Anh giống như không tin tôi?”
Ôn Hướng Dương không biết người này có bao nhiêu đại quan hệ,nhưng cô vẫn là giải thích nói “Không phải
không tin anh,chỉ là Triệu gia quá cường đại.Đừng nói anh,ngay chính lão cha đốn mạt của tôi cũng không dám đắc tội Triệu gia.Nghe nói còn có
người phía sau Triệu gia,chẳng những bổn gia lợi hại,phu nhân cưới vào
cửa còn cường hãn hơn một bậc”.
Ôn Hướng Dương nói đến nơi
này,nhìn Mộ Lăng Khiêm liếc mắt một cái “Liền tính anh ở Mộ Sắc,có thể
nhận thức một chút quý phu nhân có thân phận có địa vị,nhưng anh là…”
“Soái ca,nếu không anh vẫn là hiện tại đi thôi.Thừa dịp thời điểm Trần thái
thái và Trần Vân Hi bọn họ nháo lên,anh đi rồi sẽ không ai phát hiện “.
Mộ Lăng Khiêm cũng không tỏ thái độ mà là hỏi lại một câu “Tôi đi rồi,cô ở đâu?Cô không sợ Thái tử gia Triệu gia kia?”
“Một người chết so với hai người cùng chết thì vẫn là tốt hơn.Lão chả tôi
tuy đốn mạt,nhưng hẳn là sẽ cứu tôi một cái mạng nhỏ.Nói đến đây Oin
Hướng Dương cười cười “Nói nữa tôi còn có tiểu Hân,tiểu Hân và Cách Cách khẳng định sẽ không vứt bỏ tôi.Chú Nghiêm và dì Nghiêm cũng sẽ không
mặc kệ tôi “.
“Cách Cách?”
“Cách Cách là anh trai tiểu Hân.”
Ôn Hướng Dương nói đến nơi này,liền nhìn thấy Trần phu nhân động tay đối
với Trần thái thái,lực chú ý của cô bị hấp dẫn dời đi,thế cho nên căn
bản thời điểm không nhìn thấy Mộ Lăng Khiêm đang nghe đến cô nhắc tới
Nghiêm Khắc,ánh mắt thâm Thuý đi vài phần.
…,
Trần phu
nhân một hơi đem sự tình Trần mẫu là tiểu tam,Trần Vân Hi là con gái
riêng nói ra,Trần mẫu định phản kích,nhưng nhìn thấy ánh mắt của đám bạn bè thân thích mình mời tới đứng xem chuyện,bà ta hận chết Trần phu
nhân.
Xong rồi,hiện tại hỏng hết rồi.
Trần mẫu thấy mình
rơi xuống thế hạ phong,bà ta vội vàng đem Trần Hùng vội lay tỉnh
lại.Trần Hùng tỉnh lại,thấy lão bà của mình cư nhiên đến,mà Trần mẫu một bộ dáng ủy khuất,liền khẳng định là Trần phu nhân đến gây sự.Hắn không nói hai lời,đứng xông lên trước,liền giơ tay cho Trần phu nhân
một cái tát.”Cô nháo đủ chưa?Chính mình không sinh được con,còn đến nháo lên hôn lễ của con gái tôi,Mặt mũi của tôi đã bị cô làm cho mất sạch.”
Trần phu nhân hoàn toàn bị đánh tỉnh,chỉ tay vào Trần mẫu cùng Trần Vân Hi nói “tốt,tốt.Các người thật sự rất tốt”.
“Trần Hùng,anh nghe cho tôi.Tôi muốn ly hôn!Anh đừng mơ tưởng lấy từ trên người tôi một mao tiền nào”.
“Ly hôn liền ly hôn,tôi đã sớm chịu đủ cô rồi,đồ gà mái không biết đẻ trứng!Lăn,cô cút ra cho tôi!”
“Tốt,tốt”.Trần phu nhân nói liền hai tiếng,hồng con mắt,liền rời khách sạn.
Trần Vân Hi chẳng những khiến Trần phu nhân bị đuổi đi,cô ta còn đạt được
mục đích muốn Trần Hùng cùng Trần phu nhân ly hôn,trong lòng cô ta miễn
bàn có vào nhiêu đắc ý.
Trần phu nhân khẳng định không biết,ba đã sớm đem hết tiền đi(**jen**)
Ly hôn?Sau ly hôn,tiền sẽ thuộc quyền sở hữu của cô ta cùng mẹ,cô ta cũng không phải mang cái danh con gái riêng trên đầu.
Thời điểm Trần Vân Hi đang đắc ý,thế nhưng thanh âm chỉ chỉ trỏ trỏ từ những khách nhân cách đó không xa truyền đến bên tai.
“Tôi còn tưởng rằng cô ta gả cho kẻ có tiền đâu,hoá ra cũng là tiểu tam,sinh con gái cũng là con hoang”.
“Chính là a,còn trước mặt chúng ta thổi phồng,kết quả đâu?căn bản là không lên được mặt bàn.Vứt hết mặt mũi của tộc chúng ta.”
Người Trần mẫu mời đến nghị luận không ngừng,còn có bạn bè thân thích bên
phía Lâm Hạo.Bọn họ không biết thân phận Trần Vân Hi là con gái
riêng,bọn họ còn tưởng rằng Lâm Hạo cưới được một thiên kim tiểu thư nhà giàu,nhưng không nghĩ tới chính là cưới con gái riêng