Bí Mật Của Định Mệnh

Chương 96: Chương 96: Sinh Nhật (1)




Thời gian trôi qua thật nhanh, không ngờ Phùng Lộ Phi đã mang thai được 2 tháng rồi.

Những ngày qua, cả Từ Dịch Phàm và Phùng Lộ Phi đều chuyển hẳn về đại biệt thự ở. Từ phu nhân sau khi biết Phùng Lộ Phi mang thai thì rất vui mừng, liền lập tức tìm hiểu đồ bổ dưỡng để bồi bổ cho cô. Mới 1 tháng thôi, Phùng Lộ Phi đã cảm thấy mình tăng cân khá nhiều. Gương mặt trái xoan kia hơi tròn lên, nhìn trông bầu bĩnh rất đáng yêu.

Ngày 10/3 là sinh nhật của Phùng Lộ Phi, Từ Dịch Phàm quyết định sẽ tổ chức một sinh nhật thật hoành tráng cho cô tại khách sạn lớn nhất thành phố A này. Không những thế, anh cũng đã gửi thiệp mời đến cho rất nhiều người, mời họ đến chúc mừng sinh nhật cô. Hôm nọ nghe Từ Dịch Phàm nói chuyện điện thoại, Phùng Lộ Phi biết chắc đám bạn thân của anh ở thành phố B sẽ đến đây.

- Dịch Phàm, bụng em hơi nhô lên rồi, mặc chiếc váy dạ hội này vào có phải là xấu lắm không?

Phùng Lộ Phi mặc bộ váy dạ hội màu trắng, đứng trước gương nhìn mãi từ nãy tới giờ. Hôm nay là sinh nhật cô, Từ Dịch Phàm đã đặt mua bộ này cho cô từ thương hiệu Vivian Limer.

Từ Dịch Phàm từ phía sau ôm lấy Phùng Lộ Phi, giọng dịu dàng nói:

- Không xấu đâu, bà xã của anh mặc bộ đồ nào cũng đẹp hết. Mà em nhìn xem, chẳng ai nhận ra là em đang mang thai đâu. Dáng của em trông vẫn đẹp như thế này mà.

- Từ lúc nào mà miệng anh lại trở nên ngọt như vậy thế?

- Không phải là miệng anh ngọt mà sự thật vốn dĩ đã là như vậy rồi. Vợ của anh rất đẹp còn gì.

Kể từ lúc mang thai, tính khí của Phùng Lộ Phi cũng vì thế mà thay đổi thất thường hơn. Thế là cũng từ lúc đấy Phùng Lộ Phi phát hiện ra, miệng của Từ Dịch Phàm trở nên ngọt ngào như bôi mật vậy.

- Dù sao cũng chỉ là sinh nhật thôi, anh không cần phải làm lớn như vậy đâu, tốn kém lắm.

- Không biết, anh chỉ muốn nhân cơ hội này tuyên bố cho mọi người cùng biết, em là vợ anh, là người duy nhất trên thế giới này có thể làm vợ anh, có thể khiến anh phải yêu suốt đời.

- Em yêu anh.

- Anh cũng yêu em.

Phùng Lộ Phi vòng tay ôm lấy Từ Dịch Phàm. Thật sự những ngày qua có Từ Dịch Phàm ở bên cạnh, Phùng Lộ Phi cảm thấy rất hạnh phúc. Cô muốn giữ mãi niềm hạnh phúc này đến suốt đời.

………………………………

Xe ô tô dừng trước khách sạn lớn nhất thành phố A, cũng là khách sạn trực thuộc tập đoàn Từ Thị.

Từ Dịch Phàm xuống xe, giơ tay đỡ lấy Phùng Lộ Phi. Để đảm bảo an toàn cho gia đình và khách khứa hôm nay, Từ Dịch Phàm đã huy động một lượng lớn vệ sĩ đến đây. Bữa tiệc sinh nhật của Phùng Lộ Phi đã gây chú ý đến giới truyền thông thành phố A, bọn họ muốn đến chụp hình và viết tin tức nhưng đã bị Từ Dịch Phàm ngăn cản.

Còn nhớ lần trước, sau khi tuyên bố với mọi người Phùng Lộ Phi là vợ của mình, Từ Dịch Phàm không lâu sau đó đã cho gỡ hết toàn bộ hình ảnh của anh và cô xuống. Anh muốn giải thích cho mọi người không hiểu lầm cô, nhưng cũng không muốn để điều đó ảnh hưởng đến đời sống riêng tư của cô. Từ Dịch Phàm biết, anh muốn Phùng Lộ Phi có một cuộc sống bình thường như cô vẫn mong, không muốn bất cứ điều gì không hay tác động đến cô.

- Em nhớ hình như em đến khách sạn này 2 lần rồi, nhưng hôm nay khách sạn trang trí rất đẹp. Màu sắc tươi tắn nhưng cũng không đến mức chói mắt. Anh chắc phải chuẩn bị lâu lắm à?

- Phải đấy, anh đã phải lên một đống ý tưởng cho buổi sinh nhật ngày hôm nay của em.

- Dịch Phàm, thật ra em không cần điều gì quá to lớn, quá hoành tráng cả. Chỉ cần anh ở bên em, dù anh chỉ nói với em một câu “chúc mừng sinh nhật” thôi thì đối với em cũng là quá đủ rồi.

Từ Dịch Phàm mỉm cười, nắm chặt lấy bàn tay ấm áp của Phùng Lộ Phi, lắc đầu nói:

- Anh muốn làm cho em tất cả những gì mà anh có thể làm được. Anh chỉ muốn nói với em, vì em anh sẵn sàng làm tất cả. Dù những thứ này chỉ là vật chất, nhưng anh vẫn muốn với em, nó sẽ là một kỷ niệm đẹp. Lộ Phi à, anh sẽ làm mọi thứ có thể, vì em.

Đối với Phùng Lộ Phi, điều gì cũng không quan trọng. Cô biết trong thời gian qua, Từ Dịch Phàm đã làm nhiều điều vì cô. Phùng Lộ Phi đáng lý nên phải cảm ơn ông trời, cảm ơn ông đã để cho cô tìm kiếm được một người đàn ông tốt như Từ Dịch Phàm anh giữa biển người mênh mông.

- Những điều mà anh làm cho em trong suốt thời gian vừa qua, em cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Dịch Phàm, anh biết không, em cảm thấy những ngày bên anh là những ngày em cảm thấy hạnh phúc nhất. Có thể cùng anh đi chung một con đường, em không còn gì để nuối tiếc nữa.

- Em yên tâm, anh sẽ không bao giờ để em phải cảm thấy nuối tiếc khi ở bên cạnh anh đâu.

- Em tin.

Từ Dịch Phàm nở một nụ cười hết sức hạnh phúc, nắm chặt tay đưa Phùng Lộ Phi lên hội trường tổ chức sinh nhật.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.