Bí Thư Trùng Sinh

Chương 831: Chương 831: Ba mươi sáu kế, chuồn là thượng sách




- Bí thư Vương, có hai văn kiện cần đưa đến tay bí thư Ngọc Hùng, vì thế mà phòng tổ chức chúng tôi cố gắng liên lạc với anh ấy, nhưng liên hệ điện thoại một ngày mà bí thư Lục bên kia không nghe máy.

Đảng Hằng dùng giọng rất bình tĩnh nói, nhưng rõ ràng hắn thật sự có chút lo lắng về vấn đề này.

- Anh có tự mình gọi điện thoại cho anh ta không?

Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát rồi khẽ nói.

- Tôi đã gọi mười lần, nhưng không ai nghe máy.

Đảng Hằng nói đến đây thì trầm giọng nói:

- Tôi đã gọi điện thoại cho thư ký và lái xe của bí thư Lục, bọn họ nói mình được bí thư Ngọc Hùng sắp xếp đến xem xét ông cụ ở thủ đô, hai ngày qua không đi cùng bí thư Lục.

Có hai khả năng để người ta không nghe điện thoại, một là điện thoại không có ở bên cạnh, hai là không muốn nghe máy.

Đầu óc Vương Tử Quân vận chuyển rất nhanh, hắn là chủ tịch thành phố La Nam, Lục Ngọc Hùng dù có bận rộn thế nào cũng không thể không tiếp nhận điện thoại của trưởng phòng tổ chức Đảng Hằng được. Lúc này Đảng Hằng không gọi được cho Lục Ngọc Hùng, không phải là Lục Ngọc Hùng không mang điện thoại theo bên mình đấy chứ?

Nhưng thị ủy có quy định với việc sử dụng điện thoại, các vị thường ủy thị ủy phải giữ điện thoại trên người hai bốn trên hai bốn. Bây giờ không liên lạc được với Lục Ngọc Hùng, không phải có vấn đề gì đấy chứ?

Vương Tử Quân biết rõ vì sao Đảng Hằng lại liên lạc với mình, nhưng lúc này hắn là bí thư thị ủy, hắn không thể sợ hãi được. Hắn nói với Đảng Hằng:

- Đảng Hằng, anh nhanh chóng liên lạc với bí thư Ngọc Hùng, tôi cũng sẽ nghĩ biện pháp.

Sau khi đặt điện thoại xuống thì Vương Tử Quân liên tục suy xét vấn đề, nhưng cuối cùng hắn vẫn bấm điện thoại của Lục Ngọc Hùng.

Điện thoại đổ chuông, nhưng sau đó lại xuất hiện một giọng nữ nói số điện thoại đang bận, mong gọi lại sau.

Lục Ngọc Hùng không thể nào ném điện thoại ra khỏi người cả một ngày được, bây giờ tình huống này lại xảy ra, đối phương không nghe điện thoại, rốt cuộc có vấn đề gì? Vương Tử Quân nghĩ đến những căn cứ chính xác có được vào thời gian gần đây, trong đầu hắn chợt lóe lên một ý nghĩ.

Ý nghĩ này xuất hiện thì Vương Tử Quân chợt giật mình, nếu như thật sự là như vậy, phải làm sao cho xong chuyện? Tất nhiên không phải là Vương Tử Quân làm sao cho xong chuyện, mà vị lãnh đạo tỉnh ủy đã từng đứng trên hội nghị thường ủy tỉnh ủy khen ngợi Lục Ngọc Hùng phải làm thế nào để giải quyết ảnh hưởng sự việc lần này.

Dù là hội nghị thường ủy tỉnh ủy hay hội nghị thường ủy thị ủy, tất cả hội nghị đều có bản ghi chép lại rõ ràng, nếu có gì xảy ra, như vậy sẽ có một vài người bị đánh đòn.

Khả năng này càng lúc càng phóng đại trong lòng Vương Tử Quân, hắn cảm thấy điều này thật sự giống với phong cách của Lục Ngọc Hùng. Thế là lúc này những hiện tượng kỳ quái chợt lóe lên trong đầu Vương Tử Quân.

Nghe Hà Khởi Duệ nói khối chính quyền thành phố La Nam nhận được không ít điện thoại tìm bí thư Lục, bọn họ đều có một ý nghĩ chính là chúc mừng Lục Ngọc Hùng tiến lên làm chủ tịch thành phố La Nam. Đám người kia gọi điện thoại đến văn phòng khối chính quyền thành phố, rõ ràng có ý nghĩa rằng bọn họ không liên lạc được với bí thư Ngọc Hùng.

Ba mưới sáu kế thì chuồn là thượng sách, tuy Vương Tử Quân đang dần đi về đích, thế nhưng Lục Ngọc Hùng lại tính toán khá tốt, một chiêu này có hơi bất ngờ, chạy đi vào thời điểm phù hợp.

Vương Tử Quân đi qua đi lại trong phòng, hắn chợt sinh ra cảm giác xúc động muốn cười lớn. Nhưng cuối cùng hắn cũng cố gắng áp chế cơn tức cười, hắn có một vài việc cần phải được chứng thực rõ ràng.

- Dượng, mời ngài dùng cơm.

Tiểu Na dọn cơm vào phòng rồi nói với Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân khoát tay áo nói:

- Mọi người ăn trước đi, tôi gọi điện thoại cái đã.

Tiểu Na có thể nói càng lúc càng sùng kính bí thư thị ủy Vương Tử Quân. Tuy nàng là thân thích bên ngoại của Mạc gia, nhưng vì bị quản chế nghiêm khắc, thế cho nên căn bản không được gia tộc quan tâm nhiều. Thế nhưng nàng đến La Nam làm bảo mẫu thì lại khác, nàng là một thành viên của gia đình đệ nhất thành phố La Nam, chủ nhân là người đứng đầu khu nhà thị ủy, chưa nói đến những thứ khác, dù là nàng đi ra ngoài mua thức ăn cũng có nhiều người vây quanh, như sao quanh trăng.

Lúc mới bắt đầu thì Tiểu Na còn cảm thấy tự tin về mình, như vậy mới có nhiều người theo đuổi như vậy. Nhưng ngay sau đó nàng từ từ phát hiện vì sao đám người kia lại theo đuổi mình.

Những người kia cũng không quá quan tâm đến Tiểu Na, bọn họ chỉ muốn hỏi dượng đang làm gì, cô cố thế nào? Nếu nàng đi mua thứ gì, những thứ kia cũng nhanh chóng xuất hiện trong tay đám người vây quanh nàng.

Đặc biệt là khi nàng chuẩn bị thay cô cô ra ngoài mua sữa cho Tiểu Bảo Nhi, nàng lơ đãng nói ra mục đích của mình, thế là trong nhà nhận được sáu bảy bình sữa đủ nhãn hiệu này nọ. Vì nó không đáng tiền nên Vương Tử Quân căn bản không dùng lời lẽ nghiêm khắc để nói với Tiểu Na, nhưng Tiểu Na nhìn đống sữa đem gác xó mà không khỏi cảm thấy dở khóc dở cười.

Cuối cùng nàng đi tìm cô cô và dượng để nhận sai lầm, cô cô không nói gì theo thói quen, dượng thì mở miệng an ủi nói không có vấn đề, không thể trách nàng, cũng không phải nàng cố ý như vậy.

Nhưng sau đó Tiểu Na cực kỳ thận trọng lời nói và việc làm của mình, nàng chỉ sợ tình cảnh cũ sẽ tái diễn gây khó cho mình.

- Bí thư Trương, gần đây có tiến triển gì không?

Vương Tử Quân gọi điện thoại cho Trương Hợp Tuân, sau khi điện thoại nối thông thì nói.

Trương Hợp Tuân nhận được điện thoại của Vương Tử Quân cũng nhanh chóng lên tiếng:

- Bí thư Vương, chúng tôi đẩy mạnh điều tra, bâ giờ tình huống dần bộc lộ, có hai thành viên phòng xây dựng đã mở miệng, nhưng lời nói của bọn họ thật sự không tốt với Lục Ngọc Hùng.

Vương Tử Quân không trực tiếp tỏ thái độ mà trầm giọng nói:

- Bất cứ chuyện gì phải có căn cứ rõ ràng thực chất, lấy pháp luật là thước đo, chúng ta không để đồng chí của mình bị oan, tất nhiên càng không thể buông tha cho các phần tử hủ bại được.

Vương Tử Quân nói lời này cũng không phải lần đầu tiên, thế nhưng Trương Hợp Tuân hiểu, Vương Tử Quân tỏ ý cho mình điều tra đến cùng.

- Tôi biết rồi, bí thư Vương, ủy ban kỷ luật chúng tôi nhất định sẽ chú ý triển khai mở rộng và phát triển công tác dưới sự chỉ đạo của lãnh đạo, nhưng về phía bí thư Ngọc Hùng...

Trương Hợp Tuân nói đến đây thì càng thêm chú ý.

- Nếu như có chứng cứ vô cùng xác thực thì cứ xử lý theo luật, chuyện còn lại cứ giao cho tôi.

Vương Tử Quân nói đến đây thì cúp điện thoại.

Sau đó Vương Tử Quân gọi điện thoại cho bí thư ủy ban tư pháp Tống Ích Dân, lúc này Tống Ích Dân còn chưa đi làm về, đang nghe báo cáo về anh em Trịnh gia ở cục công an thành phố.

Sau khi anh em Trịnh gia bị bắt thì không mở miệng nói điều gì, Trịnh Khiếu Đống cả ngày không nói gì, Trịnh Khiếu Nam lại điên cuồng kêu gào cả ngày, điều này làm cho Tống Ích Dân cảm thấy khó giải quyết.

- Bí thư Vương, đội cảnh sát hình sự đã điều tra ra những hành vi phạm tội của anh em Trình gia, có mười ba căn cứ phạm pháp, chỉ dựa vào những căn cứ này đủ để khép tội tử hình hai anh em bọn họ. Nhưng nếu như phán quyết hai anh em bọn họ như vậy, sẽ có một vài người trốn thoát...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.