Body Language

Chương 2: Chương 2




CHƯƠNG 2

Kanae thỉnh thoảng cũng vào phòng của Yuichi chơi, nhưng hôm nay lại hoàn toàn khác.

Cổ họng, môi của cậu khô khốc. Và hô hấp một cách khó khăn, không lẽ đây chính là kết quả của căng thẳng thần kinh? Không ai nói gì, toàn bộ thời gian họ đã dành để đi đến nhà Yuichi. Yuichi mở khóa cửa, đi vào nhà, và vẫn chưa nói gì khi đi từ trường về. Bây giờ cuối cùng họ đã có một không gian cho riêng mình, và Kanae thì vẫn lúng túng tìm gì đó để nói. Cậu không có bất kì ý tưởng nào để nói cho phù hợp với cái khung cảnh này- trước khi quan hệ.

“ Chúng ta nên tắm trước?”

Yuichi phá vỡ im lặng, nhưng Kanae hoàn toàn không hiểu Yuichi nói gì. Cậu có chút bối rối. Yuichi chú ý tới từng động tác của cậu và cười.

“Hay cậu muốn chúng ta… tắm cùng nhau? Trên thực tế thì chúng ta sẽ không phải hoàn toàn là tắm, mà là…sẽ làm một số việc khác… để khởi động.”

Cuối cùng Kanae cũng hiểu được cái Yuichi đang nói đến là đi tắm. Kanae đang hi vọng Yuichi  sẽ không biết cậu xấu hổ, đáp lại thật chậm. “ Tôi sẽ tắm trước.”

“OK, câu có thể sử dụng bất kì cái khăn nào trong phòng.”

“Tôi biết rồi” Đã từng ở nhà của Yuichi, vậy nên cậu biết cách sử dụng cái vòi sen quái quỉ kia như thế nào. Kanae bước vào phòng tắm, khi đã hoàn toàn ở một mình, cậu lấy chiếc khăn lau lên mặt mình.

.

Chúa ơi, mình …sao thế này… bình tĩnh, bình tĩnh.

.

Bối rối về mọi thứ. Cậu sẽ quan hệ ***. Sau khi tắm rửa, tiếp theo sẽ lên giường. Nó làm cậu rất ngượng. Đêm hôm trước khi ngủ tại nhà của Yuichi, cậu hầu như dành trọn buồi tối chỉ để ngắm anh lúc ngủ, và tưởng tượng đến nụ hôn nhẹ  nhàng của anh. Khi bọn họ chơi đùa, cậu đã nghĩ sẽ như thế nào nếu được cầm lấy tay anh. Và nếu chỉ có một buổi tối thì sẽ không thể nào đạt được – cậu đã thường xuyên nghĩ về điều này.

Đầu tiên là không được để lộ sự ngượng ngùng, phải để cho Yuichi nghĩ rằng cậu đã từng quan hệ. Khẽ vỗ mặt mình, cậu phải lấy lại vẻ bình tĩnh thường ngày.

Cậu tắm nhanh chóng và quấn khăn tắm quanh thắt lưng trước khi bước ra khỏi phòng tắm. Cậu nghĩ có lẽ đây là những gì mọi người sẽ làm trong tình huống như thế này. Cậu đi qua phòng khách và hướng tới phòng ngủ. Gia đình Yuichi khá giàu, vì vậy anh có tận 2 phòng ngủ trong căn hộ của mình.

“ Xin lỗi để cậu chờ lâu.” Kanae nói, và bước vào phòng. Yuichi đang nằm trên giường, ngồi bật dậy và nhìn Kanae một cách chăm chú.

“ Gì… gì thế?”

Theo bản năng, Kanae nhìn xuống cơ thể mình, không có gì. Nhìn, nhìn và nhìn, có gì hả? Không lẽ mình quên tắm sạch xà phòng trên người?

“ Không, tôi chỉ nghĩ làm thế nào mà cậu có cơ thể hoàn hảo như vậy. Thật mê người. Tôi đã hiểu tại sao mà tất cả mọi người đều muốn cậu.” Yuichi đứng dậy bước tới chỗ Kanae, và nhẹ nhàng luồn tay vào mái tóc còn đang ẩm ướt của cậu. “Tại sao lại muốn làm điều này…với tôi?”

“ Gì?”

Tim của Kanae mém chút nữa nhảy ra ngoài, nó đang đập, nhanh và mạnh, mỗi tiếng đập rơi hoàn toàn vào tai cậu. Cậu mong sao Yuichi không nghe thấy. “ Tôi nghe cậu kêu rên ca cẩm. Rồi cậu nói bất cứ ai đều được, bởi vậy tôi đột nhiên muốn, cậu không muốn sao?”

“ Không, muốn chứ.Vậy nếu như một người khác không phải tôi nói rằng họ cần bạn tình, cậu cũng sẽ làm thế này, với họ?”

“ Không, tôi không nói rằng..…” Nếu cậu nói sự thật, vậy thì Yuichi sẽ biết cậu có cảm giác với anh. Thấy Kanae ngập ngừng không nói, Yuichi chỉ nhún vai.

“Dù sao, cũng may mắn. Kanae, cậu thật đẹp. Tôi sẽ nhanh thôi, chờ tí nhé. Tôi muốn cậu trên giường ngay khi tôi quay trở lại.”

Cuối cùng, Yuichi cười và bước ra khỏi phòng ngủ. Kanae chầm chậm bước tới bên giường, và ngồi xuống, cậu có cảm giác như đôi chân đã sắp không chống đỡ nổi sức nặng của cơ thể.

Cậu biết điều gì sẽ xảy ra khi hai người đàn ông làm với nhau. Cậu biết về việc này khi nghe những tin đồn về mình trong những năm trước. Cậu vẫn còn nhớ mình đã sốc như thế nào khi nghe về nó. Cậu thậm chí không thể tưởng tượng ra được mình ở trong hoàn cảnh đó như thế nào.

Có thể cậu không phải lo lắng về việc nó …như thế nào với cơ thể cậu. Bởi đó là Yuichi.

Nhưng làm nó đâu phải là việc dễ dàng. Ngay cả cậu cũng không chắc chắn cậu thực sự có thể làm đến cùng?

“Nhưng ……có đau không?” Cơ thể nam với nữ rất khác nhau, với lại lần cuối Yuichi qua hệ là khi nào ???

“Liệu………”

.

.

Kanae không có thời gian suy nghĩ nữa, cậu nghe thấy tiếng mở cửa. Yuichi đã quay trở lại, cũng với chiếc khăn tắm quanh thắt lưng. Anh nhìn Kanae, người đang ngồi trên giường suy nghĩ gì đó đến thất thần. Bước lại nâng cằm cậu lên. “ Cậu đang trên giường, nhưng cậu không thấy thú vị? Hơi thất vọng.”

Đó chỉ là một lời nói đùa, nhưng nghe ra Yuichi thật sự thất vọng. Liệu rằng Yuichi sẽ thất vọng ngay khi họ kết thúc.không được để mình không rơi vào trường hợp đó, Kanae tự nhủ phải cố gắng hết sức mình.

Giờ đây, bối rối trong người đã nhường chỗ cho sự sợ hãi, nhưng cậu sẽ không lùi bước.

Kanae nâng mắt lên và tặng cho Yuichi nụ cười láu cá. Phải làm cho bản thân mình thật quyến rũ.

“Thất vọng?” Kanae sờ sờ người Yuichi. “Nếu cậu ***, tôi sẽ cho cậu thấy vài thứ…khiến cậu…có hứng.”

“…tuyệt.” Yuichi nói, và tháo chiếc khăn đang quấn quanh thắt lưng ra, ném xuống sàn. “Cậu quay tôi thế  này …thật tệ, Kanae, cậu đòi hỏi hơi nhiều.”

Dĩ nhiên, Kanae đã nhận thấy rằng Yuichhi nhẫn khá là vất vả

Chỉ nhìn thấy mình khiến anh ấy vui đủ để Kanae ứa nước mắt

Khuôn mặt của Yuichi ngày càng gần, cho đến khi làn môi của họ chạm nhau.

Nụ hôn đầu. Kanae dần khép lại đôi mắt của mình, và khẽ cảm nhận. Một cảm giác dễ chịu lan khắp người, nụ hôn này, với người cậu thích. Môi cậu khẽ mở ra, và gần như ngay lập tức, Yuichi bắt lấy cơ hội, đẩy lưỡi vào, nắm quyền chủ động, lôi kéo, dụ dỗ. Kanae đã dần thả lỏng người. Nụ hôn của Yuichi làm cậu như bị cuốn vào, từ nhẹ nhàng tiến đến càn quét, cái lưỡi của anh mò mẫm từng ngóc ngách, tham lam nuốt hết nước bọt từ miệng cậu.

Kanae đưa tay mình vòng qua cổ Yuichi và bắt đầu đáp trả lại. Chính xác thì cậu không biết là thế nào để hôn cả, nhưng nếu chỉ để một mình Yuichi hoạt động, thì sớm muộn gì cậu cũng sẽ bị phát hiện. Cậu học cái cách đưa đẩy lưỡi của Yuichi, và kéo, rồi quấn lấy, làm và làm….

Kanae không nghĩ rằng chỉ hôn thôi thì mọi việc phía sau sẽ diễn ra tốt đẹp. Ai biết rằng khi Yuichi chạm vào cậu thì sẽ xảy ra chuyện gì chứ?

.

.

.

Ta thích cắt ngay mấy cảnh … dễ mất máu ^^~

rảnh quá ko biết ngồi làm gì, spoil vậy ^^

“Cái lưỡi của Yuichi cứ như con rắn ngọ ngoậy không ngừng, phía sau…………………………..”

.

Cậu học cái cách đưa đẩy lưỡi của Yuichi, và kéo, rồi quấn lấy, làm và làm….

Kanae không nghĩ rằng chỉ hôn thôi thì mọi việc phía sau sẽ diễn ra tốt đẹp. Ai biết rằng khi Yuichi chạm vào cậu thì sẽ xảy ra chuyện gì chứ?

Như thể đọc được ý nghĩ của Kanae, ngón tay của Yuichi bắt đầu chầm chậm vẽ loạn phía sau cổ của cậu.Kanae cảm thấy sự động chạm ngày càng lan rộng ra, mỗi một chỗ tay Yuichi lướt qua như tê dại hẳn đi.

Sau một hồi, Yuichi buông ra và cười với Kanae:

“ Kĩ thuật của tôi thế nào?”

“ Rất tốt, làm tôi muốn nhiều hơn…” Cậu rất cố gắng để giữ giọng mình bình thường , không run rẩy, như là người đã từng hiểu biết qua chuyện này. Nếu cậu không trả lời, Yuichi có khả năng sẽ nghi ngờ, cậu muốn tránh tất cả các trường hợp có thể xảy ra.

“ Nghe cậu nói thế tôi rất vui đó!” Yuichi thì thầm, cắn nhẹ lên vành tai Kanae. Cậu khẽ run lên, cơ thể đã bị kích thích bởi nụ hôn lúc nãy, giờ lại thêm sự trêu chọc của Yuichi lại càng mẫn cảm. “ Tai của cậu thật mềm. Cảm thấy thoải mái?” Cái lưỡi của Yuichi cứ như con rắn ngọ ngoậy không ngừng, phía sau, trước, trong, ngoài, hết thảy đều bị liếm không bỏ sót. Cảm giác được cơ thể của Kanae không ngừng run lên từng chặp, Yuichi khẽ cười.

“ Cậu thật nhạy cảm. Tiếp theo, tôi …sẽ cho cậu khóc lóc, la hét …trong khoái cảm.”

“… làm đi. Nếu cậu không làm được như cậu nói, thật uổng vì các cô gái đã theo cậu.”

Gật đầu “ Đừng thách tôi.”

Yuichi nhướng mày “ Cậu sẽ thấy năng lực của tôi ngay thôi.”

Mặc dù hoảng loạn, nhưng Kanae vẫn cố hết sức che dấu nó. Để lấp liếm, cậu chỉ cười “ Vậy để tôi xem cậu làm như thế nào.”

“Cậu đúng là tiểu ác ma. Rốt cục cậu đã quyến rũ bao nhiêu tên con trai với nụ cười này rồi, Kanae?”

Nghe câu hỏi thoáng qua tai, Kanae khẽ nghiêng đầu. Ngay cả khi cậu nói với Yuichi rằng chuyện đó hoàn toàn không thể nào xảy ra, thì anh cũng sẽ không tin.

Yuichi cũng không màn đến sự im lặng của Kanae, tiếp tục hành động. Tay anh chầm chậm di chuyển từ gáy đến lưng và xuống lần phía dưới. Bàn tay kia cũng không bỏ lỡ cơ hội đụng chạm ngực cậu.

“ Cậu… thật vội vàng…?”

Kanae áp sát Yuichi và hôn anh, cậu đã đoán được thế nào người này cũng động tay động chân tới hai điểm trước ngực, phải ngăn chặn bớt. (còn e thẹn =”=)

Trước giờ, chưa từng đụng tới nó, vì vậy cậu không biết sẽ  như thế nào nếu bị chạm vào nơi đó. Sợ mình có biểu hiện gì đó thất thố với Yuichi, Kanae dấu anh bằng nụ hôn triền miên.

Rời ra, Yuichi luyến tiếc liếm liếm môi cậu

“Kanae, tôi rất muốn. Chúng ta…..?”

Hiểu được Yuichi đang ám chỉ việc gì. “Yuichi, hãy làm điều cậu muốn.”

Như được cổ vũ, ngón tay của Yuichi di chuyển chầm chậm tới hai quả hồng anh trước mặt, Kanae gần như không kiềm chế được mình nữa, có một cảm giác kì dị đang dần lan tỏa khắp người cậu.

“ Yuichi………”

“ Hừ….. cậu quyến rũ hơn bất kì  người nào mà tôi đã gặp. Ai dạy cậu ?”

Không trả lời, Kanae chỉ cười- đây là chiếc mặt nạ che dấu nỗi bất an cùng sợ hãi một cách hoàn hảo. Nhiều lúc, Yuichi hỏi nhưng Kanae không trả lời, chuyện này không sao cả.

Cuối cùng, tay của Yuichi đã chạm tới điểm cần chạm. Anh vuốt ve, xoa xoa một lần, và lần nữa. Mỗi lần tay của Yuichi xoa quanh hạt châu, cơ thể người trước mặt như giãy giụa trong niềm vui sướng. Và một tiếng rên rỉ gợi cảm từ đôi môi Kanae khẽ bật ra.

“Unnh…”

“ Hmm? Kanae, tôi muốn nghe lần nữa.” Yuichi cười xấu xa, tay tăng thêm chút lực bóp ngắt một hạt châu trong tay. Một cảm giác khó diễn tả ập đến, Kanae phát ra tiếng rên rỉ mê người

“ Oh………Ngh…….”

“ Không thể tin được cậu thật nhạy cảm. Biết bao nhiêu cô gái đã chạm vào tôi, ở nơi này, nhưng tôi chưa bao giờ đạt được khoái cảm. Cậu đã làm gì?”

Kanae không trả lời, không thể nghĩ gì được nữa. Giờ phút này cậu chỉ có thể nắm chặt tay Yuuichi, cả người như vô lực. Nếu Yuichi còn tiếp tục vuốt ve trước ngực cậu như thế này, cậu sợ rằng mình sẽ ngã mất

Yuichi đã lôi kéo, dẫn dắt hành động của Kanae theo ý mình, anh cười và đùa bỡn với sự nhạy cảm của hai điểm nổi trên ***g ngực bằng phẳng này. Xoa nắn  một bên ngực bằng ngón giữa và ngón cái, Yuichi lấy ngón trỏ khẽ gãy lên đỉnh hạt châu. Dùng hai ngón tay còn lại nhẹ nhàng ấn đều, và khẽ miết vùng xung quanh, hài lòng cảm nhận sự run lên của Kanae. Hạt châu đứng thẳng và cứng lên nhanh chóng.

“ Ah…không ….unnh! Cậu…cậu…đừng …dừng!”

Bị kích thích, đắm chìm trong dục vọng, mỗi lần Kanae nói ra như một tiếng rên rỉ gọi mời người  xâm phạm. Vuốt ve thứ trong tay, Yuichi kề sát vào cậu, phả hơi thở nóng rực vào tai Kanae khẽ thì thầm: “Sao vậy? Đây là lần đầu tiên có  người phàn nàn về kĩ thuật của tôi đấy. Không thấy thoải mái sao?”

“ Không, nhưng….mhh… nó…”

Yuichi cười xấu xa và vươn tay nắm lấy bên ngực còn lại, tiếp tục chơi đùa. Anh dùng ngón trỏ ép mạnh hạt châu nhỏ xuống, kéo lên, xoa, vặn, rồi lại chầm chậm vẽ những vòng tròn từ phía ngoài vào, cuối cùng dừng lại tại đỉnh mà gảy. Hạt châu mới đầu có màu hồng phấn nhạt, sau nhanh chóng chuyển sang màu đỏ sậm và hơi sưng lên.

“Cậu thật xấu, Kanae. Xem đi, chúng đã sưng thế này. Tại sao không thử nói tôi xem cậu có cảm giác thế nào?”. Cúi sát người xuống thì thầm: “ Kanae, tôi muốn nghe giọng cậu.”

“Ngh…ahhh…”

Mỗi một chỗ được Yuichi vuốt ve, mỗi một nơi mà anh đụng chạm đều làm cho Kanae có cảm giác như có luồn điện chạy thẳng lên não, làm cơ thể cậu run bắn lên.

“ Tôi muốn liếm chúng.”

Khi mà Kanae còn đang sửng sốt với câu nói của Yuichi, thì anh cười và hành động ngay lập tức. Cúi thấp đầu xuống, Yuichi lấy lưỡi mình vẽ vòng xung quanh hạt bên phải.

“ Không… oooh…aaahh…ngh…”

Ngước lên nhìn Kanae đang cố gắng cắn môi mình kiềm chế phát ra âm thanh. Yuichi cười

“ Kanae, đừng kiềm chế, sẽ không tốt. Cậu làm tôi nhịn thật vất vả, tất cả những biểu hiện của cậu làm tôi không thể kiềm chế bản thân mình. Tôi muốn ôm cậu ngay bây giờ, nhưng tôi nghĩ cậu cần làm một số thứ trước. Quả thật, quan hệ với một người đàn ông rất thú vị.”

Khẽ nhíu mày, Kanae nhìn xuống mái tóc đen đang dán lên  ngực mình, cậu chỉ ước anh đừng có nói chuyện khi trong miệng vẫn còn ngậm thứ đó của cậu chứ. Chiếc lưỡi của Yuichi nhẹ nhàng ấn xuống, liếm xung quanh, đầu lưỡi lại châm vào đỉnh, kích thích tất cả, cơ hồ làm cho Kanae muốn phát khóc

Kanae cảm giác được ngực mình rất ẩm ướt, cơ hồ còn nóng bỏng. Yuichi khẽ khàng kẹp hạt châu vào giữa đôi môi của mình, và ngậm chặt, cơ thể của Kanae như giật nảy lên.

“Uhm?” Yuichi tháo chiếc khăn đang quấn trên người của Kanae và ném nó xuống sàn. Phân thân Kanae lập tức lộ ra ngoài không khí, khẽ run. Dục vọng của cậu đã đứng thẳng, trên đỉnh còn tràn ra vài giọt dịch trong suốt. Yuichi cơ hồ như vửa huýt sáo vừa nói: “Cậu thích?”

Kanae đã thích và giờ vẫn thích. Trong mắt của cậu ươn ướt như bị phủ một lớp sương, vẻ mặt ửng đỏ quyến rũ mê người. Yuichi nhìn chằm chằm người trước mắt, mồm như đang há ra, chỉ thiếu chút nữa nước miếng đã rớt xuống đất

Định thần lại.

“ Đừng nhìn tôi như vậy. Đừng mời gọi tôi. Uhm ….sẽ đau khi tôi cứ như vậy tiến vào?”

Buông ra, tay của Yuichi lần lần đi xuống. Thở hổn hển, chỉ vài động tác nho nhỏ của Yuichi mà làm cậu đã muốn ra, nếu anh tiếp tục đi xuống thì Kanae sợ mình sẽ không kìm chế được mất. Cậu vội bắt lấy cái tay đang hướng xuống.

“ Không…đừng… tôi sẽ ra mất.”

“ Có vấn đề gì nào? Điều đó không tốt sao?”

Liếm liếm môi, hơi cúi đầu, tất nhiên không thể nói mình xấu hổ

“ Tôi muốn chúng ta… ra cùng nhau” Cậu nói, cố làm cho giọng mình bình thường nhất có thể, nhưng rơi vào tai Yuichi lại là âm thanh câu dẫn mê người.

Quyến rũ, mê hồn

Cúi người, ấn mạnh đôi môi mình vào môi Kanae, nụ hôn như đem cậu muốn đem cậu nuốt xuống bụng. Giờ phút  này, cậu thậm chí có thể cảm nhận được sự nhạy cảm của chính đôi môi mình mỗi khi chiếc lưỡi của Yuichi lướt qua.

“ Đây là điều mà cậu làm với mọi người ?” Yuichi thì thầm, “ Tôi muốn cậu, muốn đến phát điên. Cậu dễ thương và quyến rũ hơn bất kì cô gái nào mà tôi biết…Uhm, muốn tôi làm cho cậu? Hay cậu làm cho tôi?”

“Yuichi, cậu làm….”

Với người hoàn toàn mù tịt về chuyện này như cậu, nếu để cậu làm cho Yuichi, chắc sẽ lộ ngay. Nghĩ thôi cũng không dám nghĩ.

“ …cứ làm như cậu muốn, mọi thứ, làm tới khi nào cậu thấy vui. ”

“ Kanae, ai đã dạy cậu nói chuyện *** tục như vậy? Chết tiệt, thế nào mà càng nghe cậu nói trắng trợn như thế, tôi lại càng thấy cậu quyến rũ ?” Yuuichi híp mắt “ Tôi sẽ làm cho cậu cảm thấy tốt hơn bất kì người nào đã làm với cậu. Tôi muốn nghe cậu xác định tôi là  người tuyệt nhất.”

Nhưng tôi thật sự nghĩ là cậu luôn tuyệt nhất mà, Kanae thầm nghĩ. Cậu làm gì có ai để mà lấy ra so với Yuichi, nhưng đó không phải là vấn đề. Cái chính đó là Yuichi là người đầu tiên và là người tuyệt vời nhất.

Kế sách của cậu đã gần như hoàn thành, chỉ còn bước cuối cùng này thôi. Chỉ cần biết sơ qua thì coi như cậu cũng không phải là xử nam.

Kanae cười nhẹ, không có phản đối những gì mà Yuichi đã nói.

“Ahh!”

Kanae phát ra tiếng kêu từ cổ họng, cậu đã thất thần bao lâu khi Yuichi sờ soạng khắp người cậu? Cùng với tiếng kêu đó, 2 ngón tay của Yuichi đang ở trước cửa huyệt, nhẹ nhàng nhấn xuống.

“ Không thích? Khó chịu?Không đâu, đây, tôi sẽ từ từ…..”

Yuichi bắt đầu khéo léo dùng ngón tay của mình, chầm chậm vẽ loạn xung quanh. Kanae khụy xuống, hơi vặn vẹo cơ thể, ngón tay của Yuichi ma sát từ trước cửa huyệt đến xuống phía dưới, rồi lại quần ngược lên.

Liếm liếm ngòn tay, chuẩn bị đẩy vào. Lúc này, cậu thật sự hoảng sợ, không thấy thì thôi, nhưng thấy là một chuyện khác, cơ thể cậu buộc chặt. Cậu không thể thả lỏng được, nó làm cho ngón tay của Yuichi phải tốn ít thời gian mới vào được. Anh cau mày, thật lạ khi Kanae quá chặt sau khi đã từng quan hệ như vậy, nhưng Kanae nhanh chóng trấn an anh, rằng đã lâu rồi cậu chưa làm mà thôi.

Đau, thật sự rất đau, dường như cậu không thể chịu đựng được. Cố gắng, cậu phải rất cố gắng mới không la thành tiếng.

 Mình có thể chịu được.

Ngón tay vừa vào đã ngay lập tức tham lam thăm dò xung quanh, đẩy vào sâu hơn nữa. Bỗng tham lam thăm dò xung quanh, đẩy vào sâu hơn nữa. Ngón tay Yuichi lướt qua một vị trí nào đó, và người nào đó run lên, rồi người nào đó bỗng kinh ngạc, cho tay quay lại, chầm chậm di chuyển, chầm chậm ấn xuống

“Ahh.” Người nào đó phát run lên, áp chế tiếng khóc đang bật ra

“Hmm, nơi này hả?”

Hơi thất vọng, Yuichi đã tìm ra yếu điểm của Kanae, lẽ ra phải là tiếng rên rỉ, tại sao lại là tiếng khóc bị kìm nén?

“Oh…xin cậu…ngh…ah…nơi đó… không…”

“ Cậu nói không, nhưng rõ ràng lúc trước cậu đã nói tôi có thể làm những gì mình thích. Vả lại, cậu có chắc muốn tôi dừng lại?”

Yuichi rút nhón tay ra, rồi đâm vào. Kanae lắc đầu “ Cậu có thể ….nó… ra… không…ahh”

“Thoải mái không?” Ngón tay Yuichi chạm nhẹ, chà xát thành nội bích, đẩy vào sâu, nhẹ rút ra, rồi lại đẩy vào. Sau lại chậm rãi xoay vòng, lúc nào qua điểm mẫn cảm của Kanae cũng làm như vô tình ấn nhẹ xuống, làm cậu như chìm trong khoái lạc.

Mới đầu khi ngón tay của Yuichi tiến vào, cậu đau đến nỗi dục vọng nguyên bản đang cương lên, thì mềm nhũn xuống. Giờ đây, trong chốc lát cương cứng, lại còn chảy ra dịch trong suốt.

“Aaah… aaahh…”

Ôm Kanae, ngón tay đang thăm dò bên trong vẫn đang làm việc rất tích cực, các ngón còn lại thì xoa theo nếp gấp bên ngoài cửa động. Cậu không thể làm gì khác ngoài việc thở hổn hển

“ Ở đây thật ẩm ướt? Nó còn đang chảy nước nữa. Kanae, cậu làm ẩm từ đây?” (cái lí luận sặc mùi…=.=)

“ Không, tôi không thể….cậu…”

“ Tôi có thể không cần sử dụng nhiều nước bọt. Nơi đây đã có thứ cần thiết.”

Kanae đã cố gắng bảo anh dừng lại, nhưng cậu không thể nói lên lời. Không biết vô tình hay cố ý, ngón tay của Yuichi hoạt động nhanh hơn, và ác ý hơn khi cứ ấn đều đều xuống điểm mẫn cảm ấy.

“Tôi không thể vào nếu như cậu cứ buộc chặt mình như thế, hãy thả lỏng ra nào Kanae. Này, Kanae? Cậu ổn chứ?”

Không hiểu, không biết

Cậu  muốn nói với Yuichi mọi việc, nhưng cậu không thể. Cậu muôn trốn chạy khỏi cảm giác kì lạ mà ngón tay của anh đang mang lại cho mình. Nhưng nếu đi thú nhận mọi chuyện, sẽ rất mất mặt. Vì vậy, cậu gật đầu

“ Tất cả đều ổn….trong cơ thể cậu.” Yuichi nói, nhỏ đến mức chỉ có mình anh nghe được.Anh rút ngón tay ra.

“ Vị trí?” Yuichi hỏi, Kanae nuốt nước bọt, cậu không biết vị trí nghĩa là gì kia, thôi thì…

“ Bất cứ gì cậu thích, Yuichi… tôi không có ý kiến.”’

“ Vậy, thế nào đây? Đều nằm sấp, hay là…. A… chúng ta có thể thấy mặt đối phương cũng được.”

Đẩy Kanae nằm xuống giường, Yuichi cười mỉm, tay cầm lấy bắp đùi của cậu, tách ra và nâng lên. Anh nằm đè lên người cậu, phân thân hai  người chạm vào nhau.

Rất nóng

Đó là những gì cậu cảm nhận được

“ Tôi vào đây.”

Yuichi hơi đẩy vào một tí.

Kanae phải rất vất vả, để ngăn không cho sự đau đớn bất ngờ này hiển lộ quá  nhiều trên khuôn mặt. Cậu cắn chặt môi để không phải bật ra tiếng khóc

“ Quá lớn… Yuichi… chậm thôi…”

Cậu không thể thở được, cậu cảm giác như mình sẽ bị ngạt thở

“Oh, xin  lỗi. Quá nhanh?”

Nhanh chóng gật đầu. Thấy thế, Yuichi kéo ra ngoài hoàn toàn, sau đó lại tiến vào, từ từ từng chút một, càng ngày càng sâu. Khi phân thân anh đã hoàn toàn được bao bọc bởi nội bích trơn mềm ấm áp, thì toàn bộ thân thể hai người đã phủ đầy mồ hôi

“Woah…Kanae, xem nè, tôi đã vào hết rồi, cậu thật chặt. Gần đây cậu không làm ?”

“…tôi đã nói…được …một khoản thời gian rồi…” Ít nhất là cho đến lúc này, nó vẫn là sự thật. Cậu không muốn cho Yuichi biết đây là lần đầu tiên của mình.

“…hmph, …vậy….giờ đau không? Tôi nên di chuyển chậm?”

Kanae không biết sẽ như thế nào nếu như Yuichi di chuyển bên trong cậu, mà hiện giờ cái mà cậu nghe là di chuyển chậm

Anh bắt đầu chậm rãi đưa đẩy phần hông. Kanae cắn chặt răng, nhíu mày, sự đau đớn gia tăng theo từng luận động, muốn hét vào mặt những người bảo với cậu rằng quan hệ *** làm người ta thấy sung sướng, khoái cảm, thật gạt người.

Ôm chặt Yuichi, cậu úp mặt mình vào ngực anh. Cậu biết rằng lúc này khuôn mặt mình chắc chắn sẽ biến dạng vì đau đớn. Cậu không muốn Yuichi nhìn thấy

“ Tại sao lại dấu mặt?”. Anh cảm thấy nơi mập hợp giữa hai người đã ẩm ướt hơn rất nhiều, tốc độ di chuyển của Yuichi nhanh hơn, nhưng anh không nhận ra được mỗi lần động của anh,  khiến cho cơn đau của Kanae càng nghiêm trọng.

Nó đau! Đau! Rất đau!

Làm việc này chỉ có đau thôi? Không chỉ riêng mình mình, đúng không?

Quan hệ là chấp nhận đau?

Cậu muốn hỏi thế giới – đó có phải là một lời nói dối không khi bảo rằng *** là điều tuyệt vời?

Cổ họng cậu phát ra  những tiếng kêu khe khẽ, đau đớn không thể kiềm được .

Nhưng không hiểu sao rơi vào tai của Yuichi thì lại thành âm thanh của niềm vui sướng tột cùng.

“Cho tôi xem … cho tôi xem cậu thích tôi đến mức nào.”

Kanae bắt đầu hôn loạn lên ngực của Yuichi, tiếp tục dấu mặt mình dưới bờ ngực rộng của anh. Yuichi dừng lại luận động “… thôi nào, cậu không  muốn cho tôi nhìn thấy cậu?”

Không trả lời, tiếp tục hôn. Làm như vậy sẽ giúp cậu tạm thời quên đi đau đớn đang dưới thân. Cuối cùng, cậu phải ngước mặt lên nhìn Yuichi, thả mình trên những chiếc gối, và nhẹ nhàng nhắm mắt lại

Tiếp tục đi, cậu mấp máy miệng, không thành tiếng.Yuichi đột  nhiên tiến vào, lần này anh di chuyển rất mạnh bạo.Trong phòng giờ đây chỉ còn tiếng lép nhép của chất dịch tràn ra dưới thân hai người, cùng với tiếng thân thể va chạm vào nhau mạnh liệt, âm thanh hòa cùng hơi thở *** mỹ đến tột cùng.

Mồ hôi, tiếng va chạm, sự đau đớn và cả bối rối pha chút ngượng  ngùng, hòa làm một.

Giờ thì nó thật khác so với những gì cậu nghĩ, hoàn toàn khác so với thực tế cậu cảm nhận.

Dù thế nào, cậu cũng rất vui, rất sung sướng.

Cậu đã thực sự làm điều này với Yuichi. Đau, nhưng cũng không thể phủ nhận rằng điều này rất tuyệt vời.

***

“ Tôi đi tắm.” (hức đang lên cao trào mà đứt như diều đứt dây, tác giả khó đỡ quá _.__)

Khi Yuichi rời khỏi người cậu, Kanae cảm thấy có gì đó chầm chậm chảy ra từ hậu huyệt, rất khó chịu, cậu muốn tẩy sạch nó. Yuichi nghiêng đầu hỏi.

“ Tại sao?”

“ Người tôi đầy mồ hôi, tôi muốn tắm.”

“Cho dù cậu sẽ bị phủ mồ hôi lần nữa?”

“ Uhm, ý tôi…hum… gì?!”

Kanae nhìn khuôn mặt Yuichi đầy gian trá

“ Tôi nói cậu, tôi đã không làm gì hai tháng nay rồi.”

“…….?”

“ Tôi nói với cậu rằng tôi rất thất vọng về vấn đề *** của mình”

“…rồi, cậu nói rồi”

“ Cậu nghĩ rằng tôi sẽ dừng lại chỉ sau khi ra một lần? Dù sao, đây cũng là lần đầu tiên tôi quan hệ với một người con trai, tôi muốn thực hành nhiều hơn, vì vậy, chúng ta tiếp tục đi.”

“ Cái gì?!” Chờ một chút. Không thể nào! “ Ý cậu nói là tiếp tục?”

“ Tiếp tục. Cậu không nghĩ rằng khá chán khi chúng ta chỉ làm một lần và kết thúc ở đó?”

Sét đánh ngang tai. Kanae đã nghĩ rằng chỉ hôm nay, cậu quan hệ với anh và chỉ làm một lần. Nếu nói rõ hơn, thì cậu với anh đơn thuần chỉ là tình một đêm!

“ Trước đây, tôi chỉ làm tình với phụ  nữ, vì vậy tôi nói rằng mình muốn phụ nữ. Nhưng cậu biết không? Đàn ông cũng rất tuyệt.” Yuichi  mìm cười và di chuyển sát vào  ngực Kanae. “Khi tôi nói ‘Chúng ta hãy làm đi’, nghĩa là ‘hãy hẹn hò đi’. Đừng từ chối. Bắt đầu từ hôm nay, cậu và tôi, là người yêu. Nào, tiếp tục thôi!”

Gì ? Gì? Gì?

Chuyện gì đang diễn ra vậy”!

Kanae giật mình, cậu ngăn không cho Yuichi tiếp cận gần hơn

“ Cậu nói gì?”

Yuichi thoáng bất mãn khi Kanae ngăn anh lại, anh gạt tay cậu ra, và hôn lên đôi môi đang khép mở trước mắt

“ Chờ, ch-ờ … đã!”

“ Phải chờ bao lâu?”

“Uhm…”

“ OK. Hôn tôi.”

“T-Tại sao?”

“ Tại sao? Bởi vì tôi muốn. Có vấn đề sao? Chúng ta là người yêu.”

“ Không… nó…” Bị Yuichi giữ chặt, cậu không có cách nào trốn tránh được. Từ trước ngực hôn lần lên, xương quai xanh, cổ, và môi.

“…cá…i…”

Hôn

“ Nhưng….tôi….”

Hôn hôn

“ Chúng ta…”

Hôn hôn hôn

“…người yêu?”

Hôn hôn hôn hôn

Dừng lại, Yuichi nhếch mày

“ Tôi không đủ tốt?”

“… không phải….”

“ Không thích tôi?”

“ Tôi không nói vậy.”

“Vậy thì có vấn đề gì nào? Cậu là người đề nghị, phải chịu trách nhiệm chứ.”

Kanae chỉ nghĩ nếu có thể, cậu cũng muốn nắm giữ Yuichi một lần

Yuichi không thích mình. Anh ấy thích làm tình!

Tên vô lại! Kẻ thối tha!

Những lời lầm bầm của cậu bị nuốt  trọn trong nụ hôn của Yuichi

Nhưng lần này, có sự khác biệt rất lớn. Không thể diễn tả bằng lời, cậu chỉ biết rằng, đây dích thực là nụ hôn đúng  nghĩa.

“ Uhm, tôi biết lúc nãy là tôi không kiềm chế được mình, nhưng lần này tôi sẽ làm cho cậu thấy tốt hơn. Tôi muốn thấy lúc cậu chìm đắm trong khoái lạc do tôi mang lại.”

Yuichi cười tươi và nằm đè lên người Kanae, và cậu hoàn toàn không có cơ hội trốn thoát.

.

“ Uhm, tôi biết lúc nãy là tôi không kiềm chế được mình, nhưng lần này tôi sẽ làm cho cậu thấy tốt hơn. Tôi muốn thấy lúc cậu chìm đắm trong khoái lạc do tôi mang lại.”

Yuichi cười tươi và nằm đè lên người Kanae, và cậu hoàn toàn không có cơ hội trốn thoát.

***

Lần thứ hai- Đau

Lần thứ ba- Đau, nhưng đã giảm một ít. Tuy  nhiên , vẫn còn cách xa cái mà Yuichi gọi là khoái lạc

Nhưng lần thứ tư…… rên rỉ… rên rỉ

“ Oh…Oh…Ah………”

Yuichi đẩy thật sâu vào bên trong. Kéo Kanae ngồi dậy, Yuichi cho cậu ngồi lên người mình, để cậu tự chuyển động. Còn anh, vòng đôi tay từ phía sau Kanae mà bóp ngắt hai hạt châu trước ngực

“Oh…nữa…ngh…ohh…”

Mỗi khi Yuichi nỗ lực đẩy sâu vào từ bên dưới, bên trong Kanae nỗi lên một trận run rẩy, rồi lan ra khắp người. Cậu phối hợp với mỗi hành động của Yuichi, vặn vẹo thắt lưng làm cho phân thân của anh đi vào tận sâu trong cùng.

Dục vọng của Yuichi liên tục rỉ ra dịch trong suốt, cùng với chất dịch từ huyệt động của Kanae, mỗi lần hai  người chạm vào nhau liền tạo ra tiếng lép nhép *** mĩ. Phút giây này, Yuichi rất sung sướng.

“Ahh…oohh…ngh…không…”

Mặc dù cảm thấy ngượng, nhưng cậu không muốn dừng.

“ Thật tốt, tôi đã nhận được thứ cần nhận rồi.” Dùng âm thanh trêu chọc mà nói với Kanae, anh hôn nhẹ lên gáy cậu. Một động tác nhỏ như vậy, lại làm cho Kanae khẩn trương, bức tường nội bích siết chặt dục vọng của Yuichi vẫn còn đang ở bên trong. Cương lên.

“ …cậu…. hì… tôi sẽ làm cho cậu thấy tốt hơn.”

Anh thật chậm rút ra, rồi đẩy vào…

“ Argh…”

Lần đầu tiên, cậu đến trước Yuichi.

Khi đến cao trào, bên trong cậu run rẩy và co rút mạnh mẽ. Không cần hành động gì thêm, điều này là đủ, Yuichi rên lên, và bắn thẳng vào bên trong Kanae lần nữa. Xoay người Kanae lại

“Nhìn tôi.”

“ Sao?”

Khuôn mặt Kanae đỏ ửng từ nãy giờ. Yuichi cười.

“ Khuôn mặt cậu, tôi muốn nhớ thật rõ.”

“ …uhm…” Kanae gật đầu

Giờ thì tốt hơn rồi, cậu có thể nhìn Yuichi, bởi vì khuôn mặt cậu không còn là nước mặt với nỗi đau khó chịu ban đầu nữa.

Câu thấy rất hạnh phúc.

“ …cậu sẽ tiếp tục làm tôi hạnh phúc chứ?”

“ Dĩ nhiên” Gật đầu, Yuichi khá hài lòng

“ Đừng đùa cợt tôi.”

***

Họ làm cả thảy bảy lần, nhưng chỉ từ lần thứ tư mới nhận được khoái cảm như mong muốn. Kanae thở hổn hển, ánh mắt vẫn chăm chú theo dõi thân hình trên người mình.

Cuối cùng, sau khi thấy bên trong Kanae quá nhiều, anh mới chịu bắn lần cuối vào nơi hấp dẫn đó, nằm vật xuống bên cạnh cậu.

“ Khi ở trung học, cậu chưa bao giờ đề cập đến việc cậu có thể làm bao  nhiêu lần trong một ngày?”

Cậu hơi gật gật đầu trước câu hỏi của Yuichi

“ Không, chưa từng nói về nó. Còn cậu?”

“ Nói rồi. Bạn bè tôi tranh luận rất nhiều về việc ai làm nhiều nhất trong ngày. Nó như một cuộc tranh đua. Tôi với bạn gái mình làm đầu tiên, và sau là đến bọn họ. Bạn tôi và bạn gái cậu ấy chờ ở ngoài, khi chúng tôi kết thúc, chúng tôi sẽ đưa ra số bao cao su mà mình đã dùng tương ứng với số lần bắn tinh. Và sau đó lại có người ở ngoài và người vào phòng, tiếp tục. Điều đó bình thường mà, đúng không?”

Sốc, phản ứng của Kanae là thế

“ Tôi chắc chắn sẽ không làm vậy.”

“ Nhưng nó vui lắm! Cậu phải cố gắng cương ngay cả khi không còn gì bắn. Cậu phải nghe mọi  người nói về nó mới thú vị!” Yuichi nhìn Kanae và cười xấu xa. “ Tôi nhớ là đã có người bắn ra được tám lần, tôi nghĩ rằng bây giờ sức để quan hệ của tôi hơn hẳn lúc ở trung học. Tôi muốn cố gắng lên chín lần!”

“ Với ai?!”

Yuichi nhìn Kanae mà phát cáu

“ Kanae, ngớ ngẩn thì có lẽ dễ thương thật, nhưng tôi nghĩ cậu phải mở rộng khả năng tư duy đi chứ. Dĩ nhiên là với cậu. Ngốc ạ”

“ Gì …?!”

Chín lần?! Với Yuichi?! Một ngày?!

“Ặc, tôi không nghĩ tôi có thể…”

“ Tôi không muốn bây giờ, hôm nay thế là đủ. Muốn tắm? Hay muốn ngủ?”

Muốn tắm, mồ hôi, cùng cái thứ đó, khó chịu!

Không thể nào ngủ được với chất dịch cứ chảy ra ngoài

Nhưng bây giờ cậu thực sự rất mệt, toàn bộ cơ thể, đặc biệt là nơi phía sau, đau không nói nên lời. cơn buồn ngủ mau chóng kéo tới

“…tôi phải dậy …tắm….”

“ Eh, nhưng cậu đã mệt lắm rồi, ngủ đi, tắm sau”

Nhìn đồng hồ, bây giờ đã hơn 8 giờ, cậu thậm chí không thể nhớ nổi họ bắt đầu là khi nào, chỉ biết là trốn tiết, và sau đó…

“Uhm, có lẽ tôi nên ngủ một chút, sau đó về nhà.”

“Bên ngoài rất lạnh, ở lại đi. Khi cậu dậy, biết đâu chúng ta có thể làm tiếp.” Mọi nỗ lực muốn từ chối của Kanae đã tan rã trong nụ hôn nóng bỏng của anh. “ Ngủ đi.”

Cười nhẹ, hôn lên trán Kanae “ Giấc mơ đẹp.”

Khẽ nhắm mắt, đột nhiên nhớ ra điều gì, cậu hỏi, “ Vậy chứ lúc đó, ai thắng?”

Yuichi trơn mắt và cười lớn. “ Cậu nghĩ tôi sẽ thua?” Anh tràn ngập tự tin và háo thắng hỏi ngược lại cậu

Tôi thực sự thích anh ấy

Cho dù anh là ác liệt như thế nào, tôi vẫn thích Yuichi

***

Nửa đêm, Kanae tỉnh dậy. Cậu bước xuống giường, cố gắng không làm cho Yuichi thức giấc, và đi vào phòng tắm. Nửa người dưới của cậu đau kinh khủng, dường như không thể hoạt động, bởi vậy cậu di chuyển đến gần tường, và dựa vào đó mà đi. Nơi đau nhất chính là phía bên trong, nó chính là ngọn nguồn cơn đau. Cảm nhận cơn đau, cậu mỉm cười

Cậu thích Yuichi  

Bước vào phòng tắm, đứng dưới vòi sen, mặc cho nước xối thẳng xuống mặt, Kanae thở dài.

“ Người yêu?”, cậu thì thầm, như thể muốn níu giữ thứ gì đó sắp vuột khỏi tay. Cậu biết trở thành người yêu của Yuuichi sẽ không dễ dàng, đám tình cũ của anh ấy trước kia là minh chứng điển hình.

Đối với Yuichi, người bạn gái chỉ là người mà anh có thể quan hệ bất cứ lúc nào anh muốn, và điều đó sẽ không có gì khác biệt với một người con trai

Và người thích hợp nhất chính là người có thể tới khi anh yêu cầu.

Yuichi có thể gặp nhiều và làm nhiều, nhưng khi mối quan hệ đó chấm dứt, anh sẽ hành động như thể đã quên tất cả về họ. Hoặc có thể thật sự đã quên.

Chuyện đó cũng có thể sẽ xảy ra với Kanae, cậu sẽ bị vứt bỏ khi Yuichi cảm thấy chán. Theo như những gì đã xảy ra, thì có lẽ anh sẽ nói rằng giữa họ đã kết thúc, và họ sẽ không phải gặp nhau nữa.

“ Sẽ không sao nếu chuyện đó xảy ra với mình…?” Kanae chìm đắm trong suy nghĩ của chính mình.

Trở thành người yêu  hay không được gặp lại anh ấy nữa, phải lựa chọn ra sao?

Nhưng khi Yuichi bảo chúng ta là người yêu…

Cậu đã rất hạnh phúc, nếu không kìm chế được, có lẽ nước mắt cậu sẽ rơi ngay sau đó.

Cậu là con trai, Yuichi gọi cậu là người yêu. Vậy tất cả sẽ tốt thôi.

Chia tay sớm cũng được, muộn cũng được, mà cũng có thể là ngay ngày mai. Nhưng vẫn ổn.

Cậu thích anh, thế là đủ. Cậu vẫn thích anh.

Cậu đang nghĩ gì vậy, mối quan hệ này tạo thành dựa vào thể xác mà tồn tại?

Nhưng…

Cậu không hiểu nổi bản thân mình, nhưng cậu biết, cậu đã chìm đắm trong tình yêu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.