Edit: Minh Nguyệt
Beta: Sakura
Một dòng năng lượng ánh sáng hướng về phía Bách Hợp đánh tới, Thanh Qua một tay kéo Bách Hợp vào trong ngực nhảy tránh ra, đầu kia Liễu Thanh Khê và Thứ Khách cũng lăn một vòng tránh né, chỉ có động tác của Ly Viên chậm trong một cái nháy mắt, cánh tay bị dòng ánh sáng chiếu qua, bị cháy khét lẹt một mảng lớn.
Cậu cố nhịn đau, Đại tế tự hệ công lích là ánh sáng vừa vặn khắc chế anh, hơn nữa thiên phú của Thứ Khách là thuật tấn công biến hóa không lường của U Linh (Linh hồn). Trước mặt là công kích của Đại tế tự không thể trốn, Thanh Qua ra hiệu cho cậu tránh ra, trong tay cầm trường kiếm giương lên giữa không trung chém về phía Đại tế tự.
Một kiếm khí bay lê không trung hướng về phía Đại tế tự mà đi, đôi cánh sau lưng bà ta vỗ hai cái làm cho thân hình của bà tránh thoát đạo công kích này. Nhưng đáng tiếc pho tượng thần phía sau không tốt số như vậy, một kiếm của Thanh Qua uy lực vô cùng lớn, chỉ nghe một tiếng vang ‘Oành’ thật lớn, toàn bộ thần miếu lay động hai cái nối tiếp nhau. Tro bụi rơi xuống từ đỉnh đầu pho tượng, giữa trán pho tượng thiên thần xuất hiện một cái khe, vết nứt càng ngày càng lớn. Đại tế tự phẫn nộ sát khí nổi lên trong lòng, pho tượng lắc lư hai cái trong tiếng ‘Kẹt kẹt kẹt’ đột nhiên toàn bộ mặt tường phía sau thần miếu cũng bắt đầu đổ sụp xuống.
Hệ thống nhắc nhở Thanh Qua lúc anh tấn công thần miếu {điểm Pk}chồng chất lên nhau vang lên, thành Thiên Tứ nhắc nhở phát lệnh truy nã anh.
Động tĩnh phía sau Thần miếu đã dẫn tới sự chú ý ở trước thần miếu, tiếng thét chói tai cùng tiếng la to truyền đến. Đại tế tự công kích trong phạm vi lớn đã đến, Thanh Qua ra hiệu cho bọn người Ly Viên cùng lùi lại, dùng kiếm khí chặn lại công kích của Đại tế tự. Nhưng dù sao đây cũng là ở trong thành Thiên Tứ, kéo dài càng lâu thì càng bất lợi đối với họ. Nghĩ vậy Bách Hợp giơ ma trượng trong tay lên, một ngọn lửa cực lớn bay ra theo ma trượng cô vung lên xuất hiện. Tạo thành một vòng cung, cô thu hồi ma trượng cầm hỏa cung trong tay, giơ tay lên kéo cung. Một lượng lớn linh lực trong cơ thể tuôn ra, hình thành nguyên tố lửa, theo động tác kéo cung của Bách Hợp tạo thành một mũi tên lửa, cô nhắm ngay về hướng Đại tế tự dùng sức thả tay ra.
Hỏa tiễn (mũi tên lửa) ‘vèo một tiếng liền bay ra ngoài, Đại tế tự quay đầu lại lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Bách Hợp, một giây sau bà vung quyền trượng trong tay, một tấm lá canh cực lớn theo động tác của bà tạo thành. Lúc hỏa tiễn bay tới ‘Loảng xoảng’ một tiếng liền đâm vào tấm canh, tan thành mây khói. Đại tế tự khua tay vung lên, một mảng băng lớn đánh về phía Bách Hợp.
Bách Hợp tránh ra rất nhanh, nhũ băng đâm vào trong lòng đất, một khắc sau biến thành một mảng băng trên mặt đất.
“Các người là những kẻ ngu xuẩn. Che dấu chủng tộc không nên xuất hiện, là chủng tộc đã bị lưu đày, nguyền rủa!” Một mặt bà ta tức giận mắng, một bên ma trượng trong tay vung ra càng mạnh, thực lực Đại tế tự phi phàm, các đại nguyên tố ma pháp được bà làm cho thanh thuần. Theo tiếng nói của bà rất nhiều băng tiễn (mũi tên bằng băng) hướng về phía Thanh Qua bay tới. Thanh Qua dùng kiếm khí chém những băng tiễn này thành nhiều đoạn. Thừa dịp mọi người luống cuống chân tay ngăn cản, Đại tế tự thì thầm trong miệng:
“Con, Emily hướng tới cha cầu nguyện, dùng máu thịt để hiến tế…” Theo lời niệm chú của bà, trong lòng đất đột nhiên chấn động, một đồ án ngôi sao năm cánh cực lớn từ trong lòng đất hiện ra, nhanh chóng mở rộng ra ngày càng lớn.
Mọi người dẫm bên trong đồ án ngôi sao năm cánh, hào quang bốn phía càng ngày càng mạnh. Sau một thời gian đồ án ngôi sao năm cánh khuếch tán ra ngoài thần miếu, một vòng bạc lớn đột nhiên xuất hiện, ôm trọn ngôi sao năm cánh ở bên trong. Nhiều nguyên tố bắt đầu khuếch tán trong không trung, phần lớn nguyên tố ánh sáng tập hợp tạo thành một thân thể một đám tiểu thiên sứ cầm cung tiễn trong tay.
“Cấm chú.” Nguyên tố ánh sáng mạnh nhất, Bách Hợp khó tránh khỏi bị khống chế, cũng không biết che dấu chủng tộc đến cùng là có bí mật gì, làm cho Đại tế tự xuất ra một chiêu cấm chế rõ ràng như vậy. Tuy nói hôm nay đã tìm được Emily, cũng như Bách Hợp suy đoán bà ta chính là Đại tế tự, nhưng dưới tình huống này, chọc giận một NPC có thực lực siêu cường, cũng không phải chuyện gì tốt.
“Không được để cho bà ta thả ra cấm chú.” Cấm chú một khi thành công phóng ra chỉ sợ mấy người đều không đi được. Bách Hợp sợ nhất loại nguyên tố này tấn công, không giống công kích vật lý, tiếp xúc với cơ thể sẽ đau đớn, sẽ nhận chút khổ sở, nhưng không gây ảnh hưởng làm tổn thương tinh thần, không gây tổn thương não bộ, tối đa là chỉ bị bắn ra khỏi trò chơi, lúc quay lại trò chơi lại là một hảo hán.
Nhưng loại tấn công nguyên tố này không cẩn thận rất có khả năng sẽ nhận tổn thương đến đại não, bên tai mọi người truyền đến tiếng cảnh báo, cảnh báo mọi người nhanh chóng rời khỏi trò chơi.
Bách Hợp vẫn muốn rời khỏi trò chơi, nhưng cô chuẩn bị chọn hệ thống đã đưa ra nhắc nhở:
“Bạn đang ở trong đại trận Ngũ Tinh của Thần miếu, rời khỏi trận pháp này bạn mới có thể thoát khỏi trò chơi.”
“…”Bách Hợp lúc này muốn hộc máu, hệ thống đã nhắc nhở muốn Bách Hợp nhanh chóng thoát ra khỏi trò chơi, đã chứng minh trận pháp này cực kỳ nguy hiểm. Nhưng hết lần này đến lần khác cô lại bị vây ở trong trận đại trận này, không thể thoát ra được, hệ thống nhắc nhở thì có thể làm được gì?
Bây giờ hiện tại chỉ còn một cách tiêu diệt Emily này, thì không còn con đường nào khác rồi. Lúc này Bách Hợp coi như đã hiểu rõ tại sao trong nội dung vở kịch Thanh Qua phải giết chết Đại tế tự rồi, đoán chừng anh cũng bị vây trong đại trận không ra được. Ở lại trong trận này quá nguy hiểm, cho nên đến bức đường cùng phải giết chết NPC trọng yếu này.
Một thiên sứ ánh sáng hình thành, cung tiễn trong tay hướng về phía Bách Hợp, ngay sau đó thiên sứ thứ hai, thứ ba….
Lúc đầu pháp thuật Bách Hợp có thể tấn công Đại tế tự, nhưng sau đó chỉ có thể miễn cưỡng trốn tránh. Ly Viên và Thứ Khách bị vây trong trận pháp sắc mặt trắng bệch, căn bản không dám sử dụng kỹ năng bí thuật của quỷ tộc. Một khi bọn anh biến đổi U Linh, tổn thương trong đại trận đối với bọn họ gia tăng gấp mấy lần giống như quỷ hồn bị ngọn lửa mãnh liệt đốt cháy.
Trong miệng Emily vẫn còn đang niệm chú ngữ, theo tiếng niệm của bà ta, nửa người phía dưới của bà ta hóa thành ánh sáng nguyên tố bay ra, ánh sáng của ngôi sao năm cánh càng ngày càng mạnh. Trong trận thiên sứ cầm mũi tên ngày càng nhiều, phần lớn mũi tên đều bắn tới trong trận, không cẩn thận liền rơi vào cảnh vạn tiễn xuyên tâm. Emily còn một nửa thân thể, nhưng theo chú ngữ cô ta niệm xong thì trong trận này căn bản không còn người sống, toàn bộ sẽ chết dưới mũi tên ánh sáng.
Thanh Qua bắt đầu giơ trường kiếm trong tay lên, dùng kiếm khí cản phá mũi tên ánh sáng, nhưng một lúc sau anh liền phát hiện làm như vậy cũng không phải biện pháp. Lúc này cho dù thân thể Bách Hợp trong trận pháp lộ ra chật vật dị thường, nhưng thân thể của cô vẫn linh hoạt. Nhưng những mũi tên như mưa, tránh trái tránh phải cũng bị một mũi tên đâm xuyên qua cánh tay, mang theo một mảng máu. Thanh Qua quay đầu nhìn thoáng qua thấy vậy sắc mặt lập tức chìm xuống, bất chấp chính mình bị thương, rót linh lực vào trường kiếm trong tay ném ra ngoài.
Trường kiếm bay lên không trung, kiếm khí phá vỡ mũi tên ánh sáng, Thanh Qua đã không còn trường kiếm trong tay, vài mũi tên ánh sáng nhanh chóng bắn tới, anh tránh đi những chỗ quan trọng.
Sau một khắc, trong miệng Emily phát ra tiếng rên rỉ, cấm chú trong miệng bà ta theo tiếng kêu thảm thiết mà dừng lại. Hào quang trên người cô ta đã dừng tản ra, thanh kiếm của Thanh Qua ném ra đã ghim trên người cô ta, xuyên qua người, hào quang bốn phía đột nhiên dừng lại. Trong trận ngôi sao năm cánh như một khối băng, ‘Răng rắc’ một tiếng rồi vỡ vụn ra.
Hào quang nhanh chóng tản ra bốn phía, trên mặt đất ngôi sao năm cánh sáng rực cũng dần mờ đi, những tiểu thiên sứ cầm cung tên bốn phía cũng hóa thành hào quang ‘Bành’ một tiếng liền tiêu tán. Ngôi sao năm cánh dần dần biến mất trên mặt đất, giữa không trung ánh sáng trên người đại tế tự cũng mờ dần, đôi cánh phía sau cô ta đã biến mất không thấy nữa, cơ thể nhanh chóng rơi xuống, ‘Bành’ một tiếng rơi trên mặt đất.
Thanh Qua lao ra tiếp được Emily bị trường kiếm xuyên thủng, rơi xuống mặt đất lúc này Emily mới ho hai tiếng, sắc mặt tái nhợt, oán hận nhìn chằm chằm vào bọn người Thanh Qua:
“Các người sẽ gặp báo ứng.”
Lúc này tất cả mọi người đều có dáng vẻ chật vật dị thường, Ly Viên nghe xong câu này đánh một cái đến chỗ cô ta. Anh bị thương không nhẹ, nếu như không phải tố chất thân thể tốt chỉ sợ vừa rồi đã sớm quy tiên. Vào trò chơi lâu như vậy rồi đây vẫn là lần đầu tiên ăn thiệt thòi lớn như vậy, thiếu niên mím miệng chỉ vào Emily: “Chúng tôi cho dù có gặp báo ứng cũng muốn mạng của bà trước.”
“Hừ, tôi căn bản cũng không muốn sống.” Bà ta hướng lên thiên thần hiến tế, tuy nghi thức không thành công, nhưng đối với cô ta cũng có ảnh hưởng không nhỏ. Lúc này một thân thần lực đã mất đi, bà ho hai tiếng, trước ngực bị đâm máu tươi chảy ra không ngừng.
Theo tốc độ chảy máu của bà, {điểm PK} bên tai Thanh Qua tăng lên không ngừng.
“Làm thế nào để gỡ bỏ phong ấn che dấu chủng tộc?”
Bách Hợp hỏi một câu, Emily lạnh lùng liếc nhìn cô, nụ cười bên khóe miệng lãnh đạm.
“Không nói.” Lúc này trên người Bách Hợp có vài chỗ trúng tên, đau nóng rát, nhìn thấy bộ dạng Emily như vậy, thấy cái NPC này cũng không phải là kẻ sợ chết, vừa rồi bà ta mới dùng thân thể hiến tế nên cũng nhìn ra được. Uy hiếp bình thường đối với cô ta không dùng được, lại nói khi nhóm mình vừa nhắc tới che dấu chủng tộc bà ta liền trở mặt, hiển nhiên nữ nhân này rất để ý việc này, đơn giản không có khả năng từ trong miệng bà ta nói ra chuyện này.
Nhưng mọi người đều tới rồi, làm gì có chuyện nửa đường quay lại, Bách Hợp sờ lên vết thương trên người:
“Nói hay không?” Cô hỏi lại một tiếng, Emily vẫn không lên tiếng, thái độ đã rõ rồi. Bách Hợp giơ tay sờ lên ngực cô ta, thân thể cô ta thoán cái liền co rụt lại, từ từ quay đầu lại, Bách Hợp nhìn bà ta cười lạnh: “Bà thân là đại tế tự của thần tộc, thân phận tôn quý, mọi người trong thành đều nghĩ đến là sự vẻ vang. Chúng tôi hôm nay tội không phạm cũng phạm vào rồi, việc không nên làm cũng bị ngươi ép làm, sự việc làm lớn hơn tôi cũng không sợ. Đến tình trạng hiện nay, nếu bà không nói lời nào, có tin hay không tôi đem lột sạch quần áo của bà rồi lôi bà ra ngoài diễu hành?”
“…”
“…”
Ly Viên, Liễu Thanh Khê, Thứ Khách thật sự run sợ cả người. Sắc mặt Emily trắng bệch, trong miệng thét lên, dốc sức liều mạng giãy dụa, Bách Hợp nghiêm nghị quát: “Liễu Thanh Khê trị liệu sơ qua cho bà ta.”