Bên Ngoài Gió Lớn, Theo Em Về Nhà

Chương 6: Chương 6: Scandal




Edit: O'Hara

Sáng nay, trên Weibo có người đã tung ra một bộ ảnh chụp, trong ảnh là người phụ nữ chân phải bị bó bột, làm phục vụ món ăn trong một nhà hàng thức ăn nhanh, đi phát tờ rơi trên lề đường đầy tuyết, dọn dẹp vệ sinh trên đường vào đêm khuya và bức khác là đang ở trong phòng bếp dơ bẩn rửa chén. Trên ảnh chụp chính là đề tài bàn tán của mọi người trong mấy ngày nay - Hứa Tiếu Vi.

Sau khi Đoạn Lam công khai mình và Hứa Tiếu Vi có quan hệ thân thiết, Hứa Tiếu Vi thu hút rất nhiều sự chú ý, ngay lúc này đột nhiên có người tung ra vô số ảnh tai tiếng của cô nên lượt thích và chia sẻ cao ngất ngưỡng và không có xu hướng muốn đi xuống, thậm chí còn có người lập ra topic #Hứa Tiếu Vi mau cút khỏi giới giải trí#

Hứa Tiếu Vi biết được chuyện này vào lúc khoảng thời gian nghỉ ngơi ở đoàn phim được Lê Quả báo cho.

Hứa Tiếu Vi lên Weibo xem, nhấn mở topic, tâm trạng không ngừng đi xuống, ở khu bình luận phần lớn đều là mắng cô trong ngoài không đồng nhất, dơ bẩn, không xứng trở thành bạn bè với Đoạn Lam.

Lê Quả đã từng chứng kiến vô số scandal, gặp qua những 'thủy quân' mắng chửi không chớp mắt, nhưng cái phương thức phỉ báng lần này có chút đột ngột.

Tựa như...... Có người cố ý làm ra tạo đề tài để khuấy động dư luận.

Dù sao ảnh chụp bị tung ra cũng không phá hủy tam quan hay hình tượng gì cả, chỉ đơn giản là đi làm bán thời gian mà thôi, làm sao có thể nháo đến mức bắt người ta cút khỏi giới giải trí được?

Hứa Tiếu Vi nhấn mở hình ảnh, rõ ràng thấy mình trong ảnh muốn có bao nhiêu chật vật thì có bấy nhiêu. Lúc ấy gió và tuyết rất lớn, mỗi ngày bàn tay của cô đông cứng lại biến thành màu xanh tím như bị bầm.

Lê Quả vừa đúng lúc nhận được tin nhắn từ Ngô An Toàn gửi đến, nói là không được để cho Hứa Tiếu Vi biết được việc trên mạng.

Lê Quả:......Quá muộn rồi.

Lê Quả thấy sắc mặt của Hứa Tiếu Vi không tốt, lấy gan một phen cướp lấy điện thoại đang ở trong tay cô: “Chị Vi đừng xem nữa, anh Ngô đã nói công ty điều tra rồi, lần này đột nhiên bùng nổ như vậy sự tình tuyệt đối không đơn giản, em dám chắc là vậy!”

Hứa Tiếu Vi vẻ mặt nghiêm nghị vươn tay, Lê Quả ngoan ngoãn đem trả lại điện thoại, Hứa Tiếu Vi cũng không xem nữa, mà đến bên cạnh Lê Quả, sau đó đút hai tay vào túi áo nói: “Vậy em cảm thấy chuyện này ra sao?”

“Chuyện này còn cần phải nói sao, nhất định là có người ghen ghét, đố kỵ với chị nên mới tung ra một loạt ảnh như vậy, sau đó 'mượn gió bẻ măng', lợi dụng làn sóng của dư luận mà dẫm bẹp chị a.” Lê Quả đúng là một cô gái thẳng thắn, có chuyện gì cũng nói thẳng, mặc kệ câu nói ấy có thể dẫn đến tai họa cho cô ấy hay không.

“Chỉ cần một thủ đoạn như vậy cũng có thể lừa được như cư dân mạng ngốc nghếch rồi. Bọn họ làm như bản thân minh cao quý lắm hay sao, mỗi một công việc chính đáng đều không thể bị sỉ nhục, đúng không? Cho dù công việc đó có là lau bàn, hay phát tờ rơi thì vẫn có nhiều người làm công việc này. Nếu không có ai chịu làm thì khi họ đến quán ăn ai sẽ tiếp đón và phục vụ họ? Tôi đây chúc bọn họ sau này đều sẽ dùng chén bát bẩn để ăn cơm!”

Hứa Tiếu Vi nghe Lê Quả phóng liên hoàn pháo chửi trong lời nói ẩn ý cười: “Em thật đúng là cái gì cũng dám nói.”

“Có gì mà không dám chứ.” Lê Quả hừ hừ nói: “Chờ xem, đại Boss của chúng ta nhất định sẽ không bỏ qua bọn họ.”

“Tiểu Vi.”

Đỉnh đầu vang lên một âm thanh tựa như dòng nước ấm chảy qua tai, Hứa Tiếu Vi nhấc mi mắt lên nhìn lại, một khuôn mặt với ngũ quan thanh tú trực tiếp phản chiếu vào đôi mắt như nước suối.

Phó Thần mỉm cười, ý cười khiến cả khuôn mặt trở nên ôn hòa vô cùng, ấn tượng đầu tiên của Hứa Tiếu Vi đối Phó Thần đó là ôn nhu. Người đàn ông này bất kể làm việc gì đều rất từ tốn, không nhanh không chậm, dường như khí chất nhẹ nhàng ấy toát ra từ trong xương cốt.

Ngay cả hàng lông mày rậm cũng vô cùng ôn nhu, khiến anh ấy như luôn mang theo ý, tựa vàng trang sáng trên bầu trời đêm.

Hứa Tiếu Vi thấy người tới, chợt mỉm cười: “Tiền bối.”

Phó Thần hơi gật đầu “Đang nói chuyện sao?”

Lê Quả thức thời rời đi, Phó Thần ngồi bên cạnh Hứa Tiếu Vi: “Đã lâu không gặp.”

Hứa Tiếu Vi liếc hắn một cái, “Tiền bối muốn hỏi đến việc những bức ảnh trên Weibo à?”

Phó Thần đem ly trà sữa ấm trong tay đưa cho Hứa Tiếu Vi, tầm mắt vô tình lướt qua vết thương cũ trên mu bàn tay của cô: “Nhiều năm qua em đã đi đâu?”

Hứa Tiếu Vi cười cười, “Đoạn Lam không nói cho anh sao?”

“Tiểu Lam sao?” Phó Thần khó hiểu.

Hứa Tiếu Vi lắc đầu, nói không có gì. Nếu Phó Thần không biết chuyện này, vậy không cần biết nữa, ân oán giữa cô và Đoạn Lam không cần để ảnh hưởng tới người khác.

Nhưng Phó Thần lại đang đợi cô trả lời câu hỏi của anh ta, ánh mắt luôn dừng ở trên người cô, vừa trầm tĩnh lại vừa nóng rực, Hứa Tiếu Vi bị nhìn chằm chằm như vậy khiến cô hơi mất tự nhiên, uống một ngụm trà sữa nóng rồi nói: “Ảnh chụp là thật, 6 năm nay tôi đã làm những công việc đó, ta cũng chỉ có thể nói đến đây, còn lại, từ từ anh sẽ biết hết thôi.”

Phó Thần ngồi ở bên cạnh Hứa Tiếu Vi, chỉ cần nhìn nghiêng một cái là có thể thấy cả khuôn mặt đã được trang điểm của cô, trong trí nhớ của Phó Thần, Hứa Tiếu Vi luôn là một cô gái nhỏ thích cười, cô luôn đem cảm xúc của ình thể hiện ra ngoài. Nhưng Hứa Tiếu Vi của hiện tại đã hoàn toàn không còn hình bóng ngày ấy mà thay thế bằng sự trầm tĩnh, ổn trọng.

Cô dường như đã thay đổi, không chỉ không chỉ trở nên chính chắn hơn mà còn trở nên không thích nói chuyện và giỏi về che giấu cảm xúc của bản thân.

Ví dụ như hiện tại, Phó Thần không thể nhìn thấy bất kỳ cảm xúc nào trên khuôn mặt của cô ấy. Anh đã từng cười cô quá ngây thơ, nhưng bây giờ Hứa Tiếu Vi đã không còn sự ngây thơ ngày ấy nữa. Phó Thần không biết cảm giác trong lòng mình lúc này là gì.

Hứa Tiếu Vi để tay lên môi, vô tình thấy Đoạn Lam đang trang điểm ở góc khuất khó thấy ở phía đối diện, lúc này ánh mắt sắc bén nhìn không chằm chằm về phía bên này, giống như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy.

Buổi sáng hôm nay trước khi ra ngoài, Giang Tấn ở trong xe hút một điếu thuốc trên xe rồi mới đến công ty. Đến khi trợ lý của anh báo cáo về sự việc trên Weibo thì Hứa Tiếu Vi đã bị cộng đồng mạng đưa lên đầu ngọn sóng.

Hắn cho trợ lý đi ra ngoài, một mình đứng trước cửa sổ sát đất, lại châm thêm một điếu thuốc khác. Một tay kẹp điếu thuốc một tay đúc túi quần. Động tác thành thạo đưa lên miệng, híp mắt rít một ngụm rồi đem vòng khói phun lên của kính. Cập nhật truyện nhanh tại == TRÙMTRUY ỆN.or g ==

Hắn quả thật quá sơ sót, biết rõ Đoạn Lam sẽ không bỏ qua Hứa Tiếu Vi, nhưng thật không nghĩ tới tốc độ làm việc của cô ta lại nhanh đến vậy, cũng không biết cô ta lấy đâu ra những tấm ảnh đó nữa.

Giang Tấn lại hút thêm điếu nữa, xoay người đi trở về bàn làm việc, nhìn xuống nhũng tấm ảnh trên màn hình máy tính. Khuôn mặt tái nhợt kia của Hứa Tiếu Vi ánh vào mắt khiến Giang Tấn một giây trước còn bày ra bộ mặt lạnh lùng liền trở nên ôn hoà vài phần. Dường như có một tia đau khổ xẹt qua mắt hắn trước khi hắn kịp nhận ra.

__________

Mong các bạn sẽ có những giây phút đọc truyện hay.

Nếu thích hãy để lại ngôi sao nhỏ⭐ và COMT để tạo động lực cho chúng tớ tiếp tục làm truyện nhé!

#O'Hara

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.