Cảnh Khôn xuất hiện làm cho Nhạc Nhạc rất kỳ quái, chú này là ai, tại sao lại đến đây, sau đó bé lại bình tĩnh, bên người a Tử không phải thường thường sẽ có một số nam nhân vây quanh sao, a Tử từ từ cự tuyệt cũng liền biến mất.
“Nhạc Nhạc, vị này là chú Cảnh.” Tử Khê không được tự nhiên giới thiệu, hiện tại cục diện rất quái dị mà cô lại bất lực.
“Nhạc Nhạc tốt!” Cảnh Khôn ngồi vào bên giường chủ động cùng bé chào hỏi.
“Chú Cảnh tốt” Nhạc Nhạc ngơ ngác nói, a Tử có phải rất kỳ quái hay không, vừa ra khỏi cửa liền mang về một người chú?
Cảnh Khôn cũng chú ý tới chân trái trống trơn của Nhạc Nhạc, hắn đầu tiên là khiếp sợ, sau đó lập tức chuyển sang đau lòng, đây là như thế nào, một người mẹ điên, rồi con gái cũng mất đi chân?
Không khí trong phòng lại rơi vào yên lặng, Tử Khê xấu hổ nhanh chóng đánh vỡ trầm mặc nói: “Nhạc Nhạc, chú Cảnh là cảnh sát nga, rất lợi hại, bữa sáng cũng là chú Cảnh mua, con xem thử con muốn ăn cái gì?”
Tử khê mở gói to ra, đem cháo thịt gà, cháo cá lấy ra, nhìn qua rất ngon miệng, Tử Khê nhìn Cảnh Khôn với cặp mắt khác xưa, người đàn ông này rất cẩn thận.
Chú Cảnh là cảnh sát! Trước mắt Nhạc Nhạc sáng ngời, đối với hắn sùng bái không ngớt: “Chú Cảnh ngươi làm sao lại biết a Tử?”
A Tử! Bé không phải là con gái của Tử Khê sao, xưng hô rất đặc biệt! Cảnh Khôn liếc mắt một cái, thấy Nhạc Nhạc liền đối với bé cũng rất có hảo cảm, có lẽ là bởi vì bé cùng Tử Khê giống nhau có một đôi mắt tinh thuần, hắn nhìn về phía An Tử Khê, cô cũng không nghĩ nói cho Nhạc Nhạc chuyện ngày hôm qua đã xảy ra ở tầng thượng đi!
Kia nhưng thật ra Nhạc Nhạc làm như có thật gật đầu, “Chỉ cần biết A Tử, mọi người đều sẽ thích cô.”
Cảnh Khôn vô cùng đồng ý với những lời này của Nhạc Nhạc, nếu không phải ngày hôm qua ấn tượng đối với cô khắc sâu, hắn khắc chế không được muốn tiếp cận cô, hiện tại hắn cũng sẽ không ở trong này.
Mặt Tử Khê hơi hơi nóng lên, có thể khoe mẹ của mình như vậy sao, cô trừng mắt nhìn Nhạc Nhạc, liếc mắt một cái đút bé ăn cháo.
Cảnh Khôn hoà thuận vui vẻ, còn có thể trả lời một số vấn đề kì quái của Nhạc Nhạc, phần lớn là do bé xem trên ti vi, ở trong mắt bé cảnh sát ngoài đời cùng cảnh sát trên ti vi hẳn là một cái bộ dáng, hỏi đến mức Cảnh Khôn dở khóc dở cười.
Khi Tử Khê đưa hắn đi ra ngoài, lúc đến cửa, hắn xoay người nhìn nàng: “Hy vọng tôi hôm nay đến không có dọa đến cô.”
Hắn quả thật dọa đến cô, Tử Khê rất muốn nói thế nhưng sẽ không trực tiếp nói như vậy, thậm chí trái lương tâm cười nói: “Làm sao sẽ như vậy được, anh còn đã cứu tôi không phải sao?”