Quách Tiên Vi nghe thấy Vương Tử Quân thốt ra lời này, hắn lập tức
hiểu địa vị của Tiếu Tử Đông là không tầm thường trong suy nghĩ của
Vương Tử Quân. Thế là đầu óc hắn chợt suy nghĩ nhanh hơn:
- Bí
thư Vương, bây giờ trong tỉnh chúng ta có không ít thành phố đang thiếu
nhiều vị trí. Nếu ngài muốn sắp xếp cho cậu Tử Đông, tất nhiên sẽ không
là vấn đề, nhưng tôi cảm thấy với lý lịch của cậu Tử Đông thì không bằng bước đúng chỗ.
Tiếu Tử Đông nghe nói đến vị trí phó chủ tịch thành phố thì cũng rất vui mừng. Khi hắn đến chạy hạng mục cho phòng
giáo dục thành phố An Dịch thì cũng không nghĩ đến phương diện như vậy,
không ngờ vị trưởng phòng Quách lại trực tiếp muốn sắp xếp cho mình đúng bước đúng chỗ.
Chẳng lẽ muốn sắp xếp cho mình làm chủ tịch thành phố sao?
Vương Tử Quân không nói gì mà chỉ cười tủm tỉm nhìn Quách Tiên Vi, hắn
biết Quách Tiên Vi không nói suông, nhưng muốn tiến lên đúng bước làm
chủ tịch thành phố, Vương Tử Quân thấy có vẻ hơi xa.
- Cậu
Tiếu bây giờ làm cán bộ thành phố An Dịch, không bằng tiếp tục phát
triển ở An Dịch, ủy ban nhân dân đang thiếu một vị phó chủ tịch, không
bằng cho cậu ấy tiến lên. Lúc này chỉ cần lên một bước, công tác thêm
vài năm, đến một thành phố khác làm chủ một vùng trời cũng không là vấn
đề.
Lời nói của Quách Tiên Vi làm cho Vương Tử Quân khẽ động, nếu Tiếu Tử Đông tiến lên làm phó chủ tịch thành phố An Dịch, như vậy
rõ ràng là tiến lên một bước.
Tiếu Tử Đông lúc này tràn đầy
kích động, hắn tất nhiên biết rõ thành phố An Dịch đang thiếu một vị trí phó chủ tịch thành phố, nhưng hắn thật sự không ngờ đến. Vì đám người
tranh đoạt vị trí này là rất nhiều, hơn nữa thực lực của bọn họ cũng rất mạnh.
Bây giờ nếu không có trưởng phòng Quách của phòng tổ
chức tỉnh ủy, Quách Tiên Vi thật sự cho rằng người ta đang nói lời mê
sảng.
- Điều này có thể được sao?
Tiếu Tử Đông dùng giọng có chút run rẩy nói.
- Anh em chúng ta nói thì không được, nhưng nếu là bí thư Vương lên tiếng, có ai mà không nể tình?
Quách Tiên Vi vỗ vỗ vai Tiếu Tử Đông rồi cười lớn nói.
- Bí thư Vương, tôi mời ngài một ly.
Tiếu Tử Đông đột nhiên bị hạnh phúc bất ngờ làm cho choáng váng, hắn khẽ nâng ly rượu lên dùng giọng đầy cảm kích nói.
Vương Tử Quân cũng hiểu rõ tâm tình của vị bộ hạ cũ của mình, hắn nâng ly rượu lên cụng với Tiếu Tử Đông:
- Tử Đông, sau này có việc gì thì thường xuyên liên lạc với tôi.
Thật ra không cần Vương Tử Quân nói thì Tiếu Tử Đông cũng đã quyết định sẽ phải liên lạc nhiều hơn với lãnh đạo cũ của mình. Hắn biết mình tuy
có khả năng tiến lên làm cán bộ cấp giám đốc sở, thế nhưng nếu so với bí thư Vương thì kém quá xa. Huống hồ chức vụ phó chủ tịch thành phố An
Dịch cũng là nhờ bí thư Vương vận tác mới có được.
- Ha ha ha, bí thư Vương, nghe nói cậu ở chỗ này, tôi còn tưởng rằng có người nói dối ấy chứ.
Khi Tiếu Tử Đông ngồi xuống thì chợt nghe thấy có người cười lớn đi vào.
"Lý Dật Phong!"
Tiếu Tử Đông nhìn thấy người kia thì trái tim chợt nhảy lên. Tuy bây
giờ hắn là người bị cho ra rìa ở thành phố An Dịch, thế nhưng hắn vẫn là cán bộ An Dịch, vẫn biết rõ bí thư của mình có bộ dạng thế nào. Nhưng
hắn là người căn bản ít đến báo cáo công tác cho lãnh đạo.
Không, phải nói là từ sau khi Tiếu Tử Đông tiến lên làm trưởng phòng
giáo dục, hắn căn bản chưa từng đến báo cáo công tác với bí thư Lý Dật
Phong. Cũng không phải là bí thư Lý Dật Phong không quan tâm đến công
tác giáo dục, thế nhưng thật sự có một số việc mà căn bản không đến lượt hắn, vì vị phó chủ tịch chủ quản khối giáo dục đã báo cáo rồi. Lúc này
hắn ở đây thấy mặt Lý Dật Phong, thế là trong lòng càng sinh ra cảm giác không yên.
Khi Tiếu Tử Đông nhìn về phía Vương Tử Quân theo bản năng, chợt thấy Vương Tử Quân đứng lên ung dung nói:
- Bí thư Lý, thì ra ngài cũng đến quán này dùng cơm, thật sự là thiếu sót quá.
- Ôi, tôi cũng là vì thấy được thư ký của anh, thế cho nên mới biết anh đến đây.
Lý Dật Phong bắt tay Vương Tử Quân, tỏ vẻ cực kỳ thân mật.
Trước kia khi Vương Tử Quân ở thành phố An Dịch thì quan hệ giữa hai
người rất bình thường, khi đó Lý Dật Phong là người có mắt trên trán,
căn bản không đặt nặng một vị chủ tịch huyện như Vương Tử Quân. Khi
Vương Tử Quân liên tục quật khởi trên chính đàn tỉnh Sơn Nam, Lý Dật
Phong mới chính thức xem Vương Tử Quân là một nhân vật.
Khi
cấp bậc của Vương Tử Quân còn chưa so sánh với vị trí thường ủy tỉnh ủy
như Lý Dật Phong, khi đó Lý Dật Phong lập tức trở nên khách khí. Vì
Vương Tử Quân với độ tuổi của mình là căn bản có thể tiếp tục phát triển lên cao, sau lưng lại có người nâng đỡ, cho dù Lý Dật Phong không thể
là minh hữu của Vương Tử Quân, ít nhất hì hành vi làm tốt quan hệ với
Vương Tử Quân cũng là cực kỳ sáng suốt.
Hơn nữa đối với những người trong quan trường, anh kính tôi một thước thì tôi kính anh một
trượng, Lý Đức Trụ và Vương Tử Quân căn bản là không có tranh chấp lợi
ích quá lớn, thế nên biểu hiện khách khí sẽ là rất tốt.
Lý
Dật Phong và Vương Tử Quân uống với nhau ba ly rượu, sau đó Lý Dật Phong đưa mắt nhìn Quách Tiên Vi. Hắn nâng ly với Quách Tiên Vi:
- Trưởng phòng Quách, anh đã lâu rồi chưa đến thành phố An Dịch chúng tôi kiểm tra chỉ đạo công tác thì phải?
Quách Tiên Vi là một vị phó phòng tổ chức tỉnh ủy, bình thường căn bản
là ứng phó tự nhiên với các bí thư thị ủy khác trong tỉnh Sơn Nam, thế
nhưng khi đối mặt với một bí thư thị ủy trên đầu là chiếc mũ thường ủy
tỉnh ủy, hắn thật sự không thể nào nắm chắc. Hắn dùng hai tay nâng ly
rượu lên cụng với Lý Dật Phong, trong miệng cười nói:
- Bí thư Lý, phải là ngài đến kiểm tra chỉ đạo công tác mới đúng, tôi mời ngài một ly.
- Ha ha ha, trưởng phòng Tiên Vi, anh quá khiêm nhường rồi.
Lý Dật Phong dù nói lời khách khí nhưng vẻ mặt lại căn bản rất hưởng thụ lời nói vừa rồi của Quách Tiên Vi.
Lý Dật Phong cũng không đối đãi với Quách Tiên Vi bằng ba ly rượu giống như với Vương Tử Quân, hắn uống hai ly với Quách Tiên Vi, mà điều này
cũng không làm cho Quách Tiên Vi cảm thấy có gì khác thường.
- Chào bí thư Lý!
Khi Lý Đức Trụ đưa mắt nhìn về phía mình, Tiếu Tử Đông vội vàng chào hỏi.
Lý Dật Phong thấy Tiếu Tử Đông có chút quen mắt, nhưng lúc này lại căn
bản không biết đối phương là ai. Khi hắn đang do dự thì Vương Tử Quân
chợt cười nói:
- Bí thư Lý, Tử Đông là bộ hạ cũ của ngài, trước
kia công tác ở huyện Lô Bắc, bây giờ đang phấn đấu công tác ở phòng giáo dục thành phố An Dịch.
Sau khi nghe Vương Tử Quân nói như
vậy thì Lý Đức Trụ xem như hiểu rõ lai lịch của Tiếu Tử Đông. Năm xưa
Vương Tử Quân thừa dịp huyện Lô Bắc tiến vào tỉnh Sơn Nam, thế là cũng
nhanh chân tiến vào chính đàn Sơn Nam, phần lớn cán bộ huyện Lô Bắc ở
thành phố An Dịch đều có dấu ấn của Vương Tử Quân trên người.
Tiếu Tử Đông này có thể ngồi uống rượu cùng bàn với Vương Tử Quân, như
vậy địa vị trong lòng Vương Tử Quân là không thấp. Nếu như nói dĩ vãng
Lý Dật Phong căn bản là bài xích với cán bộ huyện Lô Bắc, thế nhưng bây
giờ hắn căn bản muốn điều chỉnh ý nghĩ của mình.