Tối đó, nó và hắn cùng bố mẹ đi dự tiệc.
Thật là.... đang yên đang lành thì... tiệc với chả tùng.
- Này, anh làm sao thế hả? Mặt mày nhăn nhó như khỉ ăn ớt thế?
- Em đang chọc tức anh đấy à?
- Đâu!
- Hừ.
- Anh thử soi gương mà xem. Eo ơi, nhìn cái mặt kìa!
- Tại anh không muốn đi thôi.
- Sao? Mọi lần anh thích đi mấy bữa tiệc kiểu này lắm mà, bây giờ lại dở chứng à?
- Không. Hay mình ở nhà đi? Rồi anh đưa em đi xem phim.
- Đừng có điên. Thôi, chuẩn bị nhanh lên không bố mẹ chờ.
- Anh không muốn đi đâu.
Hắn vùng vằng đủ kiểu xong ngã lăn xuống giường giả vờ ngủ luôn.
Thật sự thì không muốn đi mà. Hồi trước vì không có nó nên đến đấy “ tìm thú vui giải sấu “. Nhưng nay khác rồi, có nó ở bên thì phải biết tận hưởng từng giây phút chứ.
Haizzzz,....
Thấy hắn uể oải như vậy, nó thấy vừa thương vừa buốn cười. Tiến đến, kéo ông chồng “đáng yêu” dậy, nó năn nỉ:
- Thôi, đi đi. Em biết chồng em “ ngoan “ lắm mà.
- Này, anh là con em đấy à mà kêu ngoan? - Hắn bĩu môi nói.
- Ứ ừ, thì là chống yêu của em. Dậy nào. Em chuẩn bị xong hết rồi, anh vào thay quần áo đi.
Nói đến đây, hắn mới chú ý đến trang phục của nó. Vì là tiệc tối nên nó chọn tông trang điểm đậm hơn thường ngày, khoác trên mình một chiếc váy đen dài bó sát, để lộ ra vòng eo thon và vòng ngực đầy đặn. Ừm,.... đẹp thật!!!
- Sao em ăn mặc hở hang thế hả? Định quyến rũ anh đấy à?
Nhìn một lượt, hắn liền kéo nó ngã xuống vòng tay rắn chắc.
- Đâu, bình thường mà.
- Bình thường cái đầu em. Trễ thế này mà cũng mặc à?
- Thì là váy trễ vai mà. Em thấy tiệc tối người ta toàn mặc như thế thôi, có khi còn hở hơn ý.
- Vớ vẩn. Chỉ có lần này thôi đấy. Sau cấm mặc thế này nữa.
- Ơ kìa, anh hay nhỉ!- Nó phụng phịu.
- Không nói nhiều.
- Tại sao chứ? Em đẹp em có quyền mà!
Hắn lặng im nhìn nó một lúc, rồi chợt ghé sát, hôn nhẹ vào môi nó. Thì thầm:
- Em, chỉ một mình anh được phép ngắm!
Nó ngẩn người. Trong lúc đấy hắn đã kéo nó dậy rồi bước vào phòng tắm.
“ Cái gì vậy trời? Lão này bị bệnh hả? “
...
Khi gia đình hắn đến, ở đây đã có rất đông người.
- Chúng ta vào thôi. Một người bạn của bố rất muốn gặp con.
- Vâng.
Vừa bước tới khu vực chính, mắt nó bỗng sáng lên. Ồ, thật nhiều đồ ăn. Kia, kia và kia. Uầy, còn có cả tháp bánh kem nữa kìa. Thích quá.