Đến chiều khi còn chưa tan tầm thì
sự kiện ủy ban kỷ luật tỉnh ủy đến điều tra tình huống ở thành phố La Nam đã
được người ta lặng lẽ lan truyền ra bên ngoài.
Trong quan trường chỉ có hai phương diện làm cho người ta cảm thấy rung động,
một là có người được đề bạt, hai là có người bị đưa đi.
Ủy ban kỷ luật tỉnh ủy căn bản là hành động bí mật, thế nhưng trên thế gian này
căn bản không có bức tường chắn không cho lọt gió, thế cho nên rất nhiều chuyện
vẫn bị lan truyền ra bên ngoài. Vì những tình huống truyền tin như vậy làm cho
bầu không khí ở thành phố La Nam có chút ngưng trọng.
Vương Tử Quân có thể cảm nhận được bầu không khí này, nhưng trước khi sự việc
còn chưa được vạch trần, hắn chỉ có thể lặng lẽ chờ đợi mà thôi. Một vài lãnh
đạo huyện Dương Phong đã được chủ nhiệm Triệu cho mời để tìm hiểu rõ tình huống,
hơn nữa cấp bậc của người được mời ngày càng cao.
Nhan Sĩ Tắc cũng không vì sự kiện này mà tìm đến Vương Tử Quân , nhưng Vương Tử
Quân tin Nhan Sĩ Tắc đã biết rõ sự việc từ đầu đến cuối. Biện pháp tốt nhất của
hắn ở sự kiện lần này chính là bảo trì sự trầm mặc.
- Tút tút tút.
Tiếng chuông điện thoại khẽ vang lên, Vương Tử Quân tiếp điện thoại, đầu dây
bên kia vang lên âm thanh của Trương Thiên Tâm:
- Tử Quân, tôi là Thiên Tâm, phía cậu nói chuyện có an toàn không?
- Cậu đang ở đâu, tình huống thế nào?
Vương Tử Quân nhìn về phía cửa, sau đó khẽ hỏi Trương Thiên Tâm ở đầu dây bên
kia.
- Tử Quân, tôi đang ở thành phố Vô Hà, lúc này nước của sông Lam Hà đã bị ô
nhiễm rất nặng, đặc biệt là là những vùng nước chảy chậm, thật sự là có mùi hôi
tôối khó chịu, nhân dân hai bên bờ sông thật sự có ý kiến rất lớn.
Trương Thiên Tâm nói đến đây thì hạ thấp âm thanh nói:
- Tôi nghe nói phòng tài nguyên môi trường của thành phố Vô Hà trước kia rất
tích cực hoạt động ở sự kiện này, thế nhưng sau đó lại bị bí thư thị ủy của bọn
họ vung tay áp chế.
- Tốt!
Vương Tử Quân cũng không nói gì thêm, Trương Thiên Tâm ở đầu dây bên kia đã có
chút không chịu được:
- Tử Quân, tôi có quen biết với vài nhà báo, cậu xem có nên vất vả bọn họ một
chuyến không?
Có rất nhiều chuyện nôn nóng sẽ không thành công, càng huống hồ sự việc tốt cần
phải dùng vào đúng lúc. Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát, sau đó hắn nói với
Trương Thiên Tâm:
- Sự việc này cứ tiếp tục thu thập chứng cứ, quan sát thật chặt, tạm thời không
cần động.
Trương Thiên Tâm rất ít khi phản đối những quyết định của Vương Tử Quân, lúc
này cũng là như vậy. Sau khi hàn huyên vài câu với Vương Tử Quân về chuyện cuộc
sống, thế là Trương Thiên Tâm cúp điện thoại.
Vương Tử Quân buông điện thoại, trong đầu liên tục lóe lên nhiều ý nghĩ. Một ý
nghĩ yêu cầu hắn phải nghĩ biện pháp nhanh chóng ngăn chặn ô nhiễm phát sinh,
nhưng lại có một ý nghĩ khác nói cho hắn biết, bây giờ ra tay thì sẽ căn bản
không thể nào đả kích trí mạng đối thủ, chỉ có thể sử dụng ở đúng thời điểm mấu
chốt thì mới có được lợi ích tốt nhất.
Dù Vương Tử Quân đã có lựa chọn giữa hai ý nghĩ như vậy, thế nhưng hắn vẫn thật
sự sinh ra cảm giác không thoải mái. Tâm tư chính nghĩa yêu cầu hắn phải ra tay
ngay lập tức, nhưng lý trí lại báo cho hắn biết, nếu hắn ra tay chỉ giải quyết
được vài vấn đề nổi bên ngoài, căn bản không giải quyết được những vấn đề sâu
bên trong, thế cho nên cần phải chờ đợi đúng thời điểm.
Dù sao Vương Tử Quân chỉ là bí thư thị ủy La Nam, vị trí này quyết định bản
thân hắn căn bản không thể nào xử lý được sự việc này.
- Bí thư Vương, Đức Trụ đã về.
Khi Vương Tử Quân đang cố gắng áp chế những ý nghĩ trong lòng mình, đúng lúc
này Khương Long Cương đi đến lên tiếng báo cáo.
Sau khi nghe nói Lý Đức Trụ đã quay về thì Vương Tử Quân nói với Khương Long
Cương:
- Cho cậu ấy vào đây.
Lý Đức Trụ dù cố gắng làm ra một biểu hiện nghiêm túc, thế nhưng nụ cười dạt
dào trên mặt lại căn bản không thể nào che giấu được. Hắn đứng trước mặt Vương
Tử Quân, ngay sau đó lên tiếng báo cáo:
- Bí thư Vương, tôi đã đi đến huyện Dương Phong một chuyến, đã tìm hiểu được
tình huống của La Ngưỡng Bính .
Vương Tử Quân nhìn hai tờ giấy Lý Đức Trụ móc ra từ túi áo mà trên mặt lộ ra nụ
cười, thế nhưng trên đó là những dòng chữ xiên xẹo, thế là hắn không khỏi sinh
ra cảm giác muốn mắng cho Lý Đức Trụ một trận.
Từ khi Lý Đức Trụ làm tài xế cho Vương Tử Quân đến nay thì luôn tỏ ra cực kỳ
chuyên nghiệp, bình thường Vương Tử Quân yêu cầu Lý Đức Trụ đọc sách nhiều hơn
một chút, bỏ ra nhiều thời gian luyện chữ, xem ra thật sự không thể nào phát
huy được nhiều tác dụng. Nhưng lúc này Vương Tử Quân cũng không có tâm tư nhắc
lại, hắn chậm rãi cầm lấy hai tờ giấy, sau đó đưa mắt xem xét.
Phần tài liệu này rõ ràng đã tốn nhiều tâm tư của Lý Đức Trụ, nhưng phương diện
từ vựng ngữ pháp lại quá kém. Chẳng qua nội dung của nó lại làm cho Vương Tử
Quân thả lỏng hơn rất nhiều.
- Đây là sự thật sao?
Vương Tử Quân nhìn Lý Đức Trụ, giọng nói có chút cảm động.
- Tôi đã đi đến nhà của La Ngưỡng Bính một chuyến, thật sự là như vậy.
- Ôi!
Vương Tử Quân thở dài một hơi, hắn cũng không nói gì, nhưng ánh mắt lại nhìn về
phía chỗ khác. Khi đứng trước mặt Lý Đức Trụ, Vương Tử Quân căn bản không muốn
để người ta thấy được phương diện yếu ớt của mình, nhưng lúc này thiếu chút nữa
thì hắn đã chảy cả nước mắt.
Khi Vương Tử Quân đang trò chuyện với Lý Đức Trụ, trong một khách sạn ở thành
phố La Nam, Triệu Quân Dũng đang cung kính tiếp điện thoại. Chỉ cần nhìn vào
biểu hiện cung kính của hắn, có thể thấy người gọi điện thoại cho hắn có cấp
bậc rất cao.
- Bí thư Mục cứ yên tâm, chúng tôi kiên quyết hoàn thành nhiệm vụ của mình.
- Quân Dũng, tôi biết rõ thái độ công tác của anh, nếu không ủy ban kỷ luật có
nhiều người như vậy, tôi cũng sẽ không phái anh đi.
Đầu dây bên kia chính là phó bí thư Mục của ủy ban kỷ luật tỉnh ủy, hắn dùng
giọng tán thưởng nói tiếp:
- Nhưng phương diện xử án lần này thì nhất định phải làm nhỏ, cần phải đào sâu
thâm tình, không để tổn hại đến lợi ích quốc gia và làm cho phần tử thái hóa có
thể luồn lách khỏi lỗ hổng luật pháp, phải cho ra những trừng phạt thích đáng.
Triệu Quân Dũng mở miệng bảo chứng, sau đó báo cáo công tác trong ngày. Sau khi
nói vài câu liên hệ cảm tình với lãnh đạo, hắn mới buông điện thoại.
Triệu Quân Dũng là một nhân viên công tác lâu năm của ủy ban kỷ luật tỉnh ủy,
hắn đã hiểu quá rõ ràng ý nghĩ của phó bí thư Mục Nhạc Thành, điều này làm hắn
cảm thấy hưng phấn, đồng thời có áp lực rất lớn.
Triệu Quân Dũng tất nhiên biết rõ ý nghĩa của hai từ "đào sâu", đó
không đơn giản là đào sâu về Nhan Sĩ Tắc, nếu như chỉ là Nhan Sĩ Tắc thì bí thư
Mục căn bánex không đến mức gọi điện thoại nói như vậy.
Nếu không phải là Nhan Sĩ Tắc thì là ai?
Trong đầu lóe lên nhiều ý nghĩ, Triệu Quân Dũng có chút run rẩy. Trong thành
phố La Nam nếu như nói có người đáng giá để động vào còn hơn cả Nhan Sĩ Tắc,
như vậy chính là người hôm qua mà hắn gặp mặt, chính là đối phương. Nhưng muốn
động vào người này cũng không phải là dễ dàng như vậy, nếu không thì bí thư Mục
căn bản cũng không cần nói chuyện hàm súc như thế.
Dù Triệu Quân Dũng không có vị trí
rất cao, thế nhưng hắn cũng căn bản hiểu được nhiều chuyện. Hắn biết rõ lúc này
trong tỉnh Sơn Nam có thế cục ra sao, đó chính là một chiếc ghế thường ủy tỉnh
ủy được để trống, nhiều người đang cảm thấy bàn tay nóng sốt. Trong số các vị
bí thư thị ủy trong tỉnh Sơn Nam, chỉ có hai người có đủ sức tiến lên và cạnh
tranh với nhau.
Bí thư Mục lúc này chắc chắn muốn giúp đỡ một người trong số đó.
Triệu Quân Dũng tất nhiên biết rõ những hiểm nguy của tình huống quấy phá người
khác, nhưng hắn cũng không vì chút nguy hiểm như vậy mà bỏ qua cơ hội của mình.
Triệu Quân Dũng là một người có tư cách lão thành trong ủy ban kỷ luật tỉnh ủy
, thế nhưng hắn đã yên ắng nhiều năm mà chưa bùng sóng, bây giờ lại tuổi càng
ngày càng lớn, căn bản là không có hy vọng được đề bạt, thế cho nên đường về
càng lúc càng tăm tối. Một lần hắn tiến ra xử án, dùng sự lớn gan của mình để
tạo nên phong cách, thế là được phó bí thư Mục Nhạc Thành nhìn trúng, đề bạt
làm phó chủ nhiệm phòng giám sát. Khoảnh khắc này Triệu Quân Dũng thật sự cảm
động rơi nước mắt với Mục Nhạc Thành, thậm chí còn kém quỳ xuống cảm ơn.
Triệu Quân Dũng đã hơn bốn mươi, hắn thật sự không thể nào chờ được nữa. Tình
huống ghẻ lạnh trong quan trường giống như lò luyện đan của Thái Thượng Lão
Quân, nếu ai ngồi bên trong một lần, chắc chắn sẽ học thành tài, luyện thành
công pháp thuật của mình.
Sự kiện lần này rõ ràng là một cơ hội có ẩn giấu nguy hiểm, Triệu Quân Dũng sao
có thể bó tay bó chân, nhìn trước ngó sau, không dám đi mạo hiểm cho được? Hắn
là một người luôn hy vọng mình có thể tiếp tục tiến lên, hắn cảm thấy mình căn
bản là không thể chờ được nữa.
Nếu sự việc đại công cáo thành, như vậy Triệu Quân Dũng sẽ chờ đến ngày được
ban thưởng mà thôi. Đến khi đó hắn sẽ là công thần đệ nhất, hắn tin tưởng mình
sẽ có những hồi báo tốt đẹp nhất.
Trong lòng có chút hưng phấn, Triệu Quân Dũng đi vào trong căn phòng mà nhân
viên đang nói chuyện với La Ngưỡng Bính. Sau khi nghe xong bản đàm thoại giữa
nhân viên ủy ban kỷ luật và La Ngưỡng Bính, hắn trầm giọng nói:
- Anh La, vấn đề của anh là không lớn, bây giờ việc anh cần làm là lập công
chuộc tội. Chỉ cần anh hướng lên bày tỏ rõ ràng với tổ chức, như vậy tổ chức sẽ
căn cứ vào thái độ tích cực của anh để xử lý khoan hồng.
La Ngưỡng Bính là một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, hắn là người
có nước da đen, sau khi nghe những lời của Triệu Quân Dũng thì hắn đưa mắt
nhìn, sau đó dùng giọng bình tĩnh nói:
- Dùng phiếu nằm viện để lấy tiền phí chính là việc tôi làm, tôi tình nguyện
tiếp nhận bất kỳ xử lý gì của tổ chức.
Triệu Quân Dũng gật đầu nói tiếp:
- Anh La, anh có phải rất thân thuộc với đồng chí Nhan Sĩ Tắc hay không?
- Tôi và bí thư Nhan Sĩ Tắc căn bản là không xa lạ gì, khi xí nghiệp cơ giới
không thể phát lương, không phải là tôi tìm anh ấy, mà là anh ấy đến tìm tôi.
La Ngưỡng Bính giống như ý thức được điều gì đó, hắn vội vàng sửa lời:
- Nhưng các anh đừng hiểu lầm, bí thư Nhan căn bản không liên quan đến sự việc
lần này, thật sự không chút liên quan.
- Không chút liên quan sao? Nhan Sĩ Tắc giúp anh xử lý vụ này vì cái gì?
Triệu Quân Dũng vỗ bàn rồi dùng giọng hổn hển và trịnh trọng nói:
- La Ngưỡng Bính, điều anh cần làm bây giờ chính là không nên che giấu, không
nên tiếp tục dối trá. Chúng tôi cần sự thật, yêu cầu anh phải tin tưởng, giấy
sẽ không gói được lửa, thế nên mong anh có thái độ phụ trách với chính mình.
Vẻ mặt của La Ngưỡng Bính dần trở nên bình tĩnh, hắn cũng nhìn thoáng qua Triệu
Quân Dũng, sau đó trầm giọng nói:
- Tôi hoàn toàn phụ trách lời nói của mình, thực tế thì bí thư Nhan căn bản
không chút liên quan đến sự kiện này.
- Phải không vậy? Anh La, nếu không chút liên quan, vì sao anh ta lại không
màng nguy hiểm để vùi lấp vụ này? Nếu như không liên quan, sự kiện của anh đã
sớm bị ủy ban kỷ luật huyện ủy điều tra xong, cũng không cần chúng tôi tiếp tục
đến điều tra.
Triệu Quân Dũng nói đến đây, sau đó lại lên tiếng:
- Nếu như không liên quan đến Nhan Sĩ Tắc, có phải có lãnh đạo cấp cao đã mở
miệng chào hỏi cho anh ở sự kiện này không?
La Ngưỡng Bính nhìn vào ánh mắt của Triệu Quân Dũng, hắn dùng giọng kiên định
lắc đầu nói:
- Lãnh đạo cấp cao sao? Tôi chưa từng gặp ai.
Nhìn vẻ mặt ngoan cố của La Ngưỡng Bính, Triệu Quân Dũng thật sự rất ảo não,
nhưng biểu hiện của hắn cũng không có mấy thay đổi, hắn tiếp tục nói:
- Anh La, có một số việc anh mạnh miệng cũng không có gì là tốt, chứng cứ sẽ
chứng minh tất cả mà thôi.
Triệu Quân Dũng nói đến đây thì nhìn thoáng qua La Ngưỡng Bính, sau đó dùng
giọng nhàn nhạt nói:
- Tôi nghe nói khi cải cách chế độ của xí nghiệp cơ giới đã cho giám đốc Lý
không ít chính sách ưu đãi, có phải vì điều này mà Nhan Sĩ Tắc mới áp chế sự
việc xuống không?
- Này lãnh đạo, anh có thể nghi ngờ tôi, nhưng anh không được hoài nghi vô cớ
về công tác thay đổi chế độ của chúng tôi. Chưa nói đến những vấn đề gì khác,
thế nhưng tôi có thể đảm bảo vỗ ngực bảo chứng với anh, trong quá trình đàm
phán thay đổi chế độ, tôi căn bản không làm lãnh đạo huyện thất vọng, không làm
cho già trẻ trai gái của nhà xưởng phải thất vọng.
La Ngưỡng Bính thật sự rất kích động, hắn chợt đứng lên nói.
Triệu Quân Dũng đã thẩm tra qua vô số người, cũng có một ý thức rất rõ ràng về
lời nói dối của đám người được thẩm tra, nhìn qua là biết ngay. Lúc này La
Ngưỡng Bính lên tiếng làm cho hắn sinh ra cảm giác căn bản không phải là nói
dối.
Nhưng cái cảm giác này là không tốt, Triệu Quân Dũng thật sự muốn có cơ hội để
được tiến thân.
- La Ngưỡng Bính, có một số việc không cần anh phải nghĩ rằng mình làm rất cơ
mật. Tôi cho anh biết, dù là bất kỳ hành vi phạm tội gì thì đều khó có khả năng
che giấu, tổ chức đã có thể thấy được hành vi anh lấy tiền viện phí, như vậy
những hành vi không hợp pháp khác của anh căn bản là không có thể che giấu, nếu
anh tiếp tục đánh yểm hộ cho người khác, căn bản chỉ là tự hại mình mà thôi.
Sau khi từ trong phòng thẩm tra La Ngưỡng Bính đi ra, Triệu Quân Dũng hít vào
một hơi thật sâu. La Ngưỡng Bính này thật sự khó đối phó hơn hắn tưởng, nhưng
dù khó đối phó thế nào thì hắn cũng có thể làm cho bọn họ lên tiếng.
Triệu Quân Dũng phải tìm biện pháp làm cho đám người kia mở miệng, sau đó mới
có thể nhận được sự thừa nhận của Mục Nhạc Thành. Làm một người quan viên cần
phải có một phẩm chất quan trọng chính là sự ung dung, dù làm bất kỳ việc gì
cũng phải bình tĩnh, dù là núi sập cũng không đổi sắc. Một quan viên nếu mất đi
sự ung dung, như vậy sẽ khó tránh khỏi tình huống lo được này mất kia, như vậy
sẽ khó tránh khỏi tình huống thất thố, Triệu Quân Dũng hắn sẽ là người như vậy
sao?
Triệu Quân Dũng thầm hít vào một hơi, sau đó bước về phía một gian phòng khác,
bên trong đang thẩm tra người thua mua xưởng cơ giới, chính là giám đốc Lý.
Nếu so với La Ngưỡng Bính thì giám đốc Lý lại có một bộ mặt khác, gương mặt
tươi cười đầy vẻ nịnh nọt.
Triệu Quân Dũng nhìn thấy giám đốc Lý và trong lòng chợt sinh ra một ý nghĩ, đó
chính là đây mới là điểm đột phá. Nếu hắn có thể nắm bắt được, hắn căn bản sẽ
lấy được thêm nhiều thứ từ người La Ngưỡng Bính.
Triệu Quân Dũng có ý nghĩ như vậy, hắn không khỏi đi về phía giám đốc Lý.
Trong đại sảnh Thính Vũ của nhà khách La Nam, lúc này đang có rất nhiều người,
phó phòng tuyên truyền Lý Thông Nhạc của thành phố La Nam đang bận rộn đi qua
đi lại, ần cần lo liệu mọi thứ, thỉnh thoảng lại mời thuốc đám phóng viên ở bên
cạnh.
Không quản lúc này Lý Thông Nhạc là chủ nhân, thế nhưng hắn vẫn không dám ngồi.
Dù sao thì hôm nay người đến chính là bí thư Vương, hắn dù là một nhân vật
trong thành phố La Nam, thế nhưng khi lãnh đạo đến thì hắn chỉ có thể đứng bên
cạnh mà thôi, huống hồ người đến lúc này chính là bí thư Vương Tử Quân.
- Trưởng phòng Lý, bí thư Vương của các anh khi nào thì đến?
Một người đàn ông trung niên ngồi trên vị trí chủ khách dùng giọng không nhịn
được hỏi Lý Thông Nhạc.