Bát Gia Tái Thế

Chương 510: Chương 510: Điều kiện




Có điều, họ cũng không nói cái gì.

Vẫn là câu kia, giờ nói gì cũng chỉ là uổng công thôi, mọi thứ cứ chờ Trần Đức chạy đến rồi nói sau.

Diệp Ca cao dong dỏng, mặt mày kiêu ngạo, mặc một bộ quần áo đỏ sẫm chói mắt, khóe miệng không nhịn được khẽ nhếch lộ ra nụ cười đắc ý trong tiếng cảm thán của mọi người.

"Lần này thú vị rồi đây", có không ít người trong mấy ngàn đệ tử của học viện Vô Song lộ ra vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa.

Tuy Diệp Ca mạnh đó, nhưng người hắn phải đối mặt không phải một đệ tử ngoại viện như Ngũ Đào, mà là Hồ Ngạo!

Hồ Ngạo mạnh cỡ nào?

Nói đơn giản là dù mười Ngũ Đào cũng không phải đối thủ của Hồ Ngạo. Có thể trở thành người gẫn gũi nhất bên cạnh Cổ Tinh Hoa thì thực lực cũng chẳng phải chuyện đùa!

Quả nhiên, đúng lúc này, Hồ Ngạo cũng đi đến trước mặt Diệp Ca.

Hắn ta càng đến gần, tiếng bàn tán của đám tân sinh cũng càng ngày càng nhỏ, sau đó hoàn toàn im lặng!

Sắc mặt Tống Đông lại cực kỳ khó, hai chân không kiềm nổi run lên.

Diệp Ca đã chuẩn bị tốt để có một trận chiến, nhưng đám tân sinh sau lưng hắn lại trở nên lo lắng, sợ hãi không thôi.

"Được, mạnh đấy!"

Nhưng mà, Hồ Ngạo cũng không có ra tay, chỉ bỗng dưng gật đầu, khóe miệng lộ ra một nụ cười hài lòng.

"Diệp Ca, cậu có muốn tham gia vào Tinh Minh chúng tôi không?"

"Cái gì?"

Câu đó vừa được nói ra, một số đệ tử tạp vụ đều lộ ra vẻ hết sức kinh ngạc, hâm mộ nhìn Diệp Ca.

Chẳng ai ngờ Hồ Ngạo lại trực tiếp mời chào!

Diệp Ca khựng lại, có hơi kinh ngạc, hiển nhiên hắn cũng không nghĩ chuyện này sẽ xảy ra theo chiều hướng ấy.

"Cậu Diệp, đồng ý đi!", Cổ Tinh Vũ kích động nói: "Có thể trực tiếp tham gia vào Tinh Minh đồng nghĩa với việc sẽ thăng cấp rất nhanh!"

"Đúng vậy, Diệp Ca, mau đồng ý đi!", ban nãy Tống Đông còn đề nghị Diệp Ca lập nên thế lực riêng, giờ đã lớn tiếng nhắc nhở như là đang lấy lòng.

"Diệp Ca, đừng bỏ qua cơ hội đó".

"..."

Nhiều người thấy Diệp Ca ngẩn người, im lặng đều không nhịn được lên tiếng, cảm thấy vui vẻ và kích động thay cho hắn. Chỉ cần tham gia vào Tinh Minh thì tương lai của những người đi theo Diệp Ca như họ cũng sẽ vớt được rất nhiều chỗ tốt!

Diệp Ca vẫn chưa trả lời, như đang xuy nghĩ điều gì đó.

Chắng mấy chốc, hắn đã ngẩng đầu, hỏi: "Anh Ngạo, tôi có thể tham gia vào Tinh Minh, nhưng với một điều kiện là tôi mong những người anh em đằng sau cũng có thể vào được!"

Diệp Ca nói xong bèn nhìn chằm chằm Hồ Ngạo bằng ánh mắt mong đợi.

Hắn cũng biết điều kiện này hơi quá đáng, trước giờ Tinh Minh nhận người đều có yêu cầu và điều kiện. Yêu câu ấy của hắn có lẽ sẽ khiến đối phương khó chịu.

Thế nhưng, hắn nhất định phải nói, cũng không phải là vì tương lai của anh em mình, mà là vì sự phát triển trong tương lai của hắn.

Hắn làm người đứng đầu của đám tân sinh kia, dẫn dắt họ băng qua sông Tây Lưu còn không phải là vì tạo uy tín, lập nên ra một đoàn đội nhỏ của mình sao?

Chỉ cần có bọn họ, mai sau địa vị của hắn mới có thể nhanh chóng tăng lên!

Vả lại, ở bên trong Tinh Minh cũng kiếm được tiếng nói!

"Diệp Ca, yêu cầu này của cậu, tôi cần phải bàn bạc lại với cậu Cố đã", Hồ Ngạo liếc Diệp Ca một cái, cũng không có dứt khoát từ chối.

Hắn ta biết với thực lực của Diệp Ca, chỉ cần học ở học viện Vô Song một thời gian là mai sau chắc chắn sẽ vượt qua mình, không thể dễ dàng đắc tội được.

Có điều, nhận nhiều người như vậy cũng không phải là điều hắn ta có thể quyết định được.

Chỉ có thể xin ý kiến của Cổ Tinh Hoa trước đã.

"Diệp Ca, yêu cầu đó của cậu hơi quá đáng đấy, Tinh Minh không phải rác rưởi nào cũng nhận", Hồ Ngạo vừa nói xong, bỗng có một giọng nói lạnh nhạt vang lên.

Sau đó, một người cao khoảng 1m8, mặc một bộ áo dài hoa lệ đi về phía bên này, trên eo đeo một cái lệnh bài bằng ngọc khắc từ Cổ lộ ra thân phận của hắn!

Tuy hắn là con cháu của nhà họ Cổ trong 36 gia tộc địa sát ở thế tục, thân phận thua xa Diệp Ca. Nhưng, Cổ Tinh Hoa cũng là anh đại trong học viện Vô Song!

Đám đông đứng trước nhìn thấy hắn đều tránh ra một con đường.

Vài giây sau, Cổ Tinh Hoa đã đi đến trước mặt Diệp Ca. Hắn vừa đến, bên này lập tức im lặng, không ai dám nói chuyện.

Cổ Tinh Hoa cẩn thận quan sát Diệp Ca một lượt, rồi mới mở miệng nói với giọng tràn ngập bá đạo, không cho phép cãi lại:

"Bản thân cậu quả thật khá mạnh, nhưng Tinh Minh chỉ nhận kẻ mạnh, không phải ai cũng có thể vào, ví dụ như..."

Cổ Tinh Hoa giơ tay lên, chỉ vào đám Lữ Đông Dã, Giang Hồ Hải, Đàm Thu, Trương Tử Đằng, Hà Đồn khẳng định nói: "Mấy tên vô dụng kia, không được".

Khi hắn nói câu này cũng không có nhỏ tiếng, cũng chẳng thèm để ý đến mặt mũi của đám Lữ Đông Dã. Dù sao, Cổ Tinh Hoa hắn cũng không cần phải để ý hay quan tâm đến mặt mũi và tâm trạng của một đám con kiến.

Còn Âu Dã Thanh Vũ, cô ta cũng ở trong đám người đó, nhưng lại quá xinh đẹp. Cổ Tinh Hoa vừa thấy đã quyết định đưa cô ta vào hậu cung của mình.

Hắn, là người quyết định quy tắc!

"Được, cậu Cố, tôi đồng ý với cái nhìn của cậu!", vẻ mặt Diệp Ca lập tức vui vẻ, hung hăng liếc đám Lữ Đông Dã: "Đám rác rưởi kia cũng không nằm trong đội ngũ của tôi, nên không liên quan gì tới tôi hết".

"Đám vô dụng ấy quả thật không xứng tham gia vào Tinh Minh".

Bị Cổ Tinh Hoa và Diệp Ca xỉa xói, đám người Lữ Đông Dã tức thì trở thành tiêu điểm của mấy ngàn người.

Sau khi thấy được thực lực của họ, đám đông lập tức phát ra từng tiếng thổn thức:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.