Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy

Chương 3597: Chương 3597: Còn kẻ khác nữa [9]




Cố Tỉ Thành làm như không nghe thấy câu hỏi này của Sở Lạc Nhất. Anh tắt máy xong đứng dậy đi thẳng vào bếp.

“Anh thế này rõ ràng là không để ý tới biểu hiện của em.” Sở Lạc Nhất bỗng lớn tiếng quát.

Tiểu Quỷ Quỷ kêu ôi một tiếng, mẹ làm nhóc giật mình rồi.

Cố Tử Thành quay lại nhìn cô gái đang tức giận nhìn mình chằm chằm.

Anh cảm thấy mối quan hệ giữa anh và Sở Lạc Nhất lại gần thêm một bước rồi, nhưng anh không thể xác định được gần một bước này là gần thêm ở mức độ nào.

Dù sao thì anh cũng không dám nhắc đến chuyện hai người kết hôn, trước mắt nút thắt duy nhất giữa họ chính là con trai.

Vậy nên Cố Tử Thành cũng thấy hơi hoang mang lo sợ.

“Nói linh tinh cái gì thế? Sao anh lại không quan tâm em được, giờ chỉ còn thiếu mỗi nước muốn thắt em bên bụng để đi đầu là mang theo em tới đó luôn thôi đấy.” Cố Tử Thanh trừng lại Sở Lạc Nhất, “Người ta nói một lần mang thai ngốc ba năm, thời hạn ba năm này vẫn chưa qua hết cơ à?”

Sở Lạc Nhất gạt tay anh ra khỏi đầu mình, “Em hỏi anh sao anh không trả lời em hả.” Sở Lạc Nhất lên án.

“À, đối với những câu hỏi ngu ngốc như thế anh thường tự động bỏ qua, vừa rồi em hỏi cái gì ấy nhỉ?”

Sở Lạc Nhất: “...”

Nếu cô hỏi lại một lần nữa có phải chứng tỏ rằng cô là đồ ngốc không?

Sở Lạc Nhất nhìn anh bằng ánh mắt khinh bỉ, “Tới đây tới đây, nhìn xem trong mắt chị đây có gì?”

Anh chàng đẹp trai nhà giàu rất phối hợp khom người xuống, nghiêm túc nhìn vào mắt cô rồi cũng nghiêm túc nói: “Thấy tình yêu của em dành cho anh.”

Lúc Cố Tử Thành nói xong câu này, thật ra anh cũng thấy hơi thấp thỏm

Nhưng Sở Lạc Nhất lại bị anh làm cho mê muội một chập, còn là thang mà mình tự bắc lên, cảm giác này đúng là đến bất ngờ quá!

Trong lúc Sở Lạc Nhất còn chưa kịp phản ứng lại, Cố Tử Thành đã chạy vào bếp chuẩn bị đồ ăn cho hai mẹ con họ rôi.

Sở Lạc Nhất nhìn Tiểu Quỷ Quỷ theo vào như một cái đuôi nhỏ, lại nhìn người đàn ông đang nghiền ngẫm gì đó kia.

Không thể không nói, Cố Tử Thành thật sự luôn đặt cô lên vị trí hàng đầu, đúng là mê người quá mà.

Sở Lạc Nhất theo vào đến cửa bếp, chắp tay sau lưng nhìn người đàn ông đang đứng trong bếp, sau khi nghĩ một hồi rồi mới lên tiếng: “Anh thật sự không có chút manh mối nào à?”

Cố Tử Thành đang trưng cầu ý kiến của con trai, sau đó quyết định chọn làm món mỳ trứng đơn giản.

Nghe thấy Sở Lạc Nhất hỏi vậy, anh ngẩng lên nhìn cô: “Cũng không phải hoàn toàn không có, nhưng vẫn chưa chắc lắm, chờ anh xác định chắc chắn sẽ nói với em chuyện này.” Giờ anh vẫn chưa có được đáp án mà mình đang chờ đợi, thế nên cũng không vội nói với Sở Lạc Nhất ngay, như vậy chỉ khiến cô lo lắng theo anh thôi.

Sở Lạc Nhất dựa vào cửa nhìn Cố Tử Thành bắt đầu nấu nướng.

Tiểu Quỷ Quỷ vẫn đang bặm môi chờ bá bá nấu mì cho nhóc ăn.

“Nếu không phải là kẻ thù của anh trong ba năm qua, vậy thì là ba năm trước rồi.” Sở Lạc Nhất phân tích, “Ba năm trước anh từng đắc tội với ai à?”

“Thế thì nhiều lắm, đầu tiên là anh Cả của em.” Cố Tử Thành nghĩ đến hai ông anh vợ bỗng cảm thấy lạnh hết cả sống lưng.

Sở Lạc Nhất vạch đen đẩy mặt nhìn anh, nhàn nhạt nói: “Nói nghiêm túc đi.”

Cố Tử Thành khẽ cười. Lúc lùi lại suýt thì giẫm phải con trai, anh vội đổi hướng, tránh khỏi khu vực nguy hiểm của con.

“Em còn nhớ hồi anh tới Rome không, cái lần mà anh với anh Hai của em đi mất một thời gian rất lâu rồi mới về ấy?”

Sở Lạc Nhất gật đầu, “Liên quan đến lần đó à?”

“Trước mắt xem ra cũng chỉ có lần đó thôi.” Cố Tử Thành nói rồi bế con trai lên đặt sang bên cạnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.