Bộ Bộ Phong Cương

Chương 31: Chương 31: Chủ tịch huyện Mã triệu kiến!




Mã Thiên Thành giữ chức Phó Chủ tịch thường trực huyện Thường Gia đã ba năm rồi, cộng thêm chức Phó Chủ tịch huyện trước đó, tính gộp vào thì ở vị trí Phó Chủ tịch huyện gần tám năm rồi. Đã trải qua làm thư ký của Dư Vĩ Quốc, nguyên Phó Chủ tịch thành phố Gia Nam, rồi làm Phó Chủ tịch huyện Hằng Dương, Phó Chủ tịch thường trực huyện Thường Gia, có tâm huyết có năng lực, vốn dĩ được cất nhắc đến cán bộ cấp chính huyện, nhưng đáng tiếc ba năm trước lão lãnh đạo Dư Vĩ Quốc thất thế trong cuộc tranh giành vị trí Chủ tịch thành phố, lui về đảm nhiệm Phó Chủ tịch Hiệp thương chính trị, cái gọi là “cổng thành thất thủ, lửa vào đến ao cá”, ông ta liền bị kìm lại ở chức Phó Chủ tịch huyện không thể nhúc nhích.

Chủ tịch Mã và Chủ tịch Ân- người của đấu tranh quyền lực ác liệt là không giống nhau, ông chuyên tâm vào phát triển kinh tế của Thường Gia, vì xúc tiến thu hút đầu tư thương mại mà chạy đôn chạy đáo, đối với chính sách kinh tế tương đối nhạy bén. Mấy tháng trước, Chủ tịch Ân do xung đột với Bí thư Huyện ủy mà thất bại, tâm trạng suy sụp, Mã Thiên Thành liền chủ động đảm nhiệm rất nhiều công việc phức tạp của Ủy ban nhân dân huyện. Tại hội nghị thường vụ, trong mấy lần thảo luận về công tác Ủy ban nhân dân, ông ta cũng ủng hộ chủ trương của Chủ tịch huyện Ân, do đó, trong mắt một số người, ông ta được người ta quy vào là phe phái của Chủ tịch Ân. Trên thực tế, ông ta không thích kiểu tranh giành quyền lực của Chủ tịch Ân. Bí thư Huyện ủy và Chủ tịch huyện vốn có phân công rõ ràng, Bí thư là người đứng đầu hội nghị thường vụ, chủ yếu nắm phương hướng chính trị của toàn huyện, khảo sát cán bộ, bổ nhiệm và miễn chức vụ,… Còn Chủ tịch huyện nắm công tác kinh tế toàn huyện, phát triển xã hội. Chủ tịch Ân tự cho rằng ở Thường Gia kinh doanh nhiều năm rồi, có thể gọi là thực lực của Bí thư Huyện ủy, nhưng Chủ tịch Mã biết ông ta nhất định phải thất bại. Bí thư Đường là quan viên từ Ban tổ chức cán bộ Thành ủy xuống, trong thành phố quan hệ rất sâu, ông ta được sắp xếp đến huyện Thường Gia là sau khi được Cố Tùng Lâm, nguyên Trưởng ban tổ chức Thành ủy, Phó Bí thư Thành ủy hiện đang đương nhiệm trưng cầu ý muốn của ông ta rồi mới quyết định. Chủ tịch huyện Ân ý đồ lợi dụng thế lực ở địa phương để lật đổ Bí thư Đường thì làm sao có thể chiếm được món hời này.

Tuần trước, ông ta nhận được phương án “ Về chính sách ưu đãi thu thuế tiểu khu kinh tế xã Mã Thạch” mà hội nghị thường vụ xã Mã Thạch báo cáo lên, ánh mắt cảm thấy sáng ngời. Là Phó Chủ tịch thường trực, ông ta làm sao không biết rằng chính sách này một khi thực thi, đối với sự thu hút đầu tư thương mại của tiểu khu kinh tế xã Mã Thạch sẽ đem đến lợi ích thế nào. Đảng ủy xã Mã Thạch có thể thông qua chính sách ưu đãi thu thuế mức độ lớn như vậy đủ chứng minh thái độ của ban lãnh đạo đối với phát triển kinh tế là kiên định quả cảm. Sau khi đi sâu tìm hiểu, ông ta được biết người khởi xướng biện pháp ưu đãi này là Diệp Chi Nhiên, cùng với sự khen ngợi là coi trọng. Phương án sau khi ông ta ký đồng ý rất nhanh chóng liền chuyển lên Chủ tịch Ân, không ngờ, thái độ của Chủ tịch huyện Ân cực kỳ bất thường, trước tiên là phê chuẩn qua Ủy ban kế hoạch huyện tiến hành đánh giá, sau đó lại phản đối rõ ràng, lý do cũng là tương đối đường hoàng: không phù hợp với chính sách điều chỉnh chỉnh đốn kinh tế vĩ vô quốc gia trước đó, như vậy, chính sách này nhất định là không được thông qua tại Ủy ban nhân dân huyện. Nếu muốn được phê chuẩn, chỉ có thông qua hội nghị thường vụ huyện. Dưới sự cân nhắc của Chủ tịch huyện Mã, trước tiên là nghe ý kiến trình bày của Diệp Chi Nhiên, nếu Diệp Chi Nhiên có thể làm tiêu tan suy nghĩ của Chủ tịch Ân trong ý tưởng của anh ta, không ngại chỉ điểm anh ta, để anh ta tìm Bí thư Đường trong hội nghị thường ủy huyện thảo luận chuyện này, đến lúc đó có thể liên thủ với Bí thư Đường để thông qua trong hội nghị thường vụ huyện.

Vì vậy, ông ta bảo thư ký gọi điện cho Đảng ủy xã Mã Thạch, thông báo Diệp Chi Nhiên đến Ủy ban nhân dân huyện.

Diệp Chi Nhiên được sự hướng dẫn của thư ký, lần đầu tiên đến phòng làm việc của Chủ tịch huyện Mã, Mã Thiên Thành nhìn thấy anh ta vào, ngẩng mặt lên mỉm cười chào:

- Chủ tịch xã Tiểu Diệp, nào, ngồi xuống rồi nói.

Lãnh đạo cấp trên gọi anh ta là “Tiểu Diệp” có vẻ thân thiết, lãnh đạo đồng cấp nếu gọi như vậy sẽ có chút không đủ tôn trọng.

Diệp Chi Nhiên lễ phép mỉm cười cúi người, để bày tỏ sự tôn trọng của anh ta, cười nói:

- Vâng, cảm ơn Chủ tịch huyện Mã.

Sau đó, ngồi xuống đối diện với Mã Thiên Thành, cách bàn làm việc một khoảng rộng.

Đợi thư ký rót trà, không nói gì lui ra, Chủ tịch huyện Mã mở miệng nói:

- Chủ tịch xã Tiểu Diệp, chính sách ưu đãi thu thuế của tiểu khu kinh tế xã Mã Thạch tôi đã xem rồi, rất mạnh dạn, có tinh thần đổi mới cải cách, người trẻ tuổi có ý tưởng có nhuệ khí, rất tốt.

Chủ tịch huyện Mã khen một câu, sau đó liền chuyển:

- Nhưng có mấy vấn đề muốn hỏi cậu chút.

Diệp Chi Nhiên liền ngồi thẳng người, duy trì tư thái hơi nghiêng về trước, trả lời nghiêm túc:

- Chủ tịch huyện Mã, ngài hỏi đi, tôi nhất định sẽ thành thực báo cáo.

Đối với Chủ tịch huyện Mã. Trong lòng anh rất tôn kính.

Chủ tịch huyện Mã gật gật đầu, nói:

- Chính sách này nếu tiểu khu kinh tế xã Mã Thạch dẫn đầu thực thi, sức thu hút đối với doanh nghiệp phi nhà nước thực sự rất lớn, ước đoán có rất nhiều doanh nghiệp sẽ từ huyện, xã khác chuyển đến, anh suy nghĩ thế nào về vấn đề này?

Diệp Chi Nhiên mỉm cười, đây là một lý do quan trọng của phía phản đối chính sách này, bọn họ chỉ ra sau khi thực thi chính sách ưu đãi thuế, xã Mã Thạch mặc dù thu hút được một số doanh nghiệp đến định cư, nhưng kết quả chỉ có lợi cho xã Mã Thạch, còn đối với kinh tế tổng thể tỉnh Trường Giang thì không có lợi, bởi vì những doanh nghiệp này chỉ là từ địa phương khác chuyển đến đây, ngược lại, còn có chỗ hại, bởi vì nhà nước sẽ ít thu thuế đi. Anh ta liền giải thích:

- Chủ tịch huyện Mã, khi tôi đề nghị thực hiện chính sách ưu đãi này đã suy nghĩ đến vấn đề này, vì vậy, chúng tôi sẽ quy định rõ ràng ở phần thực hiện chi tiết phía sau, tiểu khu kinh tế xã Mã Thạch trên nguyên tắc không tiếp nhận doanh nghiệp cũ chuyển đến, chỉ tiếp nhận định cư của doanh nghiệp mới, và cung cấp đăng ký, làm phục vụ.

- Ồ?

Chủ tịch huyện Mã nghe thấy có chút ngạc nhiên, trong lòng thầm khen ngợi biện pháp này của Diệp Chi Nhiên rất cao minh, có thể tránh được cạnh tranh ác tính, không khỏi gật đầu, thể hiện ý anh cứ tiếp tục nói.

Thấy Chủ tịch Mã khẽ gật đầu, Diệp Chi Nhiên có chút lo lắng, nói:

- Việc thực hiện chính sách này, mục đích căn bản là để bồi dưỡng sự phát triển của doanh nghiệp vừa và nhỏ, đặc biệt là doanh nghiệp loại hình khoa học kỹ thuật có giai đoạn khởi đầu đều tương đối nhỏ yếu, tiểu khu kinh tế xã Mã Thạch sẽ trở thành cơ sở “ấp trứng” của doanh nghiệp vừa và nhỏ.

Diệp Chi Nhiên làm động tác triển vọng.

Chủ tịch huyện Mã nghe đến đậy, không khỏi dùng ánh mắt cổ vũ nhìn Diệp Chi Nhiên, sự khen ngợi này không cần nói, sự giao tiếp ánh mắt đủ để Diệp Chi Nhiên hiểu rõ, ông ta tiếp tục hỏi:

- Để chính sách này sau khi thực hiện có kết quả, xã Mã Thạch có phương pháp cụ thể gì không?

Diệp Chi Nhiên báo cáo:

- Chúng tôi lập kế hoạch lập một phòng làm việc của tiểu khu kinh tế tại thành phố Gia Nam, cung cấp phục vụ cho các doanh nghiệp của tiểu khu kinh tế xã Mã Thạch định cư tại địa phương, bao gồm báo cáo thu thuế mỗi tháng, đều làm ở văn phòng đại diện tại thành phố, để thuận tiện cho người đầu tư của thành phố, đợi sau khi quen với phòng làm việc ở thành phố thì mới đến thành phố và tỉnh thành khác mở đường đi.

Chủ tịch huyện Mã suy nghĩ một chút nói:

- Mở văn phòng ở thành phố Gia Nam không bằng trực tiếp mở ở tỉnh thành, nguồn tài nguyên của tỉnh cũng lớn hơn gấp trăm lần so với thành phố Gia Nam, nhà đầu tư có thực lực cũng nhiều, nhân tài khoa học kỹ thuật Gia Nam càng không thể so sánh, như vậy mới có thể bảo đảm nhanh chóng thấy được hiệu quả.

Diệp Chi Nhiên vừa nghĩ, quả nhiên như vậy, khâm phục nói:

- Chủ tịch huyện Mã con mắt quả nhiên là tinh tường, tầm nhìn cao hơn tôi gấp trăm lần, mở phòng làm việc trực tiếp đến tỉnh, thực sự có thể đem đến hiệu quả gấp bội, tôi trở về sẽ báo cáo với Bí thư Tần.

Chủ tịch huyện Mã nhoẻn miệng cười, cảm thấy Chủ tịch xã Tiểu Diệp này “ trẻ con dễ bảo”, ông ta trầm ngâm một lúc, chỉ ra một vấn đề lớn hơn:

- Tuy nhiên, chính sách này mặc dù hay nhưng tranh luận trước mắt cũng rất lớn, Ủy ban nhân dân huyện và Ủy ban kinh tế huyện có đồng chí đưa ra trong bối cảnh lớn quốc gia đang thực hiện điều chỉnh vỹ mô, thực hiện chỉnh đốn đối với các doanh nghiệp xã thị trấn, đưa ra chính sách này có phải là có chút không hợp thời hay không?

Diệp Chi Nhiên nói:

- Chủ tịch huyện Mã, chính sách ưu đãi thuế này trên thực tế không tương đồng với chính sách điều chỉnh của nhà nước. Điều chỉnh vĩ mô của nhà nước cũng hay, chỉnh đốn doanh nghiệp xã thị trấn cũng vậy, đều là nhằm vào những doanh nghiệp có năng lực sản xuất lạc hậu, chất lượng sản phẩm thấp kém, không có năng lực cạnh tranh, còn chính sách ưu đãi thuế của xã Mã Thạch, tập thể nhận lợi ích sẽ là doanh nghiệp vừa và nhỏ mới lên, đặc biệt là doanh nghiệp khoa học kỹ thuật, phù hợp với định hướng sản xuất công nghiệp của nhà nước.

Chủ tịch huyện Mã ý tứ thâm sâu nhìn Diệp Chi Nhiên một cái, tung một chủ đề nhạy cảm:

- Chủ tịch xã Diệp, trong này còn có một nhân tố cậu vẫn chưa suy nghĩ đến, năm ngoái sau sự kiện xuân hạ chuyển giao, trong nước đề cao cảnh giác đối với sự ăn mòn của chủ nghĩa tư bản, mọi người đều nghĩ lại xem cải cách những năm này, bước đi có phải là bước quá lớn không?

Diệp Chi Nhiên cũng trở nên nghiêm túc, trầm tư một lúc, nhìn Mã Thiên Thành nói:

- Chủ tịch huyện Mã, từ quan điểm và báo cáo trên truyền thông như báo chí, ti vi gần đây có thể thấy, tư tưởng chủ nghĩa bảo thủ trong nước thực sự có chút ngóc đầu dậy, tuy nhiên, con đường cải cách mở cửa của chúng ta là được thủ trưởng đứng đầu đưa ra và kiên trì, đã trở thành nhận thức chung trong Đảng. Kiên trì cải cách mở cửa, kiên trì con đường lấy phát triển kinh tế làm trung tâm là tuyệt đối sẽ không thay đổi. Từ đó mà nói, chính sách ưu đãi của xã Mã Thạch chỉ là một sự đổi mới cải cách, thu hút nhiều nhất cá biệt những học giả và một số sự khiển, nhưng không có mạo hiểm chính trị, đáng để thử xem.

Chủ tịch huyện Mã khẽ lắc đầu, nhắc nhở:

- Chủ tịch Diệp, nếu chỉ là số ít học giả phát biếu ý kiến đương nhiên là không sao, nhưng nếu có lãnh đạo cấp trên có ý kiến đối với nó, cho dù là lãnh đạo cá biệt có dị nghị với nó thì cũng có thể sẽ ảnh hưởng đến sinh mạng chính trị của cậu, đây không phải là chuyện nhỏ.

Diệp Chi Nhiên cảm nhận được sự quan tâm bảo vệ của Chủ tịch huyện Mã đối với mình, biết lời này của Chủ tịch Mã là đứng trên góc độ của ông ấy để nói. Tuy nhiên nếu vì thế mà rút lui thì chính sách đó sẽ là chết yểu, đây là điều mà anh ta không muốn nhìn thấy, do đó vẫn kiên trì nói:

- Chủ tịch huyện Mã, tôi muốn làm đầy tớ của thí điểm cải cách, và tin rằng chính sách này sẽ thành công.

Trong lòng Mã Thiên Thành cũng là tán thành, lời của ông ta trước đó cũng đa phần là thử Diệp Chi Nhiên, bây giờ nghe thấy Diệp Chi Nhiên nói kiên quyết như vậy thì liền nói:

- Tiểu Diệp, biện pháp này do còn tồn tại ý kiến bất đồng, cần phải xem xét cẩn thận. Hơn nữa, là cải cách ở tẩng chính sách nhất định phải thông qua hội nghị thường ủy huyện thảo luận xong mới có thể thực hiện.

Diệp Chi Nhiên vừa nghe liền hiểu ý tứ trong lời của Mã Thiên Thành, do đó thành khẩn nói:

- Vậy tôi cám ơn Chủ tịch huyện Mã hết lòng ủng hộ trước, tôi đợi lát nữa báo cáo với Bí thư Đường, hi vọng được sự ủng hộ của ông ấy.

Mã Thiên Thành vì thế mà mỉm cười nói:

- Tốt, tôi cũng rất lạc quan hy vọng đối với chính sách này.

Diệp Chi Nhiên biết nói chuyện cũng lâu lâu rồi, liền đứng lên nói:

- Cảm ơn Chủ tịch huyện Mã, chỉ thị của ngài rất quan trọng, tôi sẽ ghi nhớ trong lòng.

Chủ tịch huyện Mã đưa hai tay ra bắt tay Diệp Chi Nhiên, rất thân thiết nói:

- Tốt, tốt, Tiểu Diệp rất tốt, cứ như vậy đi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.