Bé Con Xuyên Thành Sủng Muội Của Các Lão Đại

Chương 8: Chương 8: Nữ chủ trong cốt truyện nguyên bản




Editor_Beta:Hi Văn

Chương 8: Nữ chủ trong cốt truyện nguyên bản

_______________________________

Tô Nguyên Trừng nghe được Thời Niên muốn dẫn Di Di đi, nhóc bò lên ghế sô pha liên lục tranh cãi, Thời Tư Mộc vốn dĩ vui vẻ chịu đựng, ngày thường vừa trở về nhà là liền vào phòng chính mình, khó có khi ở trong phòng khách lại bị ầm ĩ nên dần dần mất hết kiên nhẫn, ngại hai đứa nhỏ còn ở đó, hắn bình tĩnh kiềm chế nói với Thời Niên:“ Ngươi dẫn Trừng Trừng đi đi, đừng để Di Di lộ diện trước mặt công chúng”

Thời Niên thở dài:“ Ngươi biết rằng Trình Hi đều mang theo Gia Thụ, Gia Lê cùng đi, cô ấy là điểm nóng của chương trình, ta không nghĩ mang Trừng Trừng một quả bom hẹn giờ đi theo đâu, vẫn là Di Di ngoan, ta cùng con bé thành thành thật thật làm một cái phong nền là tốt rồi”

Thời Tư Mộc nhìn thoáng qua Thời Niên trêu chọc: “ Thời *đại đỉnh lưu, còn có lúc làm phong nền?”

***Đỉnh lưu là từ để chỉ những ngôi sao sở hữu lưu lượng lớn, hàng đầu làng giải trí Cbiz trong từng giai đoạn.

Thời Tư Mộc câu này trêu chọc thật đúng là nói đến trọng tâm.

Thời Niên ở 18 tuổi mới vừa thi đậu đại học đã bị công ty quản lý nhìn trúng, kỳ nghỉ hè năm đó, hắn đóng vai chính đầu tiên trên truyền hình, lúc đó cũng coi như có chút danh tiếng.

Nhưng chân chính nổi tiếng là ở lúc hắn hai mươi tuổi.

Năm đó hắn trở nên nổi tiếng chỉ một đêm sau khi đóng vai chính trong một bộ phim truyền hình ăn khách.

Một năm trước, hợp đồng của hắn với công ty đã hết hạn, nên đã tự mở studio của riêng mình. Bây giờ hắn chỉ tập trung vào truyền hình và phim ảnh. Hiếm khi xuất hiện trên các chương trình tạp kỹ.

Thời Niên dựa vào trên sô pha xoa đầu: “ Muốn nghỉ ngơi sau chương trình tạp kỹ cuối cùng, có rất nhiều tiền bối trong chương trình này, ta cũng có thể thỉnh giáo một chút. Bất quá thời điểm ta tiếp nhận Trình Hi còn không có đồng ý, cô ấy cũng không thường xuyên để Gia Thụ, Gia Lê xuất hiện, ai biết cô ấy nghĩ cái gì”

Trình gia cùng Thời gia có rất nhiều chỗ tương tự, cho nên bị lấy làm đề tài so sánh là điều không tránh khỏi.

Trình Hi lớn hơn Thời Niên năm tuổi, cô đã sớm xuất đạo nổi tiếng sớm và kết hôn cũng sớm, bất quá sau 5 năm kết hôn lại ly hôn. Gia sản nhà họ Trình lớn tự nhiên có biện pháp làm cho hai đứa nhỏ đều mang họ Trình.

Trình Hi thời điểm mới ra mắt liền được trao giải ảnh hậu, sau khi ly hôn cô lại một lòng dành hết tâm huyết cho sự nghiệp diễn xuất, không lâu trước đó lại một lần nữa đoạt giải ảnh hậu, làm cho em rất nhiều người khinh thường cô đều ngậm miệng lại.

Trong cốt truyện gốc, hình ảnh tích cực về một người phụ nữ chuyên nghiệp của Trình Hi đã khiến cuốn sách này trở nên ăn khách. Trái ngược lại là Thời gia cuối cùng rơi vào kết cuộc thê thảm hơn bất kỳ người nào.

Trình Hi khi còn nhỏ thường chơi với Thời Niên, khi Trình Hi ly hôn, có rất nhìu lời đồn nhảm rằng Trình Hi cùng Thời Niên có quan hệ tình cảm, theo lý thuyết hai người hẳn nên tránh tị hiềm, chẳng qua cả hai đều không để tâm, ai cũng không coi trong chuyện này.

Di Di nghe không hiểu Nhị ca ca cùng tam ca ca đang nói cái gì, nhưng cô nghe được hai chữ Gia Thụ.

Tiểu bát nói ở bên trong đoàn người nghe được khí vị Thần giới, cô cảm thấy nhất định là cùng Gia Thụ ca ca có liên quan.

Di Di nghiêng đầu hỏi: “Nhị ca, gia thụ ca ca cũng sẽ đi sao?”

“Gia thụ ca ca?”

Thời Niên nhìn Di Di trong lòng ngực nghi hoặc hỏi lại: “ Em gặp Gia Thụ khi nào?”

Di Di trả lời: “ Là ở buổi chiều nha”

Thời Tư Mộc thấy Thời Niên còn muốn hỏi Di Di gặp Gia Thụ như thế nào, trực tiếp thay Di Di bổ sung,nói: “Buổi chiều Trình Ý bọn họ tới đánh một trận giao lưu có mang theo Gia Thụ đến, hai đứa còn cùng nhau chơi một hồi”

“ Được rồi, ăn cơm thôi “

“ Thời Kiến Thành từ trong phòng bếp dọn đồ ăn đi ra, trong phòng khách tức khắc tràn ngập mùi thơm của cơm, hắn đem đồ ăn bưng lên trên bàn nói với mọi người: “Đừng bàn luận công việc nữa, hai anh em đi dọn cơm đi”

Thời Niên lên tiếng, túm Thời Tư Mộc đi vào phòng bếp.

Tuy rằng hai đứa nhỏ ăn ít, nhưng Tô Nguyên Trừng ăn được không ít cơm, chỉ có Di Di thích ăn thức ăn không thích ăn cơm, bị Thời Kiến Thành nói hai câu mới miễn cưỡng đem cơm ăn xong

Cơm nước xong, Tô Nguyên Trừng lại quấn lấy Thời Niên muốn tham gia chương trình tạp kỹ, Thời Tư Mộc trở về phòng huấn luyện, Thời Kiến Thành ở trên sô pha kiên nhẫn dạy dỗ:“ Di Di, con đang ở độ tuổi phát triển, cần phải ăn nhiều cơm có biết không?”

Di Di mặt đỏ,có chút thẹn thùng chậm chạp nói: “ Nhưng là món ăn do thúc thúc nấu ngon quá, con nhịn không được muốn ăn”

Thúc thúc nấu đồ ăn, ăn ngon, so với đồ ăn ở Thần giới còn ngon hơn nhiều

Cô thật sự nhịn không được woo~

“Thật sự?”

Một nụ cười nhân hậu nở trên mặt Thời Kiến Thành:“Di Di thích liền tốt, về sau thúc thúc có rảnh lại sẽ nấu ăn cho Di Di “

Di Di thực vui vẻ, cười đến đôi mắt đều cong lên, thoạt nhìn vô cùng đáng yêu, cô vỗ tay một cái:“ Tốt quá!”

_____________

Thời Tư Mộc đi vào trong phòng Di Di,

thanh âm nhẹ nhàng đánh thức cô bé.

Hôm nay Thời Niên đi nơi khác đóng phim, Thời Diễn cùng Thời Kiến Thành lại đi nước ngoài bàn chuyện làm ăn, trong nhà này chỉ còn Thời Tư Mộc cùng Di Di, coi như Thời Tư Mộc chân chính đơn độc chăm sóc Di Di, nghĩ đến nhiệm vụ quan trọng này hắn liền đổ mồ hôi hột cho chính mình.

Dù đã tự lập từ sớm, nhưng hiện tại chỉ mới 18 tuổi, việc chăm sóc một đứa bé ba tuổi hắn vẫn là không chắc chắc.

Thời Tư Mộc bóp kem đánh răng lên bàn chải đưa cho Di Di, sau đó lấy nước cho con bé, tiếp đến lấy bàn chải đánh răng tự làm cho mình, cùng Di Di đánh răng.

Đánh răng rửa mặt xong, Di Di sờ sờ bụng: “Ca ca, em đói bụng “

Thời Tư Mộc tập huấn vào đêm qua, buổi sáng cũng vừa thức dậy chưa kịp nấu ăn, hắn ngồi xổm xuống hỏi: “Em muốn ăn gì?”

Di Di suy nghĩ trong chốc lát.

Hôm trước ăn sandwich ăn rất ngon, chính là bánh bao, sữa đậu nành bên ngoài cũng rất ngon nha!

Di Di đấu tranh một hồi lâu mới đưa ra quyết định: “Em muốn ăn bánh bao ở cửa, còn có sữa đậu nành”

Hôm nay ăn bánh bao, ngày mai lại ăn sandwich là tốt rồi.

Thời Tư Mộc nhìn dáng vẻ thật khó quyết định của Di Di, hắn mỉm cười, xoa đầu cô nói: “ Được rồi, vậy em đi ra cửa chờ ca ca”

Di Di ngoan ngoãn gật đầu, nghe lời tam ca nói rồi bước ra cửa, vụng về mở ra tủ giày lấy giày ra..

Loại chuyện nhỏ này cô đương nhiên có thể tự làm. Di Di chọn giày, ngồi xuống chiếc ghế ở cửa ra vào đem dép lê cởi xuống, thực cẩn thận mang giày vào.

Quần áo Thời Tư Mộc mua cho Di Di đều là váy công chúa hồng nhạt, phối với những đôi giày nhìn cũng rất dễ thương, Di Di lớn lên xinh đến mức ai nhìn cũng thích, một bộ váy này mặc lên tựa như một cô công chúa nhỏ.

Thời Tư Mộc đi ra với khẩu phần ăn của tiểu bát, thấy Di Di đã ngồi ở trên ghế, cô bé cũng đã mang giày sẵn ở trên chân.

Di Di thấy Thời Tư Mộc đang nhìn chằm chằm vào đôi giày của mình, trên mặt tức khắc chuyển sang một bộ dáng kiêu ngạo, cầu khích lệ hô: “Tam ca, em có nhợi hại không!”

Cô bé bởi vì khẩu hình miệng không rõ ràng lắm nên phát âm không quá chính xác, nhưng Thời Tư Mộc đã khen ngợi theo cách phát âm của Di Di:“ nhợi hại nha”

Di Di cảm thấy mỹ mãn, đứng lên nhảy nhót chạy đến bên người Thời Tư Mộc, chủ động nắm hắn tay: “Quá tốt rồi, rốt cuộc có thể đi ăn cơm”

Thời Tư Mộc cùng Di Di nhanh chóng đến *phòng ăn sáng trong tiểu khu, nơi đây là khu biệt thự cao cấp, ngay cả cửa phòng ăn cũng trang trí khác biệt bộ dáng cửa hàng bình thường

***[ 餐厅 ] phòng ăn; nhà ăn; hiệu ăn (phòng lớn để dùng bữa, thường là phòng ăn có tính kinh doanh lập trong các nhà hàng, trạm xe lửa, phi trường... Có khi dùng làm tên hiệu ăn)。

Di Di đi vào trong phòng ăn thực hưng phấn, kéo Thời Tư Mộc thẳng đến khu đặt món, nhìn thấy Trình Gia Thụ ở bên cạnh khu đặt món, cô dừng bước chân cao hứng vẫy tay:“ Gia Thụ ca ca”

Trình Gia Thụ và hai người ngồi chung bàn cùng ngẩng đầu lên.

Thời Tư Mộc lúc này mới chú ý tới nơi này có một vài người quen thuộc đang ngồi, hắn dẫn Di Di đi qua, khách khí hướng tới người lớn duy nhất trong bàn chào hỏi: “Trình Hi tỷ, thật trùng hợp”

Trình Gia Thụ buông cái muỗng trong tay: “ Xin chào Tư Mộc ca ca “

Di Di nghe được Thời Tư Mộc nói mới nhìn về a di bên cạnh Trình Gia Thụ.

Nguyên lai đây là Trình Hi a di

Nhân vật nữ chủ mà tiểu bát nhắc tới.

Trình Hi không dấu vết đánh giá Thời Tư Mộc cùng Di Di một chút, cô không cử động, chỉ là khóe miệng hơi giơ lên, ngữ khí thực bình đạm nói: “Là Tư Mộc a, nghe nói Thời thúc thúc nhận nuôi một cô con gái, nói vậy đây là cô bé đó đi”

“Đúng vậy”

“ Thời Tư Mộc quơ quơ Di Di tay: “Di Di, đây là mẹ của Gia Thụ ca ca, em chào hỏi đi “

Thân hình nhỏ nhắn của Di Di lảo đảo lắc lư hướng tới Trình Hi khom lưng một cái, giọng nói non nớt như sữa chào hỏi: “ Xin chào Trình Hi a di, con là Di Di”

“Thật ngoan”

“ Trình Hi giơ tay sờ sờ đầu Di Di, chỉ là thực mau liền thu tay trở về, cô vỗ vỗ tiểu nữ hài một bên đang vùi đầu uống sữa đậu nành:“ Gia Lê, con như thế nào không chào hỏi Tư Mộc ca ca”

Di Di nghiêng đầu muốn thấy rõ mặt Trình Gia Lê.

Đi vào Nhân giới lâu như vậy rốt cuộc bây giờ mới nhìn thấy được một cô bé gái giống như cô.

Trình Gia Lê chỉ là nhàn nhạt liếc nhìn Thời Tư Mộc một cái, tùy ý nói: “ Xin chào Tư mộc ca ca”

Người bận rộn như Trình Hi ngày thường đều rất ít có thời gian cùng hài tử ở bên nhau, Thời Tư Mộc cũng không phải không có ánh mắt,sau khi chào hỏi xong:“ Trình Hi tỷ còn có việc, ta mang Di Di đi ăn cơm trước”

Di Di bị Thời Tư Mộc nắm tay kéo đi còn không quên quay đầu lại chào: “ Tạm biệt”

Trình Gia Thụ nhìn theo bóng lưng Di Di, một lát sau mới lấy lại tinh thần ăn cơm.

Trình Hi chú ý tới tầm mắt Trình Gia Thụ, cuối người sát vào Trình Gia Thụ hỏi: “Gia Thụ, con cùng cô gái nhỏ kia quen biết sao? “

Trình Gia Thụ còn chưa kịp nói, Trình Gia Lê liền xen mồm vào:“ Ca, ngươi sẽ không cùng nó quen biết đúng không, ngươi nhìn nó đi, một cổ mùi vị chua thật nghèo nàn”

Tuy rằng chỉ có 4 tuổi, nhưng bộ dạng đáng ghét của Trình Gia Lê trông chẳng khác gì một người lớn hợm hĩnh

“Gia Lê, ai dạy con nói chuyện như vậy”

Trình Hi cau mày: “ Nếu con còn nói chuyện như thế này, mẹ liền sẽ tức giận “

Trình gia lê bị Trình Hi khiển trách, cúi đầu không nói chuyện nữa.

Bên này Di Di còn đang đắm chìm trong bánh bao cùng sữa đậu nành, không hề quan tâm đến chuyện khác.

“Ăn từ từ “ Thời Tư Mộc vén tóc Di Di ra sau một chút để cô bé uống sữa đậu nành dễ dàng hơn.

Di Di còn đắm chìm trong thế giới mỹ thực.

Ngô, bánh bao, sữa đậu nành thật là ăn quá ngon.

_________________

Thời Tư Mộc cùng Di Di đã dụng phải quản lý Từ ngay khi họ vừa đến căn cứ huấn luyện.

Quản lý Từ Từ gương mặt tươi cười, đi đến trước mặt bọn họ cười nói: “Tư Mộc a, hôm nay tới sớm như vậy”

Ngày hôm qua, sau khi nghe Di Di nói quản lý Từ là người xấu, hôm nay khi Thời Tư Mộc nhìn lại quản lý Từ, liền không tự giác mà trong lòng bắt đầu dâng lên mâu thuẫn.

Ngay cả nụ cười bình thường nhất trên khuôn mặt của hắn bây giờ cũng giống như một nụ cười nhếch mép xấu xa.

Thời Tư Mộc không dấu vết lui về phía sau một bước, lãnh đạm hỏi: “Quản lý Từ, có chuyện gì sao?”

Vẻ nịnh nọt trên mặt của quản lý Từ càng thêm lộ rõ:“ Mới ngày hôm qua. Tôi không có thời gian nói cho cậu biết. Câu lạc bộ tiếp nhận chương trình quảng cáo, chỉ cần lên sân khấu chơi trò chơi cùng những người nghiệp dư khác”

“Chương trình quảng cáo?”

Thời Tư Mộc đôi mắt lộ ra vẻ chán ghét: “Lại không phải là minh tinh, câu lạc bộ thiếu tiền?”

Di Di tránh ở phía sau Thời Tư Mộc nghe lén hai người nói chuyện.

Không được không được không được, cô không thể để tam ca cùng quản lý Từ đơn độc ở chung.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.