Bát Gia Tái Thế

Chương 396: Chương 396: Họp báo




Đây không phải là những thứ cậu ta muốn, cậu ta cũng muốn kiến thức một chút thế giới võ đạo, mở mang hiểu biết đối với Côn Luân Hư trong truyền thuyết.

Không chỉ Đàm Thu, Giang Hồ Hải bên kia Trần Đức cũng đã chào hỏi qua, kêu hắn ta cùng tới.

Rốt cuộc chỉ có Côn Luân Hư mới là nơi thích hợp nhất cho tu võ giả, với thiên phú của hai người Đàm Thu, Giang Hồ Hải đặt trong thế giới bình thường thiếu hụt tài nguyên, không người chỉ dẫn cũng không khai thác và phát huy được hết tiềm lực của họ.

Chỉ khi tiến vào học viện Vô Song họ mới có thể học tập được càng nhiều thứ, đạt được càng nhiều thành tựu hơn!

Vào giữa trưa, một tin tức mang tính bùng nổ đột nhiên xuất hiện tại thành phố Tần.

Tập đoàn dược Thiên Vũ sẽ tổ chức một buổi họp báo thuốc mới cho mọi tầng lớp trong xã hội vào bảy giờ tối, được mệnh danh là ‘thay đổi thế giới, vào thời điểm này’.

Tin tức tiết lộ rằng dược Thiên Vũ sẽ tung ra ba loại thuốc mới, ba loại thuốc mới này sẽ khiến cả thế giới phải chấn động, thay đổi số phận của vô số người.

Tin tức này được đưa ra bởi kênh truyền thông chính thức của thành phố Tần cùng hàng chục mạng tin tức lớn và các phương tiện truyền thông tự trị với hơn 10 triệu người hâm mộ, độ tin cậy là 100%.

Thậm chí một vài tin đồn còn rò rỉ ra rằng trong số ba loại thuốc được ra mắt lần này, có một loại mặt nạ có thể chữa lành các vết sẹo trên mặt và cơ thể.

Thông tin cũng chỉ ra rằng loại mặt nạ này chỉ là loại bình thường nhất trong ba loại thuốc!

Cuộc họp báo sẽ do gia tộc đứng đầu thành phố Tần- nhà họ Trương đảm trách và được tổ chức tại Trung tâm Thế kỷ thành phố Tần, với sự tham gia của tất cả các thành phần xã hội, bao gồm quan chức cùng toàn bộ các gia tộc danh vọng tại tỉnh Hoa Bắc.

Ai dám không nể mặt gia tộc đứng đầu Tây Bắc là nhà họ Trương đây?

Thâm Đô, thành phố Tần, Giang Bắc.

Các ông trùm trong giới kinh doanh, chuyên gia cấp cao, cùng kênh truyền thông tư nhân và phía chính phủ từ ba thành phố Hoa Bắc đều nhộn nhịp đổ xô đến thành phố Tần để tập trung tại trung tâm Thế Kỷ vào ngày này.

Không chỉ vậy, ngay cả những thành viên kỳ cựu của Hiệp hội võ thuật Hoa Bắc cũng đến đây, Đường Hiển Sinh, nay đã trở thành hội trưởng cũng đích thân tới tham dự.

Mới chỉ diễn ra chưa đầy một tháng kể từ cuộc đấu giá hàng năm của Trung tâm Thế kỷ, hôm nay nơi đây lại một lần nữa mở ra hội họp long trọng.

Hoạt động lần này càng trọng thể hơn so với buổi đấu giá trước đó!

Và những người vây xem chỉ có thể theo dõi buổi truyền hình trực tiếp ở tầng một qua màn hình lớn, chỉ có quan chức ba tỉnh Hoa Bắc, các nhân vật xã hội thượng lưu, các kênh truyền thông với quy mô vượt trội với nhiều người hâm mộ mới có thể thực sự tiến vào, nhóm phóng viên, người bình thường còn lại chỉ có thể xem qua sóng truyền hình trực tiếp!

Mặc dù tin tức về buổi họp báo vào buổi trưa mới được tung ra nhưng do sự ‘oanh tạc’ của các kênh truyền thông và sự chia sẻ của những người nổi tiếng, nó đã nhanh chóng thu hút sự chú ý của hơn 60% người dân Hoa Bắc.

Thậm chí ngay cả những tỉnh thành khác cũng có rất nhiều người nhận được tin tức, chỉ trong hai ba tiếng đồng hồ ngắn ngủi, ít nhất hàng trăm triệu người ở Hoa Hạ đồng thời bắt đầu chú ý đến buổi họp báo này.

“Chủ tịch của Dược Thiên Vũ chẳng qua chỉ là một cô gái hơn hai mươi tuổi, có thể tạo lên trò trống gì?”

“Gây ra động tĩnh lớn như vậy, đến lúc không công bố ra được thứ gì tốt thì đúng là trò cười mà”.

“Trong vài năm trở lại đây dược Thiên Vũ về cơ bản đều đã nguội lạnh rồi đi, loại thuốc được tiêu thụ nhiều nhất cũng đã được phát triển cách đây vài năm”.

“Rốt cuộc là muốn phát hành loại thuốc nào đây? Là loại mặt nạ có thể chữa lành vết thương trên mặt mà trên mạng đang bàn tán đó sao?”

“Thổi phồng chăng? Nếu thực sự có loại thuốc như vậy thì sớm đã được giải Nobel mẹ nó rồi”.

“…”

Thu hút được sự chú ý tự nhiên cũng có người bắt đầu hoài nghi, một số nhóm thù địch tập đoàn khi thăm dò tin tức cũng tiến hành công kích.

Nhất thời, cổ phiếu của dược Thiên Ninh không chỉ không những không tăng, ngược lại còn bị dư luận tạo thành khủng hoảng, chỉ trong vòng một giờ đã nhanh chóng giảm sàn.

Kim giờ điểm đúng sáu giờ chiều.

Toàn bộ nhân viên an ninh của Trung tâm Thế kỷ đều đã vào vị trí, hội trường được bố trí hoàn tất, bắt đầu có người lần lượt kéo đến, những ông trùm trong mọi ngành nghề chỉ có thể nhìn thấy trên TV, Internet, và trang quảng cáo tấp nập đến địa điểm, dẫn tới một trận nối tiếp từng trận kinh ngạc cảm thán.

Trần Đức cũng đến, so với những nhân vật nổi danh kia thì có vẻ lạc lõng, anh chỉ có một mình, trang phục lại giản dị, không những không lái xe mà còn đi bộ đến.

Anh bước ra khỏi đám đông người xem đi tới trước cánh cửa được giăng dây đỏ, xuất trình thư mời rồi đi thẳng vào Trung tâm Thế kỷ.

“Trời ạ, tên nhóc đó là ai vậy, sao lại trà trộn được vào trong này?”

“Ăn mặc như vậy cũng có thể đi vào?”

“Không khoa học mà, đi đi đi, chúng ta cũng thử xem”.

Khi một số người nhìn thấy Trần Đức tiến vào còn tưởng rằng là anh lừa gạt nên cũng muốn lẻn vào, chẳng ngờ rất nhanh đã bị nhân viên an ninh ngăn lại.

“Dựa vào đâu mà tên nhóc đó có thể vào trong khi chúng tôi lại bị cản ở ngoài cơ chứ?”

“Đúng đó, chúng tôi có chỗ nào thua kém anh ta?”

“Đúng vậy, mau tránh ra!”

“Hừ”, nhân viên bảo vệ chỉ khịt mũi đáp: “Anh ta có thư mời, mấy người có không, không có liền lùi lại đi”.

“Hoang gia?”

Nhân viên an ninh vừa dứt lời, một người đàn ông trung niên khi nhìn thấy Trần Đức đang đứng trước cửa Trung tâm Thế kỷ đột nhiên hét lên một tiếng, rồi lon ton chạy về phía anh.

Ông ta là thầy bói, tên Liễu Thiên Thành.

Tiếng hét của ông ta lập tức thu hút sự chú ý của càng nhiều người.

Những người vốn đang nói chuyện giao lưu xung quanh cũng giật mình, ánh mắt đều quét về phía Trần Đức, sau đó đồng loạt tiến lên vây quanh anh.

“Hoang gia, cậu tới rồi!”

“Hoang gia, lâu rồi không gặp, hy vọng cậu vẫn khỏe?”

“Hoang gia…”

Châu Vân Tề, chủ tịch tập đoàn trang sức Châu Lục Sinh, chủ tịch tập đoàn viễn thông Long Nguyên, chủ tịch tập đoàn rượu Thiên Niên Lão Tửu, tổng giám đốc Mercedes-Benz, tổng giám đốc BMW…

Từng người đều đến chào hỏi anh với tư thái khiêm nhường, người lớn nhất đều đã ngoài sáu mươi bảy mươi tuổi nhưng trước mặt anh vẫn gọi một tiếng Hoang gia, kêu tới vô cùng trìu mến.

Bên ngoài Trung tâm Thế kỷ, những người bị ngăn cản phía ngoài dây đỏ đều sững sờ.

Mặc dù trong lòng nhân viên bảo vệ ngạc nhiên không thôi, nhưng ngoài mặt vẫn điềm tĩnh như không, hừ lạnh:

“Nhìn thấy chưa, đây chính là lý do anh ta có thể tiến mà còn mấy người thì không, đã hiểu chưa?”

Trong đám đông, vài người đang làm loạn kia đều sửng sốt, hoảng hốt và kinh hãi trước thân phận của Trần Đức, cũng chỉ đành ngoan ngoãn lui ra ngoài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.