Bẫy Hôn Nhân: Vợ Trước Ôm Con Chạy

Chương 3200: Chương 3200: Hiệp hai của cậu hai và ảnh đế [5]




“Cô Triệu khởi kiện đoàn làm phim? Có thể cho chúng tôi biết nguyên nhân không?”

Sư Niệm đứng dậy, liếc mắt nhìn Sở Lạc Duy. Sở Lạc Duy bảo Sở Vi mở video. Sư Niệm chống hai tay xuống bàn, nhìn về phía máy quay, “Bởi vì họ đã đụng tới giới hạn cuối cùng của tôi.”

Video hiển thị cảnh ở hành lang khách sạn, có cảnh sát địa phương can thiệp.

Phóng viên ở bên dưới bắt đầu thảo luận. Ở một nơi khác trong thành phố, đoàn Chị Em còn đang chúc mừng cho thắng lợi của phiên tòa lần này, không ngờ rằng sẽ phải thấy một tin tức như vậy.

“Tôi không biết tại sao lúc đó lại có cảnh sát đi kiểm tra phòng, nhưng trong hợp đồng có viết rất rõ rằng, tất cả mọi hoạt động bên ngoài ống kính của chúng tôi là hợp pháp, không chịu bất kỳ...” Sư Niệm quay đầu nhìn video, “Không chịu bất kỳ tình huống nào như thế này, nhưng đoàn phim đã không làm được.”

Sư Niệm nói rồi quay đầu nhìn những phóng viên đang ghé tai nhau ở phía dưới, “Mọi người cũng biết, tôi kết hôn rồi, chồng tôi là một quân nhân. Chuyện này anh ấy đã biết từ trước khi diễn tập quân sự diễn ra, nhưng anh ấy không làm gì được. Đây là giới hạn cuối cùng của tôi, các người khiến chồng tôi không vui, tôi cũng sẽ không để các người được vui vẻ.” Sư Niệm nói từng chữ một.

Sư Niệm nói rồi ngồi xuống.

Sở Lạc Duy ngẩng đầu nhìn đám phóng viên kia, “Về hành động khởi kiện trực tiếp không thông qua đàm phán riêng của đoàn phim Chị Em, Sở thị đã theo tới cùng, cũng bồi thường thỏa đáng cho việc vi phạm hợp đồng lần này, cho nên bây giờ chúng tôi cũng hy vọng rằng, khi chúng tôi truy cứu trách nhiệm, đoàn phim Chị Em cũng có thể phối hợp giống như chúng tôi vậy.” Sở Lạc Duy thản nhiên lên tiếng, sau đó lại quay đầu nhìn Sở Vi.

Sở Vi khẽ nhếch môi, trên màn hình hiển thị đổi sang biểu đồ giá trị thương hiệu của Sư Niệm trong những năm trở lại đây, “Đây là từng khoản thù lao của cô Triệu Tư Niệm trong những năm gần đây. Về đoàn phim Chị Em, chúng tôi đã bồi thường cho đoàn phim theo đúng mức tổn thất. Cho nên lần này chúng tôi lựa chọn công khai tính toán món nợ này cho mọi người nghe. Sở Thị trước nay không bắt nạt ai.”

Sở Vi nói xong, tất cả mọi người đều im lặng!

Mấy người làm theo lẽ thường mà, đây là kiểu bắt nạt khiến người ta không tìm được lý do gì để phản bác.

Khi Sở Vi đang tính nợ cùng mọi người, Kiều Vi Nhã đã kéo Phong Tỉ Triệt lên hàng ghế đầu dành cho khách quý, mà Phong Phong đã lên sân khấu, khiến bên dưới lại ồn ào lên.

Chị Tám vội vàng đứng dậy nhường chỗ cho Phong Phong.

Phong Phong ngồi xuống bên cạnh Sư Niệm. Sư Niệm hơi nghiêng đầu nhìn anh, “Ba Đẹp Trai, ba tới đây làm gì vậy?”

Phong Phong nhướng mày, “Tới xem con bị bắt nạt.”

Sư Niệm càng cười tươi hơn.

Quan hệ của Phong Phong và Sư Niệm mọi người đều biết cả. Từ nhỏ Sư Niệm đã là con gái mà Phong Phong dẫn dắt, nhưng đây là lần đầu tiên họ chung sân khấu với nhau.

Sở Lạc Duy nhìn cô gái xấu xa bên dưới, khóe miệng khẽ cong lên, tâm trạng cũng tốt hơn một chút.

“Cho nên, sơ suất của đoàn phim Chị Em lần này cùng việc làm lỡ thời gian của Sư Niệm đã tạo thành khoản bồi thường vi phạm hợp đồng một trăm ba mươi sáu triệu năm trăm nghìn tệ. Phần sáu triệu năm trăm nghìn kia coi như số lẻ, không tính nhé.” Sở Vi tươi cười nói.

Người của đoàn phim Chị Em đã nhũn hết cả chân từ bao giờ.

Tất cả mọi người đều kinh hoàng, quả nhiên, Sở Thị không phải ai cũng bắt nạt được.

Lần thua kiện này khiến tất cả mọi người cảm thấy khó tin. Thực tế đã chứng minh rằng, không tin là đúng, bởi vì ai mà biết được sau đó Sở Thị sẽ làm gì?

Cổ Nguyệt nghe thấy âm thanh bên ngoài, lại siết chặt tay lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.