường lệ, mà ngón trỏ hơi nhô ra một chút. Chỗ xương đốt ngón tay của ngón trỏ va đập thẳng vào thái dương của con hình nhân, và nó lập tức ngã vật ra, run bần bật. Gatrix phẩy tay, xóa bỏ sự tồn tại của hình mẫu này, quay ra hỏi Vera.
- Nhớ hết rồi chứ? Em có thể nhắm vào sống mũi, hạ bộ, nhưng tuyệt đối đừng nhắm vào những bộ phận còn lại, trừ phi em đã sẵn sàng để nhuốm máu.
...
Một chân của Cyrax bỗng khuỵu xuống, khiến thân người hắn nghiêng về hẳn về một bên. Nó khiến cho cùi chỏ của Sophia chỉ đánh lên được vùng cơ ngực bên phải của Cyrax mà thôi. Từng thớ cơ thịt của hắn căng cứng lên, đón nhận và hóa giải bớt lực đánh vào, nhưng nó cũng đủ khiến Cyrax đau đến nhe răng trắng ởn.
Chân trái của hắn hạ thấp, dồn hết trọng tâm xuống đó, còn chân phải sút thẳng vào chân Sophia. Vốn chân trụ không bao giờ dễ bị sút ngã được như thế, song cú đá của Cyrax không thể không nói, rất là hiểm!
Hắn không nhắm vào bắp chân hay bắp đùi của cô, mà nhắm vào vùng khoeo chân, nơi khớp nối giữa hai xương đùi và xương cẳng chân. Đầu gối con người có cơ chế gập, hướng về phía trước, thế nên nếu chịu lực đánh vào từ phía trước thì nó rất là bền chắc.
Nhưng khi lực đến từ phía sau thì lại là chuyện khác!
Cả hai thân hình đổ rạp về phía trước, với Cyrax đè lên trên Sophia. Hình ảnh này không khỏi khiến người ta liên tưởng tới hình ảnh cường hào ác bá, sơn tặc đạo chích đang chuẩn bị cưỡng hiếp con gái nhà lành. Có điều Sophia chắc chắn không phải loại con gái chân yếu tay mềm như trong những câu chuyện bi thương đó!
Chỉ thấy khi lưng Sophia mới chạm cát, thì Cyrax bỗng hộc lên một tiếng, rồi bị hất ra phía sau đầu Sophia, lăn mấy vòng mới dừng được. Trên ngực hắn vẫn còn dấu giầy dính đầy cát ướt, chứng tỏ ban nãy Sophia đã dùng chân làm đòn bẩy, ấn cho Cyrax phải lăn ra xa khỏi cô.
Sophia cong người, co hai chân về sát ngực, sau đó bật cả người đứng thẳng dậy, quay lưng về phía Cyrax.
- Ngươi rất thú vị, nhóc con! Đã rất lâu rồi mới có người bức được ta phải dùng ra tư thế này đấy!
Sophia vẫn quay lưng về phía Cyrax, hơi nghiêng đầu nói. Gatrix nhướn mày.
- Có vẻ như có người nào đó giận thật sự rồi kìa!
- Ý anh là sao?
- Về cơ bản, quay lưng về phía kẻ địch sẽ giới hạn rất nhiều những động tác của em. Đòn chân giờ chỉ còn xoay hông đá hậu, đòn tay thì đánh cùi chỏ, bởi các chi trên cơ thể chúng ta không quá linh hoạt khi phải thực hiện những hành động liên quan tới phía đằng sau. Tiện thể, gãi lưng giùm anh chút!
Trong lúc Vera đang gãi lưng Gatrix rồn rột, con Goblin nói tiếp.
- Tuy nhiên như em đã biết, chân của Sophia có kết cấu... hơi phi thường một chút. Thế nên đối với cô ta, đánh phía sau lưng hay trước mặt chẳng có gì khác biệt cả. Và kiểu đánh này làm anh liên tưởng tới một thế đánh, gọi là “cây liễu roi“.
Sophia xoay người về phía Cyrax, co một chân lên ngang ngực, vẫy tay thách thức. Gatrix thở dài.
- Chỉ hi vọng trận đấu này sẽ kết thúc nhanh!
Hắn kín đáo liếc nhìn sàn đấu.
...
Cyrax thở hồng hộc như trâu, trong mắt toàn máu và nước mưa. Vừa rồi trên người gã đã bị chém không dưới mười nhát, và lúc này những vết thương đó đang chảy máu ồ ồ, mang theo sinh mệnh của hắn trôi dần theo từng dòng nước mưa. Cảm giác chếnh choáng buộc Cyrax phải chống cả người bằng tứ chi mới có thể không ngã gục xuống, có điều Cyrax biết hắn sắp tới giới hạn rồi.
Mắt của hắn hoa lên, nhòe dần khi tình trạng mất máu ngày càng trở nên tồi tệ. Đầu óc hắn ù đặc, ong ong những tiếng la lúc xa lúc gần. Cyrax khẽ gầm một tiếng, ép cho cơ thể hắn phải đứng dậy. Phía trước mặt hắn, Sophia vẫn đứng bình thản, chân trước chạm nhẹ trên mặt đất.
Cyrax thật sự không hiểu được bùa phép gì có thể khiến cho đôi chân của cô ta trở nên linh hoạt tới như vậy, giống như không phải hắn đang đấu với một đấu sĩ chuyên dùng đòn chân, mà đang đấu với một võ sĩ chuyên dùng roi.
Đôi chân của cô ta như những con rắn động, luồn lách qua từng lớp phòng thủ của hắn, mổ lên người hắn những vết cắn bỏng rát, sắc lẻm. Điều đáng sợ hơn là Sophia có thể vung một chân như vậy liên tục, khiến Cyrax tự hỏi rốt cuộc cô ta phát lực ở đâu.
Điều đó cũng chẳng còn quan trọng nữa! Cyrax biết hắn thua rồi, có đánh nữa cũng chỉ là chịu tội. Hắn cần vận dụng đấu khí để chữa trị cơ thể ngay lập tức trước khi quá muộn.
Mưa thật lạnh! Cyrax thầm nghĩ. Hắn cười một cách cay đắng, khi nhớ lại tình cảnh đêm qua.
...
- Chỉ cần tôi giành được giải thưởng, mọi người sẽ cho tôi một cơ hội giải thích sao?”
- Đúng vậy!”
Jake gật đầu. Bốn người bọn họ đang kẻ đứng người ngồi trong một căn phòng trọ, với nguồn ánh sáng duy nhất phát ra từ ngọn đèn cầy le lói đặt trên bàn.
Cyrax chưa bao giờ thích gã đội trưởng này. Hắn ghét sự hợm hĩnh, nhát gan, ham vinh, tranh công của kẻ này. Hắn càng ghét tợn con bé thầy pháp Malice bên cạnh Jake. Nếu như không phải vì... Cyrax cúi gằm mặt, liếc về phía một đôi chân dài miên man đứng ở gần hắn.
- Được! Hi vọng mọi người có thể nghe tôi giải thích một lần!
...
Cyrax gầm lớn, lao về phía Sophia đầy tuyệt vọng. Trong khóe mắt hắn, người con gái ấy vẫn đang liếc nhìn Jake, chứ chẳng hề đoái hoài tới hắn một lần!
Thật may là trời mưa! Mưa ấm quá! Đó là điều Cyrax nghĩ tới, trước khi bị Sophia đánh gục!