Chương 767Kẻ xấu với kẻ xấu, quả là trời sinh một cặp!
L
úc này, người phụ trách của khách sạn cảm thấy không vui liền nói: “Này, phòng nào cũng dán cảnh báo rồi nhé, phải dùng với liều lượng thích hợp, một lần một viên, con trai ông không nghe còn trách bọn tôi chắc? Chúng tôi mới là người bị oan uổng đây này.”
Ở Lạc Thành, Diệp gia được coi như Địa Đầu Xà thì sao, nếu làm ầm lên, khách sạn bọn họ cũng không phải hạng dễ chọc.
*Địa Đầu Xà: Ám chỉ xã hội đen, dân anh chị, người cầm đầu vùng đất.
Thế là, người phụ trách của khách sạn trực tiếp chọc tiết họ luôn.
Muốn làm ầm lên thì cùng làm ầm lên đi, dù sao chuyện tốt này là do con ông làm ra, ông còn mặt mũi mà làm ầm với chúng tôi? Nếu các người đã không sợ mất mặt, vậy để tất cả mọi người đều biết cả đi.
Vì vậy, mọi thứ được tung hết lên mạng.
Đại công tử của Diệp gia tại Lạc Thành bị bắt vì chơi gái, hơn nữa vì dùng thuốc kích thích quá độ mà dẫn tới tình trạng nguy kịch. Đúng! Không sai! Chính là nguy kịch!
Còn có người để lộ ra tấm ảnh khi Diệp Vỹ Quang bị đưa ra khỏi khách sạn, nhân viên trong khách sạn cũng thẳng thắn nhận phỏng vấn của các nhà báo, họ còn tiết lộ chiến tích hôm ấy của Diệp Vỹ Quang, gã không chỉ gọi hai cô gái mà còn tìm thêm hai người đàn ông nữa.
Con mẹ nó, khẩu vị nặng đến thế cơ mà! Đúng là một tên đốn mạt!
Người trong khách sạn còn nói, chuyện này bị cảnh sát biết được hoàn toàn là vì hai cô gái do gã gọi tới do không chịu nổi hành hạ, muốn bảo toàn tính mạng nên tự mình báo cảnh sát.
Câu chuyện quá mức ly kỳ, kịch tính đến nỗi khiến mọi người phải nghẹn họng trân trối.
Đây rõ ràng là chuyện điên rồ, nhưng không hiểu sao sau khi mọi người xem xong lại chỉ cảm thấy buồn cười.
Chuyện bị làm ầm lên đến mức muốn áp chế xuống cũng áp không nổi.
Ngay đến cả bên phía cảnh sát cũng phải lên tiếng sẽ xử lí nghiêm khắc chuyện này, chờ tới khi Diệp Vĩ Quang xuất viện vẫn sẽ phải thụ lý điều tra theo trình tự tư pháp như thường.
Nhưng, mấu chốt là, hắn cũng phải ra được cái đã!
Nhạc phu nhân xem tin trên tivi xong, mặt khinh bỉ nói: “Aiyo, trời ơi, sao nhà họ Diệp lại có thằng cháu trai đáng xấu hổ thế này nhỉ? Người trong nhà chắc chả dám ra đường nữa rồi? Nếu mà là mẹ, chắc mẹ chết luôn vì xấu hổ mất.”
Nhạc Thính Phong bưng đĩa dưa hấu ra: “Mẹ, mẹ xem cái tin này làm gì, bẩn cả mắt!”
“Mẹ vừa mở tivi ra thì thấy thôi, con nói xem, Diệp gia dù gì cũng là là gia đình danh giá, xảy ra chuyện này như thế này, vậy...”
Nhạc phu nhân không biết nên hình dung gã Diệp Vỹ Quang kia ra sao nữa, xấu xa, bại hoại, những từ này cũng không đủ để hình dung gã.
“Mẹ mặc kệ họ đi, ăn dưa đi này.”
Nhạc phu nhân tắt tivi: “Thanh Ti đâu?”
“Đang ngủ bù trên gác.”
Nhạc phu nhân cười đầy ái muội hỏi: “Hai đứa nhóc tụi bay tối qua chạy đi đâu mà muộn thế mới về hả?”
Nhạc Thính Phong hắng giọng: “Khụ khụ... Chỉ hẹn hò bình thường thôi, con cũng muốn tạo chút lãng mạn cho cô ấy, nếu không cô ấy lại nghĩ con là bạn trai mà chẳng có gì thú vị thì sao?”
“Đúng, con trai, con khôn ra rồi đấy.”
Nhạc Thính Phong cười cười không nói nữa, anh đâu thể nói với bà, chút việc lãng mạn anh làm cho con dâu tương lai của bà chính là đưa cô ấy đi làm việc xấu chứ?
Có điều, đây mới là là gu của anh và Yến Thanh Ti.
Kẻ xấu với kẻ xấu, quả là trời sinh một cặp!
Điện thoại Nhạc Thính Phong vang lên, anh cầm điện thoại ra một góc nghe.
Vừa bắt máy đã nghe thấy Giang Lai hưng phấn nói: “Sếp à, thằng nhãi kia tỉnh rồi. Vốn không thể tỉnh sớm như vậy, nhưng cũng không biết bệnh viện dùng cách gì mà hạ hết được hỏa trong người nó nữa, có điều... bị ngáo luôn rồi. Sếp ạ, nó bị đốt đến ngáo luôn rồi, giờ đầu óc cũng hư luôn rồi!”
Khóe miệng Nhạc Thính Phong nhếch lên!
Cháy hỏng não rồi thì tốt!
Ngáo rồi sẽ không biết gì nữa, đỡ mất công diệt khẩu.