“Từ Quyền trở về quân cơ đại doanh chỉnh đốn binh mã, những người khác theo ta ra khỏi thành!
”Không thể được điện hạ!” Từ Quyền thần sắc bỗng chốc trở nên kinh hãi, vội
vàng cất lời khuyên can: “Đây có thể là bẫy của địch nhân!”
Đôi
mắt sắc bén chậm rãi chuyển đến trên gương mặt Từ Quyền, thanh âm trầm
thấp lạnh lẽo thốt ra từ nơi khoé môi lãnh bạc nhất thời làm cho không
gian xung quanh đám người như bị đóng băng ba thước.
”Đừng để bổn vương phải lặp lại lần thứ hai!” Lời vừa dứt lời liền điều khiển ngựa
phi đại chạy về phương hướng Bắc Thành môn, phía sau tập thể hắc y vệ
lập tức bám theo, Thanh Hạ cùng Dương Phong liếc mắt nhìn nhau, không
sai biệt đều nhận thấy trong mắt đối phương có sự thận trọng và lo lắng
bởi vì bọn họ biết ai hết người bên ngoài tuyệt đối không có khả năng là Trang Thanh Hạ.
Mục đích cũng người đến cũng trong phút chốc được xác minh.
Đoàn người cấp tốc di chuyển trên đười núi ngoại thành trong bóng đêm hắc
ám, hắc y vệ bốn phương vây quanh Sở Ly đem hắn bảo vệ ở trung gian.
Bản thân Thanh Hạ không may mắn bị phân phó đến bên cạnh Sở Ly, từ khi rời
khỏi hoàng cung đến nay vẫn là lần đầu tiên nàng đứng cách hắn trong
phạm vi gần như thế, mặc dù vẻ mặt trấn định tự nhiên nhưng không thể
giấu diếm được một tia bồn chồn trong nội tâm.
Tế bào toàn thân
không khỏi lâm vào trạng thái bất kì lúc nào cũng có thế phát động,
Thanh Hạ biết bên trong bóng đêm yên tĩnh này kì thực đang ẩn tàng một
mối nguy cơ vô cùng lớn, vô số quỷ quái âm thầm ẩn núp trong bóng tối
không biết khi nào thì sẽ lao ra ngoài ăn thịt người.
Từ trước
tới nay nàng hành động đều là đem chính bản thân mình che giấu cẩn thận, hiện tại nàng cùng tên điên Sở Ly này đâm đầu vào chỗ chết mà có loại
cảm giác như mình không mặc quần áo xuất hiện ở trước mặt người khác.
Thì ra cảm giác bị người ta xem là bia ngắm lại khó chịu như vậy!
Vừa mới tự giễu nhếch khoé môi thì một tia cảnh giác khác thường đột nhiên
vang lên trong nội tâm, tuy rằng đối phương không có dị động gì nhưng do nhiều năm lăn lộn trong ranh giới sinh tử đã khiến Thanh Hạ gần như có
được thứ gọi là giác quan thứ sáu, loại giác quan đã nhiều lần kéo nàng
từ chỗ sống sang chỗ chết, mắt phượng đảo qua không gian liền phát hiện
vô số đạo hơi thở bén nhọn không dễ dàng phát hiện đang ở trong bóng đêm khẽ dao động, từng đạo lại từng đạo ánh mắt phản xạ ánh sáng nhạt của
trăng đêm như một quả bom ở trong màng não Thanh Hạ nổ tung.
”Có mai phục!”
Những người có cảm giác linh mẫn tại thời điểm hiện tại đều cảm nhận được sự
tình bất thường, Thanh Hạ đang đi bên phải Sở Ly đột nhiên quát lên một
tiếng chói tai, nhanh nhạy phi nhảy khỏi chiến mã của bản thân rồi bổ
nhào rồi vào trên người Sở Ly đem hắn kéo khỏi lưng ngựa.
Đám
người lắp bắp kinh hãi khi nghe được tiếng hô to của nàng, tuy nhiên còn chưa kịp làm ra phản ứng đã phải đối diện với một trận mưa tên dày đặc
từ bốn phương tám hướng lao đến như nạn châu chấu diệt mùa.
Tất cả tên nhọn đều nhắm vào phương hướng Sở Ly lao đến, chiến mã vô chủ đột nhiên hí rống đau đớn rồi ngã mạnh xuống mặt đất.
Thanh Hạ kéo Sở Ly lăn vài vòng trên mặt đất nhằm tránh khỏi thân thể khổng
lồ của chiến mã, vô số cung tiễn rậm rạp cấm trên thi thể của nó chớp
động lên thứ ánh sánh màu xanh nhạt vừa nhìn liền biết là có độc.
”Bảo hộ điện hạ!”
Phó binh hắc y vệ Khế Dũng cao giọng rống lớn, tuy nhiên vừa dứt lời đã bị
hai mũi tên nhọn găm phập vào lồng ngực, bất chấp đau đớn uy dũng dùng
đao chắn thêm được vào đạo tên nhọn nhưng cuối cùng cũng hết sức ngã
xuống ngựa.
Chỉ trong nháy mắt độ ngũ hơn hai trăm hắc y vệ đã
chết hơn phân nửa, Từ Quyền không có mặt tại trận địa cùng đầu lĩnh Khế
Dũng bỏ mình đã vô hình khiến những người còn lại lâm vào trạng thái
hoảng loạn, cuống cuồng che chắn kình tiễn của đối phương.
”Không cần hoảng! Tắt đuốc! chồng chất thi thể của ngựa lên để ngăn cản thiết
tiễn! Đội một thủ hộ phía sau, đội hai đội ba thủ hộ hai bên trái phải,
đội bốn thủ hộ phía trước, đội năm đột phá vòng vây, đội sáu bảo hộ điện hạ, những người khác theo ta xông lên trên!
Trong khung cảnh hỗn loạn chỉ thấy Dương Phong đột nhiên đứng dậy cao giọng quát to, mấy đạo kình tiễn nhanh như thiểm điện nhắm tới địa phương mà hắn đang đứng lao đến, trường thương trong tay Dương Phong tựa như giao long xuất hải che chắn hàng loạt kình tiễn, duy nhất chỉ có một trong số lượng lớn tên
nhọn là bắn trúng vào người hắn.
Lúc này từ trên không trung đột
nhiên có một đạo kình tiễn màu vàng với lực đạo cực mạnh xé không lao
tới, Dương Phong cười lạnh một tiếng, thân hình di chuyển thế nhưng đem
mũi kình tiễn kia nắm gọn trong lòng bàn tay, cởi xuống trường cung đeo
sau lưng thuận tay đem mũi tên màu vàng bắn ngược lại.
Trong đêm đen chỉ nghe một tiếng hét thảm nhất thời vang lên, hiển nhiên đã có người mất đi sinh mệnh.