Editor _ Beta: Hi Văn
Chương 20: Ta không phải thân sinh đi:<
_______________________________
Trình Gia Thụ ở trong lòng vừa mới nghĩ ra biện pháp thu hút hai người kia, vừa định nói thì bên tai truyền đến giọng nói mềm mại đáng thương hề hề của Di Di:“ Thúc thúc, con rất sợ, con khát muốn uống nước”
Trình Gia Thụ:???
Tiểu nha đầu này còn có hai bộ mặt?
Người mới vừa hưng phấn còn không phải là cô sao???
Tên cầm đầu nghe được Di Di nói không những không bỏ qua, ngược lại còn kích động, đá vào tên đàn em bên cạnh, ngữ khí vô cùng háo hức: “Nhanh lên đi, đi rót nước cho tiểu cô nương của chúng ta uống”
Nếu là bình thường, tên đàn em này nhất định cúi đầu khom lưng, dựa theo lời đại ca nói mà rót nước cho Di Di, nhưng bây giờ thì khác, gã ta bỗng tức điên lên khi nghe thấy giọng điệu ra lệnh này, ném đồ vật đang cầm trong tay xuống đất.
“Mày đừng có con mẹ nó ở đây sai sử tao, cũng không nhìn xem chính mình có xứng hay không “
Tên đàn em nói xong còn cảm thấy không thoải mái, phun một ngụm đàm trên mặt đất: “Phi, ở đây ghê tởm lão tử.”
Hoả khí trên người tên đại ca nổi lên, hắn ta giơ tay giáng cho gã ta một cái tát trời giáng: “ Mày tính là thứ gì, lão tử tao còn không sai được mày”
“Tao *** cựu mày, tao...! “
Lỗ tai Di Di bỗng nhiên bị Trình Gia Thụ che lại.
Cô ngẩng đầu nhìn về phía Trình Gia Thụ, lộ ra một nụ cười ngọt ngào.
Hai người kia hoàn toàn không có ý thức được Di Di cùng Trình Gia Thụ đã sớm cởi bỏ dây trói, chỉ lo đắm chìm trong thế giới của chính mình, điên cuồng chỉ vào đối phương mắng thô tục.
Theo sau, cả hai còn cảm thấy mắng chửi lẫn nhau không đã ghiền, ngươi một quyền ta một chân đấm đá xô xát lẫn nhau.
Di Di tay nhỏ nhẹ nhàng động một chút, hai người trên mặt đất vặn đánh nhau di chuyển về phía trước, tránh khỏi lối ra vào duy nhất.
Trình Gia Thụ nắm chặt thời cơ, túm lấy Di Di chạy nhanh ra bên ngoài.
Di Di một bên chạy vội đi, một bên quay đầu lại nhìn về phía sau, hướng tới hai người còn đang đánh nhau làm quỷ mặt, le lưỡi trêu vạn phần ghét bỏ: “Lêu lêu lêu.”
Cô đúng là chỉ dùng chút thần lực của mình để trêu chọc hai người xấu này, nhưng không nghĩ tới lại thành công nhanh như vậy.
Thật sự nhàm chán!
Trình Gia Thụ chạy đến ngoài cửa lại đột nhiên dừng lại, Di Di có chút không kịp phòng ngừa mà va vào lưng Trình Gia Thụ.
Ô ô đau quá.
Di Di đặt tay lên đầu ai u kêu một tiếng, không hề oán trách, cô chỉ tò mò hỏi Trình Gia Thụ: “ Gia Thụ ca ca, ngươi như thế nào vậy.....”
Di Di nói đến một nửa liền cảm thấy có điều không thích hợp, cô bỏ qua cơn đau, ngửa đầu nhìn quanh một vòng.
Là thời gian bị ngưng đọng.
Nhất định là xú Á Á!
Trời sinh thần thú không phải là để đối phó với hung thú, chỉ là lúc ở long tộc lần đầu tiên Di Di nhìn thấy Á Á gây rắc rối liền không thích hắn.
*** Xưng hô là hắn #他 “ Á Á” ở đây không phải ta dịch sai mà là tác giả viết như vậy, ta chỉ tôn trọng tg nên giữ nguyên hiện trạng ( có lẽ là do tg viết nhầm) vì phần dưới Á Á được xưng hô là cô #她!
Muốn nói tại sao thì cô cũng không biết, dù sao chán ghét chính là chán ghét, mới không cần bất kỳ lý do gì.
Cái đuôi nhỏ kim sắc của Di Di xuất hiện ở sau người lắc lắc.
Chung quanh cô bởi vì phát thần lực mà có nhiều áp bức, mặc dù con người không thể cảm nhận được điều đó, nhưng Cùng Kỳ nhất tộc bị áp chế bởi long tộc có thể cảm nhận được điều đó.
Đột nhiên, một chiếc lá từ trên cây rơi xuống, khi chiếc lá rơi trên mặt đất nháy mắt biến thành một tiểu hài tử, cô bé thanh tú như một con búp bê sứ, nhưng trên mặt lại có một nụ cười xấu xa.
Đột nhiên, từ trên cây rơi xuống một mảnh lá cây, lá cây rơi trên mặt đất nháy mắt biến thành một cái tiểu nữ hài, nữ hài lớn lên giống như búp bê sứ tinh xảo, chính là trên mặt lại nở một nụ cười xấu xa.
Không chỉ không phù hợp với lứa tuổi của cô ta mà còn trông thập phần dọa người.
Á Á đưa một tay ra sau người, tay còn lại hướng về Di Di vẫy vẫy như một con rô bốt: “Di Di, đã lâu rồi không gặp nha.”
Mặc dù là đang chào hỏi nhưng nụ cười trên môi vẫn khiếp người như cũ, cả khuôn mặt chỉ có khóe miệng giơ lên, đôi mắt lại như đang khóc, cùng với biểu cảm và động tác đờ đẫn, uể oải của cô ta khiến người ta không khỏi rùng mình.
Thần tộc vì để phòng ngừa hung thú làm ác đã cấm hung thú sử dụng thân thể, Á Á nguyên bản là không có thân thể, chính là không biết cô ta từ lúc nào thay đổi thân người này ra tới, bởi vì hôm nay cô ta lần đầu tiên bắt chước nhân loại cười chào hỏi, cho nên có vẻ không quá thuần thục.
Lý do tại sao con người là con người, cũng không phải chỉ dựa vào một cái túi da, quan trọng là tâm.
Di Di một chút cũng không thích Á Á, cô chỉ vào Á Á với giọng nhỏ đầy tức giận nói: “Ta liền biết là ngươi, xem ta đem ngươi đánh chạy.”
Nói xong, đầu ngón tay Di Di hiện lên một tia kim quang, địa phương Á Á đứng tức khắc chìm vào, chỉ là Á Á phản ứng nhanh, nhẹ nhàng chợt lóe trốn đến địa phương khác.
[ Xin phép cắt ngang các bạn! Truyện hiện tại chỉ được đăng chính thức tại Wattpad, mọi nơi khác đều là reup trái phép, nếu các bạn muốn đọc trọn bộ truyện này thì hãy lên trang chính chủ của mình đọc nha, đó cũng như ủng hộ công sức của mình về mặt tinh thần~ Cảm ơn các bạn ạ! ]
“Ha ha ha! “
“Di Di, ta đã ăn rất nhiều hắc khí của con người, nơi này thật là tốt.”
Á Á thấy Di Di cũng không có đánh trúng cô, liền không kiêng dè gì mà khiêu khích.
Di Di phất tay lần nữa, kim quang lần nữa lại hiện lên, lần này cũng không phải tấn công từ phía chính diện, mà là từ phía sau Á Á.
Á Á đắc ý vênh váo cũng không có chú ý tới phía sau, thần lực đánh trúng phần lưng của cô một chút, cô ta kêu rên một tiếng rồi ngã trên mặt đất, ở thần lực đánh sâu xuống lại khôi phục nguyên hình xấu xí của Cùng Kỳ.
Chỉ là thời điểm Di Di tu tập thần lực thường thường sẽ lười biếng, cho nên lực công kích của thần lực không đủ, cho nên lần này đối với Á Á cũng không tạo thành tổn thương gì, cô ta ngẩng đầu lên ngao một tiếng.
—— Di Di, chúng ta lần sau tái kiến đi.
Nói xong, Á Á biến mất ngay tại chỗ, ngay lúc cô ta biến mất nháy mắt thời gian lại khôi phục như lúc ban đầu.
Di Di dậm chân một cái, Á Á lại để cho ngươi chạy thoát
Sớm biết rằng như vậy cô liền sẽ không lười biếng, có lẽ cô sẽ không để Á Á chạy trốn nếu cùng học với gia gia thật nhiều.
Di Di dẩu miệng, bốn chữ “ tâm tình không tốt “ này giống như là được in trên khuôn mặt cô bé.
Trình Gia Thụ phát hiện Di Di khác thường, xoay người vỗ nhẹ đầu nhỏ Di Di an ủi: “Di Di, đừng buồn!”
Di Di nghe được an ủi tâm tình tốt hơn rất nhiều, hít một hơi lại thở ra: “Ân! Di Di không buồn~”
Thời điểm Thời Diễn, Thời Tư Mộc cùng Trình Hi, Trình Ý đuổi tới liền thấy được một cảnh này.
Dưới ánh mặt trời, hai đứa trẻ đứng chung một chỗ cho nhau an ủi.
Trong nháy mắt kia, Thời Diễn cảm giác chính mình đều thấy được bộ dáng xuất giá sau khi lớn lên của Di Di.
Thời Diễn nhanh chóng c lắc đầu.
Hắn ở đây suy nghĩ vớ vẩn cái gì???
——
Cảnh sát nhanh chóng điều tra ra cả hai là những tên tội phạm thường xuyên kiếm tiền bằng cách bắt cóc đứa nhỏ của những gia đình giàu có. Chỉ là đến cuối cùng cảnh sát cũng đều không có minh bạch thường ngày hai kẻ kia đối xử tốt với nhau đến cái quần còn mặc chung, như thế nào lại đột nhiên vung tay đánh nhau?
Cảnh sát nghĩ tới muốn tra hỏi hai đứa nhỏ nhân chứng là Di Di cùng Trình Gia Thụ.
Nhưng cả hai đứa trẻ đều không thể nói tin tức gì hữu ích.
Thời Diễn cùng Thời Tư Mộc cũng hỏi qua Di Di tình huống ngay lúc đó.
Chính là Di Di chỉ biết lắc đầu.
Dù sao chính là đừng hỏi, hỏi cũng không biết.
Bất quá điểm khó hiểu nhất đối với vụ án bắt cóc chính là hai người kia như thế nào ở một nơi đều có camera cùng nhân viên công tác trong thủy cung quán đem hai đứa nhỏ trói đi.
Tuy rằng lúc ấy Di Di cùng Trình Gia Thụ đang ở góc chết của camera, chính là ngay cả camera bên ngoài của thủy cung quán cũng không có ghi được hình ảnh phạm tội của hai tên đó.
Di Di nằm ở trên giường nhàn nhã ăn kẹo mút, một bên ăn một bên nhìn về phía tiểu bát sắp ngủ gật ở dưới giường: “Tiểu bát, chuyện này có thể hay không cùng Á Á có liên quan.”
Tiểu bát bị Di Di đột nhiên nói chuyện đánh thức, nó phải mất một lúc lâu mới đáp lại lời nói của Di Di.
—— khẳng định a, bằng không bọn họ như thế nào không ai hay biết mang các ngươi đi
“ Thật đáng tiếc nga.”
Di Di cúi đầu vẻ mặt không vui, ngay cả thanh âm đều có chút khổ sở: “Ta nếu là học tập cùng gia gia thật nhiều thì tốt rồi.”
Tiểu bát gục đầu xuống nhẹ nhàng uông một tiếng, ngữ khí ôn nhu an ủi Di Di.
—— đừng khổ sở Di Di, dù sao ngươi cũng là Di Di dũng cảm, không sợ khó khăn.
Di Di nghe được tiểu bát nói nháy mắt đầy máu sống lại, nhảy xuống giường ôm tiểu bát cọ cọ: “Ân ân, chờ lần sau nhìn thấy xú Á Á ta nhất định phải đem cô ta đánh chạy trở về.“. Ngôn Tình Tổng Tài
Tiểu bát phấn khích lên, hướng tới Di Di kêu vài tiếng.
—— ủng hộ Di Di!!!
“Tiểu bát không được sủa bậy, còn có Di Di, mau ra đây, chúng ta đi đón ba ba.”
Bên ngoài truyền đến giọng nói Thời Diễn.
Di Di nét mặt biểu lộ tươi cười, ngẩng đầu lên cùng tiểu bát mở cửa bước ra khỏi phòng.
Thời gian Thời Kiến Thành đi xử lý số liệu phòng thí nghiệm đã hơn một tháng, số liệu trong phòng thí nghiệm được giải quyết cũng không tính là tốt, nhưng bởi vì ngày mai là ngày giỗ của Thời thái thái, hôm nay tất cả mọi người đều trở về Thời gia, ngày mai cùng đi viếng thăm.
Thời Diễn cùng Di Di thực mau chóng nhận ra Thời Kiến Thành, có lẽ vì công việc trong phòng thí nghiệm quá phức tạp, nên hắn già hơn so với khi còn ở Trung Quốc.
Di Di từ trong lòng ngực Thời Diễn chuyển sang lòng ngực Thời Kiến Thành, ở trên mặt hắn bẹp một ngụm, thanh âm ngọt ngào nói: “Ba ba, Di Di rất nhớ người nha”
Câu nói này tức khắc cuốn đi sự phiền muộn một tháng qua của Thời Kiến Thành, vui vẻ ra mặt nắm lấy tay nhỏ của Di Di: “Ba ba cũng nhớ Di Di rất nhiều”
Thời Diễn bỗng nhiên cảm giác chính mình chỉ là tay tài xế, vì tìm cảm giác tồn tại, hắn tiến lên một bước đến bên người Thời Kiến Thành: “Ba, chúng ta đi về trước đi, ngài cũng hảo hảo nghỉ ngơi một chút”
Thời Kiến Thành nhìn cũng chưa từng nhìn Thời Diễn một cái, liền ôm Di Di đi về phía trước: “Tiểu Di Di, chúng ta quay trở về nhà nga.”
Thời Diễn:!
Nói ra ta đều cũng không tin, ta khả năng không phải thân sinh đi...
______________________________
« Hy vọng mọi người vote cho mình, cảm ơn nhiều ạ »