Trên đường từ sòng bạc về khách sạn, khuôn mặt Kiều Hiển Nông không chút biến sắc, thậm chí là bất ngờ cũng không. Hệt như đã dự đoán trước được chuyện này sẽ xảy ra vậy.
Cô và hắn vừa về đến nơi thì đột nhiên Kiều Hiển Nông đè ép cô sát vào cánh cửa lớn. Vật nóng hôi hổi cứ cọ xát vào rãnh mông làm Lam Du đứng không vững, tuy qua vài lớp vải nhưng cả hai đều cảm nhận thấy rõ. Tay hắn vòng qua eo cô mà kéo gần lấy, khoảng cách mỗi lúc một gần khiến thân nhiệt cơ thể càng tăng cao. Thậm chí Lam Du còn cảm nhận được rõ cơ ngực vạm vỡ và rắn chắc của ai kia đang áp sát lưng mình!
Hơi thở dốc ấm nóng cứ phả vào vành tai cô, không khí trong phòng dần trở nên đặc quánh và ngột ngạt!
Cô khẽ nhíu mày, cánh môi hơi mấp máy, xin tha:
“Ư~... Đừng mà!”
“Sao lại đừng, đây là phần thưởng vì em giúp tôi đạt được hợp đồng lớn.”
“Không cần... em không cần, á.” Cô ủy khuất xin tha.
Nhưng hắn nào có chịu!
Yết hầu nam nhân trượt lên trượt xuống không biết bao nhiêu lần, hắn nhẹ nhàng đặt nụ hôn xuống xương quai xanh, xuống cổ của nữ nhân một cách nhẹ nhàng, lâu lâu còn cắn vào vành tai làm vật nhỏ mẫn cảm mà rùng mình.
Khởi động như vậy là đủ rồi, Kiều Hiển Nông xoay người cô lại, nụ cười gian tà hiện trên môi, ngón tay gảy nhẹ hoa môi của nữ nhân. Nụ hôn bất ngờ rơi xuống khiến cô không kịp chuẩn bị, hắn khéo léo luồn cái lưỡi tinh nghịch của mình vào trong, dây dưa không dứt. Tham lam cuỗm lấy hết mật ngọt từ trong khoang miệng.
Nụ hôn điên cuồng mà nóng bỏng, khiến cơ thể Lam Du mền nhũn, dần bị tan ra như một vũng bùn. Chân cô khụy xuống như sắp sửa ngã đến nơi, may thay Kiều Hiển Nông đưa đầu gối lên đỡ lấy vật nhỏ.
Một tay nam nhân ghì chặt lấy tay tiểu thỏ không cho cô có cơ hội né tránh, tay còn lại tháo bỏ caravat, cúc áo, sau đó là đến thắt lưng. Động tác dứt khoát và nhanh chóng.
Lam Du bị hắn bức đến độ không thể thở nổi, đầu óc quay cuồng trống rỗng, cô nỉ non: “Em... ưm... không t.thở... nổ.i!” Lời nói ngập ngừng đứt quãng!
Cô lắc đầu nguầy nguậy, tay nhỏ vùng vẫy thoát ra đấm vào ngực hắn.
Nam nhân thấy vật nhỏ sắp chết ngạt vì mình mới luyến tiếc buông tha.
Những tưởng mọi chuyện đã xong thì lúc này Kiều Hiển Nông lại bế cô lên rồi thả xuống giường. Cô ngã xuống từ độ cao không nhỏ nhưng lại chẳng cảm thấy đau đớn gì, ngược lại còn rất êm mềm. Chiếc giường King size lớn hình tròn được thiết kế bằng loại vải bông cao cấp, mềm mại bậc nhất.
Drap giường màu trắng phối hợp với chút ít màu nâu sữa càng làm cho tổng thể thêm sự hòa hợp.
Kiều Hiển Nông không chút chần chừ xé toạc đầm của cô, sau đó là những thứ không cần thiết, vụn bị hắn ném lên không trung, rơi vãi khắp sàn!
Trong đầu nam nhân đột nhiên lóe lên ý tưởng kỳ lạ, đôi mắt mà hắn nhìn thân thể cô một cách đầy ý vị, càng làm cho Lam Du hoảng. Cô đưa tay với lấy cái gối bên cạnh, định bụng sẽ che đi đôi gò bông, nhưng nào được như ý nguyện. Hắn trực tiếp mở nắp bình rượu vang kế bên tủ đầu giường.
Tiếng “phốc” to vang lên. Hắn uống một ngụm lớn để tăng thêm kích thích rồi vung tay vứt cái gối ra xa. Trực tiếp đổ rượu sâm banh lên người nữ nhân không chút tiếc nuối. Màu rượu óng ánh chảy trên thân thể ngọc ngà, làn da trắng như tuyết nay bị rượu nhuốm thành đỏ.
Cảm thấy vẫn chưa đủ, Kiều Hiển Nông lại rót thêm, mùi rượu nồng chảy xuống. Từ rãnh của đỉnh núi cho đến nơi tư mật.
Đột nhiên bị hắn đổ rượu lên người, Lam Du lạnh đến nỗi uốn éo thân mình. Bất ngờ kêu a một tiến nhưng lại dần bị kích thích!