Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi

Chương 1730: Chương 1730: Cảm giác nghe đối phương hét lên thảm thiết thật là khoái




Quả nhiên đúng như anh dự đoán, không quá hai giờ, tiêu đề #Thì ra Mộ Dung Miên chính là cặn bã# đã lên top search trên mạng.

Đám chó săn đăng ảnh chụp anh và Quý Miên Miên ở bãi đỗ xe lên, còn có ảnh hai người đi vào cục dân chính, còn nói: Nhát bắn thứ hai, đây chính là một quả bom lớn, fan nữ Mộ Dung Miên mau đón nhận đi.

Ảnh chụp Mộ Dung Miên cùng một cô gái đi ra từ khách sạn, họ tới cục dân chính địa phương, có người tiết lộ Mộ Dung Miên là người đã có vợ, hôm nay tới cục dân chính để ly hôn, xem ra là sau khi quyến rũ được Phương Duyên Duyên, anh muốn bỏ vợ. Phương Duyên Duyên đáng thương bị cho làm người thứ ba mà cũng không biết.

Nam thần mà các người yêu quý là kẻ chỉ biết bám váy đàn bà mà leo lên, là tên khốn cặn bã vừa có chút danh tiếng đã bỏ vợ, người như thế các người còn thích được nữa không? Bọn tôi cảm thấy loại đàn ông cặn bã này nên sớm cút khỏi làng giải trí.

Vì thế, cụm từ #Tên khốn Mộ Dung mau cút khỏi làng giải trí# cứ thế chiếm vị trí top1 luôn.

Lần này fan của Mộ Dung Miên muốn giải vây cho thần tượng của mình cũng không biết làm thế nào, chẳng lẽ nói Miên Thần tới cục dân chính để ngắm cảnh sao?

Bọn họ chẳng ai nghĩ tới việc hôm nay Mộ Dung Miên tới đó để kết hôn.

Trên mạng nháo nhào một trận nhưng buổi chiều Mộ Dung Miên quay phim vẫn chẳng chút nào sốt ruột.

Người trong đoàn làm phim đều biết anh và Quý Miên Miên là một đôi, chưa từng thấy anh dây dưa gì với Phương Duyên Duyên, ai cũng đoán chỉ có Phương Duyên Duyên đơn phương tạo scandal này mà thôi.

Tuy rằng ai cũng cười coi thường Phương Duyên Duyên nhưng chẳng ai muốn nhiều chuyện cả.

Phương Duyên Duyên buổi chiều hôm đó, vừa tới phim trường đã chạy tới gặp Mộ Dung Miên giả vờ nói: “Mộ Dung, em thật sự xin lỗi, em không nghĩ lại bị người ta quay lén rồi nháo thành chuyện như hôm nay. Nhưng dù sao chuyện thế này ở trong làng giải trí cũng rất bình thường, chúng ta tự biết rõ ràng trong lòng là được rồi. Em nghĩ, chờ một thời gian nữa thì chuyện này sẽ lắng xuống thôi… A…”

Phương Duyên Duyên còn chưa nói xong thì mặt đã thấy rát rạt, bèn hét lên một tiếng thảm thiệt.

Chén trà sữa nóng trong tay Quý Miên Miên cạn giọt, cô tùy tiện lấy một tờ giấy ăn ném lên mặt cô ta, khóe môi nhếch lên châm chọc, chuyện hôm qua chưa làm được rốt cuộc cũng hoàn thành rồi.

Cảm giác nghe đối phương hét lên thảm thiết thật là khoái.

Cô chưa từng gặp qua loại tiện nhân nào vô liêm sỉ thế này, một bên mở máy ủi đào góc tường nhà cô, một bên còn hướng ra ngoài hô to gọi nhỏ, nói mình không phải người chủ động, mình bị dụ dỗ.

Nói xong lại còn chạy tới trước mặt họ giả vờ vô tội, chuyện tốt gì cũng phải nhường cho cô ta ư, nghĩ ngon quá đấy!

Rõ ràng là bãi phân chó nơi góc tường còn nghĩ mình là bông hoa sao.

Phương Duyên Duyên bụm mặt hét lên: “Mặt của tôi, mặt của tôi…”

Trợ lý của cô ta vội vàng chạy tới, cầm nước khoáng và khăn mặt lau cho cô ta.

Mặt Phương Duyên Duyên bị bỏng rát, cô ta thét to: “Quý Miên Miên, nếu mặt của tao xảy ra chuyện gì tao sẽ giết mày…”

Quý Miên Miên nhún vai: “Phân ở trước mặt tôi thối như thế, tôi phải hắt nước cho trôi đi rồi, chẳng lẽ để lại tự làm mình buồn nôn à?”

Phương Duyên Duyên hét to: “Mộ Dung Miên, lần này tôi sẽ không bỏ qua đâu, các người cứ chờ đấy cho tôi.”

Mộ Dung Miên kéo Quý Miên Miên lại gần trách cứ: “Sao lại dùng trà sữa mà hắt thế hả, đây là đồ em mua cho anh đấy, anh còn chưa uống mà em đã hắt rồi, không thấy lãng phí à?”

Phương Duyên Duyên…

Mộ Dung Miên đau lòng nói: “Bảo bối à, đạo cụ tương ớt sao em không dùng, hay để anh mang tới cho em nhé?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.