Bia Đỡ Đạn Phản Công

Chương 18: Q.6 - Chương 18: Tận thế: Oán hận của mẹ kế 1+2




Tận thế: Oán hận của mẹ kế 1

Edit: Thảo ufo

Beta: Sakura

Lúc Bách Hợp trở lại trong không gian, trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Cô đã sớm chờ đợi ngày này. Sau khi dạy dỗ vợ chồng Lục gia xong, cuộc sống của cô ngoại trừ thu thập Lục Thiên Hợp ra thì chỉ còn luyện công và luyện tập nấu nướng. Sau đó cô tự mở một nhà hàng nhỏ, cuộc sống cả đời ngược lại chỉ đơn giản, bình thường, so với kết quả của người Lục gia mà nói, cuộc sống của cô như vậy có thể coi là thiên đường.

“Cô làm rất khá, Lục Bách Hợp vô cùng hài lòng.” Trong tinh không, âm thanh nam giới vang lên. Tiếp theo bóng dáng anh ta mặc áo bào màu minh hoàng lại lần nữa xuất hiện trong tinh không, cùng với hình dáng của anh ta trong dĩ vãng không giống nhau. Anh ta còn đi hai bước: “Tôi đưa cho cô một điểm, cô muốn thêm vào đâu?”

Nghĩ đến giá trị thuộc tính trí lực của mình đã là 59, Bách Hợp không chút do dự trả lời: “Tôi muốn thêm vào trí lực.”

Lý Duyên Tỷ gật đầu cái, tay áo bào của anh ta vung lên, cả người biến mất không thấy đâu, tại chỗ lại xuất hiện:

Giới tính: Nữ (có thể thay đổi giới tính)

Tên họ: Bách Hợp

Tuổi: 21

Trí lực: 60 (max 100 điểm)

Dung mạo: 60 (max 100 điểm)

Thể lực: 58 (max 100 điểm)

Võ lực: 15(max 100 điểm)

Tinh thần: 11 (max 100 điểm)

Kỹ năng: Cửu Dương Chân Kinh, Cửu Âm Chân Kinh, Thiên Địa Môn Đạo Đức Kinh, Nam Vực Cổ Thuật

Sở trường: Nấu nướng trung cấp

Mị lực: 27 (max 100 điểm)

Sưu tầm: Tình yêu của Thi Vương, Chúc phúc của thánh nữ.

So sánh với giá trị thuộc tính lúc trước, lần này rõ ràng trừ trí lực tăng chậm một chút ra thì giá trị võ lực cũng tăng giống như trong tưởng tượng, tài nấu nướng cũng giống như cô suy đoán trở thành nấu nướng trung cấp. Cũng không uổng công cô cả đời ngoại trừ luyện võ thì phần lớn là dành cho quán ăn kia.

Mà khiến cho Bách Hợp ngoài ý muốn là mị lực của cô một lần tăng tới ba điểm.

Tăng mị lực có bao nhiêu khó khăn trong lòng cô hiểu rõ, lúc này chỉ một lần liền tăng đến 27. Bách Hợp có chút mơ hồ, theo bản năng liền hỏi: “Mị lực của tôi…”

Mặc dù Lý Duyên Tỷ không lộ diện nhưng giọng nói ý vị sâu xa của anh ta vọng vào trong tai Bách Hợp: “Cô báo thù thay Lục Bách Hợp thành công, thay cô ấy cướp được hai người yêu của Lục Thiên Hợp, đây là điều cô nên có được. Còn một điểm nữa chính là Lục Bách Hợp đưa cho cô. “ Nói xong lời này, Lý Duyên Tỷ dừng lại một chút: “Lại lần nữa muốn tiến vào nhiệm vụ sao?”

Bách Hợp không nghĩ tới lần này mình làm nhiệm vụ còn có thể lấy thêm được quà tặng từ nguyên chủ. Trong lòng cô có chút cao hứng. Đây là lần đầu tiên sau mấy lần cô làm nhiệm vụ có thể thật sự nhận được thù lao từ trong tay nguyên chủ. Sau khi chấm dứt câu chuyện của Lục Bách Hợp, Bách Hợp nhìn những thuộc tính còn lại của mình còn không có tăng điểm thuộc tính, không chút nghĩ ngợi liền gật đầu một cái: “Tôi đồng ý lại lần nữa tiến vào nhiệm vụ”

Lần này Lý Duyên Tỷ không nói gì thêm, Bách Hợp trong lúc trời đất quay cuồng, cả người buồn nôn đã tiến vào trong câu chuyện.

Xung quanh hết sức an tĩnh, trong đầu cô xông ra nhiều tư liệu cùng nội dung câu chuyện, trong đó còn kèm theo nỗi hận của một người phụ nữ. Bách Hợp cố nén cảm giác đau đầu giống như bị các tài liệu tàn phá, liều mạng cắn chặt hàm răng.

Lần này cô trở thành một người phụ nữ họ Lý, tên là Bách Hợp. Không giống với trước kia lúc mình làm nhiệm vụ gần như phần lớn đều trở thành cô gái trẻ tuổi, Lý Bách Hợp là một người phụ nữ đã ba mươi tám tuổi, cũng đã làm mẹ.

Sau khi tiếp thu toàn bộ câu chuyện, khóe miệng Bách Hợp co quắp. Mặc dù đã trải qua nhiều lần làm nhiệm vụ, bao gồm cả thế giới yêu ma quỷ quái cô cũng thấy nhưng duy chỉ có nội dung câu chuyện của nhiệm vụ lần này đúng là lần đầu tiên. Nguyên nhân chính là cô tiến vào trong một thế giới đang đến hồi tận thế, dùng lời thông tục để hình dung. Không trở thành nhân vật chính, cũng không phải là con chốt thí cướp nam chủ của vai chính nhưng giữa cô cùng nữ phối hợp lại có quan hệ không thể nói rõ được, ngay cả với vai chính cũng có một nút chết không hóa giải được.

Lúc này cô trở thành mẹ kế của vai chính, người mẹ kế bắt nạt con gái con vợ trước của chồng trong truyền thuyết cũ rích. Quan trọng nhất, đứa con gái kia là trọng sinh.

Một ngụm máu nghẹn nơi cổ họng Bách Hợp lại bị cô cưỡng ép nuốt xuống. Nói thật, mỗi khi trở về tiến hành nhiệm vụ thì cái gì ly kỳ, cổ quái cũng có, ngay cả ni cô cũng đã từng làm qua, làm cái gì mà tiểu tam, mẹ kế thực ra thì cũng không khiến cô cảm thấy kinh ngạc.

Trong nội dung ban đầu của câu chuyện, Lý Bách Hợp cùng với người chồng hiện tại, Lâm Kiến Á là thanh mai trúc mã từ nhỏ, cùng nhau lớn lên tại một thôn. Từ rất sớm trước kia giữa hai bên đã xác lập quan hệ yêu đương, cũng do cha mẹ làm chủ nên vào năm mười bảy tuổi đã thành hôn. Chẳng qua là hai người ra đời trong một thôn nhỏ vì vậy Lâm Kiến Á từ nhỏ đã có lý tưởng vĩ đại không muốn cả đời chịu khổ ở trong thôn, trải qua cuộc sống nghèo khổ do đó bắt đầu ra ngoài đi làm.

Lâm Kiến Á lớn lên phong độ nhẹ nhàng, diện mạo anh tuấn, mấu chốt là y có khả năng ăn nói, trình độ học vấn mặc dù không cao nhưng lại có tinh thần phóng khoáng, thân thể cường tráng. Đối với những người trong thành phố thường tao nhã lịch sự, hắn có sự thu hút của một nam tử hán, nam tính như vậy chỉ cần nhìn một cái liền dễ dàng bắt sống tâm hồn thiếu nữ. Mà trong số tâm hồn thiếu nữ đó có một người chính là mẹ của vai chính kia, Vương Bái Chi.

Vương Bái Chi xuất thân từ gia đình thư hương môn đệ, không chỉ gia cảnh cực tốt mà khí chất cao quý. Mặc dù người trong lòng Lâm Kiến Á thực sự yêu thích là người đã tổ chức tiệc rượu ở quê nhà, đã là người vợ trên danh nghĩa của mình, Lý Bách Hợp nhưng có thể do y không kháng cự được mọi việc trong thành phố, y không muốn về lại trong thôn trải qua cuộc sống nghèo khổ vì vậy y đã đáp ứng tình cảm của Vương Bái Chi, kết hôn với cô.

Ban đầu mặc dù Lâm Kiến Á kết hôn với Lý Bách Hợp nhưng bởi vì nguyên nhân hai người còn nhỏ tuổi, việc kết hôn sớm cũng rất phổ biến trong thôn cho nên lúc hai người mười bảy tuổi không có làm giấy hôn thú, chẳng qua chỉ bày mấy bàn tiệc rượu trình báo mọi người mà thôi. Vì vậy lần này y kết hôn cùng Vương Bái Chi, người Vương gia mặc dù nhiều bản lĩnh nhưng cũng không tra ra quãng thời gian kia của Lâm Kiến Á.

Đôi vợ chồng này sau khi cưới sinh ra một người con gái tên là Lâm Huân. Bởi vì nguyên nhân nhà họ Vương gia cảnh giàu có khiến cho thân phận Lâm Kiến Á cũng theo đó mà nước dâng thuyền cao. Lâm Huân từ nhỏ đến lớn được nuôi giống như công chúa vậy, tính cách kiêu căng, tự do phóng khoáng trong đó còn mang theo mấy phần cảm giác tinh quái. Lâm Kiến Á sau khi kết hôn, một khi có thân phận, địa vị rồi thì rất lãnh đạm với Vương Bái Chi, Lâm Huân từ nhỏ đã nhìn thấy mẹ mình ôn nhu hiền lành nên bất mãn trong lòng đối với cha cũng càng ngày càng cao.

Mà ở nơi Lâm Kiến Á không biết, Lý Bách Hợp sau khi y vừa đi thì cũng phát hiện ra mình mang bầu. Mười tháng sau cô cũng sinh ra một đứa con gái giống như vậy, gọi là Lâm Tuyết. Cô nghĩ rằng chồng có công việc ở trong thành phố nên ở nhà một mực biết điều, bổn phận mà chăm sóc con gái. Lâm Kiến Á mặc dù kết hôn cùng Vương Bái Chi nhưng khoảng chừng mỗi tháng sẽ mượn danh nghĩa gửi tiền về quê nhà để gửi tiền cho mẹ con Lý Bách Hợp vì vậy cô cũng không hề hoài nghi Lâm Kiến Á có điều gì đó không đúng. Chẳng qua là cô cũng không biết rốt cuộc chồng ở nơi nào, số điện thoại cũng không biết, huống chi trong thôn căn bản còn không có điện thoại vì vậy chuyện Lý Bách Hợp sinh con gái Lâm Kiến Á cũng không biết.

Cho đến khi Lâm Tuyết được hai tuổi, Lý Bách Hợp rốt cuộc không chịu được cuộc sống chỉ có thể nhìn thấy tiền mà không nhìn thấy mặt chồng nữa. Cô quyết định dẫn con gái đi khỏi thôn, vừa rời đi thì liền dẫn đến một loạt chuyện xảy ra sau đó.

Sau khi cô đi đến thành phố, lúc này Lâm Kiến Á đã trở thành một người rất nổi tiếng trong thành phố, cô dễ dàng hỏi thăm được chỗ của chồng. Lúc cô dẫn con gái đến cửa tìm Lâm Kiến Á mới biết chuyện Lâm Kiến Á đã có vợ và con gái khác. Lý Bách Hợp khóc lóc, làm ầm ĩ một hồi. Cô không cam lòng, cô cũng oán hận, hận Lâm Kiến Á, hận Vương Bái Chi nhưng cuối cùng vẫn chuẩn bị rời đi.

Tuy là xuất thân từ một sơn thôn nhỏ nhưng Lý Bách Hợp từ nhỏ đã tâm cao khí ngạo, tự ái của cô không cho phép cô lúc này còn ở lại trong thành phố. Cô nhìn thấy Vương Bái Chi ưu nhã, xinh đẹp nên lúc này trong lòng mặc dù hận nhưng cô quyết định mang con gái cao bay xa chạy để cho Lâm Kiến Á không thể thấy mặt Lâm Tuyết nữa.

Mặc dù Lâm Kiến Á cưới Vương Bái Chi nhưng thật ra trong lòng y lại yêu thương nhất Lý Bách Hợp vì vậy đã dùng mọi cách, mọi thủ đoạn ép Lý Bách Hợp lưu lại. Từ đó về sau, Lý Bách Hợp liền thay đổi.

Vốn là người đàn ông của cô nhưng cuối cùng lại cưới người khác. Rõ ràng là mình thật lòng yêu Lâm Kiến Á nhưng y lại vì tiền mà từ bỏ mình. Nếu cô không được người đàn ông này yêu, nếu Vương Bái Chi muốn tranh giành đàn ông với cô, bất kể Vương Bái Chi có biết sự tình hay không thì cô cũng phải đoạt tất cả của Vương Bái Chi lại, để cô ta cũng phải nếm chút mùi vị bị người khác đoạt mất tất cả.

Từ đó về sau Lý Bách Hợp an tâm sống ở bên người Lâm Kiến Á, làm một người phụ nữ trong bóng tối, khắp nơi khiến y vui vẻ. Lâm Kiến Á vốn thích cô, huống chi thê không bằng thiếp, thiếp không bằng vụng trộm, Vương Bái Chi có khá hơn nữa thì Lâm Kiến Á vốn đã không thích cô ta, cái gì dễ dàng đạt được thì căn bản y cũng không quý trọng vì vậy trái tim hoàn toàn đặt trên người Lý Bách Hợp. Hắn lập mưu lấy được toàn bộ tài sản của Vương gia, lúc này y trở thành một nhân vật nổi tiếng cả nước. Từ một tiểu tử nghèo nơi sơn thôn, càng về sau lại càng giàu có, một khi có tiền có thế Lâm Kiến Á lại càng không ưa Vương Bái Chi hơn. Y lập kế hoạch ép Vương Bái Chi ly hôn, cuối cùng lại cưới Lý Bách Hợp về nhà.

Tất cả vô cùng thuận lợi, nhưng có con gái Lâm Huân ở đây nên Lâm Kiến Á cũng gặp phải phiền phức nhỏ. Mặc dù y không thích vợ nhưng vẫn có áy náy với cốt nhục của mình, bởi vậy y lưu lại Lâm Huân ở bên người cũng giới thiệu Lý Bách Hợp với cô bé. Đối với một cô bé hơn mười tuổi mà nói thì trong lòng chỉ có mẹ mình thôi, hôm nay lại thấy Lâm Kiến Á lại giới thiệu là mẹ kế thì rất bất mãn, huống chi còn thấy bên người mẹ kế còn có người chị lớn hơn mình hai tuổi thì trong lòng Lâm Huân cho rằng Lâm Kiến Á phản bội mẹ mình nên rất hận Lâm Kiến Á và Lý Bách Hợp còn có cả Lâm Tuyết nữa.

Từ nhỏ Lý Bách Hợp đã cao ngạo rồi nên giáo dục con gái mình vô cùng nghiêm khác. Tuy Lâm Tuyết xuất thân không bằng Lâm Huân nhưng khí chất hay giáo dưỡng cũng không kém, mấu chốt là Lâm Tuyết cũng không ngốc, mới còn nhỏ mà đã được Lý Bách Hợp dạy rất có tâm kế, sau khi từ vợ cả của Lâm Kiến Á thành người tình bí mật thì Lý Bách Hợp giáo dục con gái nghiêm khắc hơn gấp mười lần, Lâm Huân có cái gì thì cô cũng hy vọng con gái mình có cái đó, Lâm Tuyết cũng rất chịu khó, học cái gì cũng khá tốt, bất luận piano hay hội họa cô bé đều cố gắng học thật tốt.

Tận Thế: Oán hận của mẹ kế2

Thời gian dần trôi đi, khi Lâm Huân dành trọn tâm tư để làm khó mẹ con Lý Bách Hợp thì Lâm Tuyết đã bắt đầu không cần mẹ dặn dò mà liều mạng học tập mọi thứ giống như một tấm bọt biển vậy. Đồng thời, khi Lâm Huân ở khắp nơi tìm cách chỉnh cô thì Lâm Tuyết lại càng dùng nhiều thời gian, tâm huyết vào việc học tập. Dần dần, người quen biết Lâm Huân mỗi khi thấy cô chỉnh Lâm Tuyết thì bắt đầu có người nghiêng về phía bên Lâm Tuyết ôn nhu, dễ thân cận. Hai chị em gái cùng cha khác mẹ vẫn luôn đi học tại một trường, dần dần một người thì tiếng tăm rất tốt mà người còn lại thì mang tiếng xấu rõ rệt. Lâm Huân đem tất cả những điều này đổ lỗi cho mẹ con Lý Bách Hợp.

Cô cảm thấy mẹ con Lý Bách Hợp không chỉ cướp cha của mình, cướp người đàn ông của mẹ mình mà giờ con ranh Lâm Tuyết còn muốn cướp bạn của cô, cướp gia sản của cô. Tất cả của Lâm Kiến Á là của mẹ cô, cô làm sao có thể cho phép mẹ con tiện nhân đó cướp hết tất cả những thứ tốt của mình được? Tất cả những mâu thuẫn, mệt mỏi đọng lại thành một mâu thuẫn lớn. Lâm Huân ba lần bốn lượt gây rối nho nhỏ khiến cho Lý Bách Hợp cũng không thoải mái lắm. Vốn là Lý Bách Hợp cho rằng hai mẹ con Vương Phái Chi mới là người đoạt hết tất cả đồ của mình, bây giờ tài sản của nhà họ Vương cũng chỉ là đền bù những khổ sở ban đầu bà phải chịu mà thôi. Vì vậy trong lòng Lý Bách Hợp cũng oán hận, bà cùng con gái Lâm Tuyết đồng mưu, từ lúc đầu là nhẫn nại, càng về sau càng phản kích khiến cho danh tiếng Lâm Huân càng ngày càng kém.

Đến khi hai chị em trưởng thành, cho đến trước khi tận thế tới, Lâm Huân thích một người đàn ông môn đăng hộ đối với Lâm gia. Trước khi tận thế, Lâm Kiến Á cùng người nhà kia đã bàn luận, định xong hôn ước của hai người. Sau tận thế, Lâm Huân khắp nơi nhằm vào Lâm Tuyết mà vẻ mặt Lâm Tuyết nhẫn nại chịu cưỡng ép khiến cho trong lòng vị hôn phu kia cũng dần dần nghiêng về phía Lâm Tuyết, cho rằng Lâm Huân là một kẻ ác độc.

Cuối cùng, Lý Bách Hợp lại mang bầu con trai. Lâm Kiến Á biết được lại càng yêu thương Lý Bách Hợp, thậm chí cũng nói rõ phải đem gia sản sau này cũng để lại cho con trai. Điều này không nghi ngờ gì đã khiến cho Lâm Huân càng thêm oán hận.

May mà sau đó tận thế đến khiến cho những tiền tài mà Lâm Kiến Á chưa kịp cho con trai thì đã thành giấy vụn. Trong tận thế, Lâm Tuyết mở ra khả năng chữa trị đặc biệt khiến cho cô trở thành người được mọi người yêu mến. Lâm Huân rất oán hận nhưng cô phát hiện một cái vòng ngọc tổ truyền của mình suýt nữa từng bị Lâm Tuyết khóc sướt mướt đoạt mất, trong lúc vô tình dính máu sau đó mở ra không gian, bên trong đó có sông có núi, cô vốn không có dị năng nhưng sau khi uống nước đó xong thì đột nhiên có dị năng hệ mộc. Cho dù có không gian đó nhưng cô cũng không nghĩ tới vị hôn phu từng yêu cô sâu đậm sẽ phản bội cô, vòng tay của cô cũng bị vị hôn phu đập nát. Rồi sau đó cô bị Lý Bách Hợp ngấm ngầm khiến cho gần chết sau đó đẩy vào đám Zombie khiến đang sống sờ sờ mà bị rỉa đến chết.

Oán hận của Lâm Huân khiến cho cô ta lại một lần nữa trọng sinh, trở lại lúc ban đầu khi mẹ con Lý Bách Hợp còn chưa vào cửa nhà họ Lâm, thừa dịp còn mấy năm trước khi tận thế, cô ta đã sớm lấy được thông tin cần thiết, mang không gian kia mở ra trước thời hạn, cô ta tự nhiên cũng lấy được dị năng hệ mộc của kiếp trước trước thời hạn. Mà sau khi uống nước của không gian kia, cô ta trở nên trắng trẻo xinh đẹp. Nhưng vị hôn phu đời trước đã phản bội cô ta cũng không còn hiếm lạ nữa. Cô ta trở nên hết sức ưu tú, mọi người đều yêu mến cô ta. Lâm Huân chẳng qua chỉ là mắt lạnh nhìn đám phàm phu tục tử sống qua tận thế, bọn họ không xứng nhận được sự quan tâm, yêu thương của cô ta nữa!

Sau đó lúc mẹ con Lý Bách Hợp vào cửa, cô ta dùng mọi cách lạnh nhạt đối xử nhưng cũng không ngu như kiếp trước nữa, quang minh chính đại đối đầu với hai mẹ con, cũng sẽ không dùng các phương pháp nhỏ vô dụng kia để đối phó hai người đó. Cô ta bắt đầu lợi dụng dị năng hệ mộc khiến cho Lâm Tuyết khắp nơi gặp trở ngại, để cho cô mất hết mặt mũi, dạy Lâm Tuyết hút thuốc phiện. Không phải kiếp trước Lâm Tuyết kiêu ngạo, lạnh nhạt giống như bông hoa trên núi cao (cao lĩnh chi hoa) sao? Người người cầu mà không được, giống như thánh nữ vậy. Thế thì cô ta phải tính toán để LâmTuyết trở nên hèn mọn, hạ tiện. Trong tay có dị năng, hơn nữa còn có một không gian xuất quỷ nhập thần nên rất nhanh chóng cô ta hạ thuốc Lâm Tuyết, để cho cô bị một đám đàn ông làm nhục.

Rồi đến Lý Bách Hợp, cô ta lặng lẽ quan sát Lý Bách Hợp bởi vì thay đổi của con gái mà đau lòng, nóng nảy không dứt. Lúc đó cô ta nhân cơ hội tìm tới thế giới các đại mỹ nhân cao cấp vì Lâm Kiến Á. Lúc này Lâm Huân bởi vì khí chất, dung mạo xuất chúng nên đã bị một người đàn ông là người đứng đầu thế giới ngầm của phương đông, người ta gọi là Long Vương nhìn trúng. Anh ta cảm thấy hết sức hứng thú với một người như Lâm Huân vì vậy khắp nơi giúp đỡ cô ta, thay cô ta tìm được mỹ nhân vóc dáng, tướng mạo đều không kém. Chẳng qua là những người này trong mắt Long Vương giống như một khối thịt heo mà không thể sánh bằng cô gái phương đông xinh đẹp của mình được.

Có nhiều loại mỹ nhân nên tình cảm của Lâm Kiến Á với Lý Bách Hợp cũng phai nhạt. Ông ta bắt đầu chìm đắm trong một đám mỹ nhân, đương nhiên sau đó không phát sinh chuyện Lý Bách Hợp sinh con trai. Thừa dịp thời gian mấy năm này, Lâm Huân bắt đầu liều mạng học tập kiến thức. Có khả năng thay đổi không gian, trí nhớ của cô ta tốt hơn, học tập tốt, vóc dáng, tướng mạo tất cả cũng đều thay đổi tốt hơn, cũng không vì kiếp trước của mình mà lo lắng. Cô ta biết rất nhanh sẽ đến hồi tận thế, đối với Lâm Huân mà nói, không gì có thể so với việc ăn miếng trả miếng trả thù người nhà Lâm Kiến Á. Vì vậy cô ta cũng chưa từng nghĩ tới việc phải thừa dịp giết đám người Lý Bách Hợp. Chẳng qua chỉ từ từ lấy được tất cả công ty, mua nhiều thứ bỏ vào trong không gian của mình. Những thứ này đủ cho cô ta dùng trong ba trăm năm. Mười năm sau, cuối cùng tận thế cũng tới.

Mà trong mười năm này vợ chồng Lâm Kiến Á và Lý Bách Hợp cũng không có tình cảm ân ái như kiếp trước, hai người tranh cãi, chửi mắng không ngừng được, có lúc thậm chí còn đánh nhau. Lý Bách Hợp cũng sẽ không thể đến lúc tuổi cao vẫn còn đẹp như lúc ba mươi, người phụ nữ phong tình vô hạn giống như kiếp trước nữa. Bà trở nên hết sức già nua, cùng so sánh với Vương Bái Chi, người mẹ yêu thương của Lâm Huân đã được uống nước của không gian kia để đổi lấy tuổi trẻ thì bà ta giống như mẹ của Vương Bái Chi vậy.

Lâm Tuyết nghiện ma túy trong khi tận thế đã mấy lần suýt nữa hại chết người khác. Cô trở thành người không được hoan nghênh nhất. Vì để có tiền mua thuốc phiện, cô ta không thể không bán rẻ thân thể của mình. Lý Bách Hợp từng khuyên con gái vô số lần, bà vì cứu con gái mà một người bình thường nhiều lần đi theo người có dị năng ra vào khu vực Zombie, cuối cùng căn bản không có cách nào cứu vãn con gái. Lý Bách Hợp bị người hâm mộ của Lâm Huân đẩy vào đám Zombie, bị xác sống xé xác ăn thịt. Mà Lâm Tuyết cũng không có rạng rỡ như kiếp trước. Sau đó cô trở thành món đồ mà người ta cũng không muốn chơi đùa nữa , cuối cùng bị một đám Zombie đói bụng ánh mắt xám ngắt xẻ thịt nấu ăn.

Ban đầu Lâm Huân chết sau đó có thể có cơ hội sống lại lần nữa, có thể có được không gian, trở nên xinh đẹp lại không thiếu thốn lương thực, ở trong thế giới đổ nát bẩn thỉu chỉ có cô ta có thể giữ được phần trong lành, xinh đẹp vì vậy mọi người đương nhiên đều thích đi theo cô. Lâm Tuyết thì biến thành vật hèn mọn đến nỗi không xứng để cô dẵm chân lên. Nếu như cô ta chết mà có cơ hội làm lại thì oán hận của Lý Bách Hợp lúc chết so với cô ta còn sâu hơn. Bà không có cơ hội làm lại nhưng đến lúc này Bách Hợp là người có thể thay bà hoàn thành tâm nguyện.

Từ trong nội dung câu truyện có thể biết được thứ nhất Lý Bách Hợp hận Lâm Huân tới tận xương tủy. Đứa con gái mà bà mười tháng mang thai sinh ra tầm quan trọng còn hơn cả tính mạng của bà. Lâm Huân tính toán bà thì thôi nhưng cô ta ngàn lần vạn lần không nên đối xử với Lâm Tuyết như vậy. Hành vi của Lâm Tuyết quả thật không đúng nhưng thủ đoạn của cô cùng lắm cũng chỉ là sự ghen tị của bé gái mà thôi, không có lấy mạng của cô ta hay sắp xếp để cô ta mất đi trinh tiết. Vậy mà Lâm Huân sau khi sống lại tính tính vặn vẹo, hết lần này đến lần khác lại tìm người cưỡng hiếp Lâm Tuyết khiến cho cô từ đây tự ti, trong lòng đau đớn, cuối cùng lại làm cho cô dính vào nghiện ma túy, trong thời kỳ đổ nát trở thành một người hèn mọn như vậy. Nếu như Lâm Huân sống lại một đời chỉ trả thù Lý Bách Hợp thì sợ rằng Lý Bách Hợp còn không có oán hận cô ta như vậy.

Cô nhìn con gái bị người ra xé xác ăn thịt nên đương nhiên oán hận trong lòng đối với Lâm Huân là vô cùng sâu sắc.

Nhiệm vụ lần này có hai nguyện vọng chủ yếu, một là dạy dỗ con gái Lâm Tuyết của mình cho tốt, bảo vệ cô bé thật tốt , một nguyện vọng nữa chính là bắt Lâm Huân phải trả một cái giá thật lớn, để cho cô ta cũng nếm thử một chút thống khổ kiếp trước của Lâm Tuyết. Không nhất thiết cô ta phải chết nhưng Lâm Tuyết, con gái của Lý Bách Hợp đã bị làm nhục cùng đau khổ như vậy, còn có lúc lên cơn nghiện ma túy, cô muốn cho Lâm Huân cũng phải thưởng thức cảm giác bị người đàn ông yêu sâu đậm xem thường, bị người khác vứt bỏ, các loại cảm giác đau khổ Lý Bách Hợp đều hy vọng Lâm Huân nếm thử một lần.

Nói đơn giản chính là muốn để cho Lâm Huân tăng gấp bội xui xẻo, để cho cô ta chịu đau khổ hơn.

Muốn bảo vệ con gái Lâm Tuyết ngược lại cũng đơn giản nhưng phải làm như thế nào để cho Lâm Huân sống không bằng chết thì nhất thời trong lòng Bách Hợp vẫn chưa nghĩ ra được.

Kiếp trước Lâm Huân bị tổn thương, cô ta đối với đàn ông có bản năng phòng bị tự nhiên như vậy nếu muốn để cho cô ta thống khổ tột cùng sợ rằng cũng không dễ dàng như vậy. Cô ta đã bị tổn thương một lần nên rất cẩn thận, hơn nữa tâm tư hết sức tỉ mỉ, người như vậy lại có không gian, nước trong không gian kia có thể giải được bách độc, cho dù trong thân thể có nhiều độc tố đi chăng nữa thì chỉ cần uống một chút nước suối trong không gian kia toàn bộ cũng được tống ra ngoài. Bách Hợp thở dài một cái, trong lòng tạm thời chưa nghĩ ra chủ ý gì.

May mắn chính là lúc này thời gian còn dài. Lúc này thời gian vừa hay đến thời điểm Lâm Kiến Á cùng Vương Bái Chi cãi nhau đòi ly dị, cô vẫn còn chưa bị Lâm Kiến Á đón về Lâm gia vì vậy chuyện với Lâm Kiến Á vẫn lén lén lút lút. Tính toán thời gian hẳn là đúng lúc Lâm Huân sống trở lại, cô ta đang giống như trong nội dung câu chuyện khuyên mẹ vội vàng ly dị Lâm Kiến Á, loại nam nhân cặn bã này, sau đó để cho cô chuyển vào Lâm gia, lại tiếp tục muốn gài bẫy mình?

Bách Hợp nghĩ tới nghĩ lui, dứt khoát tạm thời đem tất cả suy nghĩ bỏ qua một bên, ngược lại bắt đầu luyện võ công. Bất kể tình huống có loạn như thế nào, nếu như trong tình hình thực lực mạnh mẽ thì nhiều âm mưu quỷ kế hơn nữa cũng chỉ là vấn đề nhỏ mà thôi. Cũng tựa như Lâm Huân vậy, cô ta có trong tay không gian, có thể kích thích ra dị năng, tất cả phiền toái liền giải quyết dễ dàng. Những điều khiến cho cô ta oán hận kiếp trước, sau khi cô ta có dị năng tất cả mọi chuyện cũng không còn là phiền toái nữa.

Cũng không biết có phải vì nguyên nhân giá trị kỹ năng võ lực mỗi lần đều đang tăng điểm hay không mà Bách Hợp phát hiện mình bắt đầu luyện tập võ công tiến bộ nhanh hơn một chút so với lúc trước mới học Cửu Dương Chân Kinh. Mặc dù mỗi lần không thể hiện quá rõ ràng nhưng có lẽ bởi vì cô đã luyện qua số lần quá nhiều cho nên loại biến hóa này vẫn là hết sức rõ ràng.

Vào lúc này, Lâm Tuyết vẫn đi học trong trường học. Cô bé thừa kế những điểm nổi trội về tướng mạo của Lý Bách Hợp và Lâm Kiến Á, dáng dấp hết sức thanh thuần, đáng yêu. Mấu chốt là cô bé vẫn còn nhỏ tuổi, cũng rất là trầm đắc trụ khí (trầm đắc trụ khí: là người đối mặt với khó khăn sẽ biểu hiện lạnh nhạt, đối mặt với hiểu lầm thì biểu hiện hờ hững và không nông nổi – nguồn: GG caca), nếu không phải là sau này dưới tình huống bị người hạ thuốc rồi làm nhục khiến cho trong lòng cô tạo thành tổn thương thì cô cũng sẽ không đến nỗi bị Lâm Huân tìm được cơ hội, cuối cùng hại cô đến mức như vậy. Bách Hợp nghĩ đến dung mạo của Lâm Tuyết trong trí nhớ, một mặt liền khẽ mỉm cười một cái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.