Chương 610NGẮM NGƯỜI ĐÀN ÔNG ĐẸP TRAI CỦA EM THÔI MÀ
Yến Thanh Ti không nhịn được cười, cái gã trẻ con này, chẳng trách trước khi ra cửa nhất định phải thay quần áo, chậc chậc…
Vắt óc tìm cách để được lên tít báo, hao hết tâm tư để chiếm được một vị trí trên bảng hot search đây mà, lúc nào cũng muốn được chú ý.
Yến Thanh Ti liếc nhìn Nhạc Thính Phong một cái, vừa nãy tuy anh có đeo khẩu trang và kính râm, cả gương mặt dường như đều bị che lấp, nhưng mà… vẫn đẹp trai lắm nha!
Chắc không bị người khác nhìn ra đâu nhỉ?
Ừm, dù sao cũng đừng để bị người khác nhìn ra.
Nhạc Thính Phong bĩu môi, “Nhìn cái gì mà nhìn? Có gì hay mà nhìn, dù gì thì cũng sẽ bị làm mờ hết cả thôi.”
Nụ cười trên khoé môi của Yến Thanh Ti càng lớn, cái gã này thế mà vẫn còn giận vì một câu nói lúc nãy.
Yến Thanh Ti hất cằm lên, đưa tay vuốt mặt của Nhạc Thính Phong: “Ngắm người đàn ông đẹp trai của em thôi mà, sao thế? Không muốn cho em nhìn à?”
Lòng Nhạc Thính Phong lại mền nhũn ra, nhưng trên mặt vẫn cau có, hừ một tiếng: “Làm mờ rồi quỷ nó mới biết có đẹp trai hay không?”
Yến Thanh Ti cười nói: “Em biết nha… trên giường lại càng đẹp trai hơn.”
Nét mặt cau có của Nhạc Thính Phong nhanh chóng biến mất: “Đừng có trêu anh. Trêu anh, anh cũng không để ý đến em đâu, em nghĩ anh là cái loại người không có nguyên tắc gì hết à?”
Vừa nói xong, đột nhiên trên má thấy mềm mềm ấm ấm, bị cô hôn rồi.
Tay Nhạc Thính Phong run lên một cái, trong lòng hoá thành một vũng nước, nghiêm mặt hùng hổ nói: “Tránh ra, anh đang lái xe, em muốn chết nhưng anh còn chưa muốn chết đâu.”
Yến Thanh Ti vênh mặt: “Em muốn đồng quy vu tận cùng anh đấy!”
Câu này… Nhạc Thính Phong cảm thấy thật quen tai. F*ck, giờ đến lượt cô trả lại cho anh cơ đấy.
Nhạc Thính Phong cuối cùng cũng không thể chịu nổi được nữa: “Được, được, được, em ngắm đi, em muốn ngắm gì thì ngắm, muốn ngắm thế nào cũng được, 360 độ luôn, mặc quần áo hay không mặc gì đều chỉ cho một mình em ngắm thôi, được chưa?”
“Bây giờ em muốn ngắm thì sao?”
“Ngắm đi!”
…
Yến Thanh Ti đùa giỡn Nhạc Thính Phong suốt cả đoạn đường. Tình hình của Nhạc phu nhân ngày càng tốt lên, bác sĩ nói qua hai ngày nữa là có thể ra viện được rồi.
Nhạc phu nhân nhìn thấy Yến Thanh Ti liền nhào lên ôm chầm lấy cô.
Yến Thanh Ti vội vã nói: “Bác từ từ nào, cẩn thận vết thương đấy.”
Nhạc phu nhân giơ tay ra véo má Yến Thanh Ti, bà nói: “Ôi trời, bác có sao đâu, bác khoẻ lắm. Thanh Ti à, con ngầu cực kì luôn ấy… bác đợi không kịp nữa rồi, bác suốt ruột muốn nghe con gọi bác là mẹ lắm rồi.”
Mặt Yến Thanh Ti đỏ bừng lên.
“Bác gái, con… con lúc đó cũng là do bị tức quá thôi.”
“Thanh Ti, con thật giỏi quá, nên nói như thế…” Nhạc phu nhân càng nhìn Yến Thanh Ti lại càng thấy thuận mắt.
Bây giờ Nhạc phu nhân cảm thấy, từ lúc thằng con trai bà sinh ra đến giờ chắc chỉ làm được duy nhất một việc chính xác đó chính là gặp được Yến Thanh Ti, hơn nữa còn… dụ dỗ được con gái nhà người ta.
Cô gái tốt như vậy thế mà lúc đầu bà còn không thích. Nhạc phu nhân cảm thấy bản thân mình trước kia thật ngu chết đi được.
Hôm nay xem đoạn video ấy, những gì Yến Thanh Ti nói từ đầu đến cuối khiến Nhạc phu nhân phấn kích đến nỗi hét ra tiếng.
Cả đời này bà chưa gặp được một cô gái nào có thể ngầu giống như Yến Thanh Ti, quá ngầu luôn…
Chẳng ai đoán được giây tiếp theo cô ấy sẽ làm gì, lúc nào cô ấy cũng có thể mang đến cho bạn những kinh hỉ ngoài ý muốn.
Nhạc Thính Phong kéo Nhạc phu nhân ra khỏi người của Yến Thanh Ti: “Mẹ, ông bà ngoại đến chưa?”
“Chưa đâu, xảy ra vài chuyện, Tiểu Tam và Tiểu Ngũ sẽ đến đây trông mẹ, hai đứa tụi con đến rồi thì mẹ bảo hai đứa nó về.”
Nhạc phu nhân nói xong, lại vươn tay ra kéo Yến Thanh Ti lại gần bà.
Sau cơn mưa trời lại nắng, có lẽ đây là câu nói mà Yến Thanh Ti thấy hay nhất trong đời.