“Sẽ là một đêm khó ngủ đây” – Dante lẩm bẩm trong lúc nằm xuống chỗ của gã – sàn nhà.
- Cậu nói gì?
- Ồ, không có gì! Tai cô thính thật đấy, Elly!
Với một cơ thể đẹp như thiên thần, hoàn toàn lõa thể nằm ngay trên
giường, cho dù gã đàn ông có định lực lớn đến đâu cũng khó lòng loại bỏ
những suy nghĩ đen tối trong đầu. Dante vốn là kẻ từng trải, nhưng loại
hành hạ tinh thần thế này gã chưa từng biết đến. Mãi tới gần bốn giờ
sáng gã mới chợp mắt nổi, trong khi Elly ngủ ngay khi đặt lưng xuống
giường. Thật bất công.
-o0o-
Sáng hôm sau…
Ánh nắng xuyên qua lớp rèm cửa sổ, chiếu thẳng xuống sàn nhà. Dante khó
chịu trở mình, gã ngáp dài một cái rồi chậm chạp ngồi dậy.
Nhìn lên trên giường thì thấy chăn gối đã gấp lại gọn gàng, Elly xem ra
đã rời khỏi phòng từ sớm. “Đi rồi à? Tốt thôi!” – Vừa nghĩ gã vừa liếc
đôi mắt ngái ngủ lên chiếc đồng hồ treo tường. Giờ đã là 10 giờ sáng.
Đủng đỉnh bước vào trong nhà tắm, Dante cần tắm rửa một chút cho tỉnh
táo. Tắm xong, gã với tay lấy chiếc khăn lau thì chợt nhớ ra cô nàng vẫn còn vứt nó ở trên giường. Thởi dài một hơi, gã rời khỏi phòng tắm cứ
thế bước ra ngoài, toàn thân trần như nhộng.
Vừa với tay lên đầu giường để lấy chiếc khăn hôm qua cô nàng quấn quanh người, thì cánh cửa đột ngột mở toang.
Elly đứng ngay trước cửa, trên người tất nhiên vẫn mặc bộ đồ từ tối qua, trên tay cô là một túi đồ màu đen khá lớn.
Sự im lặng lập tức bao trùm cả căn phòng, hai người giữ nguyên tư thế
trong 10 giây, trớ chêu là đôi mắt của Elly lại vô tình nhìn đúng chỗ
hiểm hóc của gã.
- Tôi nghĩ là cô nên đóng cửa lại! – Dante nhướn mày, gương mặt thộn ra như một tên ngố.
- A, tất nhiên rồi! – Elly vội vàng bước vào trong và đóng cửa lại.
Gã nhanh chóng chụp lấy cái khăn tắm rồi bước vào trong nhà tắm. Dante
nói vọng ra, cố gắng tạo một bầu không khí thật bình thường.
- Cô vừa đi đâu?
- Mua vài thứ và đồ ăn sáng! – Cô nàng cố tỏ vẻ tự nhiên.
- Có bánh mì kẹp thịt chứ!
- Chỉ có đùi gà nướng thôi.
- Tôi cũng thích món đấy.
- Tôi cũng vậy…
Một loạt những câu hội thoại nhạt như nước ốc diễn ra giữa hai người, dù sao họ cũng chẳng chú trọng vào nội dung cho lắm.
Gã đã thay xong, vẫn là bộ đồ hôm qua, rời khỏi phòng tắm Dante đã nhìn
thấy suất đùi gà được để trên bàn. Vòng qua chiếc giường, gã lại gần cầm cái đùi gà rồi nhét luôn vào miệng.
- Cậu không cần hỏi xem tôi ăn chưa sao? – Elly có chút bực mình.
- Chẳng lẽ cô chỉ mua một suất? – Gã vẫn nhồm nhoàm nhai, chẳm thèm liếc qua thái độ của đối phương.
- Đúng là vậy đấy! – Cô nàng quả quyết.
- Cái gì?.... Cô keo kiệt vậy? Không nỡ mua thêm một suất cho tôi? – Dante cau mày nhìn lại.
- Tôi không phải là một cô hầu, cậu bé ạ! – Elly nhún vai.
- Cô ngủ nhờ chỗ tôi, một suất ăn này coi như là trả lễ còn gì! – Càng
lúc gã càng không chịu nổi tính cách ngang ngược của người đẹp.
- Tôi cứu cậu, cậu cho tôi ở lại đây, chúng ta sòng phẳng. Suất ăn này
cậu nợ tôi, sau này nhớ trả lại! – Cô nàng đủng đỉnh đáp, rồi nhìn xuống túi đồi mình cầm về.
- Đừng hòng! – Dante bực tức cắn thêm một miếng thật to.
Từ trong túi đồ Elly rút ra hai khẩu súng, một loại là Flash-03 và
Burn-11, cả hai khẩu đều là dạng súng lục, Flash-03 bắn ra tia điện, còn Bunr-11 thì tạo thành đạn lửa. Gã là một sát thủ, nên hầu hết những
loại súng ống hay vũ khí gã đều biết gần hết, thường thức trong nghề mà.
Cô nàng giắt hai khẩu súng ra sau hông rồi phủ chiếc áo khoác lên, tiếp
tục lấy ra hai hộp năng lượng từ trong túi đồ sau đó lại nhét vào hai
túi áo. Elly hành động thản nhiên như thể ngoài cô thì không còn ai có
mặt trong phòng này.
- Cô kiếm chúng ở đâu vậy? – Gã ngồi phịch xuống chiếc ghế đằng sau, miệng vẫn chóp chép nhai.
- Có tiền thì thứ gì cũng có thể có! – Elly lại rút từ trong túi đồ ra một đoạn dây thép rất mỏng, sáng bóng.
- Cô đang muốn giết ai đó ? – Dante vừa ăn vừa nói, không chút ngạc nhiên.
- Tôi cần phải tự vệ! – Cô nàng quần sợi dây thép quanh cổ tay.
- Với hai khẩu súng và hai mươi tư viên năng lượng? Hẳn đây phải là sự tự vệ trước cả trăm người! – Gã gật gù như thể đồng cảm.
- Nghe này cậu nhóc. Tôi không giống cậu, tôi không hề bị hoàn cảnh xô
đẩy hay bị ép buộc tới đây để sống qua ngày. Tôi có một số việc cần làm ở đây, sau khi hoàn thành tôi sẽ rời khỏi Zerone. Vì thế, cậu sẽ không bị dính líu vào vụ này đâu, hiểu chứ? – Elly lôi ra hai chiếc găng tay màu đen rồi nhanh chóng xỏ vào.
- Tuyệt vời! Còn tôi thì có linh cảm rằng mình lại sắp bị lôi vào một mớ những thứ lộn xộn. Mấy ngày nay tôi khá đen đủi. – Gã vứt mấy khúc
xương còn xót lại lên bàn, sau đó chùi tay vào rèm cửa.
- Mất vệ sịnh!
- Tiện thể!
Elly đứng dậy, buộc lại mái tóc vàng gợn sóng của mình lên cao, nhìn xuyên qua cửa sổ xuống phía dưới đường.
- Giờ tôi sẽ rời khỏi đây….
Cô nàng bỏ dở câu nói, lặng người trong giây lát, gương mặt trở nên nghiêm trọng.
- Nhanh thật… bọn nó đã mò ra được rồi. – Elly hướng mắt về phía cửa ra vào.
- Ai?
- Lũ bảo vệ của thành phố.
- Sao cô biết?
- Tiếng bước chân…
- Sao chúng lại tìm cô?
- Có lẽ tên bán hàng nóng cho tôi đã khai báo, chết tiệt!
Do đã mất Skillz nên các giác quan của Dante đã trở lại bình thường. Cô gái này thực sự có một thính giác quá tuyệt vời.
- Chúng ta phải thoát bằng lối cửa sổ thôi. – Elly nhanh chóng tiến tới mở toang cửa sổ.
- Đây đang ở tầng ba đấy! – Gã nhấn mạnh.
- Vậy thì cậu cứ ngồi lại và chờ bọn chúng tới.
Cô nàng nói xong liền trèo ra khỏi cửa sổ, đi nép sát vào gờ tường ở bên ngoài.
- Mình biết ngay mà! – Gã chán nản tự nhủ.
“Xoẹt, xoẹt, xoẹt….”
Liên tiếp những phát đạn màu xanh dương xuyên qua cửa và bức tường lao vào trong phòng.
- Cái @#%*! – Dante khẽ rít lên.
May sao gã đang đứng sát cửa sổ nên không bị dính phát nào. Như bị đốt lửa ở đít, gã tức tốc trèo ra ngoài cửa sổ.
Trong phòng, thêm hai loạt đạn nữa được xả ra khiến cho đồ đạc bị cày
nát, đổ vỡ loạn xạ, khói bụi cùng những mảnh vỡ quyện lại với nhau tạo
nên một khung cảnh chết chóc.
Elly di chuyển tới gần ống nước chạy dọc từ mái của tòa nhà xuống dưới
mặt đất, lựa theo những chiếc nẹp giữ cho cái ống nằm sát vào tường cô
thoăn thoắt trèo xuống, trông qua như thể Elly đang di chuyển trên một
chiếc cầu thang bình thường.
“Kĩ năng tốt thật!” – Dante vừa nghĩ vừa nhanh chóng đuổi theo.
Gã đã lăn lộn nhiều năm với đủ loại nguy hiểm, giờ đây tuy rằng mất đi
Skillz, nhưng mấy món như trèo tường khoét vách thì tuyệt đối tinh
thông, kĩ năng có thừa.
Khi Elly chạm chân xuống đất thì gã cũng chỉ còn cách mặt đất độ tầm hai mét, Dante lập tức nhảy xuống để tiết kiệm thời gian.
Một nam một nữ nhanh chóng bỏ chạy.
Phía trên, từ cửa sổ phòng của Dante xuất hiện mấy tên đô con, chỉ tay xuống đường.
- Bọn nó xổng rồi, đứng đây làm chó gì. Lấy xe mau …..
Hai người vội vàng chạy sang bên đường, di chuyển thẳng tới ngã tư trước mặt. Khi họ tới được đầu đường thì đám bảo vệ thành phố đã vào được
trong ô tô, chúng đạp ga, gấp rút đuổi theo.
- Bọn nó lên ô tô rồi! – Dante ngoái nhìn lại cảnh báo.
Elly vẫn lao về phía trước, chẳng chút bận tâm. Nhưng cô nàng đột ngột
đổi hướng, lao về phía một tên thanh niên đang cưỡi một con mô tô cỡ
lớn, bóng lừ, tem dán chằng chịt.
- Chào em, anh có…..
“Bụp”
“Á”
Tay thanh niên đen đủi vừa mở mồm đã bị Elly giáng ngay một đấm giữ mặt, khiến hắn ngã vật ra đất. Cô nàng chẳng chút nể nang, liền nhảy lên xe.
- Nhanh! – bàn tay thon gọn khẽ vít ga.
Dante không dám nghĩ nhiền vội vàng ngồi lên phía sau, nhìn qua tên
thanh niên đang ôm cái mũi chảy máu bất giác gã có chút đồng cảm.
“Brừmmm”
Elly vào số, chiếc mô tô lập tức giật nhẹ rồi lao vút đi. Phía sau, hai chiếc ô tô của mấy tay bảo vệ cũng đuổi theo sát nút.
Cô vít mạnh tay ga, khiến chiếc xe như một con thú xổng chuồng, xé gió lao đi – vận tốc đạt tới 90km/h.
Xuyên qua các làn xe đông đúc, Elly tránh các chướng ngại vật một cách
vô cùng chuyên nghiệp, như thể cô chính là một tay đua lão luyện.
Hai chiếc ô tô phía sau do bất lợi về diện tích nên lách qua dòng xe một cách vất vả.
Cô nàng đột ngột tạt đầu xe, xuyên qua dòng xe đang đi ngược chiều, đâm
thẳng vào một con đường nhỏ. Những xe cộ đang lưu thông liên tiếp va vào nhau, gây nên một tràng cảnh hỗn loạn.
Hai chiếc ô tô lập tức rẽ trái, ép ga đuổi theo, tiếng động cơ gào lên mãnh liệt.
- Khốn thật, vẫn không cắt đuôi được! – Dante ngoái nhìn tỏ ra khẩn trương.
- Sắp rồi! – Elly lạnh giọng.
Cô nàng cho xe rẽ vào một cái cầu vượt bắc qua một trục đường lớn. Đi tới lưng chừng Dante đã thấy có chút bất trắc.
- Giữa cầu bị phá rồi, sao có thể đi qua? – Gã gấp gáp cảnh báo.
- Đi không được thì bay!
- Hả?
Elly vặn hết tay ga, khiến động cơ réo lên từng hồi, vận tốc đã đạt tới
con số 180 km/h. Phía sau, hai chiếc ô tô đã đuổi sát nút, chỉ còn cách
chưa tới mười lăm mét.
Đoạn giữa của chiếc cầu vượt này do quá tải nên đã sập cách đây không
lâu, nhưng do chưa có kinh phí nên mấy tay chủ thành phố này cũng chả
thèm sửa lại.
Khoảng cách giữa hai đầu cầu là hơn hai lăm mét, một khoảng cách khá lớn.
- Có thể bay qua sao? – Tiếng của Dante bị gió xé nát.
- Phải thử! – Elly cúi người, áp sát vào thân xe.
- Tuyệt! – Cảm giác của gã thực sự không thể tệ hơn.