Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi

Chương 1641: Chương 1641: Ai nha, hình như sắp sinh rồi




Cục cưng ở trong bụng Yến Thanh Ti càng lúc càng lớn, lúc đầu cô còn không cảm thấy gì, nhưng đợi qua tháng thứ 4, bụng bắt đầu nổi lên, cô chưa từng thấy mình xấu xí như thế bao giờ.

Mỗi ngày nhìn vào gương đều thấy không thể nào yêu nổi bản thân, hơn nữa sau khi mang thai, tính tình cô cực kém, lúc nào cũng bắt nạt Nhạc Thính Phong.

Nhưng anh vẫn luôn nhẫn nhịn không mắng lại, dù sao, vợ anh tuổi trẻ mĩ mạo, đúng lúc sự nghiệp đang lên thì lại theo anh kết hôn rồi mang thai.

Phụ nữ mang thai 10 tháng rất khổ, làm một người đàn ông, anh không thể giúp đỡ được gì, mỗi ngày nhìn thấy vợ đang ngủ bị chuột rút tỉnh lại, toàn thân phù nề, anh thấy cực kỳ đau lòng.

Nhất là tiểu tử trong bụng Thanh Ti thường xuyên đạp điên loạn trong bụng cô, hành hạ cô không ít.

Không đợi Nhạc Thính Phong nói gì, Yến Thanh Ti mắng nó: “Tiểu tử thối, cứ chờ đấy, chờ con ra rồi xem lão nương thu thập con thế nào. Sẽ bắt con học thuộc ba trăm bài thơ Đường, học làm tính, một ngày giải một bộ đề thi, học tiếng Anh, tiếng Đức, tiếng Pháp, tiếng Ả Rập…”

Nhạc Thính Phong nghe mà sợ hãi, trước đây anh tưởng những biện pháp của mình đã là rất đáng thương cho con rồi, nhưng mấy thủ đoạn đó căn bản không đáng nhắc tới so với Yến Thanh Ti.

Mấy tháng này, Yến Thanh Ti cơ hồ như mai danh ẩn tích trong làng giải trí, weibo cũng không xuất hiện. Trên mạng, có rất nhiều người tự hỏi, không phải Yến Thanh Ti gặp chuyện gì không may rồi chứ?

Nhưng khi poster phim Khuynh Thành Luyến của cô và Tần Cảnh Chi được tung ra, dự kiến chiếu vào ngày 31 tháng 7, Yến Thanh Ti lại bắt đầu bị dân mạng nhắc tới.

Trên mạng, người ta lại bắt đầu phỏng đoán này nọ, chê bai cô. Nhìn cái bụng đã nhô cao của mình, cô nghĩ, chờ cho thằng nhóc này ra đời xong cô sẽ quăng cho mọi người một quả bom.

Đảo mắt, ngày 31 tháng 7 đã tới, Yến Thanh Ti thở dài, cô rất chờ mong bộ phim này, đáng tiếc… không thể đi.

Yến Thanh Ti ở nhà rất buồn bực, Nhạc Thính Phong đang ngồi bên cạnh bóc hạnh nhân cho cô ăn.

Bác sĩ nói nên cho cô ăn nhiều hạt có vỏ cứng, không thích cũng phải ăn.

Nhạc Thính Phong nhét một hạt hạnh nhân vào miệng cô: “Bà xã đừng tâm tình không tốt nữa, mấy ngày này đều dự sinh, hai ngày nữa chúng ta phải tới bệnh viện chờ rồi. Chờ em sinh con xong rồi sẽ cho em xem thỏa thích!”

Yến Thanh Ti há miệng nhai hạnh nhân, bĩu môi nói: “Thỏa thích cái đầu anh. Bà ngoại em nói rồi, thời điểm ở cữ còn đau khổ hơn, còn thời kỳ cho con bú nữa, aizz…”

Nghĩ tới tương lai còn phải ở nhà thật lâu, trong lòng Yến Thanh Ti rất buồn bực, sinh con thật không dễ dàng.

Cô cúi đầu ấn nhẹ lên cái bụng phình to của mình: “Này, tiểu thử thối, con nghe chưa, mẹ con mang thai con không dễ dàng gì, con nhanh chui ra đây cho mẹ, đừng có như người khác kéo cũng không chịu ra. Nếu con không ra thì mẹ sẽ bắt con ra đấy…”

Vừa nói xong, một lát sau, Yến Thanh Ti đang ăn hạnh nhân liền sững ra, cô có cảm giác không đúng.

Nhạc Thính Phong thấy cô bất động liền hỏi: “Sao thế, Thanh Ti, sao không ăn?”

Yến Thanh Ti ngơ ngác nói: “Hình như… có điểm kỳ quái.”

“Sao vậy?”

Yến Thanh Ti cúi đầu nhìn bụng, nói: “Bụng… đau…”

Trong lòng cô hoảng hốt, không phải sắp sinh rồi đấy chứ?

Nhạc Thính Phong sửng sốt sau đó cũng hoảng, đĩa đựng hạnh nhân trong tay rơi xuống đất vỡ tan tành.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.