Bạch Tô uống hết nửa chai rượu vang liền say, cô mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.
Nửa đêm cô cảm giác căn phòng có chút động tĩnh, muốn xoay người đứng dậy xem nhưng lại không mở mắt được chỉ nghe thấy tiếng từ phòng tắm vọng lại, khi nước ngừng chảy thì cũng là lúc một người đàn ông cao lớn đứng ngay trước mặt cô.
Bạch Tô hơi hơi căng mắt nhìn nỉ non gọi một tiếng: “Chồng”.
Phó Vân Tiêu cúi người xuống ôm Bạch Tô từ ghế sofa lên, ngửi thấy trên người cô thoang thoảng có mùi rượu: “Sao em lại uống nhiều rượu như vậy, có tâm sự sao?”
Bạch Tô xua tay miễn cưỡng cười mỉm với Phó Vân Tiêu một cái: “Tại sao em lại có tâm sự? Chồng cưng chiều em như vậy, chồng em chính là Phó Vân Tiêu sao em lại có tâm sự, phải vui vẻ mới đúng! Vui vẻ!”
Vừa nói cô liền leo lên người Phó Vân Tiêu hôn một cái.
Cô ở trong lòng Phó Vân Tiêu nhưng vẫn còn muốn vùng vẫy, chẳng những không thể đứng lên mà ngược lại cơ thể tiếp xúc với Phó Cửu Vân ngày càng gần. Da thịt tiếp xúc da thịt khiến cho hai người cảm thấy có chút nóng.
Phó Vân Tiêu ôm Bạch Tô lên giường sau đó cởi quần áo cô ra, xoay người muốn cô.
Bạch Tô vì uống rượu, trước kia cô vô cùng phối hợp nhưng sao hôm nay lại tỏ ra có chút chủ động và bất mãn.
Điều này càng khơi dậy dục vọng của Phó Vân Tiêu.
Hôn nhân của hai người thực ra từ ngày kết hôn trở đi trên phương diện nam nữ đặc biệt rất hòa hợp.
Ai cũng không phải là lần đầu tiên, thế nhưng Bạch Tô lại mang vẻ ngượng ngùng của lần đầu.
Sau đó, không biết do Phó Vân Tiêu chăm sóc dạy bảo tốt hay là sự phối hợp ăn ý của Bạch Tô mà ba năm qua hai người ân ái giống như một đôi vợ chồng thật sự.
Chỉ là họ rất ăn ý, không cần chủ động đi tìm hiểu đối phương những chuyện ngoài cuộc sống trừ cái “nhà” này.
Phó Vân Tiêu không hề biết quá khứ của Bạch Tô, Bạch Tô cũng không quan tâm đến những vụ tai tiếng lùm xùm của Phó Vân Tiêu
Cô luôn tận tụy với công việc, ban ngày là thư kí của anh ban đêm lại là người tình của anh.
......
Ngày thứ 2, sau khi Bạch Tô tỉnh lại nhìn thấy khuôn mặt hoàn mỹ đang ngủ say cùng với thân thể đau đớn liền biết đêm qua đã xảy ra chuyện gì.
Cô chỉ nhớ mang máng, tình tiết cụ thể không nhớ rõ lắm...Cái bàn tay này không biết đã bao nhiêu lần giày vò khiến thân thể đau đớn? Người đàn ông này có phải muốn đem mình ép khô mới chịu không?
Bạch Tô không biết phải làm sao đành cười một lúc rồi đứng dậy bước vào nhà tắm, đến khi cô quay trở lại thì Phó Vân Tiêu đã tỉnh, anh khẽ nhếch môi cười như không cười quan sát Bạch Tô.
“Đêm qua tại sao em uống nhiều rượu như vậy?”
“Chồng đi hẹn hò với người phụ nữ khác, người ta...người ta cũng là phụ nữ nhưng cũng biết ghen đó.”
Bạch Tô trả lời Phó Vân Tiêu một cách qua loa lấy lệ nhưng vẻ mặt giả vờ rất chân thành.
Phó Vân Tiêu cười một tiếng kéo Bạch Tô ôm vào trong lòng, xoa nhẹ mái tóc cô rồi mới buông cô ra và đi vào trong phòng tắm.
“Nếu như em thật sự ghen, vậy hôm nay anh phải đi mua một tấm xổ số nhất định sẽ trúng lớn.”
Bạch Tô nhìn Phó Vân Tiêu đóng cửa phòng tắm nụ cười trên mặt cô mới dừng lại.
Xác suất cô ghen lại nhỏ như vậy sao? Còn mua xổ số trúng thưởng lớn...
Sau này cô có nên thường xuyên biểu hiện ra là mình ghen hoặc là đả kích lòng tự tin của chồng cô?
Bạch Tô bất đắc dĩ lắc đầu một cái, cô đang nghĩ linh tinh cái gì đây....
Không biết dạo gần đây làm sao, không biết tại sao thời hạn ly hôn càng gần cô lại cảm thấy Phó Vân Tiêu ngày càng thích trêu chọc cô.
Không được, cô phải khống chế bản thân.
Đến công ty, từ trong xe Phó Vân Tiêu bước xuống, tạm biệt anh cô bước vào bên thang máy dành cho nhân viên. Quẹt thẻ vào phòng làm việc liền cảm thấy văn phòng hôm nay có chút khác thường.
Vô cùng yên tĩnh...
Trước kia, mỗi sáng công ty đều có nhân viên uống cà phê bàn tán về scandal của tổng giám đốc. Hôm nay xảy ra chuyện gì vậy.
Kết quả là cô vừa mới ngồi vào ví trị, trợ lý thư kí mới tới ở bên cạnh liền đụng một cái vào cánh tay cô bảo cô nhìn...
Cô ngẩng đầu nhìn về phía phòng tiếp khách cửa kính ánh lên hình ảnh một người phụ nữ cao gầy vượt xa người bình thường, khí chất của một tiên nữ cao quý cùng với ánh mắt lúc quay đầu ánh lên trong veo càng chứng minh... Người phụ nữ này hoàn toàn khác với những người phụ nữ diêm dúa lòe loẹt trước đây của Phó Vân Tiêu.
Đúng lúc, người phụ nữ này vừa quay đầu nhìn lại Bạch Tô, chưa kịp thu hồi ánh mắt liền đụng phải ánh mắt của cô.
Người phụ nữ dừng lại liền đi về phía cô.