- Thông báo cho chủ tịch Trương đến phòng làm việc của tôi một chuyến.
Thạch Kiên Quân thấy thư ký cũng đi vào thì nhanh chóng che giấu nụ cười, sau đó khẽ phân phó.
Thư ký nhanh chóng dùng điện thoại liên lạc với chủ tịch Trương Đông Viễn, chỉ vài phút sau Trương Đông Viễn đã gõ cửa đi đến. Thư ký nhanh chóng pha trà cho chủ tịch Trương, sau đó rời khỏi phòng làm việc của chủ tịch Thạch.
- Chủ tịch Đông Viễn, sự kiện hôm nay rõ ràng là một trò khôi hài.
Thạch Kiên Quân ném một điếu thuốc cho Trương Đông Viễn, sau đó dùng giọng trầm trầm nói.
Trương Đông Viễn cũng đốt thuốc, sau đó nói theo:
- À, thật sự giống như hát lệch tông, thời điểm mới lên đài thì diễn viên đã nghĩ sai rồi, thật sự buồn cười.
Thạch Kiên Quân gạt tàn rồi nói:
- Anh không phát hiện khi lãnh đạo của chúng ta bắt tay với các nữ thư ký thì mồ hôi nhỏ giọt trên trán sao?
Trương Đông Viễn cười cười mà không nói gì, lão biết rõ Thạch
Kiên Quân nói đến ai, nhưng ở phương diện này lão có nguyên tắc
của mình, nói nhiều tất hớ, vì vậy bảo trì trầm mặc sẽ tốt hơn.
Thạch Kiên Quân nhìn Trương Đông Viễn không nói một lời, thế là
có chút không thoải mái, nhưng lại không biểu hiện ra bên ngoài. Lúc này lão mới cười nói:
- Chủ tịch Đông Viễn, chúng ta thật sự không ngờ, nhưng tôi cảm thấy hẳn là có người biết trước sự việc này.
Người này là ai, Thạch Kiên Quân tin Trương Đông Viễn chỉ cần
nghe qua là hiểu. Người này thường ra bài không theo tiêu chuẩn
thông thường, La Nhân Uy khua chiêng gõ trống tổ chức sự kiện lễ hội văn hóa Thần Hoàng, đối phương lại nhẹ nhàng tổ chức hội nghị kêu gọi đầu tư. Rõ ràng là bốn lượng bạt ngàn cân, hiệu quả như mình mong muốn, không thể không thừa nhận đối phương là nhân tài.
Nhưng Trương Đông Viễn vẫn dùng giọng thản nhiên nói:
- Loại chuyện thế này thì những đồng chí thực hiện công tác sẽ hiểu.
Thạch Kiên Quân thấy Trương Đông Viễn căn bản không muốn tiếp tục ở đề tài này, thế cho nên chỉ cười cười mà không nói gì
thêm. Dù sao đến cấp bậc của bọn họ thì có một số việc thầm hiểu là được, không cần phải nói ra quá rõ ràng làm gì.
- Chủ tịch Đông Viễn, bài học lần này tuy không thích hợp để
phát biểu trong phạm vi rộng, thế nhưng chúng ta cần phải nói
rõ với các vị cán bộ cấp sở, để tỉnh Sơn Nam tránh xuất
hiện những sự kiện tương tự.
Lời đề nghị của Thạch Kiên Quân làm cho Trương Đông Viễn có
chút run rẩy, lão nào không hiểu ý nghĩ của Thạch Kiên Quân?
Đó chính là trực tiếp mở sự việc ở thành phố Sơn Viên ra bên ngoài, để cho La Nhân Uy căn bản không thể nào thoát thân được
trong thời gian tới.
Trương Đông Viễn vốn không có hảo cảm gì với nhà La Nhân Uy, hơn nữa vì chuyện này mà lão đã từng tự mình tìm đến đối
phương, muốn để cho La Nhân Uy cùng hợp tác với thành phố La
Nam. Người ta căn bản không thèm nghe, muốn thông qua lễ hội văn
hóa Thần Hoàng lần này để làm phá sản công tác kêu gọi đầu
tư ở thành phố La Nam.
Lúc này thì tốt, sự kiện lễ hội văn hóa Thần Hoàng thật sự
là ngoài đẹp trong thối rữa, nhìn thì ngăn nắp nhưng thật sự
đổ vỡ toàn diện. Lúc này nếu sự kiện được truyền ra, chỉ sợ dù là Hào Nhất Phong cũng không chống đỡ được.
- Tôi đồng ý.
Trương Đông Viễn có chút trầm ngâm, sau đó lão trầm giọng nói:
- Chúng ta đã sai lầm một lần, như vậy nên lấy đó làm bài học kinh nghiệm, để cho các đồng chí chịu thất bại tìm ra nguyên
nhân rõ ràng, từ đó tránh xuất hiện tình huống tương tự.
Trương Đông Viễn rời khỏi phòng làm việc của Thạch Kiên Quân,
lão liên tục suy tư về lời nói của chủ tịch Thạch. Chuyện này có phải là Vương Tử Quân biết rõ rồi không? Những vị lãnh
đạo doanh nghiệp kia có phải đã chạy hết đến thành phố La Nam
rồi không?
Trương Đông Viễn suy tư như vậy, lão không nhịn được phải gọi
điện thoại cho Vương Tử Quân. Sau khi nghe xong những câu hỏi ân
cần của Vương Tử Quân, Trương Đông Viễn trầm giọng nói:
- Tử Quân, hội nghị kêu gọi đầu tư của thành phố La Nam thế nào rồi?
- Chú Trương, cũng không tệ, nhà đầu tư rất xem trọng các hạng
mục ở thành phố La Nam, có hai hạng mục đã tiến vào giai đoạn ký kết.
Vương Tử Quân khẽ cười trả lời.
- À, nghe nói hội nghị kêu gọi đầu tư của thành phố La Nam lần này đã thu hút được rất nhiều nhà đầu tư có phải không?
Trương Đông Viễn trầm ngâm giây lát rồi khẽ hỏi.
Vương Tử Quân lúc này đã ý thức được Trương Đông Viễn muốn hỏi gì, nhưng hắn vẫn giả vờ ngây ngốc nói:
- Đúng vậy, hội nghị lần này được chuẩn bị rất đầy đủ, có
không ít xí nghiệp đến tham gia. Có nhiều lãnh đạo doanh nghiệp đến tạo nên niềm vui bất ngờ cho chúng tôi, còn có một nhà
máy sản xuất linh kiện điện tử được đầu tư, nó nằm ngoài
hạng mục của thành phố La Nam, là hạng mục người ta đưa ra đầu tư.
Sau khi nghe Vương Tử Quân trả lời thì Trương Đông Viễn xem như đã hiểu, lão cười cười nói:
- À, như vậy thì tốt, các anh nhất định phải tiếp tục tiến
lên, phải chứng thực những hạng mục của thành phố La Nam cho
thật tốt.
Trương Đông Viễn ở bên kia đã cúp điện thoại, Vương Tử Quân bên
này cũng không tắt máy. Hắn suy tư về những lời nói của Trương Đông Viễn, không phải là lễ hội văn hóa Thần Hoàng của thành
phố Sơn Viên đã xảy ra vấn đề rồi đấy chứ?
Đúng lúc này thì Đổng Trí Tân đi vào phòng:
- Bí thư Vương, chủ tịch Hà nói tôi xin chỉ thị của ngài, ngài có tham gia tọa đàm bên Cô Yên Sơn không?
Vương Tử Quân khoát tay áo thản nhiên nói:
- Đó là chuyện của chủ tịch Hà và doanh nghiệp, tôi không đi.
Đổng Trí Tân nhìn vẻ mệt mỏi của Vương Tử Quân, hắn do dự một chút rồi báo cáo chi tiết:
- Bí thư Vương, vừa rồi có nhiều phóng viên từ trên tỉnh xuống, bọn họ muốn nắm tình huống hội nghị phát triển kinh tế lần
này của thành phố La Nam chúng ta...
Tuy Đổng Trí Tân còn chưa nói hết lời nhưng Vương Tử Quân đã
hiểu ý. Đối với địa phương chủ quản, được lộ diện ở báo chí cấp trên, như vậy là một sự kiện rất tốt.
- Không cần, cho chủ tịch Hà sắp xếp là được.
Vương Tử Quân cười cười nói với Đổng Trí Tân:
- Bận rộn cả ngày rồi, tôi cần phải về thăm con một chút.
Đổng Trí Tân đi theo Vương Tử Quân một thời gian ngắn, thế nhưng
hắn biết những gì mà bí thư Vương đã quyết định thì bình
thường sẽ không thay đổi. Hắn cũng không tiếp tục mở miệng,
nhưng khi Vương Tử Quân rời đi, hắn cũng leo lên xe.
- Bí thư Vương, hội nghị phát triển kinh tế lần này của thành
phố chúng ta có thể nói là rất thành công, vì chúng ta chuẩn
bị đầy đủ, có không ít xí nghiệp đến vì muốn khai phá hạng
mục của chúng ta. Đặc biệt là hai hạng mục gia công đồ uống
hoa quả, có bốn xí nghiệp cùng cạnh tranh...
Vương Tử Quân cũng không cảm thấy bất ngờ với kết quả mà Đổng Trí Tân mở miệng báo cáo, chính hắn khi cho ra những hạng mục này đã căn cứ vào trình độ bản thân của thành phố La Nam, hơn nữa thành phố La Nam còn có ưu thế của mình ở phương diện
trên. Lúc này nhóm lãnh đạo doanh nghiệp đến đầu tư thúc đẩy
kinh tế, bọn họ nghe được mùi tiền mà không đến mới là lạ.
- Tút tút tút.
Khi Vương Tử Quân chuẩn bị nói vài câu với Đổng Trí Tân về
tình hình hội nghị phát triển kinh tế, điện thoại chợt đổ
chuông. Hắn cầm điện thoại lên xem, thì ra là điện thoại của
Quách Tiên Vi, thế là trực tiếp bấm nút nghe.
- Bí thư Vương, tình huống bên kia có phải là rất xấu không?
Điện thoại vừa nối thông thì âm thanh mang theo vài phần trêu chọc của Quách Tiên Vi chợt vang lên.
Vương Tử Quân cười cười nói:
- Trưởng phòng Quách, lời này của anh rõ ràng là oan uổng cho
người ta, ai mà không biết tôi là người thành thật.
- Hì hì, người thành thật sao? Anh thành thật cũng không đào
góc tường của lễ hội văn hóa Thần Hoàng trong thành phố Sơn
Viên. Anh có biết được vẻ mặt của bí thư Hào Nhất Phong khi
bắt tay các nữ thư ký doanh nghiệp không?
Quách Tiên Vi vừa nói vừa cười:
- Khi đó tôi đứng bên cạnh bí thư Nhân Uy, thấy gương mặt bí thư La trở nên trắng bệch.
Dù không nhìn thấy nhưng Vương Tử Quân có thể thông qua lời nói
của Quách Tiên Vi để biết được tình huống vào lúc đó. Thế
nhưng sự việc căn bản không thể trách được hắn, ai bảo La Nhân
Uy làm việc không theo quy củ?
Chính mình phải bỏ ra vài tháng để xác định và chuẩn bị cho
hội nghị phát triển kinh tế ngày hôm nay, La Nhân Uy lại chạy ra chen ngang, tự lấy đá đập chân mình, còn có thể trách mình
được sao?
Trong lòng tuy suy nghĩ rất nhiều thế nhưng Vương Tử Quân vẫn
không chịu thừa nhận sự việc có bất kỳ thứ gì liên quan đến
mình, hắn dùng giọng kinh ngạc nói:
- Có chuyện này nữa sao?
Mối quan hệ giữa Quách Tiên Vi và Vương Tử Quân cũng không phải
chỉ là một hai ngày, hắn tất nhiên biết rõ bạn của mình ra
sao. Sau khi nghe Vương Tử Quân dùng giọng vô tội lên tiếng hỏi
ngược lại, hắn hiểu rõ sự việc này khó tránh khỏi liên quan
đến Vương Tử Quân.