Chương 852CÔ TA KHÔNG BIẾT XẤU HỔ, CON CŨNG KHÔNG BIẾT XẤU THEO À?
Q
uý Miên Miên vừa nghe thấy có thể ăn, nước miếng liền chảy ra, mắt sáng lên nhìn vào bếp, nói: “Biết rồi, đó không phải là tiểu bạch kiểm, là Lãnh Nhiên, chúng tôi làm việc cùng một công ty, người ta là nghệ sĩ đấy, không phải ngày cũng về nhà được đâu.”
“Một công ty thì sao, còn không lấm la lấm lét à? Anh ra ngoài trước đây.”
Quý Miên Miên vẫy tay lia lịa: “Đi đi, đi đi, về nhớ mua dưa hấu nhé, tôi muốn ăn dưa hấu.”
Diệp Thiều Quang thấy Quý Miên Miên vẫn vô tâm vô phế như vậy, cắn răng nói: “Anh thấy em mới là dưa hấu đấy, còn là quả dưa hấu rỗng ruột nữa.”
Diệp Thiều Quang đóng cửa ra ngoài.
Anh tới bệnh viện, đúng lúc Diệp Linh Chi được đẩy từ phòng cấp cứu ra.
Anh nhìn thấy Diệp Kiến Công liền nói: “Bác cả... Chị họ bị sao vậy?”
Diệp Kiến Công không đoái hoài tới anh, bác sĩ nói: “Tình hình hiện tại rất không lạc quan, giờ chỉ mới là cứu chữa tạm thời thôi, đợi 24 tiếng sau thì mới qua cơn nguy kịch nhưng vẫn phải quan sát thêm. Vết thương quá nặng, mọi người chuẩn bị tâm lí trước đi.”
Sau khi bác sĩ đi khỏi, Diệp Thiều Quang hỏi: “Bác cả, sao chị họ lại bị đâm, đã bắt được tài xế gây ra vụ va chạm này chưa?”
Diệp Kiến Công vẫn mặt lạnh như tiền, con trai thứ của ông ta - Diệp Húc Quang nói: “Bắt được rồi, là một tên nghiện, sau khi hắn hít thuốc xong thì bị sinh ảo giác, đã bị bắt rồi.”
Diệp Thiều Quang lạnh nhạt nói: “Nghiện... vậy có phải... trùng hợp quá rồi không?”
Diệp Húc Quang nói: “Chắc... là trùng hợp thôi, có vẻ chị họ đúng là không được may mắn rồi.”
“Phải, đúng là không may mắn.” Diệp Thiều Quang liếc nhìn Diệp Kiến Công.
Một lát sau, Diệp Húc Quang đi nộp viện phí, hành lang chỉ còn lại Diệp Thiều Quang và Diệp Kiến Công.
Diệp Kiến Công nói: “Thiều Quang, con đừng qua lại với người phụ nữ tên Yến Thanh Ti kia quá thường xuyên, cũng đừng quên thân phận của hai người. Xét về vai vế, con còn là cậu của cô ta, nếu bị ai đó truyền gì ra ngoài, cô ta vốn là một kẻ không biết xấu hổ, nhưng con thì sao, Diệp gia thì sao?”
“Bác cả nghĩ nhiều rồi, không có chuyện ấy đâu.”
“Có hay không trong lòng con tự biết rõ, Diệp gia đang trong tình cảnh loạn lạc, hay là con cứ ra nước ngoài tránh mặt một thời gian đi.”
Mắt Diệp Thiều Quang lóe lên một tia trào phúng, “Bác cả... chính vì Diệp gia giờ đang xảy ra nhiều chuyện nên cháu mới không thể tránh đi được. Chuyện của chị họ nhất định phải tra ra rõ ràng, sao cháu cảm thấy chuyện này không chỉ đơn giản như vậy.”
Diệp Kiến Công nghiêm nghị quát lớn: “Câm miệng, chẳng lẽ con biết nhiều hơn cả cảnh sát à? Cảnh sát đã xác định rồi, chuyện này chỉ là chuyện ngoài ý muốn thôi.”
Diệp Thiều Quang gật đầu: “Vâng, thưa bác.”
“Bên này đã có người trông coi rồi, không còn chuyện gì của con nữa, con về đi.”
“Vâng, bác cả, vậy... cháu đi trước đây.”
Diệp Thiều Quang cúi đầu rời khỏi đó, lên xe anh gọi điện thẳng cho Yến Thanh Ti, nói cho cô biết hiện tại Diệp Linh Chi vẫn chưa qua được thời gian nguy hiểm.
Vừa rồi Diệp Kiến Công liên tục muốn để anh ra nước ngoài, để anh rời khỏi Diệp gia, có vẻ như vì cảm thấy giờ anh hay qua lại với Yến Thanh Ti, sợ anh sẽ đứng về phía cô, giúp cô tra ra chuyện gì đó.
Diệp Thiều Quang cười lạnh, nhìn sắc mặt của Diệp Kiến Công thì có vẻ như những bí mật mà Diệp gia cất giấu sắp không giấu nổi nữa rồi.
Nếu Diệp Linh Chi bị giết người diệt khẩu, hiện tại bà ta vẫn chưa chết, nếu qua được thời gian nguy hiểm, chắc chắn sẽ còn có người ra tay thêm lần nữa.
Có cần giúp Yến Thanh Ti một tay không?
Chuyện này còn phải xem cô có thành ý không cái đã.
...
Hôm sau, Yến Thanh Ti tham gia buổi ghi hình cho chương trình, Nhạc Thính Phong lo cho sự an toàn của cô nên cử thêm vài vệ sĩ theo sát để bảo vệ.
Chương trình này chủ yếu là để tuyên truyền cho Tiêu Phòng Điện, có vài diễn viên chính tới, khiến Yến Thanh Ti bất ngờ chính là Tần Cảnh Chi cũng đến.