Bé Cưng Tinh Quái – Mami Của Tui, Tự Tui Sẽ Giành

Chương 187: Chương 187




Sau khi ngồi chơi ở tiệm bán đồ cổ một lúc, Giang Tiêu Tiêu về nhà.

Đến bây giờ vẫn không thấy Cận Tri Thận liên hệ với mình, cô nghĩ có lẽ anh đang bận rộn lắm.

Nhưng mà trước kia dù Cận Tri Thận bận thế nào cũng không đến mức lâu như vậy rồi mà vẫn không đến tìm mình, Giang Tiêu Tiêu nghi ngờ. Nhưng rồi cô suy nghĩ lại cảm thấy bản thân thật buồn cười, rõ ràng chính cô muốn đẩy anh ra xa, thế mà bây giờ lại không dằn lòng được mà nhớ đến anh, cho dù nhận được một tin nhắn ngắn ngủi của anh thì cô cũng cảm thấy vui vẻ.

Đêm nay Giang Tiêu Tiêu trằn trọc khó đi vào giấc ngủ.

Mấy ngày sau đó, Cận Tri Thận vẫn không đến tìm Giang Tiêu Tiêu, cả Tiểu Bảo cũng vậy, tuy rằng cô vẫn luôn nhận được vài cuộc điện thoại của bé nhưng lại chưa hề thấy mặt hai cha con họ.

Trái lại Vệ Kình Phong lại hẹn cô đi ăn nhưng đều bị cô từ chối, bởi vì Tô San đột nhiên giao cho cô rất nhiều việc.

Giang Tiêu Tiêu đang nhận điện thoại của Vệ Kình Phong, cô nói với giọng áy náy: “Anh Vệ, thật sự xin lỗi anh. Dạo này tôi lắm việc quá, để lần sau tôi mời anh một bữa nhé.”

Vệ Kình Phong tỏ vẻ thông cảm, giọng nói của anh ta vẫn rất đỗi dịu dàng.

“Không sao, vậy em làm việc tiếp đi, khi nào em rảnh thì chúng ta hẹn nhau đi ăn cũng được.”

“Vâng.”

Cúp điện thoại, Giang Tiêu Tiêu nhìn chồng tài liệu trước mắt, cô không nhịn được mà day ấn đường.

Bởi vì quảng cáo của những công ty hợp tác trước đó đều do Giang Tiêu Tiêu thiết kế và được biết đến rộng rãi, đem lại lợi ích to lớn cho những công ty này.

Đương nhiên trong đó cũng không thể thiếu được nền tảng quảng bá của công ty con trực thuộc tập đoàn Cận thị. Có thể hợp tác với tập đoàn Cận thị là điều mà biết bao người tha thiết ước mơ chứ đừng nói là để sản phẩm của công ty nhà mình xuất hiện trên nền tảng của Tập đoàn Cận thị, như thế sức ảnh hưởng càng được nâng cao hơn.

Mà Tập đoàn Cẩm Sắt có thể hợp tác với công ty con của Tập đoàn Cận thị thì tự nhiên tất cả mọi người sẽ tranh nhau đuổi theo. Thế là trong thời gian ngắn rất nhiều công ty lớn đều tìm đến và chỉ định Giang Tiêu Tiêu làm người thiết kế,

Tô San cũng chỉ chọn ra vài dự án quan trọng cho Giang Tiêu Tiêu, bởi vì có quá nhiều việc phải làm nên dứt khoát sắp xếp Từ Na làm trợ lý cho cô, san này cô ấy sẽ đi theo cô làm việc trong một thời gian dài.

Có thể làm cộng sự với Giang Tiêu Tiêu, Từ Na thật sự rất vui vẻ, cô ấy rót cho cô một tách cà phê, nhìn thấy cô cúp điện thoại bèn nói: “Chị Tiêu Tiêu, là cái anh Vệ Kình Phong đó hẹn chị à?”

“Ừ” Giang Tiêu Tiêu gật đầu.

“Thế chị không đi à? Chẳng phải chị muốn tìm người yêu à?”

Giang Tiêu Tiêu liếc xéo Từ Na một cái: “Em nhìn xem bây giờ chị có đi được không?”

Hiện tại phải nói là cô bận tối mày tối mặt, làm gì còn thời gian rảnh đi ăn uống xem mắt gì nữa.

Từ Na bật cười, rồi cô ấy hỏi với vẻ khó hiểu: “Chị Tiêu Tiêu, chị nói xem tại sao đột nhiên Giám đốc Tô lại giao cho chị nhiều công việc như vậy? Em thấy dạo này chị bận xoay như chong chóng luôn ấy.”

Quả thật là như vậy, hơn nữa những việc này đều là được giao cho Giang Tiêu Tiêu từ mấy ngày trước một cách bất ngờ, chẳng hiểu sao Từ Na cứ cảm thấy kỳ lạ.

Còn Giang Tiêu Tiêu lại cảm thấy hết sức bình thường, dự án nhiều thì tiền lương cũng nhiều hơn, có lẽ Tô San cũng biết cô có một người mẹ bị bệnh nặng cho nên muốn giúp cô.

Tô San có thể giao những dự án lớn quan trọng này cho cô, đương nhiên là cô vui rồi.

Tất nhiên cô tuyệt đối không nghĩ ra được tất cả những chuyện này đều do Cận Tri Dực dặn trước.

Lúc này trong văn phòng, Tô San đang báo cáo tình hình với Cận Tri Dực qua điện thoại.

“Cậu hai, tôi đã làm theo lời anh dặn, mấy ngày nay Tiêu Tiêu rất bận rộn, trên cơ bản không có thời gian đi làm việc khác.”

Ở đầu dây bên kia, Cận Tri Dực khẽ mỉm cười: “Làm tốt lắm, có thời gian đi xem mắt chắc chắn là do quá rảnh rỗi.”

Mấy ngày trước Cận Tri Dực cực kỳ khiếp sợ khi biết tin Giang Tiêu Tiêu đi xem mắt, anh trai anh ta chưa nói muốn làm gì nhưng làm sao anh ta trơ mắt nhìn việc này tiếp tục được.

Nếu bọn họ không làm gì đó thì không chừng chị dâu lại cùng đối tượng xem mắt đi ăn cơm, hẹn hò, đến lúc đó dù anh trai anh ta lại tức giận thì người gặp tai ương vẫn là nhân viên trong công ty mình thôi.

Giờ thì tốt rồi, chị dâu bận rộn đến nỗi không còn hơi đâu mà đi ăn uống hẹn hò, về phần làm gì tiếp theo thì Cận Tri Dực cũng không biết, dù sao cứ kéo dài một thời gian đã.

Tô San không nói gì, cô nhìn phòng của Giang Tiêu Tiêu với ánh mắt hết sức đông tình.

Nhưng cô cũng cảm thấy khó hiểu, Chủ tịch Cận tốt như thế thì không cần mà lại đi xem mắt, đầu óc của Giang Tiêu Tiêu bị chập mạch rồi sao?

Tô San thở dài, Giang Tiêu Tiêu hoàn toàn không biết nguyên nhân mình bận rộn như thế này là bởi vì một lần đi xem mắt, cô còn cảm thấy như vậy cũng tốt, lao đầu vào công việc làm cô không có thời gian suy nghĩ chuyện khác nữa.

Đến khi sẩm tối, Giang Tiêu Tiêu lại nhận được một cuộc gọi nữa, là từ Lục Tranh.

“Tiêu Tiêu, em có đang rảnh không? Đi ăn với anh chứ?”

Giang Tiêu Tiêu đặt tài liệu trong tay xuống, cô cũng nói với đối phương bằng giọng áy náy.

“Em xin lỗi, đàn anh à, dạo này em hơi bận, có lẽ tối nay em phải tăng ca nữa.”

“Bận thế cơ à?”

“Vâng ạ, gần đây công ty có khá nhiều dự án.”

Giang Tiêu Tiêu day ấn đường, nếu Lục Tranh không gọi điện đến thì cô cũng quên béng luôn, làm xong nhất định phải đi mua quà tặng cho đàn anh.

Lục Tranh cảm thấy khá tiếc nuối, nhưng anh ấy cũng không quấy rầy Giang Tiêu Tiêu.

“Vậy em làm việc tiếp đi, có rảnh nhớ gọi điện cho anh.”

“Vâng” Giang Tiêu Tiêu trả lời.

Cô vừa cúp điện thoại thì Từ Na đi đến, cô ấy lại nhìn cô với vẻ hâm mộ.

“Chị Tiêu Tiêu, số đào hoa của chị vượng quá đi mất! Hết Vệ Kình Phong lại đến Chủ tịch Lục, có khi lát nữa Chủ tịch Cận sẽ gọi đến ngay đẩy chị nhỉ?”

Nhắc tới Cận Tri Thận, ánh mắt Giang Tiêu Tiêu hơi thay đổi, mấy ngày nay cô vẫn không nhận được bất kỳ tin tức nào từ anh, chỉ là lần nào Tiểu Bảo gọi điện đến cho cô cũng nhắc đến anh thôi

Giang Tiêu Tiêu thừa nhận, cô cực kỳ muốn được gặp anh nhưng cũng rất sợ trông thấy anh, giọng nói của Từ Na lại vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của cô.

“Đúng rồi chị Tiêu Tiệu, dù chị bận đến đâu thì cũng không thể như thế này được. Bây giờ đã đến lúc tan tầm rồi, chị nên về sớm rồi ăn cơm ngủ nghỉ, bổ sung thể lực đi thì hơn. Chị xem chị tăng ca mấy ngày liền rồi, cứ tiếp tục như thế nữa thì cơ thể chị không chịu nổi đâu.”

Mấy ngày nay Từ Na đi theo Giang Tiêu Tiêu làm việc nên cô tận mắt chứng kiến làm việc bạt mạng là như thế nào, hiệu suất làm việc của cô cực cao.

“Được rồi, chị biết rồi mà, em về đi ăn trước đi. Chị làm xong nốt chỗ này là về ngay.” Giang Tiêu Tiêu trả lời.

“Vâng.” Từ Na gật đầu.

Cô ấy vốn định đi với Giang Tiêu Tiêu, nhưng mà trong nhà có việc nên đành phải đi trước.

Bởi vì phương án thiết kế có chút vấn đề, Giang Tiêu Tiêu làm việc liên tục đến hơn mười giờ, cô tập trung hết sự chú ý vào công việc nên cũng không chú ý thời gian, mãi cho đến khi điện thoại di động trên bàn reo lên.

Vẫn là Lục Tranh gọi tới, Giang Tiêu Tiêu thoáng chần chừ rồi mới nghe máy.

“Tiêu Tiêu, em vẫn đang làm việc à?” Đầu dây bên kia vang lên giọng nói dịu dàng của Lục Tranh.

Giang Tiêu Tiêu nhìn đồng hồ mới phát hiện đã hơn mười giờ tối.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.