“Tinh tinh!”
Điện thoại có tin nhắn mới, đến từ một dãy số lạ.
Kỳ Dịch mở ra, bên trong là một đống ảnh chụp văn kiện.
Phản ứng đầu tiên của cậu là đối phương gửi nhầm, sau đó bỗng nhiên nhận ra đây là văn kiện trong viện nuôi nấng của mình, hơn nữa đều là những văn kiện giả cậu từng sửa qua.
Kỳ Dịch cả kinh, nhanh chóng lật xem.
Cuối ảnh chụp còn có một hàng tin nhắn.
“Trong vòng hai tiếng quay về, nếu không tôi sẽ giao chứng cứ cho cảnh sát.”
Kỳ Dịch phát điên, nhìn mấy thứ này mà khóc không ra nước mắt.
Tại sao hắc đạo như anh lại nghĩ tới việc báo cảnh sát vậy!
Nam nhân khẳng định đã từng điều tra cậu, những thứ này cậu giấu rất kỹ, lại đều bị mò ra.
Nếu bị cảnh sát phát hiện, cũng đủ cho cậu ngồi tù mọt gông.
Tinh tinh, lại một tin nhắn nữa.
“Tôi đột nhiên cảm thấy em bị bắt vào tù cũng không tệ, mất công mỗi lần tỉnh dậy lại phải đuổi bắt em, vậy đổi lại thành trong vòng một tiếng đi.”