Ôn Hướng Dương lôi kéo Mộ Lăng Khiêm,ba cô hiện tại có mẹ kế cùng em kế
cô là đủ rồi,căn bản không quản sống chết của cô,cô cũng không nghĩ
phiền toái nghiêm gia,hiện tại việc cô có thể làm duy nhất chính là lôi
kéo Mộ Lăng Khiêm chạy.
Lâm Hạo thấy Ôn Hướng Dương muốn
chạy,liền hướng về phía bên ngoài hô to “Người đâu?Bảo an đâu?Đây là
phục vụ cấp năm sao của mấy người ak?Các người không thấy có người đang
làm nháo sự việc sao?”
Các nhân viên an ninh đương nhiên nghe
được, chỉ là giám đốc khách sạn bọn họ chính là dựa vào trên cửa xem
diễn, còn xem rất có tâm,căn bản không cho bọn họ tiến lên.
Vân
Hạo và Trần Vân Hi thấy bảo an khách sạn thế nhưng hoàn toàn không để ý
tới bọn họ,ở chung quanh bạn bè thân thích nghị luận sôi nổi càng là
không ít,thấp giọng cười nhạo bọn họ.
Trần Vân Hi chỉ có thể đem
Hi vọng đều kia thác ở Thái tử gia Triệu gia cùng hầu ủy thư kĩ trên
người,cô ta cườ lạnh “Mấy người chờ cho tôi,Thái tử gia Triệu gia liền ở chỗ này,hắn chính là thượng khách quý ở hôn lễ chúng tôi.Đắc tội chúng
tôi hắn tuyệt đối cho các ngươi muốn sống không được muốn chết cũng
không xong”.
Trần Vân Hi ba lần bốn lượt nâng cái Thái tử gia
Triêu gia kia ra,Ôn Hướng Dương đối với Triệu gia cũng có nghe qua,biết
Triệu gia mới là tầng lớp thượng lưu chân chính Nam Đức thị.
Cô lại lôi kéo Mộ Lăng Thiên.
Mộ Lăng Thiên chỉ là trở tay nắm lấy bàn tay nhỏ của cô,khó thế trầm ổn,bất động như núi.
Mạc danh,Ôn Hướng Dương ăn tâm một chút.
Nếu là Mộ Lăng Khiêm thật sự vì cô đắc tội Thái tử gia Triệu gia,bị Thái tử gia chặt đứt tay,chặt đứt chân,cô chính là táng gia bại sản cũng đều
không bỏ mặc hắn.
Mộ Lăng Khiêm có thể rõ ràng nhận thấy được Ôn
Hướng Dương vừa rồi rõ ràng nắm tay hắn không có dùng sức như vậy.Hắn
cúi đầu,liền thấy khoé miệng nữ nhân bên cạnh mỉm cười,tựa hồ nghĩ đến
chuyện gì thú vị.
Nhìn Ôn Hướng Dương đến nư vậy,Mộ Lăng Khiêm đáy mắt thanh lãnh,thế nhưng khuôn mặt lại hiện lên vẻ chế nhạo.
Trần Vân Hi thấy Ôn Hướng Dương cùng Mộ Lăng Khiêm cư nhiên còn cười ra
mặt,cô ta hận không thể đem Thái tử gia Triệu gia lập tức lại đây,hướng
chỉnh chết hai người kia!
Thời điểm Trần Vân Hi nghĩ Ôn Hướng
Dương cùng Mộ Lăng Khiêm chờ lát nữa có thể bị ngược như thế nào,khách
sạn truyền đến một trận tiếng hét phần nộ.
“Trần Hùng ngươi đi ra cho ta!Ngươi thật là phản!Ngươi đem loại dã chủng về nhà,ta nhịn!Nhưng. Ngươi cư nhiên gạt ta,tiền hoa nhiều như vậy,cấp cho loại dã chủng này
tổ chức hôn lễ!Ngươi còn củng tiểu tiện tam kia cùng nhau mở tiệc chiêu
đãi thân thích nhà nó?Ngươi có đem ta để vào mắt sao?Ngươi làm như vậy
coi ta như bà lão đã chết sao?”
Trần phu nhân, vợ Trần Hùng trên pháp luật,tới.
Trần mẫu nghe được thanh âm chửi bậy của Trần phu nhân,nguyên bản còn ngất xỉu,trong lòng có chút sợ hãi.
Trần phu nhân trước kia chẳng những quá đáng với bà,còn kém tí giết chết
bà,ngay cả Trần Vân Hi vẫn không thể nhận tổ quy tông,đều là Trần phu
nhân ở bên kia ngăn cản.Hôn lễ hôm nay cũng là gạt Trần phu nhân.
Trần mẫu đối với những bằng hữu thân thích của bà,đều nói chính mình là vợ
của Trần Hùng.Trần phu nhân đến lúc này,không thể nghi ngờ trước mặt bạn bè,thân thích đánh vào mặt Trần mẫu.
Quả nhiên bên người lại lần nữa nổi lên nghị luận.
Ôn Hướng Dương đem Mộ Lăng Khiêm kéo đến một bên,rất có hứng thú mở miệng
nói “Soái cả,nhìn thấy không?Ân oán hào môn!Kì thật ở cấp bậc Trần gia
này,còn không tính là án oán hào môn.Tóm lại là anh như vậy giúp tôi
phán lượng,miễn phí làm người xem tràng cười hay.
“Còn có,chờ lát nữa chính là Thái tử gia Triệu gia kia tới giúp đỡ Trần Vân Hi,anh có
thể bo bo giữ mình,anh liền bo bo giữ mình,Việc này vốn dĩ cùng anh
không quan hệ.