Body Language

Chương 1: Chương 1




CHƯƠNG 1

“ Ick, tôi cảm thấy thật chán~”

Cầm tách café trong tay, Yuichi Nagao khẽ càu nhàu trong canteen ở trường. Ngồi đối diện với anh là Kanae Hayakawa. Nhìn Yuichi như vừa bị ai đó làm cho bực tức.

“ Như thế nào mà cậu cảm thấy chán hả? Cậu chỉ mới tới đây. Tôi tự hỏi không biết cậu có cảm thấy tốt hơn tí nào chưa với tách cà phê tự pha. Vả lại, tôi nhớ rằng hình như cậu có giờ học vào tiết 3 thì phải? Cậu không đi bây giờ là sẽ trễ đấy!”

Thời gian nghỉ sau bữa trưa đã hết và quán ăn dường như lại trở về vẻ yên tĩnh lúc đầu. Kanae trống tiết 3, vì vậy cậu nghĩ sẽ ra cùng với Yuichi, nhưng cậu cần đến thư viện và chuẩn bị ít tài liệu cho tiết học kế, nhìn lại thì thấy Yuichi đang ăn vội vã thức ăn trên bàn và uống nhanh tách café nhạt nhẽo của mình

“ Cách ăn của cậu thật tệ” Kanae cau có. Yuichi cười cười, khịt mũi với lời nhận xét của Kanae.

“Cách ăn uống thật ra không liên quan gì đến hình tượng của tôi cả, chỉ là tôi thích thế”. Yuichi nhìn Kanae với ánh mắt đầy trêu chọc, không gì có thể làm cho khuôn mặt của Kanae xuất hiện biểu tình giận dữ.

“ Gì thế?!”-“ Yuichi, cậu có biết cái gì là khen thưởng người tốt, trừng phạt kẻ xấu không?”

Yuichi càng ngày càng chú ý đến từng từ, từng từ mà Kanae nói ra. Bất luận thế nào, nhìn sao cũng giống như Kanae tự kiểm soát bản thân mình rất tốt.

Yuichi nhìn chung là người dễ nhìn, cao ráo, lịch sự. Anh ta có nhiều tiền và 1 chiếc xe hơi riêng.  Yuichi thì có tất cả mọi thứ mà một học sinh cần có, và có thể còn hơn thế nữa, nhìn vào thì giống như anh thuộc  tầng lớp thượng lưu.

Nhưng anh ta là người có tính cách rất tệ.

Nói cụ thể thì vấn đề chính là cách anh ta cư xử với người khác giới. Kể từ lúc bắt đầu vào trường, theo như mọi người nói thì Yuichi có rất nhiều phụ nữ, nhiều hơn con số mà bạn có thể đếm trên đầu ngón tay.

“ Năm nhất, các cô gái xếp thành hàng chỉ để hẹn hò với cậu”-“ Năm thứ hai không nhiều như thế sao?”

Yuichi cau mày khi thấy Kanae chuyển đề tài nhanh chóng như vậy.

“ Tôi đã liên tục thay đổi bạn gái một cách đều đặn suốt năm 2, nhưng hiện nay tôi không có bạn gái trong vòng hai tháng rồi. Chết tiệt, cuộc sống của tôi hoàn toàn chán ngắt!”

Nếu như Yuichi không được ngưỡng mộ như thế này, Kanae rất muốn nện cho anh ta một trận ra trò. Nhưng người này là Yuichi, và đối với cậu ấy, thời gian dài nhất mà anh ấy không có bạn gái là 1 tuần, nói vậy thì tình hình hiện nay như thế này có vẻ khá là nghiêm trọng.

“ Có thể tất cả bọn họ nên đi khám mắt lại chăng?”

“ Hả, nghĩa là sao?!” Yuichi nhìn Kanae một cách chán nản, nhưng cậu chỉ nhún nhún vai.

Trong trường trung học cơ sở và trung học phổ thông, tính cách của bản thân chưa bộc lộ ra ngoài, các cô gái lúc đó chỉ đơn thuần là để ngắm. Nhưng khi lên đại học , các cô gái đã bắt đầu biết yêu, có kinh nghiệm trong hẹn hò, và tính cách con người được bộc lộ rõ hơn, không phải chỉ để ngắm nữa. Thậm chí là có vài cô gái có ý muốn quan hệ với một anh chàng nổi tiếng như Yuichi nhưng vẫn còn nhát, không chịu nói ra. Yuichi lúc này chỉ đơn giản là làm như không biết, vậy thôi.

“ Tham dự bữa tiệc độc thân chứ?”

“ Tôi thậm chí còn không được mời đi kìa”

“ Ồ. À mà tôi nghe tin nói rằng cậu tính học một trường đại học khác hả?”. Bởi ở ngôi trường này, Yuichi dính đến nhiều tin không hề tốt tí nào

Nghe đến đó, sự không hài lòng hiện lên trên khuôn mặt của Yuichi càng ngày càng rõ ràng.

“ Tôi thực sự đã làm điều gì tệ lắm hả?”. Thắc mắc sao mà Kanae đổi chủ đề nhanh hơn chong chóng thế này?

“ Yuichi, cậu đừng có nói thế chứ. Chà, hiện giờ cậu đang thực hiện một số việc khá là khủng khiếp. Cậu có một người bạn gái, cô ta nói cô ta nói thai với cậu. Sau đó cậu nói rằng cậu không quan tâm đến việc cô ta sinh nó ra hay là phá bỏ cái thai, bởi cô ta sẽ không nhận được bất

cứ khoản tiền nào từ cậu. Rồi tệ hơn, cậu nói rằng thậm chí cậu không nghĩ đứa trẻ đó là của cậu. Câu không nghĩ rằng đó là một chút…, oh,… không suy nghĩ?”

Và rồi cuối cùng, sự kiện đó dường như đã trở thành một huyền thoại trong khuôn viên trường. Lúc cô gái đó bị sẩy thai do căng thẳng về tình cảm, Yuichi đã đến nói một điều không thể tin được: “Đó là một điều tốt đấy chứ, bỏi cô chỉ phải trả chi phí nằm viện bây giờ, nếu như sinh đứa nhỏ ra thì cô phải chịu chi phí lớn hơn thế này nhiều ấy chứ.”

“Gì chứ? Không gì có thể đảm bảo rằng cô ta chỉ ngủ duy nhất với một mình tôi. Hơn nữa tôi đã dùng bào vệ, vì vậy nhìn thế nào cũng không giống như tôi có thể làm cho cô ả mang thai.”

“ Cậu không thể viện lí do này được. Hãy thôi trốn tránh theo cách này đi!”. Kanae thẳng thắn chỉ rõ ra cho Yuichi thấy. “Bằng bất cứ cách nào, hãy nói rằng cậu không thích những người phụ nữ khó chịu đeo bám- như cô ta”.

“Và không lâu sau cậu lại hẹn hò với một cô gái khác, rồi khi đang giữa cuộc hẹn hò, cậu nói chán và muốn chia tay. Sau một thời gian thì cô gái đó đe dọa sẽ tự tử, cô ta sẵn sàng nhảy ra ngoài cửa sổ. Cậu còn tỏ thái độ muốn đẩy cô ta xuống nữa chứ! Tôi đã nghe rất nhiều chuyện, nhưng không thể nào nhớ được thêm nữa.”

Có rất nhiều tin đồn khó chịu xung quanh Yuichi. Dù sao trên thực tế, 2 người họ đã trở thành đề tài muôn thuở của các cuộc trò chuyện ở những bữa tiệc rượu.

“ Oh, họ đang nói về điều đó sao? Tôi thậm chí còn không nhớ được người phụ nữ đó là ai.”

Người ta có thể nghĩ rằng từ “đê tiện” đã được tạo ra để dùng riêng cho con người này. Mà có lẽ đúng thế thật, trên thực tế, người vừa đặt ra câu hỏi không hề có bất kì suy nghĩ nào cho rằng mình đã làm sai.

“ Nếu cậu vẫn hành động như thế, Yuichi, sau này sẽ không ai muốn ở bên cạnh cậu nữa.”

“ Sao chứ ? Nếu như bọn họ không thể làm cho tôi vui vẻ được nữa, thì tại sao tôi phải giữ bọn họ xung quanh mình chứ ?” Yuichi vẫn cứng đầu như thường, và Kanae không còn sự lựa chọn nào khác, đó là không nói gì thêm về cách làm của Yuichi nữa.

“ Dù sao đi nữa, tôi cũng không muốn tốn thời gian với một cô gái mà tôi không có hứng thú. Nếu tôi không còn hứng, thì đó là lúc chấm hết, điều đó không có gì là sai cả.”

Cho dù rằng lời nói của anh là sự thật đi chăng nữa, thì cách mà anh ta nói, cách anh ta đối xử với những cô gái đó, sai, hoàn toàn là sai lầm.

“ Uhm, vậy làm thế nào mà cậu có thể nói lời hẹn hò với một cô gái khi phát hiện ra cô ta quan tâm đến cậu?”

Yuichi cau mày lại với ý tưởng đột nhiên bộc phát của Kanae.

“Nếu tôi không hẹn hò với họ, thì làm thế nào tôi biết các cô gái đó có tính cách ra sao? Nếu cậu không biết tính cách họ ra sao, thì làm thế nào cậu có thể mong rằng tôi sẽ tìm họ? Nếu họ nói thích tôi, vậy thì tôi sẽ hẹn hò với họ. Đó là việc hoàn toàn bình thường, đúng không?

”  [1] Đại ý là chỉ có họ tìm anh chứ không có chuyện anh tìm họ để hẹn hò

Kanae không còn gì để nói với cái lí luận kiểu này, vô cùng rõ ràng- không thể thuyết phục được Yuichi.

“ Sau đó cậu sẽ rất chu đáo và tử tế với các cô gái đang hẹn hò với cậu!”

“ Ôi, Kanae thân yêu của tôi, có cần không khi tôi là người rất được yêu thích?”

Trung bình, Yuichi có một hoặc hai người bạn gái cùng lúc. Anh ta sẽ gặp họ khi anh ta muốn, và, tránh mặt khi không muốn. Kinh nghiệm của anh ta đã nói rằng con gái chỉ tốt khi hai hay ba lần gặp, sau đó sẽ chán. Vì vậy các mối quan hệ của anh ta thường kết thúc sau anh ta cảm thấy đủ. Và trong một số người trong số họ đe dọa cắt cổ tay hay nhảy lầu gì đó, không ai làm thật cả. Bởi thế,  Yuichi không bao giờ quan hệ với họ một cách nghiêm túc  hoặc làm việc gì đại loại như thế.

“ Vậy sao cậu cảm thấy mau chóng chán họ như vậy?”

Điều đó thật sự làm Kanae rất tò mò. Yuichi đã nghiêm túc kiếm một đối tượng, nhưng sau đó cũng chằng khác những người trước là bao

“ Tôi không biết. Cảm thấy họ rất là phiền”.

Yuichi lắc đầu buồn chán, còn Kanae chỉ biết thở dài

“ Vậy không phải lỗi của cậu đi kiếm họ để chuốc lấy phiền toái, và cũng không phải là do cậu thiếu kiên nhẫn?”

“ Không, cậu thấy đấy, … điều này …, tôi không chắc mình cần người bạn gái. Tôi chỉ cần ai đó để quan hệ. Các cô gái mà tôi đã chia tay, bọn họ muốn một lời hứa, muốn tôi chịu trách nhiệm với họ, nhưng tôi chả bao giờ làm như họ nói! Phải xin lỗi rằng, họ đã có ý tưởng sai lệch trong đầu. Tôi hơn bọn họ ở chỗ là tôi biết nắm số mệnh của mình trong tay, vậy rõ ràng tôi không cần phải thương xót cho bản thân mà trói chặt mình vào một người phụ nữ nào đó!”

Yuichi đã có một cú nhớ đời. Lần đó, người bạn gái mà anh ta đang hẹn hò đã trở thành nỗi ám ảnh bởi cô ta có ý nghĩ rằng họ sẽ luôn ở cùng nhau. Buổi tối sau khi hai người chia tay, cô gái đó đã lẻn vào phòng ngủ của Yuichi và bóp cổ anh, nghĩ rằng nếu cô không thể có được anh thì không ai khác có được. Cuối cùng, anh ta phải chuyển nhà, thay đổi số điện thoại – và rồi đã đến lúc thấy được sức mạnh của đồng tiền. Yuichi có thể thuyết phục được cô ta. Chắc rằng anh ta nhận được những gì xứng đáng với mình. Và dĩ nhiên, khi Kanae nghe được câu chuyện này, cậu có chút tiếc nuối cho Yuichi sau khi cười lăn lộn với nó.

“ Không còn cách nào khác, tôi sẽ công bố type phụ nữ mình thích để dễ loại trừ tình huống kia phát sinh lần nữa. Với lại, họ phải là loại phụ nữ không quan hệ lung tung. Và, Kanae à, tôi nhận được khá nhiều quyết định tham gia vụ tiệc tùng độc thân. Mà giả sử nếu tôi đi, sau đó tôi muốn các cô gái bằng bất cứ giá nào thì sao? Vì vậy tôi có thể hiểu họ chỉ muốn giữ cho chính mình – độc thân.”’

Loại suy nghĩ tích cực là một trong những điểm đáng ngưỡng một của Yuichi, thế nhưng nó cũng làm cho anh ta khó chịu không ít.

“Cậu biết đấy, tôi nghĩ sẽ rất tuyệt nếu có một người bạn gái ổn định, người đó hiểu tôi. Và tôi có thể quan hệ với cô ấy bất cứ lúc nào tôi muốn.”

“ Yuichi, cậu muốn một người bạn gái mà lúc nào cậu cũng có thể động dục ?”

Mặt mũi Yuichi nhăn lại một cách kì quái.

“ Ý cậu là …không phải chỉ có ***, mà còn có một lí do khác để đi ra ngoài với 1 cô gái?”

Cái tên đầu đất này bệnh tình thật nghiêm trọng, Kanae chỉ còn biết thờ dài, nhún nhún vai

“ Yuichi, đã bao giờ cậu thật sự yêu một ai đó chưa?”

“ Trước đây, tôi thích một cô gái khi đang trên giường với cô ấy. Nhưng cô gái chỉ tốt nhất khi họ không nói chuyện, mà một khi đã nói chuyện, họ phát ra âm thanh như những kẻ ngốc”

Nói cho đúng ra, rất không công bằng khi đánh giá phụ nữ bằng lời nói của họ, bởi những ai đã  hẹn hò với người như Yuichi là lựa chọn không sáng suốt.

Tất nhiên trên đời còn có rất nhiểu cô gái nông cạn, những lời họ nói ra đôi khi là thiếu suy nghĩ. Nhưng Yuichi từ chối, không muốn tin rằng vẫn còn có trường hợp ngoại lệ. Kanae kiềm chế, không nói ra suy nghĩ của mình

“ Argh! Tôi không quan tâm họ gây phiền phức hay họ xấu xí cỡ nào. Tôi chỉ cần một người phụ nữ, không phải để nói chuyện tâm sự gì đó, mà để tôi đặt dưới thân, ngay bây giờ!”

“ Điều đó không thể nào xảy ra được “ Kanae cười nhẹ

Lắc đầu, không còn gì để nói. Kanae quay lại với bữa ăn của mình. Khi cậu ăn xong thì giờ ăn trưa chỉ còn 5’ nữa, còn Yuichi vẫn dành thời gian của mình cho tách café trên tay.

“ Không đi sao? Lớp học tiếp của cậu về cái gì?”

Phớt lờ câu hỏi…

“ Tôi không nhất thiết phải đi, không phải sao? Nếu muốn tôi đi học thì cậu chỉ thất vọng thôi, thay vào đó hãy giới thiệu cho tôi vài cô gái đi!”

“ Không còn cách nào khác. Chậc, để xem nào, tôi không  muốn bị bạn mình ghét bỏ đâu.”

Anh ta là tâm điểm của sự chú ý. Mọi người đều có tâm trí muốn giới thiệu bạn của họ cho một chàng trai như Yuichi

Kanae làm ra vẻ đau đầu suy nghĩ.

“Tất cả sẽ tốt thôi. Tôi xin cậu đấy”.

Yuichi quăng chiếc cốc café rỗng ra sau, và nó đã hạ cách an toàn vô bao rác.“ Nghe này, làm thế nào mà một người đàn ông có thể vượt qua 2 tháng mà không có ***? Trước đây tôi chưa bao giờ phải trải qua những ngày thế này, và nó khiến tôi bức bối khó chịu. Lúc này cậu chỉ có thể giải quyết bằng cách thủ ***. Kanae, giới thiệu bạn gái cho tôi đi!”

“ Yuichi, tôi đã nói với cậu….!” Đột nhiên một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu Kanae

Chính là lúc này, phải làm ……………

Ngay cả khi bị con gái từ chối, anh ta cũng có thể cười như thể nó là một trò đùa. Anh ta còn trông rất thoải mái khi nói về điều đó nữa kia. Kanae nuốt nước miếng, cố gắng làm cho giọng của mình bình thường.

Cầu trời! Hãy để tôi có giọng nói bình thường đi

Đừng để tôi nói chuyện như kẻ ngốc!

Và dường như lời cầu nguyện của Kanae đã thành hiện thực, giọng nói của cậu đã trở lại bình thường. Với tiếng cười lớn để lấy giọng, Kanae chuyển qua Yuichi

“ Nếu chỉ đơn thuần là ***, vậy, tôi thế nào?”

Sửng sốt … kinh ngạc….

“ Nếu chỉ đơn thuần là ***, vậy, tôi thế nào?”

Sửng sốt … kinh ngạc….

.

.

Ngay lúc này, nhìn như Yuichi không thèm nghe, hoặc là nghe, nhưng không hiểu. Đến cuối cùng, anh ta há hốc miệng và nhìn chằm chằm Kanae. Còn cái người kia vẫn mỉm cười hứng thú nhìn sự biến hóa của Yuichi, như nhìn thấy sinh vật kì bí.

“ Nếu cậu rất cần, và cậu có thể làm với bất kì ai, vậy tại sao không phải là tôi?”

“ Oh, …ah….uh”  Yuichi ngập ngừng

“ Uh. Cậu cũng là con trai?”

Đó là điều mà mọi người vẫn hay nói, Kanae là đồng tính, nhưng điều đó không có bằng chứng. Chính xác mà nói, nếu Yuichi là quá ham muốn ***, vậy anh ta sẽ thấy vui chỉ khi ngủ với người khác, nam hoặc nữ. Sex chỉ đơn thuần là ***, không phải sao?

Và nếu Yuichi nghĩ Kanae lả người đồng tính, vậy thì sẽ chẳng còn vần đề gì nữa.

Yuichi đứng lên mà không nói lời nào. Kanae căng cứng người. Anh ta giận?

Kanae nhanh chóng cười cầu hòa và tính mở miệng nói rằng cậu chỉ là đùa thôi, nhưng Yuichi vui mừng nắm lấy tay Kanae.

“ Cậu sẽ làm chứ?” anh ta hỏi dồn

Kanae mỉm cười, cậu thật không ngờ cái ý tưởng bộc phát này lại được Yuichi chấp nhận dễ dàng đến thế

“ Cậu đã đúng, Kanae. Tôi không nên giới hạn bản thân mình chỉ qua lại với phụ nữ… Tôi nghe nói đàn ông cũng rất tốt. Và tôi nghĩ thật tốt nếu là cậu, thì nó sẽ rất tuyệt đấy.” Yuichi cười toe toét, kéo Kanae đi.

Đây có thể xem như lời khen đi~

Yuichi tính tiền và bước ra khỏi canteen, Kanae im lặng đi theo sau. Chỉ khi bọn họ đến cổng chính, Kanae mới nhận thức những gì đang diễn ra.

Tất cả rất đột ngột, cậu không nghĩ rằng Yuichi chấp nhận nó quá dễ dàng. Và không phải Yuichi lên lớp vào tiết kế sao?

“ Yuichi, bây giờ chuẩn bị tiết 3……..”

“ Hả, cậu nói gì?” Yuichi quay lại, vẫn còn nắm chặt tay của Kanae. Anh ta tiến lại gần Kanae, đem môi của mình di chuyển đến thật gần tai cậu. Kanae rùng mình khi cảm giác được hơi thở mềm nhẹ, ấm nóng của Yuichi trên làn da cậu. Yuichi cười khúc khích. “ Cậu thật nhạy cảm. Cậu biết không, tôi rất mong chờ nó.”

Một lần nữa, Kanae cảm thấy hơi thở nóng hổi phả nhẹ trên làn da của cậu, và dường như tất cả sức mạnh của cậu đều bị rút hết. Cậu không nghĩ rằng chỉ một hành động đơn giản lại khiến cho cơ thể  phản ứng mạnh vậy

Tai của cậu dần trở nên ẩm ướt bởi hơi thở của Yuichi

“ Tôi muốn, ngay bây giờ, vậy bây giờ chúng ta sẽ làm. Còn tiết học, bỏ qua đi. Chúng ta nên đến chỗ của tôi hay của cậu?”

“ Tôi …tôi không quan tâm….”

Không …không…không phải là tôi không quan tâm! Xa đây một tí

Cậu có thực sự muốn ngủ với Yuichi?

“ Well, vậy chúng ta đến nhà kho đi, nó rất gần đây, chúng ta sẽ có thể làm sớm hơn”

Suy nghĩ vậy, Yuichi nhẹ nhàng chạm vào vành tai của Kanae, rồi khẽ ngậm, vô cùng hài lòng khi thấy cơ thể bạn mình khẽ run lên.

“ Mmm.. thật dễ thương~ Tai của cậu thật mềm, chỉ tí nữa thôi, tôi sẽ được nhấp nháp những thứ mềm mại đáng yêu khác…”

Yuichi đưa các ngón tay của mình lên xoa xoa làn môi của Kanae. Kanae bắt đầu từng ngụm từng ngụm thở dốc, cơ thể cậu đã bị kích thích bởi sự vuốt ve âu yếm bên tai của Yuichi

“ Tôi sẽ làm cho cậu thích đến chết. Và tôi mong …cậu cũng làm thế với tôi…”

Kanae đã bắt đầu hiểu được tại sao Yuichi luôn có nhiều bạn gái mặc dù tính cách anh ta rất tệ. Cậu chưa từng biết ai mà xấu tính lại thêm độc miệng như Yuichi.

Sau khi nghe Yuichi nói, Kanae chỉ gật đầu va để mặc cho Yuichi kéo mình đi. Cậu đã quyết tâm, và bây giờ thì không có thời gian để mà suy nghĩ lại.

Cậu cố gắng hết sức để giả vờ rằng tất cả chỉ là trò đùa, sẽ chả có gì phải ràng buộc, giả vờ rằng trước kia cậu từng ngủ với con trai. Nếu Yuichi phát hiện ra rằng cậu vẫn còn là xử nam, tất cả mọi thứ sẽ chấm dứt ngay lập tức. Quan hệ với xử nam rất rắc rối và nhàm chán, chắc chắn đó không phải là điều Yuichi mong muốn. Những gì Yuichi muốn là niềm vui, sự khoái lạc; và những người còn trinh sẽ chỉ đem tới rất – nhiều trách nhiệm.

Nhìn lại Yuichi, Kanae đã xác định mình phải cố gắng, cậu sẽ làm bất cứ điều gì để giúp Yuichi, cậu phải giả vờ rằng đó không phải là lần đầu tiên.

.

.

.

Yuichi gặp Kanae lần đầu tiên tại canteen trường, lúc bắt đầu năm 2.

“ Tại sao cậu không thử thoát ra khỏi số mệnh của mình đi?”

Một thanh âm lớn và bất thình lình vang lên. Kanae, nghĩ rằng không phải nói mình, thế là cậu tiếp tục nhâm nhi tách trà trong tay. Canteen rộng lớn vốn dĩ đang đầy những tiếng nói chuyện, tiếng va vào nhau của li chén,… đột nhiên im lặng lập tức, đến nỗi Kanae có thể nghe thấy tiếng muỗi bay qua

Hey? Cái quái gì đang diễn ra thế?

Kanae lạnh lùng bỏ qua người bạn trước mặt, người này, cũng giống như những người khác mà thôi, bọn họ tìm cho mình thú vui tiêu khiển -là nhằm vào cậu, bàn tán về cậu. Nhưng bây giờ sự hứng thú, vẻ đùa cợt của họ đã biến mất, thay vào đó là biểu tình khủng khiếp, kinh ngạc.

“ Này, tôi không nghĩ là anh ta thích điều đó. Cậu sẽ không thích nếu có người nhận xét bậy bạ về cậu, ở ngay trước mặt cậu, đúng không?”

Đây là lần đầu tiên có người đứng về phía Kanae

“Playboy”.  Một trong những kẻ hay ức hiếp Kanae lên tiếng với giọng nói ngang ngược và nụ cười khinh bì trên mặt

Cậu tự hỏi khi những tin đồn nhảm nhí này bắt đầu xuất hiện. Không biết họ nói cậu là người bình tĩnh, lãnh đạm, xinh đẹp hay thậm chí là ăn chơi. Nó thật lố bịch. Kanae chỉ có thể nở một nụ cười cay đắng

Họ biết cái gì chứ?

Và cho đến bây giờ, những tin đồn lan nhanh một cách chóng mặt, bọn họ nói ra như thể nó là sự thật:

“ Cậu ta bán thân”

“ Một trong những khách hàng đã mua cho cậu ta một căn nhà”

“ Cậu ta thích con gái, nhưng vẫn thích đàn ông hơn. Cậu ta có một cơ thể rất tuyệt”

“ Cậu ta làm việc như một tiếp viên, và là người suất sắc nhất tại nơi làm việc. Tôi đã từng thấy cậu ta ở Kabukicho”

Cậu không phải đến từ Tokyo và không biết bất kì ai ở đây, là học sinh mới, tiếng nói của cậu không có trọng lượng. Là học sinh mới, cậu không có bạn giúp đỡ chống lại những tin đồn khó chịu này. Cậu chỉ nghĩ khá kì lạ, tại sao mọi người lại bàn tán về người mới chuyển đến như cậu- bình thường và trầm tính. Kể từ đây, không hiểu sao tin đồn bắt đầu trở thành sự thật, và thình lình một ngày, Kanae được biết đến như  trai bao, sẽ ngủ với bất cứ ai khi có yêu cầu, nam hay nữ. Và không thể tin được, khi bất cứ ai cũng có thể gọi cậu là trai bao mà không cần biết về cậu hay mối quan hệ trước của cậu như thế nào. Nhưng cậu đã chằng làm gì để tránh cho tình hình ngày càng thêm rối rắm, cách tốt nhất chính là im lặng. Điều đó đủ thử thách để tồn tại ở thành phố này, vậy nếu như bọn họ muốn, cậu sẽ để mặc cho bọn họ suy nghĩ.

Miễn sao, cậu biết chính mình là người thế nào, đó mới là điều quan trọng.

Đối với cậu, mọi chuyện vẫn rất bình thường khi có ai đó hỏi: “ Cậu đang ngủ với ai?”, cậu đã học được cách mỉm cười và phớt lờ nó đi. Nhưng bây giờ, có lẽ để làm vậy không dễ dàng nữa. Gần như lúc nào cậu vào những nơi như canteen ở trường, sẽ có vài người hỏi về những người mà họ cho là bạn trai của cậu và điều đó thực sự rất kinh tởm, khó chịu cực kì. Đối với những người muốn khiêu khích Kanae, cậu thản nhiên bỏ mặc họ và giữ vẻ mặt lạnh lùng vốn có của mình. Đó là cách cậu làm để tồn tại.

“ Lần đầu tiên của cậu là khi nào? Ở đâu? Với ai? Cậu đã từng đi lại với bao nhiêu người? Và … cậu thích vị trí nào?” người lạ mặt đó cất tiếng hỏi, và mỉm cười nhìn những người xung quanh

Cậu bật cười thành tiếng, kẻ tồi tệ kia không nghĩ rằng mình bị phản pháo như vậy. Tất cả mọi người ngay lập tức nín khe, không thể ngờ được rằng cái câu “ Gậy ông đập lưng ông” lại rơi ngay trên người họ. Kanae cảm thấy như mình là kẻ khơi mào ra chuyện này, cậu không muốn lại dính vào rắc rối lớn hơn nữa, nhưng dù sao thì giờ đây cậu cũng thấy rất thỏa mãn.

“ Nơi đây quá đông, có lẽ quán bar sẽ giúp chúng ta thoải mái hơn! Đi thôi.”

Quái, quán bar không đông như thế này hả?

Không để cho Kanae có cơ hội trả lời, người lạ mặt đã nắm tay cậu và kéo đi. Khi Kanae bắt đầu ý thức được là mình đang bị kéo đi, cậu mới ngước nhìn cái người đã giúp đỡ mình trả đũa bọn người đáng ghét đó.

“ Ah!” Kanae la to. Người này,…rất nổi tiếng trong trường với bề dày tình sử cùng vẻ ngạo mạn của mình!

“ Yuichi Nagao…”

“ Oh cậu biết tôi?” Yuichi mỉm cười, tiếp tục lôi Kanae ra khỏi cái canteen đầy những thứ nhảm nhí này

Kanae bỗng sững người bởi nụ cười của Yuichi quá ư là hấp dẫn và thu hút. Anh ấy… thật… đẹp trai

Yuichi nói gì đó. Kanae nhanh chóng định thần lại

“ Oh, xin lỗi. Tôi … không nghe cậu nói gì?

“ Tôi nói… nếu cậu không muốn trả lời,…chưa nói gì thêm. Bọn họ chỉ hỏi cậu về những điều tương tự ngu ngốc đó và … hết. Họ dường như cảm thấy rất hứng thú với cuộc sống của cậu thì phải. Nhưng nếu cậu không cảm thấy thoải mái, thì tại sao lại muốn làm bạn với chúng ?”

“ Bạn…”

Ăn trưa cùng nhau nhưng không có nghĩa bọn họ là bạn.Kanae chỉ đồng ý ngồi chung bởi cậu muốn muốn biết hiện nay người ta nói cậu thế nào nữa, dù sao cũng là tò mò về bản thân mình trước mắt người khác mà thôi.

“ Bọn họ dường như rất tò mò về tôi, và cũng muốn lãng phí thời gian cho những việc linh tinh…”

“ Vậy, đó là những gì xảy ra lúc nãy?” Yuichi đột ngột dừng gần cầu thang thoát hiểm và cất cao giọng

“ Cậu cảm thấy thoải mái khi ở với đám đó?Làm thế nào mà cậu cứ để vấn đề đó dính vào mình ? Cảm thấy tốt? Cậu chắc rằng mình đang đùa bỡn với bọn họ?” Yuichi híp con mắt mình lại, làm ra động tác mà bọn người trêu chọc Kanae trước kia hay làm

Kanae ôm bụng cười

“ Khá tốt”

Yuichi cười cười, nhún vai

“ Cậu không thấy mệt vì điều đó sao? Bọn họ có thể sẽ để cho cậu yên nếu cậu đưa cho chúng câu trả lời mà chúng muốn. Chắc chắn một ít việc mà cậu nói sẽ không thể gây tổn hại cho cậu?”

“ Nhưng bọn họ sẽ không thỏa mãn nếu tôi không nói gì với họ, ngược lại, nếu tôi nói gì đó nghĩa là tôi có thể được yên tĩnh” Kanae giải thích. Sự bất ngờ hiện lên khuôn mặt của Yuichi.

“ Wow” Anh gật đầu tỏ vẻ đã hiểu. “ Tôi chắc cậu là tiêu điểm chú ý. Tôi đã nghe rất nhiều câu chuyện về chàng trai có vẻ đẹp lạnh lùng, vì vậy tôi nghĩ cậu là món quà mà Chúa đã tặng riêng cho cánh đàn ông. Nhưng cậu không thấy mình đặc biệt cho đến khi bọn họ nhận ra, đúng chứ?

Kanae nghĩ lời nhận xét này hơi khó chịu nhưng cậu biết nó đúng. Cậu không hòa đồng, vậy nên cậu không có các mối quan hệ tốt, chỉ là ở mức xã giao bình thường; và không phải lúc nào cậu cũng nhanh chóng hiểu biết mọi vấn đề. Đôi khi nghe người khác kể chuyện cười, xung quanh đã cười ngả nghiêng, nhưng cậu vẫn bất động, không phải vì chuyện không đáng cười, mà là cậu chưa nằm bắt được ý nghĩa của nó.

“ Có thể cậu đúng…” Kanae nói một cách chán nản. Yuichi cười ngoác miệng

“ Đừng nói với tôi là cậu bắt đầu tin chúng nó rồi? Thật là rảnh rỗi. Cậu cũng thú vị đấy chứ, chúng ta là bạn nhé.”

Đây là lần đầu tiên có người nói chuyện và nó có ý nghĩa thật sự đối với cậu. Kanae ngây người vài giây, nhưng sau đó môi cậu cong lên hình vòng cung- mỉm cười và gật đầu

“ Ye-yeah! Cậu nói đúng.” Cậu cảm động, và còn rất vui nữa. Cho tới bây giờ, chưa có ai để cậu có thể coi là bạn đúng nghĩa. Và cậu cũng không nghĩ rằng người bạn đầu tiên của mình lại là người nổi tiếng vào hạng bậc nhất của trường, thậm chí được nói chuyện với anh ta còn không thể tin nổi, huống chi là làm bạn! À, cậu thậm chí đã quên cảm ơn Yuichi đã giúp đỡ cậu. Khi Kanae định mở miệng nói lời cảm ơn, thì cậu thấy canteen không có vẻ ồn ào hỗn loạn của thường ngày. Mọi người trong canteen đã đình chỉ tất cả hoạt động, chỉ chú ý tới cậu và Yuichi. Kanae thở gấp.

“ Có thể là do tôi suy nghĩ quá nhiều, nhưng hình như mọi người đang nhìn chúng ta thì phải?”

“ Có thể” Yuichi mỉm cười, không hề tỏ ra lúng túng khi tất cả sự chú ý đầu tập trung ở đây

Kanae lại một lần nữa bị cuốn hút bởi sự thản nhiên của Yuichi

“ Cậu biết đấy, chúng ta là người nổi tiếng. Nó giống như hai người nổi tiếng cùng tranh nhau ngôi vị đứng đầu. Vậy, sẽ rất ngoạn mục đấy.”

“ Nổi tiếng…?”

“ Dĩ nhiên!” Yuichi cười tự tin

“Đừng nói với tôi là cậu không hề biết điều đó, Kanae Hayakawa.”

“ Gì…? Làm thế nào cậu biết tên tôi…?”

“ Không còn gì để nói!” Yuichi cười càng lớn, phải nói ôm bụng mà cười

“Người được gọi là “vẻ đẹp lạnh lùng” là cậu á? Cậu có vẻ thích hợp với cái từ “ xinh đẹp” hơn đó, còn “ lạnh lùng” thì… chả thấy đâu! Làm sao mà họ có thể nói thế nhỉ?” Yuichi nhìn nhìn Kanae cười láu cá

“ Được rồi, nghe giải thích. Cậu là người nổi tiếng ở đây. Nếu ai ai cũng bàn tán những thứ tầm phào về cậu, vậy dĩ nhiên là họ đã biết câu là ai rồi, đúng không? Dù thế nào thì, cậu trông rất đẹp, với lại trong vô vàn những thứ về cậu, thế nào chả có gay, bla bla… Bọn họ đã đi đến kết luận, cậu là gay và đẹp. À, còn một điều nữa, hãy gọi tôi bằng tên, nếu cậu gọi tôi là “ Nagao”, tôi sẽ không biết là cậu ám chỉ tôi”

“ Vậy, Yuichi.”

“ Tốt hơn rồi, vậy bạn thì sao?

“ Ừ, là bạn!” Kanae gật đầu vui sướng

“ Chúng ta đi uống thứ gì đó chứ? Bây giờ chúng ta đã là bạn, vậy nên chúng ta nên biết nhiều về nhau hơn, OK?”

“…nhưng, bây giờ là buổi trưa, và còn lớp học thế nào?”

“ Cậu biết không, Kanae…” Yuichi nhìn cậu với vẻ bực bội.” Lớp học… trực tiếp bỏ qua đi. Không gì có thể ngăn tôi cúp học để đi uống 1 bữa. Cậu không muốn nói chuyện với tôi sao?”

“ Không, Không phải!” Kanae lắc đầu lia lịa. Bởi bản năng của cậu đặt ra câu hỏi, có rất ít người có thể thật sự quan tâm đến bạn của họ, vậy Yuichi thế nào? Một mặt nào đó, Kanae cũng có vài người bạn nữ, nhưng bạn trai của họ không đồng ý với việc đi chơi hay là nói chuyện thân mật, điều đó cũng có nghĩa chả có gì khác so với xã giao là mấy. Cho đến bây giờ, cũng chẳng có mấy ai đủ dũng cảm để thoải mái nói chuyện với cậu.

Nhưng hiện tại cậu rất vui, bởi đã có người sẽ dành thời gian cho cậu, bất cứ lúc nào.

Yuichi, của tất cả mọi người!

“ Tôi rất ngạc nhiên,… bình thường mọi người nói về cậu như một người … rất tệ.” Cậu không phải định nói việc này, nhưng dường như từ ngữ cứ như tự động vọt ra khỏi miệng. Yuichi quẳng một tia nhìn về Kanae. Một lúc lâu, anh ta giận rồi sao? Kanae không nói gì thêm nữa

“ Yeah, tôi biết. Nhưng cậu nên biết lời đồn lại được dịp thêm thắt hơn nữa đấy. Tôi sẽ không nghe lời người khác lảm nhảm về cậu …và cả tôi. Đi chứ?”

Kanae rất vui, cậu gật đầu

“ Vậy?”

Thình lình tiếng nói Yuichi ngay bên tai, Kanae ngước mắt nhìn. “ Vậy?” của anh ta nghĩa là gì?

“ Lên giường với con trai cảm giác tuyệt chứ hả?”

Gì?! Cậu mở to mắt kinh ngạc, nhìn lại con người vừa đặt câu hỏi với miệng cười toe toét. Đây là câu hỏi trong thời gian dài đem đến cho Kanae nhiều mệt mỏi nhất, nhưng giờ nó không phải làm cho cậu có tâm trạng như những lần trước.

Kanae cười và trả lời.

“ Tôi sẽ không làm phiền sự tưởng tượng của cậu đâu.”

“ Cậu đúng là sở hữu một vẻ đẹp lạnh lùng mà~. Đó là điều quan trọng nhất của một người con trai…, ah… uhm, có tiếng.”

“ Vậy nó là sự kết hợp của xinh đẹp, dễ thương, lạnh lùng, và nhiều nữa?”

“ Uh, cậu có khuôn mặt rất đẹp, ăn đứt bất cứ cô gái nào quanh đây.”

“ Nó không phải là lời khen tặng gì.” Kanae cau có với Yuichi, còn người kia chỉ nhún nhún vai tỏ vẻ không liên quan đến mình.

“ Nó là lời khen đấy, bạn tôi. Nó tốt hơn những lời bọn người kia nói chứ! Dù sao thì cũng ra khỏi đây trước đã. Chúng ta đến quán bar đi.” Yuichi vỗ vỗ vai Kanae.

“ Sau khi chúng ta tới đây, cái canteen lúc nào cũng đông đúc người bàn tán về chúng ta. Thật khó chịu, phải không? Đi, uống gì đó. Chỉ hai người chúng ta.”

Anh ta nói điều đó làm cho những người đừng gần họ bắt đầu bàn tán về hai người sẽ đi đâu, làm gì,… Kanae nghe rõ ràng những lời mà mọi người đang nói. Nhưng cậu không quan tâm.

Kanae gật đầu và hai  người rời khỏi canteen trong chốc lát

“ Oh! cảm ơn cậu đã giúp tôi.”

Yuichi nhìn Kanae một cách ngạc nhiên, sau đó thì cười lớn.

“ Không phải là cậu nên nói nó sớm hơn sao?”

“ Yeah, tôi quên. Vậy bây giờ tôi nói nó rồi, kèm theo nữa, xin lỗi.”

“… khục khục khục. Cậu thật thú vị. Tôi chưa từng gặp người nào như cậu.”

Cậu không quan tâm đến những lời nhận xét có phần hơi thiếu đứng đắn của Yuichi. Đây là lần đầu cậu bị gọi là thú vị, và nó tốt hơn so với những gì mà người khác gọi cậu. Những gì Yuichi nói không mang ý nghĩa đâm thọc vào người nghe, nó thật dễ chịu.

“ Biết uống không?”

“ Không thành vấn đề.”

Ngay khi rời khỏi canteen, bọn họ có thể nghe thấy những lời thì thầm to nhỏ bắt đầu nổi lên. Hai người nhìn nhau, biết rõ những gì được nói đến sau lưng, và cười.

Ngày kế tiếp, tin đồn nóng hổi được tung ra khắp trường. Nổi cộm nhất là Yuichi đã làm với Kanae, ở phía trên. Và nếu có ai đó hỏi Kanae về bạn trai cậu, Yuichi sẽ cho họ biết thế nào là địa ngục. Cuối cùng thì mọi người cũng không dám hỏi nữa. Yuichi và Kanae đã trở thành bạn thân, không một tin đồn nhảm nào xuất hiện, nói đúng hơn, đây là một trong bảy điều gây tò mò thuộc hàng bậc nhất trong trường

Đúng, Yuichi và Kanae là bạn- bạn thân.

Nhưng đối với Kanae, cái ngày mà cậu bắt đầu yêu Yuichi Nagao, chính là ngày cậu thấy anh mỉm cười.

Yuichi có thể cảm thấy bất ngờ, thậm chí là kinh hãi một thời gian, nhưng sẽ không thể nào phớt lờ cảm giác của bản thân. Kanae cũng sẽ không từ bỏ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.