Bộ Bộ Phong Cương

Chương 8: Chương 8: Khảo sát




Động tác của Ban tổ chức Huyện ủy rất nhanh, sau khi nhận được danh sách tiến cử của Đảng ủy xã, ngày hôm sau Trưởng ban Ban tổ chức cán bộ đã dẫn thêm hai người xuống khảo sát.

Trên quan trường có hai việc đồn rất nhanh, một là thăng quan, hai là mất chức.

Thế là, người của Ban tổ chức cán bộ còn chưa bắt đầu đến nói chuyện, người ở Ủy ban nhân dân xã đã biết rằng Diệp Chi Nhiên sắp trở thành Phó Chủ tịch xã.

Diệp Chi Nhiên đã rèn luyện hai năm trên vị trí Chủ nhiệm Văn phòng Đảng chính, đã không phải là loại nghiệp dư vừa mới bước vào công tác, hắn khống chế ánh mắt của mình, tỏ ra rất bình thản.

Sau khi nhận được thông báo ở phòng làm việc, hắn liền đến phòng họp.

Trong phòng họp có khoảng 10 người, ngoài ba người của Ban tổ chức cán bộ Huyện ủy, còn có Phó Bí thư Đảng ủy xã Vương Tĩnh Ngữ, Ủy viên ban tổ chức Phan Thu Sinh, Dương Chính và mười người trong Văn phòng Đảng chính, Văn phòng kế hoạch hóa gia đình, trung tâm phục vụ...

Diệp Chi Nhiên mỉm cười chào mọi người.

Phó Bí thư Vương thấy người đã tới đủ, bèn gật đầu với Trưởng ban Ban tổ chức cán bộ, sau đó nói với Phan Thu Sinh:

- Bắt đầu đi.

Phan Thu Sinh liền giới thiệu tên tuổi ba người của Khoa cán bộ, sau đó nói:

- Sau đây mời Trưởng ban Vu của Ban tổ chức cán bộ Huyện ủy phát biểu và bố trí công tác.

Diệp Chi Nhiên luôn làm việc ở xã Mã Thạch, không mấy quen biết với các cán bộ trong huyện, thấy Trưởng ban Vu mặc dù chưa tới 40 tuổi, nhưng lại rất trầm tĩnh, ánh mắt sắc bén, bèn thầm nghĩ: Không hổ là người làm công tác cán bộ, thật là khí phách.

Trưởng ban Vu liền nói rất đơn giản ngắn gọn:

- Các đồng chí, ba người chúng tôi hôm nay thay mặt cho Ban tổ chức Huyện ủy tiến hành khảo sát đối với hai đồng chí Diệp Chi Nhiên và Dương Chính, đầu tiên là tiến hành đánh giá tập thể, sau đó nói chuyện riêng với từng người. Đánh giá tập thể sử dụng hình thức cho điểm điền biểu không ghi tên, sau đây tôi sẽ phát bảng biểu cho mọi người.

Diệp Chi Nhiên cầm lấy tờ bảng biểu xem, nội dung đánh giá là phẩm chất tư tưởng, khả năng làm việc, thái độ làm việc, độ hài lòng của quần chúng, liêm khiết dốc lòng..., tiêu chuẩn đánh giá có bốn mục lựa chọn, đó là tạm ổn, ổn, tốt, xuất sắc.

Hắn bèn đánh giá cho điểm trên hai tờ của mình và Dương Chính.

Sau khi thu lại bảng biểu, Trưởng ban Vu bèn nói với Phó Bí thư Vương:

- Bí thư Vương, cảm ơn anh, anh đi làm việc nhé. Sau đây tôi và Tiểu Vương của Ban cán bộ lập thành một nhóm, Ủy viên Phan và Tiểu Lý lập thành một nhóm để nói chuyện riêng, cuộc đánh giá tập thể đến đây là kết thúc.

Mọi người bèn rời đi, Diệp Chi Nhiên đứng dậy, Trưởng ban Vu liền cười nói:

- Tiểu Diệp đợi chút, chúng ta nói chuyện.

Diệp Chi Nhiên lại ngồi xuống, lấy thuốc lá đưa cho Trưởng ban Vu và Tiểu Vương, hắn cũng hút một điếu. Sau khi phòng họp chỉ còn lại ba người, Trưởng ban Vương cười nói:

- Tiểu Diệp, cậu là cán bộ dự bị thông qua cuộc tuyển chọn công khai của Ban tổ chức Thành ủy, tôi đã nghe danh từ lâu, hôm nay cuối cùng đã được gặp mặt rồi.

Diệp Chi Nhiên vội vàng xua tay nói:

- Không dám, thật ra Ban tổ chức chính là nhà mẹ đẻ của các cán bộ chúng tôi, tôi không về nhà mẹ đẻ nhiều, nên không đối xử thấu đáo với người nhà, phải tự kiểm điểm.

Trưởng ban Vu cười ha ha nói:

- Tiểu Diệp là người bản địa sao?

- Tôi là người huyện Kim Sơn thành phố Quảng Bắc, cách Thường Gia không xa.

- Ừm, tôi đã đọc sơ yếu lý lịch của cậu, vẫn chưa kết hôn, bạn gái là người ở đâu vậy? Trưởng ban Vu lại hỏi chuyện đời thường.

Diệp Chi Nhiên cười nói:

- Để Trưởng ban Vu phải cười rồi, tôi chưa có bạn gái.

- Ồ? Điều này thì tôi phải phê bình cậu rồi, mặc dù công việc quan trọng, nhưng cũng không thể làm lỡ chuyện cá nhân, nếu không khó qua được cửa cha mẹ.

Trưởng ban Vu nói rất thân mật.

- Đúng vậy, đã có tối hậu thư gửi tới rồi, trước ba mươi tuổi bắt buộc phải kết hôn.

Diệp Chi Nhiên nói rồi gãi đầu.

Nói một lúc chuyện đời thường, Trưởng ban Vu lại hỏi:

- Tiểu Diệp, cậu có đánh giá thế nào về đồng chí Dương Chính?

Cuối cùng đã nói tới điểm quan trọng.

Diệp Chi Nhiên trầm tư một lúc rồi nói:

- Đồng chí Dương Chính làm rất tốt ở Văn phòng kế hoạch hóa gia đình, ông ấy có kinh nghiệm và khả năng làm việc, tiêu chuẩn kế hoạch hóa gia đình của xã chúng tôi được hoàn thành tốt, không thể không kể tới công tác của đồng chí Dương Chính.

Trưởng ban Vu gật đầu cổ vũ rồi hỏi:

- Còn gì nữa?

- Đồng chí Dương Chính không những làm việc chăm chỉ, còn có nhiều mối quan hệ, danh tiếng ở Ủy ban nhân dân xã rất tốt.

Diệp Chi Nhiên suy nghĩ nhiều về cách dùng từ, loại khảo sát này, nếu như bôi nhọ đối thủ, kết quả sẽ tệ hại hơn, vì vậy, hắn tỏ ra rất rộng lượng.

Trưởng ban Vu nghe những lời đánh giá của hắn, ngầm gật đầu, mặc dù cậu Diệp Chi Nhiên này trẻ tuổi, nhưng trí tuệ chính trị lại rất cao, thật sự là một cán bộ trưởng thành. Ông bèn nói tiếp:

- Cũng không phải toàn bộ là ưu điểm, nói về khuyết điểm đi.

- Về khuyết điểm, đồng chí Dương Chính thường ít quan tâm đến gia đình vì lý do công việc, khi bận, ông ấy thường quên cả ăn cơm, điều này không tốt đối với sức khỏe.

Đây đâu phải là khuyết điểm, rõ ràng vẫn là ưu điểm.

Trưởng ban Vu biết rằng Diệp Chi Nhiên không nói thêm đánh giá gì đặc biệt nữa, ông nhìn Diệp Chi Nhiên bằng ánh mắt hứng thú rồi nói:

- Tiểu Diệp, cậu có dự định gì về công tác sau này?

Diệp Chi Nhiên không cười nữa, mà nói:

- Tôi kiên quyết làm theo sắp xếp của tổ chức.

Trưởng ban Vu đã cảm thấy thán phục vì sự ổn định, thành thục của Diệp Chi Nhiên, ông cất bút đi rồi nói:

- Được rồi, cảm ơn, chúng ta hôm nay đến đây nhé, làm lỡ công việc của cậu rồi.

Diệp Chi Nhiên vội vàng đứng dậy, bắt tay với hai người rồi nói:

- Cảm ơn lãnh đạo Ban tổ chức đã nói chuyện, tôi thu hoạch được rất nhiều.

Về đến Văn phòng Đảng chính, Mã Diễm Lệ chớp mắt tinh nghịch với hắn, ánh mắt nhoáng qua, để lại chút hương vị.

Diệp Chi Nhiên biết rằng mối quan hệ giữa hắn và các đồng nghiệp ở Văn phòng Đảng chính đều tốt, lúc quan trọng họ sẽ không nói xấu hắn trước mặt người Ban tổ chức.

Mã Diễm Lệ cũng ám thị thông tin này.

Hắn nhìn các đồng nghiệp ở Văn phòng, Hà Quý Điền đã rời khỏi Văn phòng Đảng chính, Chung Bình, Trần Tiểu Vũ vẫn vậy, cắm đầu làm việc.

Chỉ có Vương Bồi Bồi là không thấy đâu.

Diệp Chi Nhiên hỏi:

- Mã Diễm Lệ, Vương Bồi Bồi đâu rồi?

- Vương Bồi Bồi đưa tài liệu đến cho Bí thư Tần rồi.

Mã Diễm Lệ đáp.

Diệp Chi Nhiên gật đầu, cầm tờ sắp xếp hội nghị trên bàn lên xem, nhớ ra thời gian lễ truy điệu của Lâm trưởng là ngày mai, dường như hơi xung đột, liền dặn Chung Bình thông báo lại một chút.

Chung Bình vâng một tiếng rồi gọi ddienj thông báo tới đài gửi tin.

Một lúc sau, Vương Bồi Bồi trở về nói với Diệp Chi Nhiên, Bí thư Tần bảo hắn qua đó một chuyến.

Phòng làm việc của Bí thư Tần ở gian thứ nhất phía đông tầng 4.

Phòng làm việc Ủy ban nhân dân xã thị trấn đều sắp xếp như vậy, Bí thư thường ở tầng cao nhất, phòng thứ nhất phía đông là phòng Bí thư, phòng thứ hai là của Phó Bí thư, đằng sau là phòng làm việc của Ủy viên Đảng ủy, chia ra làm phòng của Ủy viên tổ chức, Ủy viên tuyên giáo...

Tầng phía dưới là phòng làm việc của Chủ tịch xã, phòng thứ nhất phía đông là phòng làm việc của Chủ tịch xã (Trấn trưởng) chính chức, sau đó đến phòng làm việc của các Phó Chủ tịch xã.

Diệp Chi Nhiên bước tới cửa phòng Bí thư Tần, nhẹ nhàng gõ cửa, nghe thấy tiếng âm vang của Bí thư Tần mời vào, rồi hắn chầm chậm đẩy cửa đi vào.

Diệp Chi Nhiên rất chú ý đến những tiểu tiết này, đến phòng làm việc của lãnh đạo gõ cửa không được quá nhanh quá mạnh, nghe thấy lãnh đạo trả lời mới được chầm chậm đẩy cửa bước vào, tốc độ đẩy cửa cũng không được quá nhanh, lãnh đạo đánh giá anh có ổn định hay không, là nhờ tiểu tiết. Tục ngữ có câu: hiến pháp không bằng đánh giá của lãnh đạo.

- Bí thư Tần, ông cho gọi tôi?

Diệp Chi Nhiên mỉm cười hỏi.

- Tiểu Diệp, nào nào, ngồi đi.

Bí thư Tần đứng dậy, thái độ rất thân mật.

Bí thư Tần là người đứng đầu xã Mã Thạch, bình thường ông đều nghiêm mặt, rất nghiêm túc, ông ấy có một gương mặt vuông đen bẩm sinh, rất có quan khí.

Diệp Chi Nhiên ngồi xuống trước bàn làm việc của Bí thư Tần.

- Tiểu Diệp à, cậu tới xã Mã Thạch được hơn hai năm rồi phải không? Quen với công việc rồi chứ?

- Vâng, hơn hai năm rồi, may có Bí thư Tần chỉ đạo, nên hai năm nay mới không sai sót gì.

Diệp Chi Nhiên tỏ ra rất khiêm tốn, sắc thái của hắn cũng rất biết ơn Bí thư Tần.

Bí thư bèn nghiêm túc chỉ ra một vài điểm chưa ổn thỏa trong công tác của Diệp Chi Nhiên, khiến cho hắn không hiểu gì.

Thật ra đây là chuyện thường thấy khi sắp có việc tốt: nếu như lãnh đạo tìm anh, vừa đến đã biểu dương, vậy thì phiền phức rồi, nhất định không có chuyện gì tốt đẹp, ví dụ như bảo anh đi đảm nhiệm một công việc phiền phức, hoặc điều anh đến một vị trí khác.

Nếu như vừa tới đã phê bình, vậy thì thường sau phê bình sẽ là một bước ngoặt, có nhiệm vụ lớn. Quả nhiên, Bí thư Tần rất nhanh liền thay đổi ngữ khí nói chuyện.

- Có điều, còn trẻ có chút khuyết điểm cũng là điều khó tránh, khi tôi còn trẻ cũng như vậy cả.

Tóm lại, Chủ nhiệm Diệp, tôi rất kỳ vọng vào cậu, cậu là cán bộ dự bị của Ban tổ chức thành phố Gia Nam chúng ta, Ban tổ chức đưa cậu đến xã Mã Thạch, cũng là sự tin tưởng lớn đối với Đảng ủy xã Mã Thạch, hai năm nay cậu làm việc khá tốt, Đảng ủy xã tiến cử cậu đảm nhận chức vụ Phó Chủ tịch xã, cũng là vì tin tưởng cậu, cậu nhất định phải khắc phục khuyết điểm, giữ vững ưu thế của mình, triển khai công tác cho tốt hơn.

Diệp Chi Nhiên nghe thấy vậy bèn đứng dậy, lộ vẻ cảm ơn và xúc động, hắn nói liên tiếp:

- Cảm ơn Bí thư Tần, hai năm nay Bí thư Tần đã dạy tôi rất nhiều cách làm việc tốt, về sau, tôi sẽ tiếp tục làm việc dưới sự chỉ đạo của ông.

Bí thư nghe Diệp Chi Nhiên nói nhấn mạnh vào dưới sự chỉ đạo, bèn hiểu Diệp Chi Nhiên đã tỏ rõ thái độ, bèn gật đầu khen:

- Chủ nhiệm Diệp tuổi trẻ tài cao, không như chúng tôi.

Diệp Chi Nhiên vội vàng khen ông ta một câu:

- Đâu có, Bí thư Tần đang ở tầm cao, rất có khả năng, chỉ cần đi lên một chút nữa là thành lãnh đạo huyện rồi.

Bí thư Tần cười ha ha một tiếng, rồi nói sang chuyện khác:

- Chủ nhiệm Diệp, cậu thấy trong Văn phòng Đảng chính ai có thể thế chỗ Hà Quý Điền?

Đây là cho hắn một cơ hội.

Đây cũng là một trong những thủ đoạn của Bí thư Tần, mục đích chủ yếu là để giữ sự thống nhất với hắn sau khi hắn làm chức Phó Chủ tịch xã.

Diệp Chi Nhiên nghĩ rồi nói:

- Mã Diễm Lệ và Chung Bình ở Văn phòng Đảng chính đều được, đảm nhiệm chức Phó chánh văn phòng Đảng chính rất tốt.

Bí thư trầm ngâm một lát rồi nói:

- Để Chung Bình làm đi. Mã Diễm Lệ năng lực không tệ, nhưng cô ấy quá xinh đẹp, hôn nhân lại không êm đẹp lắm, dễ xảy ra chuyện.

Diệp Chi Nhiên thầm thở dài cho Mã Diễm Lệ, phụ nữ quá xinh đẹp ở rất nhiều nơi đều là ưu điểm, chỉ duy nhất trên quan trường lại trở thành khuyết điểm

Nguyên nhân là do hiện tại quan trường đều do đàn ông chủ đạo, lãnh đạo nam đề bạt nữ cán bộ xinh đẹp cấp dưới dễ khiến người ta có liên tưởng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.