Bát Gia Tái Thế

Chương 312: Chương 312: Vua cũng thua thằng liều




So với sự bình tĩnh của Trương Thiên Dương.

Kỳ Hồng ngẩn người hồi lâu, cô ta thất thần nhìn thi thể bên ngoài biệt thự, khó mà tin được.

Kỳ Sơn, cao thủ đứng đầu của nhà họ Kỳ, cứ như vậy mà chết rồi?

Trước khi đến, hắn còn cực kỳ kiêu ngạo, khoác lác rằng sẽ quay video phát sóng trực tiếp lấy đầu Trần Bát Hoang, chỉ thiếu mỗi lập giấy quân lệnh ở nhà họ Kỳ.

Tuy nhiên, sau khi nhìn thấy Trần Bát Hoang, hắn thậm chí còn không kịp nói một câu, cứ như vậy mà chết...

Kỳ Hồng lặng lẽ nhéo một cái vào đôi chân thon thả của mình để xác định xem có phải bản thân đang nằm mơ hay không.

Cảm nhận được cơn đau, Kỳ Hồng định thần lại, ngơ ngác nhìn Trần Đức đang uống rượu với Trương Thiên Dương.

Nghĩ đến mấy chục giây trước, cô ta còn nói Trần Bát Hoang đang tự tìm đường chết, không biết tốt xấu, lúc này một làn thủy triều dâng lên trên khuôn mặt xinh đẹp của cô ta khiến hai má đỏ hồng, tâm trạng khác lạ.

"Trần Bát Hoang, anh trai tôi, anh ấy…”, Kỳ Hồng cố nén sự kinh ngạc và bàng hoàng trong lòng, muốn nói nhưng lại thôi.

"Đừng lo, tôi đã cho Kỳ Thương Long ba giờ. Sau ba giờ, nếu Kỳ Hàn không xuất hiện trước mặt tôi, tôi sẽ đích thân đến nhà họ Kỳ đón người”, Trần Đức uống một ly rượu, giọng điệu bình thản nói.

"Nhưng lỡ như bọn họ giết anh trai tôi…”, Kỳ Hồng vẫn rất lo lắng, Kỳ Sơn chết rồi, nếu Kỳ Thương Long giận cá chém thớt trút lên Kỳ Hàn, Kỳ Hàn có thể sẽ gặp nguy hiểm!

Trương Thiên Dương nói: "Cô bé, đừng lo, nếu Kỳ Thương Long là một người thông minh, hắn sẽ không làm gì Kỳ Hàn đâu”.

“Tại sao?”, Kỳ Hồng tò mò hỏi.

Trương Thiên Dương cười giải thích: "Không phải cô nói Kỳ Sơn là người mạnh nhất trong nhà họ Kỳ sao? Tôi đoán nếu hắn không phải là người thực sự mạnh nhất, thì cũng là người mạnh nhất trong thế hệ trẻ”.

"Cô nghĩ xem, nhà họ Kỳ của cô có bao nhiêu người và bao nhiêu thế hệ trẻ? Cho dù có người mạnh hơn trong nhà họ Kỳ có thể uy hiếp cậu Trần, nhưng trước khi cậu Trần chưa xảy ra chuyện, nếu Kỳ Hàn có chuyện trước thì gia chủ nhà họ Kỳ có thể bảo vệ được thế hệ trẻ còn lại không?"

"Nói cách khác, với năng lực của cậu Trần, chỉ cần cậu ấy vẫn còn sống thì bất cứ lúc nào cũng có thể khiến nhà họ Kỳ diệt vong!"

Kỳ Hồng đột nhiên đại ngộ, nhưng cô ta vẫn khá lo lắng.

“Đừng lo, đừng nói ông ta không dám, cho dù ông ta dám động đến Kỳ Hàn, thì cũng phải suy nghĩ xem bản thân đang ở trong tình thế nào!”, Trần Đức bình tĩnh nói: “Nếu Kỳ Hàn xảy ra chuyện gì, tôi sẽ khiến bọn chúng phải trả giá. Nhân tiện, cô hãy nói cho tôi biết, Kỳ Hàn rốt cuộc có chuyện gì, nhà họ Kỳ rốt cuộc muốn làm gì".

Tại nhà họ Kỳ, thành phố Ninh An, tỉnh Thượng Võ.

Sắc mặt Kỳ Thương Long trắng bệch không còn giọt máu, cả người run lên vì tức giận.

Như Trương Thiên Dương dự đoán, ông ta không hề làm gì Kỳ Hàn.

Kỳ Thương Long có thể trở thành gia chủ nhà họ Kỳ thì đương nhiên ông ta cũng có chút bản lĩnh, trước khi Trần Bát Hoang chết, ông ta tuyệt đối sẽ không dám làm gì Kỳ Hàn!

Nếu không, vua cũng thua thằng liều, với sự thể hiện của Trần Bát Hoang, chỉ cần vài giây là đủ để giết chết Kỳ Sơn. Có trời mới biết nếu chọc giận anh thì anh sẽ làm ra chuyện gì!

“Hừ, Trần Bát Hoang, nhà họ Kỳ bọn tao là gia tộc lánh đời, sao mày có thể tùy tiện uy hiếp được, giết cháu trai tao, tao phải giết chết mày!”, Kỳ Thương Long hít sâu một hơi.

Ông ta cực kỳ đau lòng.

Suốt bao nhiêu năm qua, Kỳ Sơn là thế hệ trẻ duy nhất có thiên phú hơn người trong nhà họ Kỳ.

Nếu hắn không chết, trong vòng hai mươi năm, nhà họ Kỳ sẽ được nâng lên một tầng cao mới!

Bây giờ hắn chết rồi.

Nhà họ Kỳ chẳng những không tiến lên, mà còn có khả năng sẽ lùi về sau!

Trái tim của Kỳ Thương Long đang rỉ máu, nếu ông ta biết trước như vậy thì không nên để Kỳ Sơn đi gặp nguy hiểm.

Tuy nhiên, chuyện đã xảy ra rồi, đau lòng cũng vô dụng, Kỳ Thương Long đè nén nỗi đau trong lòng, tắm rửa thay quần áo xong liền tìm hai người đi theo rồi lái xe đến một căn nhà nhỏ yên tĩnh ở Ninh An.

Ngôi nhà rất sạch sẽ, xung quanh có trồng cây cổ thụ, nhưng không một chiếc lá rụng trên mặt đất.

"Hắt xì!"

Vừa bước vào sân, Kỳ Thương Long liền hắt xì hơi, mặc dù nơi đây rất sạch sẽ nhưng không khí lại nồng nặc mùi máu tanh, cực kỳ khó chịu.

“Không phải ta đã nói với con là đừng làm phiền ta sao?”, ngay khi Kỳ Thương Long bước vào sân, sau cánh cửa đóng chặt có một giọng nói già nua từ giữa sân truyền đến, Kỳ Thương Long đứng ở trong sân, cung kính nhẹ giọng nói: "Thưa bố, trong nhà xảy ra chuyện rồi, Kỳ Sơn… chết rồi!"

"Rầm!"

Vừa dứt lời, hai cánh cửa của căn phòng đó đột nhiên mở ra.

Ngay lập tức, một cảnh tượng hãi hùng xuất hiện.

Đập vào mắt là một cái xác treo ngược trên sà nhà, thi thể của một người đàn ông giống như gà vịt, cổ họng bị rạch, máu trong cổ họng chảy xuống như vòi nước.

Trước thi thể đó có một lão già đang dùng cốc nước hứng máu, sau khi hứng đầy một cốc thì lão đưa lên miệng uống như uống nước.

"Ừng ực, ừng ực!"

Yết hầu di chuyển, sau khi lão uống hết máu trong cốc thì mới quay đầu nhìn lại.

Tóc lão thưa thớt trắng như tuyết, hàm răng chỉ còn hai cái răng cửa, ánh mắt nham hiểm nhìn chằm chằm như rắn cạp nong, trông dáng vẻ của lão người không ra người quỷ không ra quỷ:

"Con…vừa nói gì, Kỳ Sơn, chết rồi?"

"Vâng, thưa bố, năm năm trước con đã thông báo với bên ngoài rằng bố đã chết. Con là người duy nhất trong nhà họ Kỳ biết bố vẫn còn sống. Con vốn không định làm phiền bố, nhưng... nhưng lần này con không thể không đến!"

Sắc mặt của Kỳ Thương Long rất khó coi, kể lại tất tần tật mọi chuyện về Kỳ Hàn, nhà họ Thành và Trần Bát Hoang.

Đồng thời, video ghi lại cảnh Trần Bát Hoang giết Thành Kỳ Văn và Kỳ Sơn cũng được phát cho lão già xem.

Sau khi xem xong đoạn video đó.

Da thịt lão run lên, lão đấm một đấm vào cái xác đang treo ngược kia, lập tức, cú đấm của lão xuyên vào cái xác như một thanh kiếm sắc bén, sát khí nồng nặc lan tỏa khắp trong phòng: "Thể diện của nhà họ Kỳ cứ như vậy mà bị hủy hoại rồi sao?"

"Bố!"

Áp lực như núi dâng lên, Kỳ Thương Long không chịu nổi, đột nhiên quỳ xuống.

Đầu gối lún xuống sàn, đẫm máu!

"Đều là lỗi của con, là tại con sơ ý, chỉ cần Trần Bát Hoang có thể chết, lúc đó tùy bố xử lý con!"

"Trần Bát Hoang chưa chết, nhà họ Thành sẽ không bỏ qua cho chúng ta. Với thực lực của nhà họ Thành, nhà họ Kỳ chúng ta e là sẽ bị tiêu diệt mất bố ạ!"

Sau khi Kỳ Thương Long nói xong, ông ta mạnh mẽ dập đầu xuống đất.

"Đi!"

Sắc mặt lão già u ám, hung dữ nói: "Trở về nhà họ Kỳ, một thằng nhóc thế tục lại có sức mạnh ghê gớm như vậy, ta cũng muốn nếm thử máu của hắn, xem có ngon không!"

"Vâng, thưa bố!"

……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.