Boss Hung Dữ - Ông Xã Kết Hôn Đi

Chương 369: Chương 369




Yến Thanh Ti hoảng sợ cực độ, xe mất phanh, cửa xe lại bị khóa? Chuyện này tuyệt đối không phải trùng hợp, cũng không phải do sai sót, chuỗi tai họa lớn thế này không tra ra, vậy chỉ có thể nói là có người cố ý.

Có người muốn dồn cô vào chỗ chết!

Yến Thanh Ti tháo dây an toàn, nhấc chân đạp cửa xem, xe vẫn đóng kín như bưng, bình xăng phía trước hình như bị hở, có khói xì ra, hơn nữa càng ngày càng nhiều, cứ như vậy xe sẽ phát nổ.

Yến Thanh Ti không căng thẳng, cô rất bình tĩnh, trong đầu cô chỉ có một suy nghĩ - cô không thể chết được vào lúc này được.

Bao lần gặp nguy hiểm mà cô vẫn tránh được, cô tuyệt đối không thể chết tại đây, con đường trả thù của cô mới đi được một phần ba, những kẻ đáng chết còn chưa chết, cô không thể chết được.

Yến Thanh Ti đạp bùm bụp vào cửa xe, cô phải ra ngoài.......

Tiểu Từ chạy tới kéo cửa xe, phát hiện xe không mở được cửa, cậu cuống tới nỗi cả người run lên: “Chị, không mở được cửa, làm sao bây giờ? Mau gọi người tới, gọi người tới nhanh lên..........”

Lúc này tất cả những người khác mới thấy bất thường, Lãnh Nhiên là người đầu tiên xông tới, sau đó đạo diễn và các staff khác cũng chạy tới, một đám người càng hoảng càng loạn, khói bốc trên đầu xe càng nhiều, đã nghỉ thấy mùi khét.

Vài người trẻ tuổi dùng gậy sắt để bật cửa xe, nhưng cửa xe bị lõm vào trong nên cũng vô dụng.

Khi ấy ngoài việc quay phim ra, đạo diễn đều nghĩ tới an toàn là trên hết, nên cũng không dám dùng xe chất lượng kém, kết quả, giờ xe tốt quá ngược lại càng phiền phức hơn.

Yến Thanh Ti ở trong xe, nhiệt độ càng ngày càng cao, trán cô đã chảy một tầng mồ hồi, sau lưng ướt sũng, hơn nữa giờ xung quanh cô cũng không có gì cả.

Yến Thanh Ti nhìn những gương mặt đang hoảng loạn bên ngoài, bên tai không một tiếng động, hoặc có lẽ trong tất cả mọi người thì cô lại là người yên lặng nhất.

Yến Thanh Ti bỗng nghĩ, nếu như cô chết rồi, vậy trước khi chết, người mà cô muốn gặp nhất là ai đây?

Tâm trí cô lướt qua gương mặt của mẹ, nhưng rất nhanh gương mặt dịu dàng ấy lại dần trở thành Nhạc Thính Phong.

Yến Thanh Ti cười...

Tiểu Từ nói tới nỗi mặt đỏ bừng: “Làm sao bây giờ? Cửa không mở được..... phải làm thế nào đây?”

Bỗng có một người quát lên: “Im hết miệng lại cho tôi, tránh ra......”

Tất cả mọi người quay lại, bị khí thế người đó áp chế không dám ho he nữ, dần dần tản ra.

Tiểu Từ thấy có người tới, bỗng cảm thấy như một vị cứu tinh, cậu nói: “Nhạc tổng...... Nhạc tổng, anh mau cứu chị Thanh TI đi, cửa không mở được........”

Nhạc Thính Phong đi tới trước xe, anh kéo cửa rồi nhìn về phía đầu xe, mặt anh sầm xuống, thần sắc tiêu điều, ngưng trọng, anh căn bản không nhìn thấy người ở trong xe.

Sau khi kiểm tra, Nhạc Thính Phong cởi luôn chiếc áo vest thủ công của mình ra, dặn dò: “Lấy bình chữa cháy tới đây, có bao nhiêu lấy hết tới đây, làm giảm nhiệt độ phía đầu xe xuống, mau lên.........”

Lãnh Nhiên và Tiểu Từ phản ứng lại đầu tiên, lập tức chạy đi lấy bình chữa cháy, bình thường đoàn làm phim nào cũng mang theo bình chữa cháy, để phòng bất trắc.

Nhạc Thính Phong hỏi một người gần anh nhất: “Trong đoàn có cưa điện không?”

Người đó gật đầu: “Có......”

Ánh mắt anh trầm xuống: “Còn không mau đi lấy đi.”

Người kia run lên rồi chạy đi lấy.

Nhạc Thính Phong tiện tay giật luôn chiếc gậy sắt từ người bên cạnh, anh lạnh lùng nhìn Yến Thanh Ti, chỉ vào ghế sau, Yến Thanh Ti lập tức khom xuống chui ra đằng sau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.