Chương 114: Đàn ông của tôi nhiều lắm, còn chưa đến lượt anh đâu.
Yến Thanh Ti nheo mắt, “Ngủ với nhiều đàn ông như vậy đương nhiên là công phu phải cao rồi, thử thì biết ngay thôi mà.”
Nhạc Thính Phong phát hiện, Yến Thanh Ti luôn luôn nói những lời châm chọc kích thích anh, phụ nữ khác thì chỉ hận không thể biến chính mình thành nước tinh khiết, chỉ có cô lúc nào cũng thích biến mình thành hồ ly tinh.
Mới bắt đầu Nhạc Thính Phong còn giận giữ, nhưng mà nghe nhiều rồi, bỗng dưng phát hiện, người phụ nữ này, chấp nhặt với cô chẳng khác nào đang tự mình vả miệng mình, quá mệt mỏi.
Nhưng mà, nghe Yến Thanh Ti tự nói mình thành như vậy, Nhạc Thính Phong có chút khó chịu.
Nhưng mà sự khó chịu này, không giống với sự khó chịu khi hiểu nhầm cô thành loại phụ nữ đó, chỉ là cảm thấy, cô ấy không cần phải làm như thế.
Nhạc Thính Phong lần này lại nói: “Được rồi, vậy để anh thử xem, kĩ thuật của em rốt cuộc là tốt đến đâu, đừng có chỉ mạnh miệng.”
Yên Thanh Ti sửng sốt, đẩy mạnh Nhạc Thính Phong ra: “Hừ, hôm nay không có tâm trạng để hầu hạ anh.”
Nhạc Thính Phong lại kéo cô lại: “Này cũng không phải do em quyết định.”
Yến Thanh Ti cười lạnh: “Cũng đúng, tôi có đồng ý hay không, cũng chẳng có gì khác biệt, giống như cho dù tôi không đồng ý cho anh vào phòng, anh vẫn mò vào đấy thôi?”
Yến Thanh Ti dơ tay lột cái áo trên người Nhạc Thính Phong: “Lại còn mặc đồ của tôi nữa, Nhạc Tổng mặc quần áo của phụ nữ, không sợ bị người ta nhìn thấy sao?”
“Sợ cái gì? Không phải là em nhìn sao?”
Tay Nhạc Thính Phong, cởi áo ngủ của Yến Thanh Ti, đã nhịn cả đêm rồi, cũng nên ăn thôi.
Yến Thanh Ti không dãy dụa, lạnh nhạt nói: “Hôm nay họ hàng đến thăm, nếu như anh thích tắm trong máu, thì xin mời.”
Nhạc Thính Phong: ... F**ck
Hắn nghiến răng: “Khẩu vị của tôi rất nặng, em không biết sao?”
Nhạc Thính Phong lột áo ngủ của Yến Thanh Ti xuống, anh muốn xem xem, là thật hay là giả.
Kết quả....
“Chị Thanh Ti, đạo diễn gọi chị qua bàn bạc cảnh quay.”
Bên ngoài, Tiểu Từ banh họng gào lên, giống như sợ Yến Thanh Ti ở bên trong không nghe rõ, nhưng cũng khiến cho những người trọ ở đấy đều nghe thấy.
Gương mặt của Nhạc Thính Phong đen xì.
Đây là lần thứ hai, lần thứ hai, chuyện tốt của anh bị cái tên nhóc khốn kiếp đang đứng ở ngoài cửa phá hỏng.
Yến Thanh Ti cười rộ lên, nhìn thấy gương mặt bất mãn của Nhạc Thính Phong, tâm trạng của cô bỗng tốt hẳn lên.
Yến Thanh Ti đẩy Nhạch Thính Phong ra: “Xem ra, khẩu vị nặng như thế không dễ ăn.”
Yến Thanh Ti lấy quần áo từ trong vali ra, cũng không tránh đi mà thay ngay trước mặt Nhạc Thính Phong.
Dường như cố ý lên mặt với anh ta, có thể bản lĩnh thì anh làm đi, làm đi!”
Nhạc Thính Phong nghiến răng: “Bàn bạc cảnh quay? Còn cần đến phòng của đạo diễn?”
Yến Thanh Ti cởi quần áo ngủ ra, chậm chạp mặc cái váy vào: “Đúng vậy, nếu không, anh có thể đi theo? Tôi thì không sao còn khiến cho mọi người biết tôi bò lên Nhạc thái tử, mà khách khí với tôi hơn. “
Nhạc Thính Phong nhíu mày, đứng dậy: “Được rồi, đi thôi.”
.............
Cuối cùng, Nhạc Thính Phong đương nhiên là không đi cùng rồi!
Anh ta nhận một cuộc điện thoại, sau khi cúp máy thì ấn cô vào tường mà hôn ngấu nghiến lấy cô.
Nụ hôn bá đạo của Nhạc Thính Phong khiến cho Yến Thanh Ti không chống cự lại được, tay của anh, nắm chặt cơ thể cô, khiến cô không thể động đậy.
Sau khi hôn xong, nói: “Tôi có việc, phải đi, buổi tối sẽ quay lại!”
Yến Thanh Ti chà xát môi: “Mặt mũi của anh lớn đến thế nào mà bắt tôi phải đợi anh? Đoàn phim nhiều đàn ông như vậy, còn chưa đến lượt anh đâu.”