Ngày thứ 2, tại resort Bán Nha.
Thẩm Mạc Bá thu xếp ổn thỏa xong liền đi xuống kho rượu cầm mấy chai rượu ngon mang ra sau vườn xếp thành một hàng lịch sự tao nhã trong phòng.
Gõ mở một cánh cửa trong số đó.
Lúc đó cách thời gian mở tiệc khoảng hai tiếng.
Mộ Vãn Vãn mặc một chiếc váy dài màu đỏ rượu, mái tóc dài cuốn lên xõa xuống tỏa ra sức hấp dẫn mê người, nàng nhẹ nhàng nhìn Thẩm Mạc Bá một cái nói: "Vào đi, Mạc Bá.”
Thẩm Mạc Bá bỏ rượu vào tủ bên cạnh Mộ Vãn Vãn, nhìn cô: “Thật vất vả cho em quá đứng đây đợi suốt năm tiếng đồng hồ, mọi thử đều ổn rồi.”
Mộ Vãn Vãn gật đầu cảm động nhìn Thẩm Mạc Bá: “ Cảm ơn anh, chắc sẽ không có vấn đề gì.”
“Yên tâm đi, sẽ không đâu. Thuốc này rất đáng tin, hơn nữa cảm giác lâng lâng giống như uống rượu vậy, bởi vì phương pháp lên men giống với rượu cho nên dù có đi bệnh viện xét nghiệm cũng không thấy gì khác thường cả.”
Thẩm Mạc Bá giải thích xong Mộ Vãn Vãn càng yên tâm hơn lần nữa cảm ơn anh.
Nhưng Thẩm Mạc Bá lại nhìn cô đầy vẻ thương xót.
Tuy năm đó Mộ Vãn Vãn là ngôi sao nội y, nhưng..anh hiểu rõ hơn ai hết người phụ nữ này sao lại kiên cường trong sáng như vậy. Năm đó quần áo cởi xuống như thế nào thì bây giờ cô cũng như thế từng cái mặc vào.
Mộ Vãn Vãn có xuất thân không tốt, thậm chí không thể dùng từ không tốt để hình dung đơn giản,thực chất là nhỏ bé như hạt bụi trong địa ngục vậy.
Bố dượng của Mộ Vãn Vãn là một tay nghiện cờ bạc, mẹ cô là một người phụ nữ nhu nhược bảo sao nghe vậy, vì thiếu nợ không có tiền trả nên bố dượng đã bán cô.
Lúc đó, Mộ Vãn Vãn đang học đại học khoa diễn xuất, có một đạo diễn nhìn trúng cô muốn mời cô đóng phim, phim văn nghệ cấp ba. Mộ Vãn Vãn không đồng ý lại còn mắng đạo diễn. Kết quả là cái đêm bố dượng bán cô thật thê thảm, cô lấy cái chết để uy hiếp ông ta có phải bỏ tiền ra thì cô sẽ không bị bán.
Dượng đồng ý, cô gọi điện cho đạo diễn, quỳ xuống cởi quần áo ra chụp rất nhiều ảnh thì mới xem là thông qua. Phim được in ra cắt làm hai bản, bản văn nghệ này đạt được giải quốc tế mà không có trở ngại. Không biết bị người nào trong nội bộ nhân viên trộm mất bản chính, bị truyền ra ngoài Mộ Vãn Vãn sau một đêm bỗng nổi tiếng, trở thành người mẫu nội y thanh thuần nhất.
Lúc Thẩm Mạc Bá và Phó Vân Tiêu quen Mộ Vãn Vãn thì cô không còn làm nghề này kiếm tiền nữa nhưng mọi người trên toàn thế giới vẫn nhìn cô với tư cách là một người mẫu nội y.
Lúc Phó Vân Tiêu và Mộ Vãn Vãn yêu nhau anh đã dùng rất nhiều thủ đoạn để giúp cô rửa sạch danh tiếng.
Trong lòng Thẩm Mạc Bá không ai có thể sánh được với sự trong sáng của Mộ Vãn Vãn.
Thẩm Mạc Bá không còn gì nói nữa liền quay người bước ra ngoài.
Chờ những người anh mời đến dự tiệc.
Bạch Tô hôm nay mặc rất tùy ý, vì là cuộc tụ họp riêng tư nên cô cũng không chú trọng lắm. Cô đi cùng Phó Vân Tiêu đến resort Bản Nha thì phát hiện ra bãi đỗ xe ở bên ngoài có đỗ năm chiếc xe hạng sang đều là hàng sản xuất số lượng có hạn.
Bạch Tô nhìn chằm chằm chiếc xe mấy lần. Phó Vân Tiêu lập tức khiến Bạch Tô phải thu lại ánh mắt: “Nếu em thích anh sẽ mua vài chiếc để ở nhà.”
Phó Vân Tiêu lạnh lùng nói, Bạch Tô vươn tay lên nắm lấy tay Phó Vân Tiêu cùng anh bước vào bên trong, vừa đi vừa nghi hoặc hỏi Phó Vân Tiêu: “Chồng, anh dẫn em đến thăm bạn anh, vậy họ có biết chúng ta là hợp đồng hôn nhân không?
“Biết.”
Phó Vân Tiêu nhàn nhã trả lời.
“Vậy...hôm nay gặp bạn anh, sau này...chúng ta ly hôn, có phải là...”
“Không cần lo lắng.”
“Vậy vợ của họ đều là kết hôn thật sao?”
Bạch Tô hỏi xong mấy câu này mới ý thức được bản thân đã hỏi hơi nhiều, cô từ lúc nào lại biến thành cái dạng ấp a ấp úng nhiều chuyện như vậy cơ chứ. Lúc trước đều là Phó Vân Tiêu dẫn cô đi ăn thì cô đi, Phó Vân Tiêu dẫn cô đi chơi thì cô cũng đi chơi.
Dọa cô vội vàng đem tất cả những câu hỏi của mình thu lại cùng anh bước vào trong.
Resort được tạo thành từ dãy các biệt thự nối nhau, ở giữa hồ có xây một cái bể hoa rất lớn, bên trong được vây kín bởi hoa, có ba đôi nam nữ đang vui chơi đùa giỡn.
Khi Bạch Tô cùng với Phó Vân Tiêu đến thì những người này đều đứng hết lên cười chào hỏi với anh.
Ở phía xa xa có một người đàn ông đi tới, người đó chính là Thẩm Mạc Bá.
Phó Vân Tiêu chỉ tay giới thiệu anh cho Bạch Tô: “Người đàn ông này là chủ của tòa resort này-Thẩm Mạc Bá, lão tứ.”
“Đây là lão đại-Lương Vân Trạm.”
“Anh ở đây là lão nhị.”
“Đây là lão tam.”
“Đây là lão ngũ-Vương Nhất Luân.”
“Bạch Tô.”
Bạch Vân Tiêu chỉ vào Bạch Tô giới thiệu với mọi người.
Giới thiệu xong Bạch Tô chưa kịp gật đầu thì bỗng nhiên có một người đứng lên vẻ mặt quan sát nhìn Bạch Tô nói: “Ôi, chính là chị dâu trong truyền thuyết đây ư, ngưỡng mộ đã lâu! Chị thật lợi hại!”
Cái câu lợi hại này Bạch Tô thực sự không hiểu đối phương là đang chỉ cái gì.
Từ Sắt lúc này cũng đứng lên không chút tiếng động đặt tay lên vai Bạch Tô: “Ý của lão ngũ là có khả năng làm người phụ nữ của lão nhị thật sự lợi hại, dù là...hôn nhân hợp đồng.”
“Bởi vì lão nhị đối với phụ nữ rất kén chọn.”
Từ Sắt bổ sung một câu.
Câu nói này đã khơi lên sự tò mò của Bạch Tô nhưng cô không kịp hỏi đã bị Thẩm Mạc Bá làm gián đoạn.
Mà một bên Phó Vân Tiêu cũng im lặng không nói gì trực tiếp đem tay Từ Sắt trên vai Bạch Tô hất ra.
Sau đó, vài người cùng ngồi xuống.
Người làm mang vài đĩa hoa quả và thức ăn lên mọi người bắt đầu chơi trò chơi.
Bạch Tô vẫn không thể tin được những người này và Phó Vân Tiêu là bạn thân thiết nhất, họ chơi rất là vui vẻ còn Phó Vân Tiêu vẫn vẻ mặt lạnh lùng như cũ.
Lão đại Lương Vân Trạm chắc vì nguyên nhân tuổi tác nên cũng khá trầm tĩnh, với cả vợ anh đang mang thai nên luôn bận chăm sóc cho vợ.
Lão tứ Thẩm Mạc Bá có chút không hiểu anh, nhìn có vẻ giống mặt trời nhưng khi cô chạm phải ánh mắt của anh thì lại cảm giác ánh mắt anh đầy âm u không rõ.
Kết thúc mấy vòng uống rượu xong, Từ Sắt bỗng đứng lên nói với mọi người một câu: “Mọi người đều biết lão nhị và chị dâu là quan hệ hợp đồng hôn nhân, hôn nhân này cũng sắp đi tới hồi kết. Trước khi cuộc hôn nay này kết thúc em đặc biệt chuẩn bị một trò chơi để hai người càng hiểu rõ bản thân hơn!”
“Em nhắm mắt làm thẩm phán, mọi người truyền hoa đến khi em kêu dừng, bông hoa này ở đâu thì người đó phải trả lời thật được không?”
Trò này, Từ Sắt vừa nói mọi người đều nhất trí đồng ý.
Bạch Tô không nói gì Phó Vân Tiêu vẫn không có thái độ gì, mọi người ngầm hiểu anh đã đồng ý.
Kết quả, vòng đầu tiên Bạch Tô đã bị tóm.
Từ Sắt hỏi vấn đề vô cùng nham hiểm.
“Lần đầu tiên lên giường với lão nhị có cảm giác gì?”