“Điện hạ!”
Trên đường lớn Chu Tước hoàng thành đột nhiên xuất hiện một trận vó ngựa dồn dập kèm theo một loạt đèn đuốc sáng trưng hướng về phía trước cấp tốc
chạy đến, Sở Ly khẽ nhướng đôi hàng chân mày ghìm lại cương ngựa, đội
cận thân thị vệ ở phía sau ngay lập tức tiến lên đem hắn bảo hộ tại
trung gian.
Hai mắt sắc bén của Thanh Hạ ở trong bóng đêm khẽ
nheo lại, bởi vì Tây Xuyên cùng Đông Tề đã đến nên hoàng thành Nam Sở
trong những gần đây lưu hành rất nhiều cấm lệnh nghiêm khắc, ngay cả
người của quân cơ đại doanh cũng không thể lén ra ngoài vào ban đêm, mà
nhóm người đang tiến đến xác nhận đều là nhân mã của kỵ bắc quân theo
Bắc Thành môn mà tới, tại trên đường lớn lại dám ngăn cản thánh giá thì
không sai biệt đã có đại sự phát sinh.
”Người tới là người nào?!” Từ Quyền một thân hoàng đồng nhuyễn giáp che chắn ở trước người Sở Ly,
mày kiếm nghiêm.nghị dựng thẳng giương giọng quát hỏi.
”Thần là thành chủ của kỵ bắc quân Lý Bình, có việc muốn hướng điện hạ bẩm báo!”
Từ Quyền nhướng mày nhìn Lý Bình một thân y phục dính máu cùng mồ hôi lạnh dày đặc trên trán liền biết hắn đã bị trọng thương, nhận ra đối phương
là người quen nên vội vàng hạ lệnh cho đội cận thân thị vệ lui sang hai
bên đường.
Sở Ly sắc mặt trầm tĩnh thúc ngựa tiến phía trước đám người, trầm thanh hỏi: “Chuyện gì?!”
”Hạ thần bái kiến Thái Tử điện hạ!” Mặc dù bản thân bị trọng thương nhưng
Lý Bình vẫn như cũ nhanh chóng xuống ngựa quỳ xuống hành lễ, sau đó mới
lớn tiếng bẩm báo: “Vào giữa canh hai đêm nay binh lính canh giữa Bắc
Thành môn phát hiện có người lẻn trốn ra khỏi thành nên tiến lên vây
bắt, tuy nhiên bị đối phương là một kẻ có thân thủ cao thâm giết chết
hai người, thần mang binh ra khỏi thành truy kích nhưng không nghĩ tới
có người ở ngoài thành tiếp ứng cho kẻ kia, vì trúng mai phục nên hai
mươi tám binh vệ trong bắt kỵ quân đã thiệt mạng, bất đắc dĩ không thể
không lui về cầu tiếp viện, xin điện hạ ban phát cho thần binh phù để ra khỏi thành truy bắt tặc nhân!”
”Có người ra khỏi Bắc Thành
môn?!! Sở Ly nhỏ giọng lặp lại một câu có tầm quan trọng trong sự tình
Lý Bình đã bẩm báo, lập tức trầm giọng hỏi: “Có nhìn thấy tướng mạo hoặc phục sức của kẻ đó không?!”
”Kẻ kia mặc y phục dạ hành, trên mặt che khăn, nhưng là thần vẫn có thể chắc chắc xác định đó chính là một nữ nhân!”
”Nữ nhân?!” Sở Ly thần sắc bỗng chốc trở nên chấn động, Thanh Hạ ở bên
trong đám người cảm nhận được một cỗ dự cảm chẳng lành chậm rãi dâng
lên.
”Vâng! Bởi vì trong lúc giao chiến thần đã kéo xuống được từ trên người đối phương một khối vật liệu may mặc nên từ đó mà suy luận
ra được!”
Một mảnh lụa màu trắng lập tức được trình lên trước mặt Sở Ly, mặc dù đứng ở khoảng cách khá xa nhưng Thanh Hạ vẫn có thể rõ
ràng quan sát đến mảnh lụa màu trắng kia, vừa nhìn liền biết nó là được
Lý Bình kéo xuống trong khi giao chiến với đối phương ở cự ly gần, bên
cạnh một mảnh lớn y phục dạ ngoài thân thì còn có cả vải may nội y màu
trắng, chất liệu mềm mại, thủ công tinh tế, tuy nhiên khiến cho Thanh Hạ chú ý hơn là ở bên trên còn nổi bật một cái hình thêu hoa lan tinh xảo!
”Thần phát hiện loại vải dệt này thoạt nhìn là từ cung đình chế tác, điện hạ
lại vừa mới hạ lệnh cả nước truy bắt Lan Phi nên thần hoài nghi...” Đoạn sau trong lời nói cũng không biểu lộ ra nhưng là tất cả mọi người đều
hiểu được ý tứ của người nam tử trước mắt.
Theo lý thuyết mà nói chỉ là một hai tiểu tặc nhân xông ra cửa thành thì không đủ nghiệm
trọng để hướng Sở Ly bẩm báo mà chỉ cần trực tiếp trình báo cho phủ doãn có thực quyền cao là xem như xong xuôi, tuy nhiên bởi vì đối phương có
thể là Lan Phi Trang Thanh Hạ đang được hải bộ truy nã trong toàn quốc
nên những người này tự nhiên không dám qua loa, đành phải cấp tốc cưỡi
ngựa suốt đêm hướng Sở Ly trình báo sự tình.
”Đối phương trốn
phương hướng nào?!” Sở Ly thanh âm bình thản nghe không ra bất kì cảm
xúc gì, nhưng là Thanh Hạ lại có thể chân thật nhận thấy được có bão tố
ngưng tụ bên trọng.
”Thành Bắc mười dặm!”
Thanh âm hút khí thật lớn đồng thời vang lên trong không gian, này đó Lan Phi bị Sở Ly
ban thưởng tên là Đãng Phi giam vào lãnh cung, nguyên do trong đó đã sớm bị người thêm mắm thêm muối truyền khắp đầu đường cuối ngõ, mà thông
đồng cùng nàng không ai khác chính là nam nhân vật người Tề quốc.
Mười dặm Thành Bắc kì thực là một cửa khẩu, vượt qua sông Lưu giang đi về
hướng đông chính là đường nhỏ tốt nhất để quay trở về Đông Tề.